[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

xukthal.

Xe lăn
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
11,575
Động cơ
707,405 Mã lực
Cụ có để ý từ lúc cụ thớt post cái kết đẹp là số lượng các cụ vào hóng tăng đột biến ko? =))=))=))
Lúc đầu ai cũng nghĩ là cụ ấy vẫn sắt đá như với chị Thêu nên còn vào đọc kiểu thăm dò :))
 

xukthal.

Xe lăn
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
11,575
Động cơ
707,405 Mã lực

longmama

Xe điện
Biển số
OF-132333
Ngày cấp bằng
25/2/12
Số km
4,331
Động cơ
468,537 Mã lực
Nơi ở
Ba Đình, Hà Nội
à..đấy là họ trích dẫn mấy còm liền của cụ thớt và xóa Quote đi để liền mạch mà xử lý ko kỹ :))
Không phải. Ngay cụ chủ thớt quote còm của chính mình cũng bị mà. Do lỗi of thôi
 

hannhi

Xe đạp
Biển số
OF-631574
Ngày cấp bằng
12/4/19
Số km
32
Động cơ
112,330 Mã lực
Tuổi
35
Với tình huống như vậy thì khó ai cưỡng nổi. Lúc đó em 24 tuổi, không còn là chú lính trẻ 19 tuổi ngơ ngác bên bờ suối cùng chị T nữa rồi. Mà em nó thì mãnh liệt quá.
Hay quá cụ chủ. Hơn phim bom tấn của Mỹ. 😋😋😋
 

bobesoc

Xe tăng
Biển số
OF-187901
Ngày cấp bằng
2/4/13
Số km
1,196
Động cơ
338,400 Mã lực
tb: gần 12h đêm mà vẫn hơn 200 hóng
 

agrimeco

Xe lăn
Biển số
OF-91241
Ngày cấp bằng
8/4/11
Số km
12,631
Động cơ
438,048 Mã lực
Nơi ở
KĐT văn khê, Hà đông

Raptorblack

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-733918
Ngày cấp bằng
25/6/20
Số km
1,832
Động cơ
86,828 Mã lực
Em xin lỗi trc chứ em thấy các cụ vô duyên thật. Tự nhiên cụ post 1 đoạn ko đầu ko cuối của ng khác vào đây rồi xin nhau link. Vừa làm loãng thớt lại còn phá vỡ cảm xúc của các cụ đang theo dõi thớt này, thậm chí liên quan đến cảm xúc của cả cụ chủ thớt.
Thiếu văn hóa kinh! Em nói mấy ông kia.
 

omerta77

Xe điện
Biển số
OF-35686
Ngày cấp bằng
21/5/09
Số km
4,203
Động cơ
515,013 Mã lực
Đang đoạn gay cấn nên chuẩn bị bước sang ngày mới mà xe vẫn chạy đầy đường bất chấp các loại Chỉ thị =))
35BD4C99-D54D-48AD-BE10-6CCB3A58D00B.png
 

Dép tổ ong.

Xe tăng
Biển số
OF-446338
Ngày cấp bằng
18/8/16
Số km
1,700
Động cơ
-134,175 Mã lực
Nơi ở
Làng Giếng Chùa
Ngoài lề chút, e cũng sắp mũi 2 moderna, mũi 1 gần như ko thấy gì. Nghe nhiều ng nói mũi 2 nó mới vật mạnh. Đúng ko cụ ? E U60 r
Em ko được tiêm mũi 2 Moderna mà là Pfizer, nhưng biểu hiện giống hệt cụ allmay tả: mũi 1 coi như ko phản ứng gì, mũi 2 sau khoảng 12 tiếng (em tiêm 8h sáng) thì khoảng 8-9h tối bắt đầu có hiện tượng: cơ thể nóng dần; đêm đến lúc nóng lúc lạnh nhưng kẹp nhiệt độ thì chỉ khoảng gần 38 độ C, bắp tay bị tiêm bắt đầu sưng buốt kèm theo mất ngủ cả đêm. Ngày hôm sau nằm bẹp mặc dù không sốt mà ê ẩm toàn thân, đến khoảng 5h chiều mới đỡ và có thể đi lại. Túm lại là cụ nên chuẩn bị 1-2 liều hạ sốt, tăng cường uống nước trái cây để nhanh hồi sức :)
Em giả nhời hộ. Mũi 1 thì chỉ hơi đau chỗ tiêm, bắp vai và hơi gai gai 1 tẹo. Mũi 2 thì sau 12 tiếng sẽ sốt và đau toàn thân khoảng 24 tiếng. Sau đó tùy thể trạng và có ngủ được ko thì sẽ hết. Em mất ngủ 1 đêm, đêm hôm sau ngủ được nên sâng dậy gần như bình thường. Nếu sốt 38 hoặc hơn thì cụ làm liều giảm sốt.
 

