[Funland] Những mẩu chuyện vui, buồn của một cựu binh.

Kyson1

Xe điện
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
4,344
Động cơ
437,426 Mã lực
Đọc khúc này, em là men mà cũng thấy nước mắt trực trào, quá thương các cụ lính và cảm phục cách suy nghĩ của cụ Wat, quá lý tưởng.
Em khác, em bảo là lão Oắt hâm. angkorwat anh nhể :D.

Đùa vậy thôi, đàn ông đa phần là thế, bao h cũng nhìn trc nghĩ sau, thu vén vẹn tròn...
 

angkorwat

Xe điện
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
4,392
Động cơ
534,117 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em khác, em bảo là lão Oắt hâm. angkorwat anh nhể :D.

Đùa vậy thôi, đàn ông đa phần là thế, bao h cũng nhìn trc nghĩ sau, thu vén vẹn tròn...
Nhiều lúc cũng sểnh chân sểnh tay đấy chú ạ. Người chứ có phải thánh đâu. Nhiều khi hành động theo con tim chứ không phải lý trí nữa. Cô Út và Chan Thu đều là những phụ nữ mạnh mẽ và quyến rũ. :D
 

hoangtuananh69

Xe tăng
Biển số
OF-306701
Ngày cấp bằng
6/2/14
Số km
1,475
Động cơ
317,210 Mã lực
Tuổi
55
Em cũng góp nửa băng AK trong di tích Angkor Wat đấy. Năm 2021 quay lại Angkor mà chịu, loanh quanh cả buổi sáng không nhận ra được đã bắn nhau chỗ nào. Chỉ nhớ mang máng khu vực thôi. Hồi ấy Angkor um tùm, rậm rạp, đường mòn bé tẹo, như rừng Trường Sơn cả một khu vực rộng lớn như vậy chỉ có một tiểu đoàn của quân khu 9 canh giữ và truy quét tàn quân.
20240402_164845.jpg

Không biết có vết nào của Cụ không he he
 

Cuongnh5256

Xe điện
Biển số
OF-375316
Ngày cấp bằng
27/7/15
Số km
2,955
Động cơ
-106,969 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Em thế hệ 8x đọc chuyện cũng cay mắt quá, chuyện quá hay và cách kể chuyện của cụ rất gần gũi. Nhất là chuyện với cô Út, phải em năm 88 gặp được trong hoàn cảnh ấy chắc cũng bỏ hết mà đi với nhau mất.
Nhiều lúc cũng sểnh chân sểnh tay đấy chú ạ. Người chứ có phải thánh đâu. Nhiều khi hành động theo con tim chứ không phải lý trí nữa. Cô Út và Chan Thu đều là những phụ nữ mạnh mẽ và quyến rũ. :D
 

angkorwat

Xe điện
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
4,392
Động cơ
534,117 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
Em thế hệ 8x đọc chuyện cũng cay mắt quá, chuyện quá hay và cách kể chuyện của cụ rất gần gũi. Nhất là chuyện với cô Út, phải em năm 88 gặp được trong hoàn cảnh ấy chắc cũng bỏ hết mà đi với nhau mất.
1982 thì được nhưng đến 1988 thì không được nữa rồi. Ảnh hưởng đến quá nhiều người.
 

hd-vt

Xe container
Biển số
OF-384916
Ngày cấp bằng
30/9/15
Số km
9,039
Động cơ
324,958 Mã lực
Tuổi
57
Nhiều lúc cũng sểnh chân sểnh tay đấy chú ạ. Người chứ có phải thánh đâu. Nhiều khi hành động theo con tim chứ không phải lý trí nữa. Cô Út và Chan Thu đều là những phụ nữ mạnh mẽ và quyến rũ. :D
Em nghĩ khác. Chính là cụ.
Một số người được trời phú dù không nói gì cả mà vẫn gây được tình cảm người đối diện, gọi là người mang năng lượng tích cực, cụ còn được thêm là...giỏi văn nữa hehe.
Một số người mở miệng ra thì chỉ làm tình hình...thế giới nặng nề thêm hehe.
 

