[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021 Vol3

Mít tờ Tung

Xe tăng
Biển số
OF-414046
Ngày cấp bằng
1/4/16
Số km
1,109
Động cơ
236,735 Mã lực
Nơi ở
Khu đô thị Ciputra
II. Cụ Ngoại em sinh được 5 trai 3 gái. Ông ngoại em và một Ông út thì ở dưới Bãi bồi . Còn lại các bà lấy chồng đan phượng, và 3 người con lại trông nom nhà, đất rồi ở yên trên ấy.

Năm biến cố 1947,ông ngoại lúc ấy 20 tuổi, Đang cho đi học trường Bá Nghệ ở tận Sài Gòn. Đúng 1 tháng trước khi xảy ra biến cố .Ông ngoại cùng bạn đi chơi chợ lớn, gặp một thiếu nữ lang thang độ 13 tuổi. Bị mấy Me đầm túm tụm đánh mắng chửi bới. Hỏi ra mới hay là cô này ăn xin trong chợ, mấy bà đi chợ mới thương tình cho cái bánh, cô bé nhìn vào bà ấy bảo bà sắp chết, nên mới bị đánh cho.
Ông ngoại thấy vậy mới vào can ngăn, xin mấy me tha cho, sau cho cô bé ăn xin mấy đồng rồi theo bạn đi chơi tiếp. Miêu tả cô bé ấy lúc bấy giờ ông ngoại cũng chả nhớ, cũng ko có ấn tượng gì chỉ có đôi mắt là sáng vô cùng. Sáng hôm sau,ông đi học thì thấy cô bé ăn xin đã ngồi truớc cửa nhà, có vẻ là chờ mình từ đêm. Thương tình ông mới gọi vào hỏi, thì chỉ nhớ tên là Bùi Thị T. ko nhớ tuổi,người bắc, bị lạc gia đình do di cư, thấy ông ngoại nói giọng Bắc nên muốn theo ra ngoài ấy tìm cha mẹ. Nghe hoàn cảnh, ông thương quá nên xin người quen cho ở tạm làm việc vặt ( bạn của Cụ buôn bán vải).
Sau đó vài ngày,ông gặp vụ tai nạn xe điện thanh nốiđiện rơi trúng người đi đường, nạn nhân là cái bà me đầm xô xát ở chợ hôm trước.
Lúc này, ông mới tò mò và đến hỏi cô bé Tở tiệm vải, cô bé có thể nhìn tướng, xem mặt mà nhận ra vận mệnh.
Đoạn, bảo ông ngoại :" Cháu với ông có ơn, nên cháu cũng muốn báo cho ông biết, nhà ông sắp có nạn lớn, mau mau thu xếp mà về ngay, được ông thương cho nên cháu xin theo làm kẻ hầu người hạ."
Từ lúc nghe cô bé nói vậy, ông trằn trọc ko ngủ nổi, nên nghỉ học (trường mới mở , họcđược một thời gian do binh biến) thu xếp về quê luôn, dắt theo cô bé ăn xin.
Ngày ông về tới, nhà bị đốt phá, cụ thì gãy chân. Sau này, cô bé cùng ông cáng đáng mọi việc trong nhà, cùng cụ lại gây dựng lại việc nhà, ruộng nương. Thấy cô T cũng ngoan ngoãn, chăm chỉ , nên vài năm sau ông ngoại cưới cô T - bà Ngoại em làm vợ. Bà cũng nói nhà mình con nạn nữa, phải chăm chỉ làm thiện, giúp đỡ mọi người mới mong thoát được.Đúng năm 1956 nhờ việc đó mà cả nhà mới thoát 1 phen, bà bị hỏng một mắt, gia sản bị tịch thu gần hết.
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,745
Động cơ
287,526 Mã lực
II. Cụ Ngoại em sinh được 5 trai 3 gái. Ông ngoại em và một Ông út thì ở dưới Bãi bồi . Còn lại các bà lấy chồng đan phượng, và 3 người con lại trông nom nhà, đất rồi ở yên trên ấy.