angkorwat

Xe điện
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
4,369
Động cơ
532,902 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
( ...)
Sáng hôm sau, tôi nhớ là thứ 7. Ông bí 1, gọi tôi bảo :
- Cậu sang SQ Liên xô mượn bộ phim " Mặt trời đen" về chủ nhật chiếu cho anh em xem. Phim mới, họ vừa gọi điện sang.
Hồi đó SQ có hai cái máy chiếu phim 35 ly của LX, do thấy tôi rảnh rỗi quá nên mấy ông bắt phụ trách cả khoản mượn trả và chiếu phim vào tối CN hàng tuần.
Tôi lại lấy xe lên đường. Mỗi bộ phim thường chỉ 7-10 cuốn mỗi cuốn để trong một hộp nhôm tròn. Mượn phim xong tôi lại về quán chị Năm uống cafe với BY, chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ.
- Từ mai em không phải xuống đây nữa, xa quá. Ăn sáng ở ks rồi ra " Ba cô " mà uống cafe cho gần.
- Em muốn xuống uống cafe cùng anh thôi.
- Vậy từ mai anh uống trên " Ba cô" khi nào em trở lại Thái thì anh xuống đây.
- Vậy là anh sẽ không đi cùng em?
- Đúng, anh không đi được, trừ khi anh rời quân ngũ. Mà hiện nay anh chưa hết nghĩa vụ.
- Em cũng biết anh sẽ như vậy. Nhưng không sao. Coi như em về chơi cùng anh.
Tôi đưa BY về ks và hẹn tối sẽ quay lên. Tối hôm đó tôi lên ks hơi muộn vì thứ 7 nên mọi chơi thể thao lâu hơn mọi ngày. Gần 8h tối tôi mới lên tới nơi :
- Hôm nay anh có chút việc nên giờ mới đi được.
- Anh đưa em đi ra bờ sông một lát. Rồi về em pha cafe cho anh uống.
Thời PP lúc này đã sang mùa đầu mùa khô. Nhưng khí hậu vẫn rất mát mẻ, thích hợp lang thang dạo mát.
Tôi đua BY đi cách ks vài trăm mét. Bỗng trời bắt đầu đổ mưa. Quái lạ, đầu tháng 12 rồi mà vẫn còn cơn mưa trái mùa, tôi cùng BY quay về ks, chưa về đến nơi thì mưa bắt đầu xối xả. Cởi vội cái áo đang mặc tôi che lên đầu em rồi cả hai chạy nhanh về. Lên nhà, thấy cái áo đã bị ướt tương đối tôi vắt khô rồi phơi lên lưng ghế tựa kéo ra để dưới quạt trần. BY lúc đó đã vào wc thay quần áo ướt. Nhìn quanh phòng không có gì khoác tạm tôi đành cởi trần ra mở cửa bancon ngắm đường. Hồi đó còn thanh niên được ăn tập hàng ngày nên body tôi cũng tạm ổn, ngực nở, bụng 6 múi đàng hoàng nên có cởi trần chút cũng không ngại. Từ khi đi bộ đội đến tận bây giờ tôi chưa bao giờ mặc may ô. Có tiếng kéo ghế đàng sau tôi quay lại thấy BY đã ở trong wc đi ra đang dùng chiếc khăn lau tóc. Em đã mặc chiếc váy ngủ màu vàng nhạt, dài ngang có 2 dây nhỏ buộc trên vai.
- Anh vào đây em lau tóc cho.
Tôi quay lại đi vào ngồi xuống ghế. Lau tóc xong cho tôi, BY vào cất khăn còn tôi lại ra bacon ngắm đường phố và hút thuốc. BY đi ra về phía tôi ôm lưng từ phía sau rồi áp đầu tấm lưng trần của tôi. Em hỏi:
- Ngoài trời có gì hay mà anh ngó hoài vậy ?
- Trời mưa anh thích ở trong nhà ngắm phố xá. Nó tạo cho mình cảm giác an toàn, ấm áp hơn những người đang ở ngoài đường. Rồi xem mọi người đi dưới mưa mỗi người che mưa một kiểu : người che đầu, người ôm ngực, người đi lom khom, người đi ưỡn ngược đón mưa gió...thi thoảng có cô gái bị ướt quần áo dính chặt vào người trông cũng hay hay.