angkorwat

Xe điện
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
4,392
Động cơ
534,117 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
- Cảm ơn em. Giờ anh đưa em về không anh Th và bé Anh Vũ lại mong.
(... Mai viết nốt vậy...👋)
(...viết nốt..)
Tôi bước ra cửa, thấy Út vẫn đứng tần ngần trong phòng. Liếc qua đồng hồ 9h30', đã muộn với một tỉnh lẻ biên giới. Tôi quay lại giục Út :
- Út à, về thôi em. Khá muộn rồi đấy, đừng để ở nhà mong.
Út bước đến và ...ôm chặt lấy tôi, thì thào :
- Anh đứng yên để em ôm anh một lần cuối cùng, để em được ngửi mùi mồ hôi của người lính vừa trở về từ bên kia biên giới.
Út áp khuôn mặt vào ngực tôi, nước mắt Út lại trào ra ướt đẫn ngực áo quân phục. Tôi đứng yên, vuốt nhẹ mái tóc Út.
Giọng Út vẫn nghẹn ngào :
- Anh không nỡ ôm em một lần sao ? Hãy để cho em tận hưởng cảm giác được anh yêu một lần.
Đầu óc tôi hỗn loạn tình cảm, lý trí, trách nhiệm. Giọng tôi lạc đi :
- Thôi em, tất cả đối với chúng ta đã quá muộn rồi.
- Không, tình yêu của em đối với anh không bao giờ muộn. Cả đời này em chỉ yêu duy nhất người lính trinh sát của em thôi.
Út buông lỏng đôi tay. Ngửa mặt nhìn tôi và khép đôi mắt lại. Tôi cúi xuống và đôi môi chúng tôi quấn quýt lấy nhau. Thời gian như ngưng đọng, Út lả đi trong vòng tay của tôi...
Lén giơ tay nhìn đồng hồ, đã hơn 11h đêm. Tôi nhẹ nhàng nói với Út :
- Về thôi em. Anh đưa em về không thể nấn ná muộn hơn được nữa đâu.
Út gật đầu mỉm cười :
- Anh lại đưa em về như cách đây 10 năm.
- Uh, anh sẽ đưa em về và đứng nhìn đến khi em khép cánh cửa.
Hai chúng tôi vội vã đi ra đường. Phố xá vắng lặng. Một vài bóng đèn đường hắt ánh sáng vàng vọt xuống đường. Hai cái bóng đổ dài xuống mặt đất. Hơn 10' sau tôi đưa Út đến nhà. Chìa tay bắt tay Út :
- Thôi, tạm biệt. Sẽ rất lâu chúng ta mới lại gặp nhau.
Út vẫn giữa chặt tay tôi nói :
- Cảm ơn anh vì lần ghé thăm này. Em đã có một buổi chiều và một buổi tối rất hạnh phúc bên anh. Đó là điều em mong ước từ khi chia tay anh tại đây 10 năm trước. Sau này ra bắc nhớ biên thư cho em. Cuộc chia tay giống 10 năm trước thì phải có thêm cái này...
Út kiễng chân hôn nhẹ lên má tôi. Rồi buông tay đi vào sân. Tôi giơ tay chào Út, cô dừng lại trước cửa, vẫy tay mỉm cười ánh mắt vui vẻ tràn đầy hạnh phúc. Bất giác tôi đưa mắt nhìn lên, thoáng một bóng người đang bước vội từ ban công vào nhà.
Tôi quay bước vội vã sải những bước dài về khu trọ bến xe. Căn phòng nhỏ vẫn lẩn quất mùi hương của Út. Sáng sớm hôm sau tôi nhảy chuyến xe sớm nhất về SG.
Sau đó vài tháng tôi về HN. Cuộc sống cứ thế trôi đi với những lo toan đời thường. Mỗi năm tôi và Út thường viết cho nhau vài lá thư vào những dịp lễ Tết. Hỏi thăm sức khỏe, công việc. Lá thư nào của Út cũng mở đầu bằng câu " Anh lính trinh sát của em..."
Rồi năm 2005 Má Út qua đời, tôi có việc bận ở xa nên không vào đưa tiễn má được. Sau khi có cái khôn phone thì chúng tôi thăm hỏi nhau thường hơn.
Năm 2008, lại 20 năm sau cái đêm hôm đó cả nhà Út ra HN chơi. Út cũng chuẩn bị nghỉ và Anh Vũ chuẩn bị lấy chồng. Tôi trở thành hướng dẫn viên và lái xe đưa cả nhà Út đi chơi những danh lam thắng cảnh Thủ đô. Tôi đưa họ đi Hạ long, Sapa...
Anh Vũ theo nghiệp ba má cũng là một cô giáo và sắp kết hôn với một anh lính của tỉnh đội. Gặp tôi cô bé rất vui và vẫn nhớ bác Hai ngày nào. Có lần hai bác cháu đi quanh nhà thờ đá Sapa cô bé giật tay tôi và nói :
- Bác Hai, sau này con lớn. Má kể cho con nghe chuyện má và bác Hai ngày xưa. Con nghe mà thương Má và bác Hai quá. Mà giờ bác Hai còn thương má con không ?
- Chuyện người lớn con hỏi làm chi. Bác và má con đều già rồi. 50 tuổi rồi còn gì.
- Nhưng má con thì vẫn thương nhớ bác Hai. Con tôn trọng tình cảm của má. Nhưng con cũng thương ba con. Ba con rất yêu thương vợ con. Nhưng nhiều khi con thấy ba cứ buồn buồn. Có vì trong trái tim má chỉ có mình bác Hai thôi. Người lớn thật là phức tạp. Mà sau này con cũng mới biết tên con là họ của bác Hai. Thành ra cái tên con như tên con trai, mỗi điều này làm con ghét bác Hai ghê...
Cô gái cười, đôi mắt to tròn và đẹp như mắt cô Út ngày xưa nheo mắt nhìn tôi ...
- Mà khi nào con cưới, con mời bác Hai vô dự nghe.
Ngày cưới Anh Vũ tôi cũng không vào được. Năm 2015 Anh Vũ gọi điện báo cho tôi Mr Th ba cô bé cũng đi theo bà ngoại vì đột quỵ sau một bữa liên hoan.
Vì chỉ có mình Anh Vũ, nên vợ chồng Anh Vũ dọn về sống cùng Út trên cái nền nhà xưa của bà ngoại. Út hàng ngày vui vẻ cùng hai đứa cháu ngoại. Căn nhà ngày xưa đã phá đi xây lại to đẹp hơn xưa.
Cuối 2022 tôi đi công tác Phnom Penh liên tục nên cũng ghé qua thăm Út và Anh Vũ vài lần. Tôi và Út vẫn thường ra ngồi uống cafe trên con phố cũ...


