[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021 Vol3

Đại Ba

Xe điện
Biển số
OF-51041
Ngày cấp bằng
17/11/09
Số km
2,231
Động cơ
433,398 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
III.Sau khi ông bà ngoại em lấy nhau, gầy dựng lại mới khởi sắc được chút để phụng dưỡng hai cụ. Bởi các ông bà khác ở xa chiến tranh loạn lạc không tiện chăm nom, chỉ có hai ông định cư dưới này là ở gần. Cụ ngoại từ hồi bị chúng đánh gãy chân cũng thành tàn phế luôn 1 chân, cụ bà thì trở bệnh. Nếu ông ngoại không về năm đó thì nhà không ai chăm nom, và đám bạn năm đó đi biểu tình phản đối Pháp đều bịđàn áp và giết cả. Cụ ở với ông bà được 6 năm sau thì cả hai cụ cùng mất. Hồi 2 cụ mất, Bà ngoại bàn với ông, bí mật chôn theo 1 số vàng. Vì năm đó gia sản vẫn tốt nên mua luôn được một khoảnh đất rộng làm mộ tổ, tới giờ nhà em vẫn có cái một to nhất nghĩa trang.
Ông ngoại cố tìm thân nhân cho bà, nhưng thời buổi loạn lạc, bà lại chẳng nhớ chút gì về gia đình người thân cả. Mãi sau này, khi ông bà về già hêt rồi, qua chương trình như chưa hề có cuộc chia ly, bên nhà đài người ta liên hệ, tìm ảnh hồi bé, bà em tìm được em trai cùng cha khác mẹ, ông trẻ này ở trong Đà Nẵng, các cụ bố mẹ của bà làm thông dịch cho quan Pháp, di cư vào đó và thế nào thất lạc bà tận Sài Gòn.. Giờ mọi người trong đó vẫn đi lại .
Bà có thể xem tướng, nhìn trước vận hạn, cảm nhận được rõ trong tương lai gần, cụ thể sẽ nhìn được người đó gặpđiều gì trong thời điểm nào đó trong tương lai ( dựa theo góc nhìn thứ nhất, không điều khiển được, chỉ thấy qua giấc mơ). Vụ bà me chợ lớn năm đó, bà thấy ở chợ là do quen, với người này cho bánh thôi.
Bà ngoại về ở với ông giúp đỡ việc nhà, thường hay làm phúc, giúp đỡ người lang thang cơ nhỡ, năm 1952. Bão con rồng ( chắc do năm nhâm thìn). Cả nước gặp thiên tai lớn, lũ ngập hết cả làng. 1 phần vì dân thời bấy giờ cũng thưa người, 1 phần là toàn ngườiđánh cá, quen sông nước. Nên ở khuđấy ko tổn thất nhiều. Nhưng bên miền trong thiệt hại lớn, gần 3000 người chết.Ông bà ngoại lại tài trợ vải, cắt đất sang vàng ủng hộ cách mạng. Sau đợt này ông được phân làm phó chủ nhiệm xưởng dệt của hợp tác xã của tổng ( do biết chút cơ khí, được nhận vào nhà nước).
Một hôm trời bão to, bà tất tả dậy từ sớm,đun nước, giã gừng, nấu cháo với đốt củi từ sớm. Như kiểu để tiếp khách.Ông hỏi bà chỉ bảo tiếp khách quý. Chiều hôm ấy thì xã đội đến nhờđể 1 người bị lũ cuốnđược bà con vớt vào. Nhưng nhà ai cũng ngập hết nên để tạm nhà ông bà , người bị nạn tên K, lúc vớt lên kiệt sức đói lạnh, chắc chỉ còn chờ chết rồi. Sau khi được cứu tỉnh lại, anh này mới báo thân thế,là dân chài lưới, lũ về bất ngờ quét sạch cả nhà, may anh K bám được mảnh đáy thuyển mà trôi dạt tới đây.Ông bà khoản đãi ân cần nuôi 3 tháng cho anh K hồi sức, sau đó giúp anh chút lộ phí đi tìm người nhà.
Bà ngoại sinh được3 trai, 5 gái ( 1 bác trai sẩy mất lúc chưa ra đời). Năm sinh ra bác trai thứ 3, bà nhất quyết bắt ông lấy thêm vợ nữa,ông không đồng ý nên bà tự tìm bà mai, cưới cho ông thêm 1 bà nữa.
Ông bà vẫn nhắc mãi vụ này, vì ông bỏ bê, không thích nên bà vợ thứ này có gian díu với ông làng bên. Sau ông ngoại bắt được tại trận mới đuổi đi. Bà này không sinh cho ông người con nào cả.
(còn tiếp..)
Chuyện của gia đình cụ hay quá. Ko chỉ là 1 câu chuyện tâm linh và tiềm năng bí ẩn của con người, mà còn có giá trị về lịch sử và xã hội học.
 