Một cái đấm nhẹ vào lưng:
- Bậy nào, anh mà cũng hư vậy à ? Mà sao tim anh đập mạnh vậy ?
- Đứng cạnh em như thế này anh hơi mất bình tĩnh.
Lấy bàn tay nhỏ nhắn em xoa nhẹ lên vết cắn hôm trước chưa bong vẩy.
- Ủa, chỗ này sau rồi thành sẹo hả anh ?
- Sẽ thành cái sẹo tương đối sâu đấy. Răng em còn sắc hơn móng hổ.
- Hay quá. Vậy là em đã đóng dấu lên người anh rồi.
Em xiết chặt lấy tôi, cảm nhận được bầu ngực và hơi của em qua lớp áo ngủ mỏng manh tôi cảm thấy khó thở ngột ngạt.
- Em nói pha cafe cho anh mà.
- Để em đi pha, chờ em chút.
Mưa vẫn không có dấu hiệu giảm đi. Thỉnh thoảng lại ào lên xối xả, đường phố bắt ngập trong nước.
(...)
[/QUOTE]
( Em viết nốt)
Pha cafe xong BY lại quay ra :
- Xong rồi anh.
Mùi cafe tan của Thái ngậy ngậy chua chua lan tỏa khắp căn phòng nhỏ. Gió bỗng đổi chiều, mưa tạt vào bancon khiến tôi không thể đứng được nữa, quay vào nhà đóng cửa, tiện tay đóng nốt cánh cửa sổ cho mưa khỏi hắt. BY lùi vào trong nhường chỗ cho tôi ngồi nơi mép giường. Em lại ôm lưng tôi, tì cầm vào vai hỏi :
- Anh uống thử xem em pha thế nào?
- Sao pha có một ly vậy ?
- Em uống chung với anh, uống nhiều em sợ không ngủ được.
Loại cafe tan của Thái rất dở, nhấp một một ngụm tôi đưa BY.
- Em uống đi.
- Có được không anh ?
- Cafe dở chứ không phải em pha dở.
- Ở đây chỉ có vậy thôi à ?
Hơn 9h30' trời không có dấu hiệu tạnh mưa. Thấy tôi liếc đồng hồ. BY nói :
- Đã quá giờ giới nghiêm. Hay là...hôm nay anh ở lại đây với em.
Mai là Chủ nhật mọi người nghỉ làm việc. Thường những ngày nghỉ mọi người tự do, đi chơi làm việc, ngủ theo ý thích hầu như không ai quan tâm. ( nên về sau có ông bị cảm chết trong phòng mà gần 1h mới biết)
Tôi có ở lại thì với cơ quan cũng không có vấn đề gì.
- Ừ, chút nữa không tạnh mưa thì anh sẽ ở lại.
BY lấy chiếc gối để lên đầu giường:
- Anh ngả lưng vào đây cho đỡ mỏi.
Tôi tháo giầy, nhích về phía đầu giường và ngả lưng xuống. BY cũng nằm xuống ôm lấy tôi. Trong người đã thấy bứt dứt. Tôi xoay người về phía cây đèn ngủ đầu giường với cuốn tạp chí ở đó xem cho bớt căng thẳng. Đó là cuốn tạp chí TIME bìa sau có in quảng cáo thuốc lá Marlboro, lật mấy tờ tạp chí. BY với tay lấy cuốn tạp chí trên tôi để xuống, kéo tôi quay lại. Hai cái dây nhỏ của váy ngủ đã tuột qua vai trễ xuống quá nửa ngực em. Em chồm qua ngực tôi, hai khuôn ngực áp chặt vào nhau không còn gì ngăn cách. Cái vuốt hổ đung đưa cào nhẹ vào ngực khiến tôi cảm thấy gai gai. Em nhìn sâu vào mắt tôi và từ từ cúi xuống. Em dán chặt đôi môi vào môi tôi. Chúng tôi trao nhau một nụ hôn dài lê thê. Cả người tôi tê dại, nóng như lên cơn sốt. Nụ hôn vừa dứt BY ghé tai tôi thì thầm trong hơi thở đứt quãng :
- Em chỉ dành cho một mình anh thôi.
Nói xong em vùi mặt vào ngực tôi hôn lên ngực, cổ và mặt cuối cùng lại dừng lại trên đôi môi tôi. Lúc này mọi ý chí trong người tôi tan biến. Khoảng ngăn cách cuối cùng giữ tôi và em đã sụp đổ tan tành. Tôi vòng tay ôm em và xiết chặt tấm thân nhỏ bé của em và nhằm mắt để mặc cảm xúc và hành động tuân theo quy luật của tạo hóa. Ngoài trời vẫn mưa xối xả...