P/S: Câu chuyện này đáng lẽ phải kể trước chuyện Chan Thu mới đúng trình tự thời gian. Nhưng do tôi không muốn kể vì còn Út và Anh Vũ. Năm 2022 sau khi gặp Út và Anh Vũ thì họ cũng không phản đối. Nên đến giờ tôi mới kể quãng đời lính ngắn ngủi tại biên giới Tây Ninh. Tôi đã đổi một địa điểm trên địa bàn tỉnh TN. Còn lại thì giống như chuyện đã xảy ra thời gian đó. 👋👋👋
Chuyện cô Út chấm hết tại đây.

Còn câu chuyện " Lần đầu đến Angkor " có lẽ sang tuần tôi sẽ mổ cò tiếp.






 

angkorwat

Xe điện
Biển số
OF-33632
Ngày cấp bằng
21/4/09
Số km
4,392
Động cơ
534,117 Mã lực
Nơi ở
Lê Trọng Tấn Hanoi
em thích nhất chi tiết từ 9h30 đến 11hPM của cụ angkorwat 🤗

các cụ thì sao? 😎
Có gì đâu cụ em và Út nói chuyện văn học thôi. Nếu em nhớ không nhầm là nói về tác phẩm " Rừng Xà nu" của nhà văn Nguyễn Trung Thành thì phải :)) :))
 

lolotica

Xe điện
Biển số
OF-3269
Ngày cấp bằng
3/2/07
Số km
2,926
Động cơ
607,379 Mã lực
mà cụ angkorwat viết văn rất hay nhá, xưa cụ có học khoá nào bên trường viết văn Nguyễn Du ko vậy?
 

Kyson1

Xe điện
Biển số
OF-169849
Ngày cấp bằng
4/12/12
Số km
4,344
Động cơ
437,426 Mã lực
Đoạn từ 9:30 đến 11:00 thì rõ rồi. Nàng happy thía cơ mà. Nhưng lão Oắt thì em bít, chắc cũng mồm miệng đỡ chân tay thui. :D
 