Fleurs

Xe hơi
Biển số
OF-606115
Ngày cấp bằng
30/12/18
Số km
172
Động cơ
223,220 Mã lực
III.Sau khi ông bà ngoại em lấy nhau, gầy dựng lại mới khởi sắc được chút để phụng dưỡng hai cụ. Bởi các ông bà khác ở xa chiến tranh loạn lạc không tiện chăm nom, chỉ có hai ông định cư dưới này là ở gần. Cụ ngoại từ hồi bị chúng đánh gãy chân cũng thành tàn phế luôn 1 chân, cụ bà thì trở bệnh. Nếu ông ngoại không về năm đó thì nhà không ai chăm nom, và đám bạn năm đó đi biểu tình phản đối Pháp đều bịđàn áp và giết cả. Cụ ở với ông bà được 6 năm sau thì cả hai cụ cùng mất. Hồi 2 cụ mất, Bà ngoại bàn với ông, bí mật chôn theo 1 số vàng. Vì năm đó gia sản vẫn tốt nên mua luôn được một khoảnh đất rộng làm mộ tổ, tới giờ nhà em vẫn có cái một to nhất nghĩa trang.
Ông ngoại cố tìm thân nhân cho bà, nhưng thời buổi loạn lạc, bà lại chẳng nhớ chút gì về gia đình người thân cả. Mãi sau này, khi ông bà về già hêt rồi, qua chương trình như chưa hề có cuộc chia ly, bên nhà đài người ta liên hệ, tìm ảnh hồi bé, bà em tìm được em trai cùng cha khác mẹ, ông trẻ này ở trong Đà Nẵng, các cụ bố mẹ của bà làm thông dịch cho quan Pháp, di cư vào đó và thế nào thất lạc bà tận Sài Gòn.. Giờ mọi người trong đó vẫn đi lại .
Bà có thể xem tướng, nhìn trước vận hạn, cảm nhận được rõ trong tương lai gần, cụ thể sẽ nhìn được người đó gặpđiều gì trong thời điểm nào đó trong tương lai ( dựa theo góc nhìn thứ nhất, không điều khiển được, chỉ thấy qua giấc mơ). Vụ bà me chợ lớn năm đó, bà thấy ở chợ là do quen, với người này cho bánh thôi.
Bà ngoại về ở với ông giúp đỡ việc nhà, thường hay làm phúc, giúp đỡ người lang thang cơ nhỡ, năm 1952. Bão con rồng ( chắc do năm nhâm thìn). Cả nước gặp thiên tai lớn, lũ ngập hết cả làng. 1 phần vì dân thời bấy giờ cũng thưa người, 1 phần là toàn ngườiđánh cá, quen sông nước. Nên ở khuđấy ko tổn thất nhiều. Nhưng bên miền trong thiệt hại lớn, gần 3000 người chết.Ông bà ngoại lại tài trợ vải, cắt đất sang vàng ủng hộ cách mạng. Sau đợt này ông được phân làm phó chủ nhiệm xưởng dệt của hợp tác xã của tổng ( do biết chút cơ khí, được nhận vào nhà nước).
Một hôm trời bão to, bà tất tả dậy từ sớm,đun nước, giã gừng, nấu cháo với đốt củi từ sớm. Như kiểu để tiếp khách.Ông hỏi bà chỉ bảo tiếp khách quý. Chiều hôm ấy thì xã đội đến nhờđể 1 người bị lũ cuốnđược bà con vớt vào. Nhưng nhà ai cũng ngập hết nên để tạm nhà ông bà , người bị nạn tên K, lúc vớt lên kiệt sức đói lạnh, chắc chỉ còn chờ chết rồi. Sau khi được cứu tỉnh lại, anh này mới báo thân thế,là dân chài lưới, lũ về bất ngờ quét sạch cả nhà, may anh K bám được mảnh đáy thuyển mà trôi dạt tới đây.Ông bà khoản đãi ân cần nuôi 3 tháng cho anh K hồi sức, sau đó giúp anh chút lộ phí đi tìm người nhà.
Bà ngoại sinh được3 trai, 5 gái ( 1 bác trai sẩy mất lúc chưa ra đời). Năm sinh ra bác trai thứ 3, bà nhất quyết bắt ông lấy thêm vợ nữa,ông không đồng ý nên bà tự tìm bà mai, cưới cho ông thêm 1 bà nữa.
Ông bà vẫn nhắc mãi vụ này, vì ông bỏ bê, không thích nên bà vợ thứ này có gian díu với ông làng bên. Sau ông ngoại bắt được tại trận mới đuổi đi. Bà này không sinh cho ông người con nào cả.
(còn tiếp..)
Em đánh dấu hóng chuyện của gia đình cụ.
 