( Em tạm dừng chút, hồi tưởng lại mà cũng nóng hết cả người, hút điếu thuốc cho hạ hỏa đã )
[/QUOTE]
( em viết tiếp, được đến đâu thì đến)
Hồi lâu sau chúng tôi nằm bên nhau im lặng, em gối đầu trên ngực tôi, tay không ngớt xoa ngực và vết sẹo chưa lành trên bả vai. Tôi với chiếc chăn mỏng phủ lên người em, nâng mặt em lên nhìn chăm chú :
- Anh nhìn gì em mà kỳ vậy ? Em kỳ quá phải không anh ?
- Không, hôm nay em rất đáng yêu.
- Người phụ nữ đẹp nhất khi ngủ mà.
Em nhắc lại câu nói của tôi từ lúc mới quen.
- Hôm nay em rất hạnh phúc vì em đã qua thời thiếu nữ với người mà em yêu nhất. Em sẽ nhớ mãi kỷ niệm này cho một mình em. Dù sau này có thể sẽ không cùng anh chung sống những với em thế cũng đủ rồi.
Cứ như vậy, em thủ thỉ những lời yêu thương bên tôi.
Chiều hôm sau tôi mới trở về để chuẩn bị chiếu phim buổi tối, tiễn tôi xuống dưới sảnh em kiễng chân hôn tôi rồi bảo :
- Tôi nay anh lên với em.
Cậu lễ tân người K nháy mắt nhìn tôi, cười ranh mãnh.
- Tôi nay, anh có việc, nếu lên được thì cũng khá muộn.
- Muộn anh cũng phải lên, anh không lên em không ngủ được.
Tôi đành gật đầu.
Buổi tối chiếu phim và dọn dẹp xong đã gần 10h. Tôi đi ra cổng sau nối với tiền phương bộ, vòng ra cổng điện Chamcamon đi lên ks, bội đội gác quanh đây đều quen mặt tôi nên cũng không ai hỏi. Đi một mình nên tôi cũng không ngại lắm.
Em vẫn đang ngồi chờ tôi. Thấy tôi đến em đứng lên lấy cái phích nhỏ rót cho tôi một ly cafe.
- Em phải ra quán " Ba cô " mua cafe cho anh đấy.
Em đi vào wc lấy khăn cho tôi lau mặt, ân cần chăm sóc như người vợ hiền thực thụ.
- Ngồi chơi với em một lúc thôi là anh về, mai là ngày làm việc rồi. Anh không ở lại được đâu.
Em ngồi ngay vào lòng tôi phụng phịu nói :
- Em không biết. Khi nào anh ru được em ngủ thì anh về.
Sau những sự việc tối qua thì giữa chúng tôi không còn điều gì phải e ngại giữ gìn.
Vậy là 5h sáng hôm sau tôi mới ra về nổi. Từ hôm đó bất kể lúc nào nào tôi lên em đều quấn quýt bên tôi, khuôn mặt vui tươi, tràn đầy hạnh phúc. ( như các cháu sv bây giờ gọi là sống thử đó )
Hơn hai tuần trôi qua. Em không đả động việc đòi tôi đi cùng nữa. Một tối thứ 7 tôi ở lại. Nằm bên tôi em tháo chiếc vuốt hổ trao cho tôi và nói :
- Anh cần chiếc vuốt hổ này hơn em, vì nó đã mang cho anh nhiều may mắn.
- Thôi, anh đã tặng em thì giữ lấy làm kỷ niệm. Còn cái đeo cũ thì trả lại cho anh cũng được, nó cũng là vật kỷ niệm của anh đó.
Cái dây đeo là tôi đã tết từ 4 sợi dù pháo sáng, mà chị T để lại cho tôi làm dây buộc màn.
- Không, cái dây đó em phải giữ lại vì nó thấm đẫm mồ hôi và mùi cơ thể anh. Sau này em cho con em đeo.
Nghe em nói tôi bỗng chột dạ, nhưng lúc này thì mặc kệ cho số phận. Tôi đeo lại cho em cái vuốt. Đây là cái vuốt nhỏ nhưng lại đẹp nhất của con hổ. Nó không bị sứt, hay bị chẻ ở mũi vì ít phải tiếp xúc với môi trường.
(...)
 