Năm biến cố 1947,ông ngoại lúc ấy 20 tuổi, Đang cho đi học trường Bá Nghệ ở tận Sài Gòn. Đúng 1 tháng trước khi xảy ra biến cố .Ông ngoại cùng bạn đi chơi chợ lớn, gặp một thiếu nữ lang thang độ 13 tuổi. Bị mấy Me đầm túm tụm đánh mắng chửi bới. Hỏi ra mới hay là cô này ăn xin trong chợ, mấy bà đi chợ mới thương tình cho cái bánh, cô bé nhìn vào bà ấy bảo bà sắp chết, nên mới bị đánh cho.
Ông ngoại thấy vậy mới vào can ngăn, xin mấy me tha cho, sau cho cô bé ăn xin mấy đồng rồi theo bạn đi chơi tiếp. Miêu tả cô bé ấy lúc bấy giờ ông ngoại cũng chả nhớ, cũng ko có ấn tượng gì chỉ có đôi mắt là sáng vô cùng. Sáng hôm sau,ông đi học thì thấy cô bé ăn xin đã ngồi truớc cửa nhà, có vẻ là chờ mình từ đêm. Thương tình ông mới gọi vào hỏi, thì chỉ nhớ tên là Bùi Thị T. ko nhớ tuổi,người bắc, bị lạc gia đình do di cư, thấy ông ngoại nói giọng Bắc nên muốn theo ra ngoài ấy tìm cha mẹ. Nghe hoàn cảnh, ông thương quá nên xin người quen cho ở tạm làm việc vặt ( bạn của Cụ buôn bán vải).
Sau đó vài ngày,ông gặp vụ tai nạn xe điện thanh nốiđiện rơi trúng người đi đường, nạn nhân là cái bà me đầm xô xát ở chợ hôm trước.
Lúc này, ông mới tò mò và đến hỏi cô bé Tở tiệm vải, cô bé có thể nhìn tướng, xem mặt mà nhận ra vận mệnh.
Đoạn, bảo ông ngoại :" Cháu với ông có ơn, nên cháu cũng muốn báo cho ông biết, nhà ông sắp có nạn lớn, mau mau thu xếp mà về ngay, được ông thương cho nên cháu xin theo làm kẻ hầu người hạ."
Từ lúc nghe cô bé nói vậy, ông trằn trọc ko ngủ nổi, nên nghỉ học (trường mới mở , họcđược một thời gian do binh biến) thu xếp về quê luôn, dắt theo cô bé ăn xin.
Ngày ông về tới, nhà bị đốt phá, cụ thì gãy chân. Sau này, cô bé cùng ông cáng đáng mọi việc trong nhà, cùng cụ lại gây dựng lại việc nhà, ruộng nương. Thấy cô T cũng ngoan ngoãn, chăm chỉ , nên vài năm sau ông ngoại cưới cô T - bà Ngoại em làm vợ. Bà cũng nói nhà mình con nạn nữa, phải chăm chỉ làm thiện, giúp đỡ mọi người mới mong thoát được.Đúng năm 1956 nhờ việc đó mà cả nhà mới thoát 1 phen, bà bị hỏng một mắt, gia sản bị tịch thu gần hết.
Với công lao đó ,gia đình cụ ngoại cụ có phải ra sân kho đứng tiếp cán bộ và nd cả xã không a ?
 

Đại Ba

Xe điện
Biển số
OF-51041
Ngày cấp bằng
17/11/09
Số km
2,231
Động cơ
433,398 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
II. Cụ Ngoại em sinh được 5 trai 3 gái. Ông ngoại em và một Ông út thì ở dưới Bãi bồi . Còn lại các bà lấy chồng đan phượng, và 3 người con lại trông nom nhà, đất rồi ở yên trên ấy.

