E mới đọc Rèn luyện thân tâm liên quan đến chuyện này, tác giả là bác Nguyễn tiến Đích
	
		
			
		
		
	
								Cụ sang "Vô thủy vô chung" đi, hết 100 tầng rồi, đang đến chương 2 đấy.Trầm quá. Có cảm giác như mình em đi lang thang một mình trong 165 thớt này. Chẳng còn ai để ý đến thớt này nữa rồi....!
Em hoài cổ cụ ah. Cảm giác nơi đây im ắng quá. Nhớ lại những thớt 5-6 ầm ĩ vui nhộn, giờ sao trầm lắng quad. Em ứ sang thớt khác đâu. Bên đó cụ trụ trì ah?Cụ sang "Vô thủy vô chung" đi, hết 100 tầng rồi, đang đến chương 2 đấy.
Hì hì, theo đề nghị của nhiều người, em đã mở thớt mới khoảng 2 chục ngày nay. Đã qua tập 1 rồi, giờ bắt đầu sang tập 2 (đường link tập 1 vẫn treo trên đầu tập 2). Tất nhiên không hẳn là chuyện ma nữa, nói chung cũng vui.Em hoài cổ cụ ah. Cảm giác nơi đây im ắng quá. Nhớ lại những thớt 5-6 ầm ĩ vui nhộn, giờ sao trầm lắng quad. Em ứ sang thớt khác đâu. Bên đó cụ trụ trì ah?
Có cụ và cụ hoalocvung trụ trì là em hưởng ứng ngay. Hehe...em sang lót dép hóng luôn. Tks cụ.Hì hì, theo đề nghị của nhiều người, em đã mở thớt mới khoảng 2 chục ngày nay. Đã qua tập 1 rồi, giờ bắt đầu sang tập 2 (đường link tập 1 vẫn treo trên đầu tập 2). Tất nhiên không hẳn là chuyện ma nữa, nói chung cũng vui.

Sợ cụ lại nhịn .ái cả đêm ấy chứ.Các cụ có link audio truyện ma nào hay hay ko cho e xin đêm đêm mát trời nghe ngủ cho nó ngon...

Bạn gái cũ của em hồi 2005 một chiều gọi em đến ăn cơm, hôm ấy em thấy nàng có biểu hiện rất lạ, cứ hoảng hoảng hốt hốt thế nào, chân tay lạnh toát, mặt tái dại mà mồ hôi mồ kê cứ vã ra. Đứng nấu cơm mà cứ u u mê mê đến nỗi nồi cá kho trám bị cháy khét lèn lẹt. Em tưởng nàng ốm mới giục ra lên giường nằm nghỉ, nàng nghe lời nằm vật ra, hai mép cứ giật giật.
Nghĩ nàng bị cảm em chạy tuốt ra ngoài mua thuốc. Lúc về đến phòng tự dưng thấy nàng úp mặt vào gối khóc lóc sụt sịt rên rỉ "em chết rồi anh ơi ... thế là chết rồi ... hư hư ... ai chăm con với anh đây ... ối giời ơi các con ơi ... mẹ thương lắm ... huhu". Em rợn hết cả tóc gáy, lật người cô ấy lên lấy hai tay vỗ vỗ mặt hỏi dồn "em làm sao thế? Ai chết cơ? Linh tinh vừa thôi". Bạn gái em vẫn cứ khóc nức nở, lại lấy gối chụp lên mặt nghẹn ngào " ... em ơi đưa chị về Nam Định với chồng với con .. huhu ... đưa chị về Nam Định đi ... huhu". Đến đây thì em rùng mình, nàng có liên quan gì đến Nam Định đâu chứ, biết là bị vong nhập rồi, em đứng phắt dậy phi vào chạn bát lấy con dao inox ra, tiện tay cầm luôn cái cốc uống nước quật xuống sàn "choang" phát, vỡ vụn rồi chỉ dao thẳng mặt quát "đuỵch mọe mày cút ngay, ma quỷ đâu dám nhập người vợ tao, biến ngay không bố mày chém thành 3 đoạn". Bạn gái liếc nhìn em nhát, giật giật người rồi im bặt ko gì nữa, lát sau thì ngủ say luôn.
Phải đến 9h tối thì nàng mới tỉnh dậy, lúc này chân tay đã ấm áp bình thường, mặt mũi cũng hồng hào trở lại, mở mắt nhìn em ngơ ngơ ngác ngác buồn cười lắm. Em mới kể lại cho chuyện vừa xảy ra thế là nàng đang nằm bỗng phi đánh tót phát vào lòng em run như nhái quật. An ủi vỗ về 1 lúc thì nàng bình tĩnh lại, em hỏi chiều nay đi đâu, làm gì thì mới ỏn ẻn kể lại là: đầu giờ chiều đi vào viện E thăm người nhà bị ốm, đang đi tìm phòng thì có cái xe băng ca chở 1 người vừa qua đời từ khoa mổ đi xuống nhà xác đẩy ngang qua, cô ấy tự dưng thấy ớn lạnh rùng mình 1 nhát. Sau đó vào thăm người nhà bình thường rồi đi về nhưng cứ có cảm giác cái gì bám lấy khiến đầu óc nặng trĩu, tâm thần lạnh lẽo, bơ phờ mỏi mệt, thế là ....
 em buồn cười vỡ cả bụng dồi
 em buồn cười vỡ cả bụng dồi 

 em được bố trí 1 phòng trên lầu 2.
 em được bố trí 1 phòng trên lầu 2.