Gato2009

Xe điện
Biển số
OF-53653
Ngày cấp bằng
26/12/09
Số km
3,152
Động cơ
346,962 Mã lực
Nửa đêm lọ mọ đọc được mấy thớt tâm linh của các cụ mợ, lòng lại thấy bồi hồi. Em thuộc tuýp cứng vía, mấy chục năm qua, dù ở một mình nơi hoang vu hiu quạnh, nghĩa địa tha ma, đầu sông bãi sú…nhưng chỉ là cảm giác dợn dợn chứ chưa khi nào nhìn, nghe thấy điều gì bất thường, ám ảnh cả. Những gì các cụ mợ chia sẻ làm em nhớ đến quê nhà, nhớ những câu chuyện của ông bà ngoại kể cho mẹ em, các bác, các cậu mợ bên ánh đèn dầu, trong những tháng ngày thơ ấu. Trên dưới 30 năm rồi, nó đi vào ký ức mờ mờ ảo ảo, nhớ nhớ quên quên của tuổi thơ em, nơi một làng quê nghèo ven sông Luộc...
Em tâm đắc với suy nghĩ này của cụ, chuyện tâm linh nhưng nó gắn chặt vơis cá miền quê khắp mọi miền đất nước, chuyện TL của cccm ngoài nội dung thì còn là những kỷ niệm, nhiẽng gợi nhớ, những lời văn mộc mạc, giản dị, tếu táo...rất đời thường mà hầu như tất cả cccm ở đâu đều gắn mới những miền quê với phong tục, tập quán, con người...ở những miền quê đó mà khi nhớ về thì ai ai cũng bồi bồi, thương nhớ. Chính vì vậy thớt này tồn tại, phát triển và được nhiều cccm quan tâm là vì thế. Mong các cụ đều tay phím nhé,
Thân,
 