crazyman.eps

Xe tải
Biển số
OF-295338
Ngày cấp bằng
9/10/13
Số km
484
Động cơ
325,207 Mã lực
Xl 2 cụ .nếu có em trong đó..nhưng cũng nên bình loạn chút nó mới vui chứ cc..tuy nhiên k nên đi xa quá và lạc đề lâu quá phải k các cụ ?
Vâng cụ. Không ai cấm bình luận ạ, nhưng em nghĩ nên bám theo mạch chuyện của cụ thớt, vừa tạo không khí vừa tăng thêm tinh thần và mạch cảm xúc để khích lệ cụ thớt. Chứ còn bê nguyên bài ng khác post vào ko đầu cuối thì khác gì gáo nc lạnh dội vào đâu ạ
 

toxic82

Xe điện
Biển số
OF-115025
Ngày cấp bằng
30/9/11
Số km
2,050
Động cơ
192,759 Mã lực
( ...)
Sáng hôm sau, tôi nhớ là thứ 7. Ông bí 1, gọi tôi bảo :
- Cậu sang SQ Liên xô mượn bộ phim " Mặt trời đen" về chủ nhật chiếu cho anh em xem. Phim mới, họ vừa gọi điện sang.
Hồi đó SQ có hai cái máy chiếu phim 35 ly của LX, do thấy tôi rảnh rỗi quá nên mấy ông bắt phụ trách cả khoản mượn trả và chiếu phim vào tối CN hàng tuần.
Tôi lại lấy xe lên đường. Mỗi bộ phim thường chỉ 7-10 cuốn mỗi cuốn để trong một hộp nhôm tròn. Mượn phim xong tôi lại về quán chị Năm uống cafe với BY, chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ.
- Từ mai em không phải xuống đây nữa, xa quá. Ăn sáng ở ks rồi ra " Ba cô " mà uống cafe cho gần.
- Em muốn xuống uống cafe cùng anh thôi.
- Vậy từ mai anh uống trên " Ba cô" khi nào em trở lại Thái thì anh xuống đây.
- Vậy là anh sẽ không đi cùng em?
- Đúng, anh không đi được, trừ khi anh rời quân ngũ. Mà hiện nay anh chưa hết nghĩa vụ.
- Em cũng biết anh sẽ như vậy. Nhưng không sao. Coi như em về chơi cùng anh.
Tôi đưa BY về ks và hẹn tối sẽ quay lên. Tối hôm đó tôi lên ks hơi muộn vì thứ 7 nên mọi chơi thể thao lâu hơn mọi ngày. Gần 8h tối tôi mới lên tới nơi :
- Hôm nay anh có chút việc nên giờ mới đi được.
- Anh đưa em đi ra bờ sông một lát. Rồi về em pha cafe cho anh uống.
Thời PP lúc này đã sang mùa đầu mùa khô. Nhưng khí hậu vẫn rất mát mẻ, thích hợp lang thang dạo mát.
Tôi đua BY đi cách ks vài trăm mét. Bỗng trời bắt đầu đổ mưa. Quái lạ, đầu tháng 12 rồi mà vẫn còn cơn mưa trái mùa, tôi cùng BY quay về ks, chưa về đến nơi thì mưa bắt đầu xối xả. Cởi vội cái áo đang mặc tôi che lên đầu em rồi cả hai chạy nhanh về. Lên nhà, thấy cái áo đã bị ướt tương đối tôi vắt khô rồi phơi lên lưng ghế tựa kéo ra để dưới quạt trần. BY lúc đó đã vào wc thay quần áo ướt. Nhìn quanh phòng không có gì khoác tạm tôi đành cởi trần ra mở cửa bancon ngắm đường. Hồi đó còn thanh niên được ăn tập hàng ngày nên body tôi cũng tạm ổn, ngực nở, bụng 6 múi đàng hoàng nên có cởi trần chút cũng không ngại. Từ khi đi bộ đội đến tận bây giờ tôi chưa bao giờ mặc may ô. Có tiếng kéo ghế đàng sau tôi quay lại thấy BY đã ở trong wc đi ra đang dùng chiếc khăn lau tóc. Em đã mặc chiếc váy ngủ màu vàng nhạt, dài ngang có 2 dây nhỏ buộc trên vai.
- Anh vào đây em lau tóc cho.
Tôi quay lại đi vào ngồi xuống ghế. Lau tóc xong cho tôi, BY vào cất khăn còn tôi lại ra bacon ngắm đường phố và hút thuốc. BY đi ra về phía tôi ôm lưng từ phía sau rồi áp đầu tấm lưng trần của tôi. Em hỏi:
- Ngoài trời có gì hay mà anh ngó hoài vậy ?