subaruxxp

Xe máy
Biển số
OF-810537
Ngày cấp bằng
9/4/22
Số km
81
Động cơ
3,912 Mã lực
(...viết nốt..)
Tôi bước ra cửa, thấy Út vẫn đứng tần ngần trong phòng. Liếc qua đồng hồ 9h30', đã muộn với một tỉnh lẻ biên giới. Tôi quay lại giục Út :
- Út à, về thôi em. Khá muộn rồi đấy, đừng để ở nhà mong.
Út bước đến và ...ôm chặt lấy tôi, thì thào :
- Anh đứng yên để em ôm anh một lần cuối cùng, để em được ngửi mùi mồ hôi của người lính vừa trở về từ bên kia biên giới.
Út áp khuôn mặt vào ngực tôi, nước mắt Út lại trào ra ướt đẫn ngực áo quân phục. Tôi đứng yên, vuốt nhẹ mái tóc Út.
Giọng Út vẫn nghẹn ngào :
- Anh không nỡ ôm em một lần sao ? Hãy để cho em tận hưởng cảm giác được anh yêu một lần.
Đầu óc tôi hỗn loạn tình cảm, lý trí, trách nhiệm. Giọng tôi lạc đi :
- Thôi em, tất cả đối với chúng ta đã quá muộn rồi.
- Không, tình yêu của em đối với anh không bao giờ muộn. Cả đời này em chỉ yêu duy nhất người lính trinh sát của em thôi.
Út buông lỏng đôi tay. Ngửa mặt nhìn tôi và khép đôi mắt lại. Tôi cúi xuống và đôi môi chúng tôi quấn quýt lấy nhau. Thời gian như ngưng đọng, Út lả đi trong vòng tay của tôi...
Lén giơ tay nhìn đồng hồ, đã hơn 11h đêm. Tôi nhẹ nhàng nói với Út :
- Về thôi em. Anh đưa em về không thể nấn ná muộn hơn được nữa đâu.
Út gật đầu mỉm cười :
- Anh lại đưa em về như cách đây 10 năm.
- Uh, anh sẽ đưa em về và đứng nhìn đến khi em khép cánh cửa.
Hai chúng tôi vội vã đi ra đường. Phố xá vắng lặng. Một vài bóng đèn đường hắt ánh sáng vàng vọt xuống đường. Hai cái bóng đổ dài xuống mặt đất. Hơn 10' sau tôi đưa Út đến nhà. Chìa tay bắt tay Út :
- Thôi, tạm biệt. Sẽ rất lâu chúng ta mới lại gặp nhau.
Út vẫn giữa chặt tay tôi nói :
- Cảm ơn anh vì lần ghé thăm này. Em đã có một buổi chiều và một buổi tối rất hạnh phúc bên anh. Đó là điều em mong ước từ khi chia tay anh tại đây 10 năm trước. Sau này ra bắc nhớ biên thư cho em. Cuộc chia tay giống 10 năm trước thì phải có thêm cái này...
Út kiễng chân hôn nhẹ lên má tôi. Rồi buông tay đi vào sân. Tôi giơ tay chào Út, cô dừng lại trước cửa, vẫy tay mỉm cười ánh mắt vui vẻ tràn đầy hạnh phúc. Bất giác tôi đưa mắt nhìn lên, thoáng một bóng người đang bước vội từ ban công vào nhà.
Tôi quay bước vội vã sải những bước dài về khu trọ bến xe. Căn phòng nhỏ vẫn lẩn quất mùi hương của Út. Sáng sớm hôm sau tôi nhảy chuyến xe sớm nhất về SG.
Sau đó vài tháng tôi về HN. Cuộc sống cứ thế trôi đi với những lo toan đời thường. Mỗi năm tôi và Út thường viết cho nhau vài lá thư vào những dịp lễ Tết. Hỏi thăm sức khỏe, công việc. Lá thư nào của Út cũng mở đầu bằng câu " Anh lính trinh sát của em..."
Rồi năm 2005 Má Út qua đời, tôi có việc bận ở xa nên không vào đưa tiễn má được. Sau khi có cái khôn phone thì chúng tôi thăm hỏi nhau thường hơn.
Năm 2008, lại 20 năm sau cái đêm hôm đó cả nhà Út ra HN chơi. Út cũng chuẩn bị nghỉ và Anh Vũ chuẩn bị lấy chồng. Tôi trở thành hướng dẫn viên và lái xe đưa cả nhà Út đi chơi những danh lam thắng cảnh Thủ đô. Tôi đưa họ đi Hạ long, Sapa...
Anh Vũ theo nghiệp ba má cũng là một cô giáo và sắp kết hôn với một anh lính của tỉnh đội. Gặp tôi cô bé rất vui và vẫn nhớ bác Hai ngày nào. Có lần hai bác cháu đi quanh nhà thờ đá Sapa cô bé giật tay tôi và nói :
- Bác Hai, sau này con lớn. Má kể cho con nghe chuyện má và bác Hai ngày xưa. Con nghe mà thương Má và bác Hai quá. Mà giờ bác Hai còn thương má con không ?
- Chuyện người lớn con hỏi làm chi. Bác và má con đều già rồi. 50 tuổi rồi còn gì.
- Nhưng má con thì vẫn thương nhớ bác Hai. Con tôn trọng tình cảm của má. Nhưng con cũng thương ba con. Ba con rất yêu thương vợ con. Nhưng nhiều khi con thấy ba cứ buồn buồn. Có vì trong trái tim má chỉ có mình bác Hai thôi. Người lớn thật là phức tạp. Mà sau này con cũng mới biết tên con là họ của bác Hai. Thành ra cái tên con như tên con trai, mỗi điều này làm con ghét bác Hai ghê...
Cô gái cười, đôi mắt to tròn và đẹp như mắt cô Út ngày xưa nheo mắt nhìn tôi ...
- Mà khi nào con cưới, con mời bác Hai vô dự nghe.
Ngày cưới Anh Vũ tôi cũng không vào được. Năm 2015 Anh Vũ gọi điện báo cho tôi Mr Th ba cô bé cũng đi theo bà ngoại vì đột quỵ sau một bữa liên hoan.
Vì chỉ có mình Anh Vũ, nên vợ chồng Anh Vũ dọn về sống cùng Út trên cái nền nhà xưa của bà ngoại. Út hàng ngày vui vẻ cùng hai đứa cháu ngoại. Căn nhà ngày xưa đã phá đi xây lại to đẹp hơn xưa.
Cuối 2022 tôi đi công tác Phnom Penh liên tục nên cũng ghé qua thăm Út và Anh Vũ vài lần. Tôi và Út vẫn thường ra ngồi uống cafe trên con phố cũ...