longcorel

Xe hơi
Biển số
OF-185144
Ngày cấp bằng
13/3/13
Số km
156
Động cơ
335,707 Mã lực
Nơi ở
24
III.Sau khi ông bà ngoại em lấy nhau, gầy dựng lại mới khởi sắc được chút để phụng dưỡng hai cụ. Bởi các ông bà khác ở xa chiến tranh loạn lạc không tiện chăm nom, chỉ có hai ông định cư dưới này là ở gần. Cụ ngoại từ hồi bị chúng đánh gãy chân cũng thành tàn phế luôn 1 chân, cụ bà thì trở bệnh. Nếu ông ngoại không về năm đó thì nhà không ai chăm nom, và đám bạn năm đó đi biểu tình phản đối Pháp đều bịđàn áp và giết cả. Cụ ở với ông bà được 6 năm sau thì cả hai cụ cùng mất. Hồi 2 cụ mất, Bà ngoại bàn với ông, bí mật chôn theo 1 số vàng. Vì năm đó gia sản vẫn tốt nên mua luôn được một khoảnh đất rộng làm mộ tổ, tới giờ nhà em vẫn có cái một to nhất nghĩa trang.
Ông ngoại cố tìm thân nhân cho bà, nhưng thời buổi loạn lạc, bà lại chẳng nhớ chút gì về gia đình người thân cả. Mãi sau này, khi ông bà về già hêt rồi, qua chương trình như chưa hề có cuộc chia ly, bên nhà đài người ta liên hệ, tìm ảnh hồi bé, bà em tìm được em trai cùng cha khác mẹ, ông trẻ này ở trong Đà Nẵng, các cụ bố mẹ của bà làm thông dịch cho quan Pháp, di cư vào đó và thế nào thất lạc bà tận Sài Gòn.. Giờ mọi người trong đó vẫn đi lại .
Bà có thể xem tướng, nhìn trước vận hạn, cảm nhận được rõ trong tương lai gần, cụ thể sẽ nhìn được người đó gặpđiều gì trong thời điểm nào đó trong tương lai ( dựa theo góc nhìn thứ nhất, không điều khiển được, chỉ thấy qua giấc mơ). Vụ bà me chợ lớn năm đó, bà thấy ở chợ là do quen, với người này cho bánh thôi.
Bà ngoại về ở với ông giúp đỡ việc nhà, thường hay làm phúc, giúp đỡ người lang thang cơ nhỡ, năm 1952. Bão con rồng ( chắc do năm nhâm thìn). Cả nước gặp thiên tai lớn, lũ ngập hết cả làng. 1 phần vì dân thời bấy giờ cũng thưa người, 1 phần là toàn ngườiđánh cá, quen sông nước. Nên ở khuđấy ko tổn thất nhiều. Nhưng bên miền trong thiệt hại lớn, gần 3000 người chết.Ông bà ngoại lại tài trợ vải, cắt đất sang vàng ủng hộ cách mạng. Sau đợt này ông được phân làm phó chủ nhiệm xưởng dệt của hợp tác xã của tổng ( do biết chút cơ khí, được nhận vào nhà nước).
Một hôm trời bão to, bà tất tả dậy từ sớm,đun nước, giã gừng, nấu cháo với đốt củi từ sớm. Như kiểu để tiếp khách.Ông hỏi bà chỉ bảo tiếp khách quý. Chiều hôm ấy thì xã đội đến nhờđể 1 người bị lũ cuốnđược bà con vớt vào. Nhưng nhà ai cũng ngập hết nên để tạm nhà ông bà , người bị nạn tên K, lúc vớt lên kiệt sức đói lạnh, chắc chỉ còn chờ chết rồi. Sau khi được cứu tỉnh lại, anh này mới báo thân thế,là dân chài lưới, lũ về bất ngờ quét sạch cả nhà, may anh K bám được mảnh đáy thuyển mà trôi dạt tới đây.Ông bà khoản đãi ân cần nuôi 3 tháng cho anh K hồi sức, sau đó giúp anh chút lộ phí đi tìm người nhà.
Bà ngoại sinh được3 trai, 5 gái ( 1 bác trai sẩy mất lúc chưa ra đời). Năm sinh ra bác trai thứ 3, bà nhất quyết bắt ông lấy thêm vợ nữa,ông không đồng ý nên bà tự tìm bà mai, cưới cho ông thêm 1 bà nữa.
Ông bà vẫn nhắc mãi vụ này, vì ông bỏ bê, không thích nên bà vợ thứ này có gian díu với ông làng bên. Sau ông ngoại bắt được tại trận mới đuổi đi. Bà này không sinh cho ông người con nào cả.
(còn tiếp..)
Chuyện cụ quấn hút quá. TKS cụ
 

