- Biển số
- OF-6072
- Ngày cấp bằng
- 20/6/07
- Số km
- 4,119
- Động cơ
- 2,033,171 Mã lực
E ko tin lắm, nếu có trình độ thì ra ngoài vẫn kiếm đc, còn ảo tưởng sức mạnh thì chịu.

Công việc ở công ty cũ của cụ có phải là việc cụ yêu thích ko? và sau khi tách riêng cụ vẫn theo nghề cũ? Thế thì lý do gì khiến cụ chán nản, mất đam mê? Áp lực tài chính hay cụ phải gánh trên vai quá nhiều thứ? Không phải ai giỏi chuyên môn, nhiều kinh nghiệm đều có thể khởi sự được nếu thiếu những yếu tố trọng yếu khác.nhưng tự nhiên em thấy chán công việc đang làm, mỗi ngày đến văn phòng là như có áp lực vô hình, em không còn tí hứng thú nào làm việc... thế rồi em quyết định thay đổi công việc ra làm tự do, nhận việc theo dự án, việc thì có nhưng tiền chẳng thấy đâu,
Không biết mối quan hệ vc nhà cụ chủ gắn kết thế nào nhưng việc cụ giấu gấu có "quỹ đen" riêng chứng tỏ cụ không tin tưởng gấu. Dù có có biện minh = những ngôn từ mỹ miều là phòng thân hay cái lọ cái chai thì nó cũng nói lên là cụ không có niềm tin ở gấu thế thôi! Cụ vừa phải lo gánh kinh tế, lại phải gồng gánh cả việc "phòng ngừa" với gấu bảo sao cụ không mệt mỏi. Hơn nữa, cụ vấn cố "vá chỗ nọ, đắp chỗ kia" để cho vợ đủ chi tiêu 30tr/ tháng, "ko nỡ nhìn thấy vợ con khổ" thì đúng là cụ vẫn sĩ diện hão lắm! Âu đó cũng là lựa chọn của cụ.em cũng giấu gấu găm được chục miếng JSC làm của phòng thân, và từ ngày thôi việc ở công ty cũ em phải bán dần để trang trải chi tiêu trong gia đình.
Chúc cụ thành công!
Stress là quà tặng kèm với chủ doanh nghiệp cụ ơi, nhất là khi khó khăn.Tìm công việc có thu nhập ổn định đối với em không khó, vì khi biết em nghỉ việc, nhiều công ty đối thủ của công ty cũ mời em về làm việc, nhưng mục đích của em khi thôi việc là muốn tìm lại niềm vui trong công việc.


Hờ hờ, cụ này được.Em ít khi than thở, vì cuộc sống là do mình tạo ra, sướng khổ gì thì cũng do mình, nhưng thực sự hôm nay em bắt đầu thấy hoang mang, mọi chuyện nguyên do bắt đầu từ khoảng một năm về trước.
Công việc trước đây của em cũng tạm ổn, thu nhập không cao hẳn nhưng theo em nghĩ cũng ở mức trung bình khá ( 50 đến 70 củ/tháng), nhưng tự nhiên em thấy chán công việc đang làm...
Cái nghề cũng là cái nghiệp khi cụ theo nghề đó đủ lâu. Nghề của cụ là làm công kỹ thuật.
Làm quản lý mang tính xã hội và bản năng hơn. Qua cách viết của cụ thì cụ không đủ sâu sắc để làm quản lý. Ở tuổi này, cụ đã quá muộn để chuyển nghề.
Hơn nữa từ anh kỹ thuật ra làm riêng cụ phải kiêm nhiệm cả 3 việc: làm kỹ thuật, làm quản lý, làm chủ.
Tốt nhất, cụ vẫn tiếp tục làm kỹ thuật và có thể làm chủ thông qua việc hợp tác kinh doanh giao cho người khác làm quản lý. Khi hợp tác cần có tư vấn và thoả thuận chặt chẽ tránh lộn cái bàn.