Năm biến cố 1947,ông ngoại lúc ấy 20 tuổi, Đang cho đi học trường Bá Nghệ ở tận Sài Gòn. Đúng 1 tháng trước khi xảy ra biến cố .Ông ngoại cùng bạn đi chơi chợ lớn, gặp một thiếu nữ lang thang độ 13 tuổi. Bị mấy Me đầm túm tụm đánh mắng chửi bới. Hỏi ra mới hay là cô này ăn xin trong chợ, mấy bà đi chợ mới thương tình cho cái bánh, cô bé nhìn vào bà ấy bảo bà sắp chết, nên mới bị đánh cho.
Ông ngoại thấy vậy mới vào can ngăn, xin mấy me tha cho, sau cho cô bé ăn xin mấy đồng rồi theo bạn đi chơi tiếp. Miêu tả cô bé ấy lúc bấy giờ ông ngoại cũng chả nhớ, cũng ko có ấn tượng gì chỉ có đôi mắt là sáng vô cùng. Sáng hôm sau,ông đi học thì thấy cô bé ăn xin đã ngồi truớc cửa nhà, có vẻ là chờ mình từ đêm. Thương tình ông mới gọi vào hỏi, thì chỉ nhớ tên là Bùi Thị T. ko nhớ tuổi,người bắc, bị lạc gia đình do di cư, thấy ông ngoại nói giọng Bắc nên muốn theo ra ngoài ấy tìm cha mẹ. Nghe hoàn cảnh, ông thương quá nên xin người quen cho ở tạm làm việc vặt ( bạn của Cụ buôn bán vải).
Sau đó vài ngày,ông gặp vụ tai nạn xe điện thanh nốiđiện rơi trúng người đi đường, nạn nhân là cái bà me đầm xô xát ở chợ hôm trước.
Lúc này, ông mới tò mò và đến hỏi cô bé Tở tiệm vải, cô bé có thể nhìn tướng, xem mặt mà nhận ra vận mệnh.
Đoạn, bảo ông ngoại :" Cháu với ông có ơn, nên cháu cũng muốn báo cho ông biết, nhà ông sắp có nạn lớn, mau mau thu xếp mà về ngay, được ông thương cho nên cháu xin theo làm kẻ hầu người hạ."
Từ lúc nghe cô bé nói vậy, ông trằn trọc ko ngủ nổi, nên nghỉ học (trường mới mở , họcđược một thời gian do binh biến) thu xếp về quê luôn, dắt theo cô bé ăn xin.
Ngày ông về tới, nhà bị đốt phá, cụ thì gãy chân. Sau này, cô bé cùng ông cáng đáng mọi việc trong nhà, cùng cụ lại gây dựng lại việc nhà, ruộng nương. Thấy cô T cũng ngoan ngoãn, chăm chỉ , nên vài năm sau ông ngoại cưới cô T - bà Ngoại em làm vợ. Bà cũng nói nhà mình con nạn nữa, phải chăm chỉ làm thiện, giúp đỡ mọi người mới mong thoát được.Đúng năm 1956 nhờ việc đó mà cả nhà mới thoát 1 phen, bà bị hỏng một mắt, gia sản bị tịch thu gần hết.
Bà ngoại của cụ ko học ko tu luyện mà có khả năng đặc biệt bẩm sinh ạ?
 