- Trời mưa anh thích ở trong nhà ngắm phố xá. Nó tạo cho mình cảm giác an toàn, ấm áp hơn những người đang ở ngoài đường. Rồi xem mọi người đi dưới mưa mỗi người che mưa một kiểu : người che đầu, người ôm ngực, người đi lom khom, người đi ưỡn ngược đón mưa gió...thi thoảng có cô gái bị ướt quần áo dính chặt vào người trông cũng hay hay.
Một cái đấm nhẹ vào lưng:
- Bậy nào, anh mà cũng hư vậy à ? Mà sao tim anh đập mạnh vậy ?
- Đứng cạnh em như thế này anh hơi mất bình tĩnh.
Lấy bàn tay nhỏ nhắn em xoa nhẹ lên vết cắn hôm trước chưa bong vẩy.
- Ủa, chỗ này sau rồi thành sẹo hả anh ?
- Sẽ thành cái sẹo tương đối sâu đấy. Răng em còn sắc hơn móng hổ.
- Hay quá. Vậy là em đã đóng dấu lên người anh rồi.
Em xiết chặt lấy tôi, cảm nhận được bầu ngực và hơi của em qua lớp áo ngủ mỏng manh tôi cảm thấy khó thở ngột ngạt.
- Em nói pha cafe cho anh mà.
- Để em đi pha, chờ em chút.
Mưa vẫn không có dấu hiệu giảm đi. Thỉnh thoảng lại ào lên xối xả, đường phố bắt ngập trong nước.
(...)
( Em viết nốt)
Pha cafe xong BY lại quay ra :
- Xong rồi anh.
Mùi cafe tan của Thái ngậy ngậy chua chua lan tỏa khắp căn phòng nhỏ. Gió bỗng đổi chiều, mưa tạt vào bancon khiến tôi không thể đứng được nữa, quay vào nhà đóng cửa, tiện tay đóng nốt cánh cửa sổ cho mưa khỏi hắt. BY lùi vào trong nhường chỗ cho tôi ngồi nơi mép giường. Em lại ôm lưng tôi, tì cầm vào vai hỏi :
- Anh uống thử xem em pha thế nào?
- Sao pha có một ly vậy ?
- Em uống chung với anh, uống nhiều em sợ không ngủ được.
Loại cafe tan của Thái rất dở, nhấp một một ngụm tôi đưa BY.
- Em uống đi.
- Có được không anh ?
- Cafe dở chứ không phải em pha dở.
- Ở đây chỉ có vậy thôi à ?
Hơn 9h30' trời không có dấu hiệu tạnh mưa. Thấy tôi liếc đồng hồ. BY nói :
- Đã quá giờ giới nghiêm. Hay là...hôm nay anh ở lại đây với em.
Mai là Chủ nhật mọi người nghỉ làm việc. Thường những ngày nghỉ mọi người tự do, đi chơi làm việc, ngủ theo ý thích hầu như không ai quan tâm. ( nên về sau có ông bị cảm chết trong phòng mà gần 1h mới biết)
Tôi có ở lại thì với cơ quan cũng không có vấn đề gì.
- Ừ, chút nữa không tạnh mưa thì anh sẽ ở lại.
BY lấy chiếc gối để lên đầu giường:
- Anh ngả lưng vào đây cho đỡ mỏi.
Tôi tháo giầy, nhích về phía đầu giường và ngả lưng xuống. BY cũng nằm xuống ôm lấy tôi. Trong người đã thấy bứt dứt. Tôi xoay người về phía cây đèn ngủ đầu giường với cuốn tạp chí ở đó xem cho bớt căng thẳng. Đó là cuốn tạp chí TIME bìa sau có in quảng cáo thuốc lá Marlboro, lật mấy tờ tạp chí. BY với tay lấy cuốn tạp chí trên tôi để xuống, kéo tôi quay lại. Hai cái dây nhỏ của váy ngủ đã tuột qua vai trễ xuống quá nửa ngực em. Em chồm qua ngực tôi, hai khuôn ngực áp chặt vào nhau không còn gì ngăn cách. Cái vuốt hổ đung đưa cào nhẹ vào ngực khiến tôi cảm thấy gai gai. Em nhìn sâu vào mắt tôi và từ từ cúi xuống. Em dán chặt đôi môi vào môi tôi. Chúng tôi trao nhau một nụ hôn dài lê thê. Cả người tôi tê dại, nóng như lên cơn sốt. Nụ hôn vừa dứt BY ghé tai tôi thì thầm trong hơi thở đứt quãng :
- Em chỉ dành cho một mình anh thôi.