P/S: Câu chuyện này đáng lẽ phải kể trước chuyện Chan Thu mới đúng trình tự thời gian. Nhưng do tôi không muốn kể vì còn Út và Anh Vũ. Năm 2022 sau khi gặp Út và Anh Vũ thì họ cũng không phản đối. Nên đến giờ tôi mới kể quãng đời lính ngắn ngủi tại biên giới Tây Ninh. Tôi đã đổi một địa điểm trên địa bàn tỉnh TN. Còn lại thì giống như chuyện đã xảy ra thời gian đó. 👋👋👋
Chuyện cô Út chấm hết tại đây.

Còn câu chuyện " Lần đầu đến Angkor " có lẽ sang tuần tôi sẽ mổ cò tiếp.






em tàu ngầm đọc câu chuyện của cụ khá lâu, nay mới comment.
em cũng như cụ lolotica rất tò mò về khoảng thời gian 21h30 đến 23 giờ này.:))
em cũng nể Mr Th. chồng cô Út, ổng chấp nhận phận đến sau. Vẫn biết, đa số phải chấp nhận như thế, nhưng sống cùng mà biết vk vẫn thương nhớ người khác cũng đau khổ.
 

Thành Thị 1

Xe điện
Biển số
OF-811147
Ngày cấp bằng
19/4/22
Số km
2,163
Động cơ
48,333 Mã lực
1982 thì được nhưng đến 1988 thì không được nữa rồi. Ảnh hưởng đến quá nhiều người.
cụ anh ơi, vụ gặp nhau 10 năm trước với vụ cụ thăm má mà chạy trốn cô Út ở cmt số bao nhiêu vậy? tại vì cụ cmt loạn khắp nơi nên e tìm mãi chả thấy.
 

Nov

Xe tăng
Biển số
OF-729257
Ngày cấp bằng
15/5/20
Số km
1,557
Động cơ
1,251,804 Mã lực
cụ anh ơi, vụ gặp nhau 10 năm trước với vụ cụ thăm má mà chạy trốn cô Út ở cmt số bao nhiêu vậy? tại vì cụ cmt loạn khắp nơi nên e tìm mãi chả thấy.
Thơ ký xukthal bị khóa phím rồi, ko ai cập nhật nội dung, làm khổ anh em đi tìm post loạn lên :D
 

Vietex

Xe điện
Biển số
OF-749904
Ngày cấp bằng
14/11/20
Số km
2,013
Động cơ
71,623 Mã lực
Ngưỡng mộ cụ chủ quá. Trả lời câu nào cũng 10 điểm. Cô Út với mẹ cô Út cũng tiếc chàng rể lắm đây. May quá là cụ với cô Út vẫn giữ quan hệ tốt sau này. Trùng hợp là cháu đang đi học bồi dưỡng kiến thức quân sự, cũng đào công sự, gói thuốc nổ, dò mìn, cầm AK, M79, B41, RPD suốt nên khi đọc truyện cụ đi trinh sát cháu không khỏi bất ngờ khi mấy thứ cháu học là có tác dụng thật :D. 40 tuổi rồi mà cháu đào xong cái công sự còn mấy thanh niên 20 thì đào bằng mồm nên k xong.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top