Gato2009

Xe điện
Biển số
OF-53653
Ngày cấp bằng
26/12/09
Số km
3,152
Động cơ
346,962 Mã lực
Ngày đó em cũng không nghĩ là dính lông mũi, chỉ tắm các loại xà phòng thơm lên đầu tóc và người, có dùng nước rửa mũi, nhưng khả năng là chưa sạch mũi, cộng với lúc ăn cơm và luôn hình dung cảnh tượng đã nhìn thì oải thật sự, bụng bị cá nhỉa lên cả 1 bộ lòng thò ra, các thứ khác nữa, sự việc qua đây 20-25 năm mà giờ em vẫn nhớ tương đối nhiều.Kinh và tởm.
Qua đây mới biết các cụ nhà mình trải qua chiến tranh chứng kiến bao nhiêu cái chết thẩm khốc mới thấy kinh khủng ntn, phục các cụ thật, tiện chuyện của cụ em lại nhớ chuyện ông anh là lính chiến 75, tham gia đánh Xuân Lộc, ông ấy chả nói gì nhiều mà chỉ nhõm 1 câu là xác người che kín lhoong nhìn thấy mặt nước sông, 1 câu nói ấy thôi mà mấy chục năm rồi em vẫn ko quên.
 

victory-henry

Xe buýt
Biển số
OF-144726
Ngày cấp bằng
5/6/12
Số km
565
Động cơ
362,655 Mã lực
Nơi ở
Rav4 29A 499-55
Bà ngoại của cụ ko học ko tu luyện mà có khả năng đặc biệt bẩm sinh ạ?
Việc này là duyên phận..các thánh đã chọn.thì đêm hôm bị dựng học khẩu quyết binh pháp, trao ấn quyết...là xem được đoán được đó cụ à.o..Bố vợ em cũng bị vậy đó, nhưng ông xin khất năm ba lận đó...vì ông sợ nghiệp cho con cho cháu...Còn cụ ngoại ( ông nội mẹ em ) cũng là thủ từ ....sau ông mất mà giữa ban ngày ban mặt âm còn về phá bĩnh trêu ông ngoại là Hiệu trưởng trường cấp 3 không tin nhưng bị quấy quả liên hồi nên cũng bỏ quê mà ra ở với cậu đó....

Còn việc của cụ, liên quan mẹ cụ..cụ cứ bình tĩnh giải quyết nhé cụ..
 