ngu ngơ

Xe container
Biển số
OF-390448
Ngày cấp bằng
4/11/15
Số km
5,663
Động cơ
281,302 Mã lực
Chắc các cụ không lạ việc bãi sông Hồng lắm người chết đuối đâu nhỉ. Bọn em có cả 1 giai thoại về nơi ấy đấy. Khu nhà em là khu bãi sông hồng Tứ Liên ( mạn bờ đê Âu cơ) gọi là khu Tứ Tổng.
Năm 1947 pháp tăng cường đánh phá Hà Nội bộ đội ta và quân dân kiên cường chống trả . bọn nó đánh liệt cả Hà Nội, quân ta lúc bấy giờđã yếu thế, mới đẩy cuộc chiến dần tới phố hàng Buồm, là khu Hoa Kiều ( như tô giới của Pháp ở Trung Quốc). lãnh sự quán người Hoa mới đề bạt bên pháp và ta có lệnh ngừng chiến ngày 18-2-1947. để người Hoa di tản.
Nhân sự kiện đó, bộ chỉ huy ta mới ra lệnh rút quân bảo toàn lực lượng ngay trongđêm 17-2-1947. bằng cách qua khu Nội Châu - Tứ Tổng ( Tứ Liên bây giờ). Vì rút lui gấp rút, chăng kịp chuẩn bị thuyền bè, nên ông liên lạc mới tới nhà cụ em gõ cửa xin hỗ trợ.
Cụ ngoại em là địa chủ từng làm lý trưởng ( làng Bồng Bá -đan phượng) nhưng do bất mãn với pháp mà từ chức di cư xuống bãi bồi Nội Châu. Vì ngại sự an toàn cho gia dình nên cụ chi tiền, sai gia nhân đi thuêđược 43 chiếc thuyền quanh đó, chở TĐTĐ qua sông ngay trong đêm.
Rạng sáng 18-2 bọn Pháp đuổi tới nọc bắt tất cả lá iđò lái thuyền ra tra khảo, giết hại điên cuồng, cụ ngoại em bị nó tịch thu gần 50 con bò, đốt luôn nhà .Đánh gãy 1 chân. May mà bà con lái đò cũng ko khai ra nên chúng nó giết phá xong thì nó bỏđi. (ông gia nhân thuê thuyền bị giết cả vợ cả con, sau theo bộ đội nhà tiệt giống chả con ai cả).
Hồi đó nó giết phải hơn 50 người, xong nó chôn chung 1 bãi bồi rồi chất củi đốt. Bà con trong vùng sau đó gom thi thể lại chôn chung, lấy ngày 23 tháng Giêng làm ngày giỗ trận hàng năm. Bãi thảm sát sau này là khu vực kè đá mạn giáp Nhật Tân. Do người chết oan nhiều quá nên tạo thành dớp, năm nào cũng có 1 nam 1 nữ chết đuối. Hồi xưa chưa có kè đá bà con chăn trâu bò qua chỗ đó sang bãi giữa chăn thả chết nhiều. Sau xây kè thì người chếtít hơn. Nhưng năm nào cũng 1 nam, 1 nữ.
(còn nữa..)
Làng Tứ Tổng là cầu nối giữa vùng an toàn và bộ đội trong nội thành suốt những ngày đầu toàn quốc kháng chiến, chọn đây là đường rút của Trung đoàn Thủ Đô với 1200 người và trang bị có chuẩn bị chứ không như cụ viết. Số người của làng bị giết là 27 người trong trận càn của Pháp vào ngày 19/2, ngày này được lấy làm ngày giỗ. Trận này toàn bộ trung đội Nguyễn Ngọc Nại đánh chặn quân Pháp ở bãi gữa hy sinh.
 

Mít tờ Tung

Xe tăng
Biển số
OF-414046
Ngày cấp bằng
1/4/16
Số km
1,109
Động cơ
236,735 Mã lực
Nơi ở
Khu đô thị Ciputra
Làng Tứ Tổng là cầu nối giữa vùng an toàn và bộ đội trong nội thành suốt những ngày đầu toàn quốc kháng chiến, chọn đây là đường rút của Trung đoàn Thủ Đô với 1200 người và trang bị có chuẩn bị chứ không như cụ viết. Số người của làng bị giết là 27 người trong trận càn của Pháp vào ngày 19/2, ngày này được lấy làm ngày giỗ. Trận này toàn bộ trung đội Nguyễn Ngọc Nại đánh chặn quân Pháp ở bãi gữa hy sinh.
chuyện nhà cụ ạ. Cụ nghe tuyên truyền khó nói lắm ;). chả lẽ e lại ghi cái cmnd lên.
thông tin thêm cho cụ :Làng nhà em bé tí tẹo. Từ đồn bốt khu A Nội Châu ( của Pháp càn và chiếm trước đó ) tới làng rất gần. Các bác tuyên truyền chuẩn bị từ trước, hay làm vùng an toàn là không đúng. Quân TĐTĐ rút từ chân cầu long biên, xuôi xuống theo bãi sông hồng, chứ ko phải cứ từ nội thành đi ra nhé.. Trong Đình (nội châu) nhà em hiện tại còn ghi 47 tên nạn nhân bị giết . Bao gồm người đưa đò và gia đình thân quyến không cả nỡđược ghi danh nhưđồng chí Nguyễn Ngọc Nại (bị địch bắn với sau khi đã rút an toàn).
 
Chỉnh sửa cuối:

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,745
Động cơ
287,526 Mã lực
Vẫn bị, bà ngoại em bị hỏng một mắt, mất hết tài sản
Vâng cụ.thật đáng tiếc.. ,nhưng ls không có giá như và đồng hồ k quay ngược lại được bao h..
Ông ngoại em vô cùng may mắn nên " được" làm trung nông..giá trả cho sai lầm là 1 cuộc hôn nhân bất đắc dĩ của ng con lớn.
 