Nói xong em vùi mặt vào ngực tôi hôn lên ngực, cổ và mặt cuối cùng lại dừng lại trên đôi môi tôi. Lúc này mọi ý chí trong người tôi tan biến. Khoảng ngăn cách cuối cùng giữ tôi và em đã sụp đổ tan tành. Tôi vòng tay ôm em và xiết chặt tấm thân nhỏ bé của em và nhằm mắt để mặc cảm xúc và hành động tuân theo quy luật của tạo hóa. Ngoài trời vẫn mưa xối xả...
( Em tạm dừng chút, hồi tưởng lại mà cũng nóng hết cả người, hút điếu thuốc cho hạ hỏa đã )
[/QUOTE]
( em viết tiếp, được đến đâu thì đến)
Hồi lâu sau chúng tôi nằm bên nhau im lặng, em gối đầu trên ngực tôi, tay không ngớt xoa ngực và vết sẹo chưa lành trên bả vai. Tôi với chiếc chăn mỏng phủ lên người em, nâng mặt em lên nhìn chăm chú :
- Anh nhìn gì em mà kỳ vậy ? Em kỳ quá phải không anh ?
- Không, hôm nay em rất đáng yêu.
- Người phụ nữ đẹp nhất khi ngủ mà.
Em nhắc lại câu nói của tôi từ lúc mới quen.
- Hôm nay em rất hạnh phúc vì em đã qua thời thiếu nữ với người mà em yêu nhất. Em sẽ nhớ mãi kỷ niệm này cho một mình em. Dù sau này có thể sẽ không cùng anh chung sống những với em thế cũng đủ rồi.
Cứ như vậy, em thủ thỉ những lời yêu thương bên tôi.
Chiều hôm sau tôi mới trở về để chuẩn bị chiếu phim buổi tối, tiễn tôi xuống dưới sảnh em kiễng chân hôn tôi rồi bảo :
- Tôi nay anh lên với em.
Cậu lễ tân người K nháy mắt nhìn tôi, cười ranh mãnh.
- Tôi nay, anh có việc, nếu lên được thì cũng khá muộn.
- Muộn anh cũng phải lên, anh không lên em không ngủ được.
Tôi đành gật đầu.
Buổi tối chiếu phim và dọn dẹp xong đã gần 10h. Tôi đi ra cổng sau nối với tiền phương bộ, vòng ra cổng điện Chamcamon đi lên ks, bội đội gác quanh đây đều quen mặt tôi nên cũng không ai hỏi. Đi một mình nên tôi cũng không ngại lắm.
Em vẫn đang ngồi chờ tôi. Thấy tôi đến em đứng lên lấy cái phích nhỏ rót cho tôi một ly cafe.
- Em phải ra quán " Ba cô " mua cafe cho anh đấy.
Em đi vào wc lấy khăn cho tôi lau mặt, ân cần chăm sóc như người vợ hiền thực thụ.
- Ngồi chơi với em một lúc thôi là anh về, mai là ngày làm việc rồi. Anh không ở lại được đâu.
Em ngồi ngay vào lòng tôi phụng phịu nói :
- Em không biết. Khi nào anh ru được em ngủ thì anh về.
Sau những sự việc tối qua thì giữa chúng tôi không còn điều gì phải e ngại giữ gìn.
Vậy là 5h sáng hôm sau tôi mới ra về nổi. Từ hôm đó bất kể lúc nào nào tôi lên em đều quấn quýt bên tôi, khuôn mặt vui tươi, tràn đầy hạnh phúc. ( như các cháu sv bây giờ gọi là sống thử đó )
Hơn hai tuần trôi qua. Em không đả động việc đòi tôi đi cùng nữa. Một tối thứ 7 tôi ở lại. Nằm bên tôi em tháo chiếc vuốt hổ trao cho tôi và nói :
- Anh cần chiếc vuốt hổ này hơn em, vì nó đã mang cho anh nhiều may mắn.
- Thôi, anh đã tặng em thì giữ lấy làm kỷ niệm. Còn cái đeo cũ thì trả lại cho anh cũng được, nó cũng là vật kỷ niệm của anh đó.
Cái dây đeo là tôi đã tết từ 4 sợi dù pháo sáng, mà chị T để lại cho tôi làm dây buộc màn.
- Không, cái dây đó em phải giữ lại vì nó thấm đẫm mồ hôi và mùi cơ thể anh. Sau này em cho con em đeo.
Nghe em nói tôi bỗng chột dạ, nhưng lúc này thì mặc kệ cho số phận. Tôi đeo lại cho em cái vuốt. Đây là cái vuốt nhỏ nhưng lại đẹp nhất của con hổ. Nó không bị sứt, hay bị chẻ ở mũi vì ít phải tiếp xúc với môi trường.
(...)
[/QUOTE]
Hay quá chú ạ :)
Nhà cháu ngõ 192 LTT, ko biết gần nhà chú không ạ?
 