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,938
Động cơ
486,803 Mã lực
III.Sau khi ông bà ngoại em lấy nhau, gầy dựng lại mới khởi sắc được chút để phụng dưỡng hai cụ. Bởi các ông bà khác ở xa chiến tranh loạn lạc không tiện chăm nom, chỉ có hai ông định cư dưới này là ở gần. Cụ ngoại từ hồi bị chúng đánh gãy chân cũng thành tàn phế luôn 1 chân, cụ bà thì trở bệnh. Nếu ông ngoại không về năm đó thì nhà không ai chăm nom, và đám bạn năm đó đi biểu tình phản đối Pháp đều bịđàn áp và giết cả. Cụ ở với ông bà được 6 năm sau thì cả hai cụ cùng mất. Hồi 2 cụ mất, Bà ngoại bàn với ông, bí mật chôn theo 1 số vàng. Vì năm đó gia sản vẫn tốt nên mua luôn được một khoảnh đất rộng làm mộ tổ, tới giờ nhà em vẫn có cái một to nhất nghĩa trang.
Ông ngoại cố tìm thân nhân cho bà, nhưng thời buổi loạn lạc, bà lại chẳng nhớ chút gì về gia đình người thân cả. Mãi sau này, khi ông bà về già hêt rồi, qua chương trình như chưa hề có cuộc chia ly, bên nhà đài người ta liên hệ, tìm ảnh hồi bé, bà em tìm được em trai cùng cha khác mẹ, ông trẻ này ở trong Đà Nẵng, các cụ bố mẹ của bà làm thông dịch cho quan Pháp, di cư vào đó và thế nào thất lạc bà tận Sài Gòn.. Giờ mọi người trong đó vẫn đi lại .
Bà có thể xem tướng, nhìn trước vận hạn, cảm nhận được rõ trong tương lai gần, cụ thể sẽ nhìn được người đó gặpđiều gì trong thời điểm nào đó trong tương lai ( dựa theo góc nhìn thứ nhất, không điều khiển được, chỉ thấy qua giấc mơ). Vụ bà me chợ lớn năm đó, bà thấy ở chợ là do quen, với người này cho bánh thôi.
Bà ngoại về ở với ông giúp đỡ việc nhà, thường hay làm phúc, giúp đỡ người lang thang cơ nhỡ, năm 1952. Bão con rồng ( chắc do năm nhâm thìn). Cả nước gặp thiên tai lớn, lũ ngập hết cả làng. 1 phần vì dân thời bấy giờ cũng thưa người, 1 phần là toàn ngườiđánh cá, quen sông nước. Nên ở khuđấy ko tổn thất nhiều. Nhưng bên miền trong thiệt hại lớn, gần 3000 người chết.Ông bà ngoại lại tài trợ vải, cắt đất sang vàng ủng hộ cách mạng. Sau đợt này ông được phân làm phó chủ nhiệm xưởng dệt của hợp tác xã của tổng ( do biết chút cơ khí, được nhận vào nhà nước).
Một hôm trời bão to, bà tất tả dậy từ sớm,đun nước, giã gừng, nấu cháo với đốt củi từ sớm. Như kiểu để tiếp khách.Ông hỏi bà chỉ bảo tiếp khách quý. Chiều hôm ấy thì xã đội đến nhờđể 1 người bị lũ cuốnđược bà con vớt vào. Nhưng nhà ai cũng ngập hết nên để tạm nhà ông bà , người bị nạn tên K, lúc vớt lên kiệt sức đói lạnh, chắc chỉ còn chờ chết rồi. Sau khi được cứu tỉnh lại, anh này mới báo thân thế,là dân chài lưới, lũ về bất ngờ quét sạch cả nhà, may anh K bám được mảnh đáy thuyển mà trôi dạt tới đây.Ông bà khoản đãi ân cần nuôi 3 tháng cho anh K hồi sức, sau đó giúp anh chút lộ phí đi tìm người nhà.
Bà ngoại sinh được3 trai, 5 gái ( 1 bác trai sẩy mất lúc chưa ra đời). Năm sinh ra bác trai thứ 3, bà nhất quyết bắt ông lấy thêm vợ nữa,ông không đồng ý nên bà tự tìm bà mai, cưới cho ông thêm 1 bà nữa.
Ông bà vẫn nhắc mãi vụ này, vì ông bỏ bê, không thích nên bà vợ thứ này có gian díu với ông làng bên. Sau ông ngoại bắt được tại trận mới đuổi đi. Bà này không sinh cho ông người con nào cả.
(còn tiếp..)
Chuyện của các cụ nhà cụ theo em cụ nên biên cẩn thận lại sau này cho con cháu đọc, em tin là sau này lớp trẻ biết thêm được 1 giai đoạn lịch sử theo cách truyền đạt của cụ thì sẽ rất có giá trị đấy, theo mạch của cụ kể thì chắc sau này anh K kia cũng làm to chứ ko phải bình thường phải ko ạ?
 

Xe nội lước

Xe container
Biển số
OF-528779
Ngày cấp bằng
26/8/17
Số km
7,745
Động cơ
287,526 Mã lực
Em hôm nay vẫn thao láo chưa ngủ đc .câu truyện của cụ mít tờ tung rất hay , thật và truyền cảm..cám ơn cụ .mong cụ đều tay
 

Khai Duong

Xe buýt
Biển số
OF-450480
Ngày cấp bằng
4/9/16
Số km
552
Động cơ
210,425 Mã lực
Em tâm đắc với suy nghĩ này của cụ, chuyện tâm linh nhưng nó gắn chặt vơis cá miền quê khắp mọi miền đất nước, chuyện TL của cccm ngoài nội dung thì còn là những kỷ niệm, nhiẽng gợi nhớ, những lời văn mộc mạc, giản dị, tếu táo...rất đời thường mà hầu như tất cả cccm ở đâu đều gắn mới những miền quê với phong tục, tập quán, con người...ở những miền quê đó mà khi nhớ về thì ai ai cũng bồi bồi, thương nhớ. Chính vì vậy thớt này tồn tại, phát triển và được nhiều cccm quan tâm là vì thế. Mong các cụ đều tay phím nhé,
Thân,
Vâng cụ.