ngu ngơ

Xe container
Biển số
OF-390448
Ngày cấp bằng
4/11/15
Số km
5,663
Động cơ
281,302 Mã lực
chuyện nhà cụ ạ. Cụ nghe tuyên truyền khó nói lắm ;). chả lẽ e lại ghi cái cmnd lên.
thông tin thêm cho cụ :Làng nhà em bé tí tẹo. Từ đồn bốt khu A Nội Châu ( của Pháp càn và chiếm trước đó ) tới làng rất gần. Các bác tuyên truyền chuẩn bị từ trước, hay làm vùng an toàn là không đúng. Quân TĐTĐ rút từ chân cầu long biên, xuôi xuống theo bãi sông hồng, chứ ko phải cứ từ nội thành đi ra nhé.. Trong Đình (nội châu) nhà em hiện tại còn ghi 47 tên nạn nhân bị giết . Bao gồm người đưa đò và gia đình thân quyến không cả nỡđược ghi danh nhưđồng chí Nguyễn Ngọc Nại (bị địch bắn với sau khi đã rút an toàn).
Em trích nguồn báo Đ.ảng, chắc có chỉ đạo nên viết thế.
 

Mít tờ Tung

Xe tăng
Biển số
OF-414046
Ngày cấp bằng
1/4/16
Số km
1,109
Động cơ
236,735 Mã lực
Nơi ở
Khu đô thị Ciputra
Em trích nguồn báo Đ.ảng, chắc có chỉ đạo nên viết thế.
vâng cụ. Em biết điều đó mà. Chúng em có đơn để nghị lên lâu lắm rồi, để được ghi nhận quyền lợi cho các nạn nhân. Nhưng mãi 2003 mới được công nhận. Nhưng tới hiện tại thì chẳng ai được nêu tên trong sách sử cả. Nhưng dẫu sao cũng chấp nhận, con cháu chúng em biết và tự hào về người dân mình là được rồi.
 

imagine170

Xe tải
Biển số
OF-699399
Ngày cấp bằng
13/9/19
Số km
461
Động cơ
101,584 Mã lực
Tuổi
43
Em xin phép kê dép hóng chuyện ạ.
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
1,228
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
48
dạ là nghiệp. Không phải khả năng đặc biệt. Em sẽ còn kể tiếp chuyện nhà sau này ạ/
Mong Cụ sẽ tiếp tục chia sẻ, rất may là Chiến tranh đã qua đi và chúng ta lại được cùng ngồi chia sẻ những mất mát mà Nhân dân và chính những người thân của chúng ta phải trải qua, em hiểu Cụ cũng suy nghĩ có lên chia sẻ lên đây hay không nhưng cuối cùng Cụ đã chia sẻ, vì Cụ nghĩ rằng những gì mình được nghe kể hoặc được biết là những điều Thiêng Liêng và lên chia sẻ để mọi người cùng biết VUI-BUỒN đã qua, Chúc Cụ cùng Toàn Thể Gia Đình Sức Khỏe-An Nhiên.
 

Fightingman

Xe tải
Biển số
OF-557974
Ngày cấp bằng
12/3/18
Số km
490
Động cơ
166,082 Mã lực
Em thuộc thành phần nhanh quên, nhưng đọc tút của các cụ lại nhớ lại 2 câu chuyện xin chia sẻ hầu các cụ:
Câu chuyện 1:
Cách đây cũng khá lâu rồi, hồi em đang là sv năm 2. Em nhớ hồi đó mùa hè mà quê em còn chưa có điện cơ, buổi đó em rủ thằng bạn học cùng người Hải Dương về quê chơi, tối đó hai thằng vẫn nằm nói chuyện (chắc khoảng 8 hoặc 9 giờ thôi) thì thấy trên đình màn có con đom đóm lập lòe to lắm, rất sáng. Em cũng không sợ hãi gì mà chỉ là chưa từng thấy con đom đóm nó lòe to như thế bao giờ (em ở quê, đêm hè rất nhiều đóm đóm, thường cùng bạn bè bắt đom đóm làm phao câu cá đêm) nên em gọi mẹ em để cho bà cụ xem. Bà cụ nhà em thì cũng hay cẩn thẩn, cụ từ trong buồng ra có khấn "nếu là bác Trân về báo mộng gì thì bác cho vợ chồng em biết ạ" (Bác Trân là anh trai của bố em, vài ngày sau là đến ngày giỗ của bác ấy), vừa dứt lời thì con đom đóm sà xuống thấp từ đình màn, kéo theo một vệt rất dài những đốm sáng rất to rồi không thấy đâu nữa. Quả thật, lúc đó hai thằng em cũng hơi chột dạ nhưng rồi lại nhanh chóng quên câu chuyện đó ngay.