Xã hội đã phân công, mỗi người mỗi việcEm ít khi than thở, vì cuộc sống là do mình tạo ra, sướng khổ gì thì cũng do mình, nhưng thực sự hôm nay em bắt đầu thấy hoang mang, mọi chuyện nguyên do bắt đầu từ khoảng một năm về trước.
Công việc trước đây của em cũng tạm ổn, thu nhập không cao hẳn nhưng theo em nghĩ cũng ở mức trung bình khá ( 50 đến 70 củ/tháng), nhưng tự nhiên em thấy chán công việc đang làm, mỗi ngày đến văn phòng là như có áp lực vô hình, em không còn tí hứng thú nào làm việc, mặc dù anh em đồng nghiệp, các sếp ở công ty vẫn tin tưởng và quý em, công việc thì nhiều, vất vả em gánh được, nhưng em không thấy niềm vui và hạnh phúc khi mình hoàn thành công việc gì đó, mà mỗi việc em làm chỉ còn là trách nhiệm phải xong, thế rồi em quyết định thay đổi công việc ra làm tự do, nhận việc theo dự án, việc thì có nhưng tiền chẳng thấy đâu, có dự án em lên concept xong, họ nói không dùng được, nhưng sau đó em biết họ dùng chính bản concept của em để triển khai tiếp, có công việc thì lai rai mãi, ứng được tí tiền rồi cứ trôi theo thời gian... nói chung là thu nhập không đáng kể, khi còn làm công việc cũ, em cũng giấu gấu găm được chục miếng JSC làm của phòng thân, và từ ngày thôi việc ở công ty cũ em phải bán dần để trang trải chi tiêu trong gia đình ( lương gấu nhà em làm VP chỉ vài triệu/tháng) và em vẫn nói với gấu là tiền lương của em, hôm nay khi miếng lương khô cuối cùng em phải cho đi, em thực sự thấy hoanh mang, không biết tháng sao sẽ thế nào? em có nên nói thật hết với gấu không? các cụ cho em xin mấy lời chia sẻ để em lấy lại tinh thần.
. Lương em có tí téo mà chả bao giờ vướng ba cái chuyện đó. Thích đến là đến, thích ở là ở, thích đi là đi.Em vào hóng lấy kinh nghiệm. Em hỏi không phải cụ chủ bỏ quá cho. Có khi nào chán việc chỉ là cái cớ của chuyện bỏ việc, còn nguyên nhân thực sự là khác? Mục tiêu cụ đặt ra khi quyết định bỏ việc là gì? Nguyên nhân dẫn đến tình trạng khó khăn (chưa gọi là thất bại) hiện nay là gì? Em không tin rằng với tầm như cụ mà lại thích thì làm, không thích thì thôi, chắc cụ phải có dự định, kế hoạch gì đó cụ thể chứ.
Cái nghề cũng là cái nghiệp khi cụ theo nghề đó đủ lâu. Nghề của cụ là làm công kỹ thuật.
Làm quản lý mang tính xã hội và bản năng hơn. Qua cách viết của cụ thì cụ không đủ sâu sắc để làm quản lý. Ở tuổi này, cụ đã quá muộn để chuyển nghề.
Hơn nữa từ anh kỹ thuật ra làm riêng cụ phải kiêm nhiệm cả 3 việc: làm kỹ thuật, làm quản lý, làm chủ.
Tốt nhất, cụ vẫn tiếp tục làm kỹ thuật và có thể làm chủ thông qua việc hợp tác kinh doanh giao cho người khác làm quản lý. Khi hợp tác cần có tư vấn và thoả thuận chặt chẽ tránh lộn cái bàn.
Em có mấy ông bạn giống hệt cụ, ra Start up nhưng rồi hết tiền lại về làm thuê chuyên nghiệp. Giờ chuyên tâm và xác định là thuê chuyên nghiệp nó là nghiệp cả đời bởi tự làm DN không đơn giản 1 chút nào cả. Mối Năm cả trăm ngàn doanh nghiệp khởi nghiệp nhưng 2-3 năm sau chỉ được vài % tồn tại, hết lớp này ra đi trả giá rồi đến lớp khác thay thế ai trụ lại được thì trưởng thành và mọi người nhìn họ là những doanh nhân thành đạt, mấy người nhìn thấy được để có Thành Công thì họ cũng rất vất vả vượt qua muôn vàn khó khăn, dẫm lên và vượt qua bao nhiêu doanh nghiệp khác đã "bỏ xác" nơi "chiến trường" khốc liệt. Mỗi người sinh ra đều có 1 giá trị nhất định trong cuộc đời, cứ phải đi tìm để biết vị trí của mình ở đâu.
Chúc cụ có con đường đi của riêng mình!
Em chắc còn trẻ hơn cụ, nhưng phải nói là cụ sai ngay từ đầu. Có vợ con rồi, sống lâu rồi, mà chuyển việc ko nói vợ 1 câu. Đang từ 50m chuyển ra phải xác định vài tháng có thể ko có tiền, vc phải cùng vượt qua khó khăn, lý tưởng nhất là vợ còn support cho cụ được, ko thì cũng biết mà liệu chi tiêu ko gây thêm sức ép. Đằng này cụ coi như ko có chuyện gì, đến lúc khó quá ko chịu được lại còn lên đây hỏi chứ ko nói với vợ. Em thấy tương lai có vẻ tối lắm, trước sông sau núi thế mà. Cụ nghĩ kỹ đi xem phải giải được 1 trong 2 bên trước để tập trung bên còn lạiEm ít khi than thở, vì cuộc sống là do mình tạo ra, sướng khổ gì thì cũng do mình, nhưng thực sự hôm nay em bắt đầu thấy hoang mang, mọi chuyện nguyên do bắt đầu từ khoảng một năm về trước.
Công việc trước đây của em cũng tạm ổn, thu nhập không cao hẳn nhưng theo em nghĩ cũng ở mức trung bình khá ( 50 đến 70 củ/tháng), nhưng tự nhiên em thấy chán công việc đang làm, mỗi ngày đến văn phòng là như có áp lực vô hình, em không còn tí hứng thú nào làm việc, mặc dù anh em đồng nghiệp, các sếp ở công ty vẫn tin tưởng và quý em, công việc thì nhiều, vất vả em gánh được, nhưng em không thấy niềm vui và hạnh phúc khi mình hoàn thành công việc gì đó, mà mỗi việc em làm chỉ còn là trách nhiệm phải xong, thế rồi em quyết định thay đổi công việc ra làm tự do, nhận việc theo dự án, việc thì có nhưng tiền chẳng thấy đâu, có dự án em lên concept xong, họ nói không dùng được, nhưng sau đó em biết họ dùng chính bản concept của em để triển khai tiếp, có công việc thì lai rai mãi, ứng được tí tiền rồi cứ trôi theo thời gian... nói chung là thu nhập không đáng kể, khi còn làm công việc cũ, em cũng giấu gấu găm được chục miếng JSC làm của phòng thân, và từ ngày thôi việc ở công ty cũ em phải bán dần để trang trải chi tiêu trong gia đình ( lương gấu nhà em làm VP chỉ vài triệu/tháng) và em vẫn nói với gấu là tiền lương của em, hôm nay khi miếng lương khô cuối cùng em phải cho đi, em thực sự thấy hoanh mang, không biết tháng sao sẽ thế nào? em có nên nói thật hết với gấu không? các cụ cho em xin mấy lời chia sẻ để em lấy lại tinh thần.