III.Sau khi ông bà ngoại em lấy nhau, gầy dựng lại mới khởi sắc được chút để phụng dưỡng hai cụ. Bởi các ông bà khác ở xa chiến tranh loạn lạc không tiện chăm nom, chỉ có hai ông định cư dưới này là ở gần. Cụ ngoại từ hồi bị chúng đánh gãy chân cũng thành tàn phế luôn 1 chân, cụ bà thì trở bệnh. Nếu ông ngoại không về năm đó thì nhà không ai chăm nom, và đám bạn năm đó đi biểu tình phản đối Pháp đều bịđàn áp và giết cả. Cụ ở với ông bà được 6 năm sau thì cả hai cụ cùng mất. Hồi 2 cụ mất, Bà ngoại bàn với ông, bí mật chôn theo 1 số vàng. Vì năm đó gia sản vẫn tốt nên mua luôn được một khoảnh đất rộng làm mộ tổ, tới giờ nhà em vẫn có cái một to nhất nghĩa trang.
Ông ngoại cố tìm thân nhân cho bà, nhưng thời buổi loạn lạc, bà lại chẳng nhớ chút gì về gia đình người thân cả. Mãi sau này, khi ông bà về già hêt rồi, qua chương trình như chưa hề có cuộc chia ly, bên nhà đài người ta liên hệ, tìm ảnh hồi bé, bà em tìm được em trai cùng cha khác mẹ, ông trẻ này ở trong Đà Nẵng, các cụ bố mẹ của bà làm thông dịch cho quan Pháp, di cư vào đó và thế nào thất lạc bà tận Sài Gòn.. Giờ mọi người trong đó vẫn đi lại .
Bà có thể xem tướng, nhìn trước vận hạn, cảm nhận được rõ trong tương lai gần, cụ thể sẽ nhìn được người đó gặpđiều gì trong thời điểm nào đó trong tương lai ( dựa theo góc nhìn thứ nhất, không điều khiển được, chỉ thấy qua giấc mơ). Vụ bà me chợ lớn năm đó, bà thấy ở chợ là do quen, với người này cho bánh thôi.
Bà ngoại về ở với ông giúp đỡ việc nhà, thường hay làm phúc, giúp đỡ người lang thang cơ nhỡ, năm 1952. Bão con rồng ( chắc do năm nhâm thìn). Cả nước gặp thiên tai lớn, lũ ngập hết cả làng. 1 phần vì dân thời bấy giờ cũng thưa người, 1 phần là toàn ngườiđánh cá, quen sông nước. Nên ở khuđấy ko tổn thất nhiều. Nhưng bên miền trong thiệt hại lớn, gần 3000 người chết.Ông bà ngoại lại tài trợ vải, cắt đất sang vàng ủng hộ cách mạng. Sau đợt này ông được phân làm phó chủ nhiệm xưởng dệt của hợp tác xã của tổng ( do biết chút cơ khí, được nhận vào nhà nước).
Một hôm trời bão to, bà tất tả dậy từ sớm,đun nước, giã gừng, nấu cháo với đốt củi từ sớm. Như kiểu để tiếp khách.Ông hỏi bà chỉ bảo tiếp khách quý. Chiều hôm ấy thì xã đội đến nhờđể 1 người bị lũ cuốnđược bà con vớt vào. Nhưng nhà ai cũng ngập hết nên để tạm nhà ông bà , người bị nạn tên K, lúc vớt lên kiệt sức đói lạnh, chắc chỉ còn chờ chết rồi. Sau khi được cứu tỉnh lại, anh này mới báo thân thế,là dân chài lưới, lũ về bất ngờ quét sạch cả nhà, may anh K bám được mảnh đáy thuyển mà trôi dạt tới đây.Ông bà khoản đãi ân cần nuôi 3 tháng cho anh K hồi sức, sau đó giúp anh chút lộ phí đi tìm người nhà.
Bà ngoại sinh được3 trai, 5 gái ( 1 bác trai sẩy mất lúc chưa ra đời). Năm sinh ra bác trai thứ 3, bà nhất quyết bắt ông lấy thêm vợ nữa,ông không đồng ý nên bà tự tìm bà mai, cưới cho ông thêm 1 bà nữa.
Ông bà vẫn nhắc mãi vụ này, vì ông bỏ bê, không thích nên bà vợ thứ này có gian díu với ông làng bên. Sau ông ngoại bắt được tại trận mới đuổi đi. Bà này không sinh cho ông người con nào cả.
(còn tiếp..)