Câu chuyện 2:
Em thường tập gym nên có thể nói gân cốt khá tốt, chưa từng bị đau lưng bao giờ. Vậy mà hồi bà ngoại vợ em mất (chẳng là lúc cụ sắp đi thì em có tháp tùng mẹ vợ em túc trực bên cạnh để hỗ trợ vì nhà toàn phụ nữ), lúc khiêng cụ đặt lên giường (lúc cụ sắp đi là nằm trên giường xếp để tiện di chuyển trong nhà) thì em và một bác nữa khiêng trực tiếp. Vậy mà về tối đó kéo dài đến 2 tuần sau, sống lưng em đau như bị tra tấn, ko ngúi, ko quay được. Về hỏi bà cụ nhà em thì cụ bảo người mới chết thường lạnh, dễ gây đau lưng cho những người tiếp xúc trực tiếp. Em ko biết có đúng không nhưng hồi em cũng khiêng ông bà ngoại em khi các cụ mất thì em ko bị làm sao.
 

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,938
Động cơ
486,803 Mã lực
vâng cụ. Em biết điều đó mà. Chúng em có đơn để nghị lên lâu lắm rồi, để được ghi nhận quyền lợi cho các nạn nhân. Nhưng mãi 2003 mới được công nhận. Nhưng tới hiện tại thì chẳng ai được nêu tên trong sách sử cả. Nhưng dẫu sao cũng chấp nhận, con cháu chúng em biết và tự hào về người dân mình là được rồi.
Thực tế và qua báo chí CM đã được CQ TG chỉ đạo thì nó thường khác xa nhau, e hoàn toàn hiểu cụ và riêng lịch sử thì cũng ko mấy khi em tin vào báo chính thống, tuy nhiên để cho thớt được bình an thì ta gác chuyện đó lại cụ ạ. Cụ cứ kể chuyện nhà cụ đi cho ACE lắng nghe và cảm nhận là em thấy biết ơn cụ lắm rồi ko cần phải ghi cái cmnd lên đâu
 

thanhtrung052

Xe tăng
Biển số
OF-174986
Ngày cấp bằng
4/1/13
Số km
1,718
Động cơ
386,812 Mã lực
Thực tế và qua báo chí CM đã được CQ TG chỉ đạo thì nó thường khác xa nhau, e hoàn toàn hiểu cụ và riêng lịch sử thì cũng ko mấy khi em tin vào báo chính thống, tuy nhiên để cho thớt được bình an thì ta gác chuyện đó lại cụ ạ. Cụ cứ kể chuyện nhà cụ đi cho ACE lắng nghe và cảm nhận là em thấy biết ơn cụ lắm rồi ko cần phải ghi cái cmnd lên đâu
Báo chí cm nhiều khi k nói đúng sự thật.hay còn gọi là bưng bít và định hướng.biết để đấy thôi mà. Các cụ đc công nhận là cũng nhẹ lòng mà siêu thoát rồi
 

prado2012

Xe container
Biển số
OF-141245
Ngày cấp bằng
9/5/12
Số km
7,797
Động cơ
443,399 Mã lực
vâng cụ. Em biết điều đó mà. Chúng em có đơn để nghị lên lâu lắm rồi, để được ghi nhận quyền lợi cho các nạn nhân. Nhưng mãi 2003 mới được công nhận. Nhưng tới hiện tại thì chẳng ai được nêu tên trong sách sử cả. Nhưng dẫu sao cũng chấp nhận, con cháu chúng em biết và tự hào về người dân mình là được rồi.
Cả một khúc buồn bi tráng! Bà con mình thật Dũng cảm cụ nhỉ. Tất cả đều từ nhân dân mà thành.
 