omerta77

Xe điện
Biển số
OF-35686
Ngày cấp bằng
21/5/09
Số km
4,203
Động cơ
515,013 Mã lực
Thế là các cụ thoả mãn rồi nhé. Cứ đoán già đoán non mãi. Thôi để cụ chủ còn đi ngủ ko lại phải thức đến 5h sáng bây giờ =))
882EF4D5-BA1F-4115-A7A7-C290E04D3FB1.jpeg
 

tomtomchát

Xe container
Biển số
OF-394561
Ngày cấp bằng
30/11/15
Số km
5,682
Động cơ
257,992 Mã lực
Tuổi
47
Nơi ở
Phủ Khai Thông
Cụ này ở cái ảnh trắng đen em trông rất quen đã ở Thủ Đức. Hình như cụ Tea Banh. Tổng tham mưu trưởng sau đó lên BT QP.
Đợt TQ tặng K hơn 200 xe thiết giáp hạng nhẹ, e nhớ đọc báo là ông BT QP này nhận.
khoảng 2017, quanh vụ cắt cáp tàu Bình Minh.
Trước đó thì tay nghị Ramsay nhổ cột mốc Việt-K đã phân chia, đả kích Sen nhu nhược với Việt Nam, sau Sen cho gô tay này.
E chột dạ bảo boconme rồi, sao bỗng thân nhau vậy :( từ đó nhớ tên ông Chè Ngân hàng này.
 

xukthal.

Xe lăn
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
11,575
Động cơ
707,405 Mã lực
Nhịn quá lâu rồi nên khi phá vỡ đc ranh giới là cụ chủ với mợ xth liên tục, gần 1 tháng như thế ko hiểu có đơm hoa ko? ;))
 

hoaoaihuong

Xe buýt
Biển số
OF-313492
Ngày cấp bằng
27/3/14
Số km
752
Động cơ
315,888 Mã lực
Em vẫn mong cụ chủ sẽ không đu theo trend như bây giờ. Vậy là cũng mất, không trách được nhưng buồn vì tiếc.
Có những việc dừng lại nửa chừng sẽ tốt hơn đi đến tận cùng, nhưng chắc chỉ là trong phim hay tiểu thuyết. :( .

Thường! Thường thôi …. :) .
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top