Mít tờ Tung

Xe tăng
Biển số
OF-414046
Ngày cấp bằng
1/4/16
Số km
1,109
Động cơ
236,735 Mã lực
Nơi ở
Khu đô thị Ciputra
III.Sau khi ông bà ngoại em lấy nhau, gầy dựng lại mới khởi sắc được chút để phụng dưỡng hai cụ. Bởi các ông bà khác ở xa chiến tranh loạn lạc không tiện chăm nom, chỉ có hai ông định cư dưới này là ở gần. Cụ ngoại từ hồi bị chúng đánh gãy chân cũng thành tàn phế luôn 1 chân, cụ bà thì trở bệnh. Nếu ông ngoại không về năm đó thì nhà không ai chăm nom, và đám bạn năm đó đi biểu tình phản đối Pháp đều bịđàn áp và giết cả. Cụ ở với ông bà được 6 năm sau thì cả hai cụ cùng mất. Hồi 2 cụ mất, Bà ngoại bàn với ông, bí mật chôn theo 1 số vàng. Vì năm đó gia sản vẫn tốt nên mua luôn được một khoảnh đất rộng làm mộ tổ, tới giờ nhà em vẫn có cái một to nhất nghĩa trang.
Ông ngoại cố tìm thân nhân cho bà, nhưng thời buổi loạn lạc, bà lại chẳng nhớ chút gì về gia đình người thân cả. Mãi sau này, khi ông bà về già hêt rồi, qua chương trình như chưa hề có cuộc chia ly, bên nhà đài người ta liên hệ, tìm ảnh hồi bé, bà em tìm được em trai cùng cha khác mẹ, ông trẻ này ở trong Đà Nẵng, các cụ bố mẹ của bà làm thông dịch cho quan Pháp, di cư vào đó và thế nào thất lạc bà tận Sài Gòn.. Giờ mọi người trong đó vẫn đi lại .
Bà có thể xem tướng, nhìn trước vận hạn, cảm nhận được rõ trong tương lai gần, cụ thể sẽ nhìn được người đó gặpđiều gì trong thời điểm nào đó trong tương lai ( dựa theo góc nhìn thứ nhất, không điều khiển được, chỉ thấy qua giấc mơ). Vụ bà me chợ lớn năm đó, bà thấy ở chợ là do quen, với người này cho bánh thôi.
Bà ngoại về ở với ông giúp đỡ việc nhà, thường hay làm phúc, giúp đỡ người lang thang cơ nhỡ, năm 1952. Bão con rồng ( chắc do năm nhâm thìn). Cả nước gặp thiên tai lớn, lũ ngập hết cả làng. 1 phần vì dân thời bấy giờ cũng thưa người, 1 phần là toàn ngườiđánh cá, quen sông nước. Nên ở khuđấy ko tổn thất nhiều. Nhưng bên miền trong thiệt hại lớn, gần 3000 người chết.Ông bà ngoại lại tài trợ vải, cắt đất sang vàng ủng hộ cách mạng. Sau đợt này ông được phân làm phó chủ nhiệm xưởng dệt của hợp tác xã của tổng ( do biết chút cơ khí, được nhận vào nhà nước).
Một hôm trời bão to, bà tất tả dậy từ sớm,đun nước, giã gừng, nấu cháo với đốt củi từ sớm. Như kiểu để tiếp khách.Ông hỏi bà chỉ bảo tiếp khách quý. Chiều hôm ấy thì xã đội đến nhờđể 1 người bị lũ cuốnđược bà con vớt vào. Nhưng nhà ai cũng ngập hết nên để tạm nhà ông bà , người bị nạn tên K, lúc vớt lên kiệt sức đói lạnh, chắc chỉ còn chờ chết rồi. Sau khi được cứu tỉnh lại, anh này mới báo thân thế,là dân chài lưới, lũ về bất ngờ quét sạch cả nhà, may anh K bám được mảnh đáy thuyển mà trôi dạt tới đây.Ông bà khoản đãi ân cần nuôi 3 tháng cho anh K hồi sức, sau đó giúp anh chút lộ phí đi tìm người nhà.
Bà ngoại sinh được3 trai, 5 gái ( 1 bác trai sẩy mất lúc chưa ra đời). Năm sinh ra bác trai thứ 3, bà nhất quyết bắt ông lấy thêm vợ nữa,ông không đồng ý nên bà tự tìm bà mai, cưới cho ông thêm 1 bà nữa.
Ông bà vẫn nhắc mãi vụ này, vì ông bỏ bê, không thích nên bà vợ thứ này có gian díu với ông làng bên. Sau ông ngoại bắt được tại trận mới đuổi đi. Bà này không sinh cho ông người con nào cả.
(còn tiếp..)
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top