Em rất thích các thớt như này. Những câu chuyện về tâm linh, về thánh thần ma quỷ có người tin, người không tin. Có người bỉ bôi, người khác lại sợ sệt ám ảnh. Nhưng em nghĩ, nó giống như một hình thái văn hóa trong dân gian, đang mai một dần theo cuộc sống hiện đại. Trong câu chuyện của các cụ mợ có những hình ảnh thân thuộc : Bến sông, bãi dâu, bụi tre, bụi chuối, giếng nước, cây đa,...hay những con phố đơn sơ tiêu điều, những cầu thang tối nơi khu tập thể, những hành lang vắng lặng mà mỗi bước chân đi đầu này còn vọng đến tận đầu kia...

Với các chuyện tâm linh, có cụ mợ ở đây là chứng nhân, có người nghe kể lại. Nhưng tựu trung lại, nó đều mang đến cho mỗi người một cảm giác có lẽ là về sự hướng thiện, về nhân quả, và phần nào đó là về tình yêu giữa con người với nhau. Người ngay thẳng tử tế, ma quỷ không muốn hại. Người có đạo đức, có lòng nhân thì ma quỷ cũng ra tay chở che. Nhiều cụ mợ kể chuyện được người âm "đỡ" để bình an qua những tai nạn. Có cụ kể câu chuyện cô bạn thời ấu thơ yểu mệnh, cụ ấy lái xe mệt vào buổi đêm đường vắng nên tắt máy đi ngủ, sáng ra lại thấy mình dừng đúng chỗ nghĩa trang nơi bạn mình nằm, và dường như được người bạn đã khuất nằm kia phù hộ, chở che. Những câu chuyện ấy dù là thật, hay chỉ là ảo giác nhưng chẳng phải làm con người ta thêm tích cực, thêm một chút tin tưởng vào cuộc sống, thêm một chút yêu thương vào trong lòng? Đâu có vong nào phù trợ cho kẻ giết người, đốt nhà, chẳng có "cụ" nào đi đỡ cho mấy đứa cướp giật khỏi bị ngã xe. Phỏng cụ :D?
 

Pikapika2

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-782707
Ngày cấp bằng
6/7/21
Số km
49
Động cơ
31,010 Mã lực
Tuổi
35
Bố em từ khi em nhận thức được đến khi cụ mất đi chưa đêm nào thấy bố em ngủ không gặp ác mộng. Mà đến khi bố em mất, gia đình mới biết ông có rất nhiều huân huy chương cho những chiến công gì đó. Không ai biết, em tìm hiểu cũng chỉ đi vào ngõ cụt.
Qua đây mới biết các cụ nhà mình trải qua chiến tranh chứng kiến bao nhiêu cái chết thẩm khốc mới thấy kinh khủng ntn, phục các cụ thật, tiện chuyện của cụ em lại nhớ chuyện ông anh là lính chiến 75, tham gia đánh Xuân Lộc, ông ấy chả nói gì nhiều mà chỉ nhõm 1 câu là xác người che kín lhoong nhìn thấy mặt nước sông, 1 câu nói ấy thôi mà mấy chục năm rồi em vẫn ko quên.
 

cuhaifus

Xe container
Biển số
OF-7216
Ngày cấp bằng
18/7/07
Số km
5,938
Động cơ
486,803 Mã lực
Bố em từ khi em nhận thức được đến khi cụ mất đi chưa đêm nào thấy bố em ngủ không gặp ác mộng. Mà đến khi bố em mất, gia đình mới biết ông có rất nhiều huân huy chương cho những chiến công gì đó. Không ai biết, em tìm hiểu cũng chỉ đi vào ngõ cụt.
Cụ bên LLVT hả cụ?
 
Biển số
OF-520223
Ngày cấp bằng
7/7/17
Số km
1,228
Động cơ
186,328 Mã lực
Tuổi
48
Qua đây mới biết các cụ nhà mình trải qua chiến tranh chứng kiến bao nhiêu cái chết thẩm khốc mới thấy kinh khủng ntn, phục các cụ thật, tiện chuyện của cụ em lại nhớ chuyện ông anh là lính chiến 75, tham gia đánh Xuân Lộc, ông ấy chả nói gì nhiều mà chỉ nhõm 1 câu là xác người che kín lhoong nhìn thấy mặt nước sông, 1 câu nói ấy thôi mà mấy chục năm rồi em vẫn ko quên.
Vâng Cụ, đúng là chiến tranh lấy đi bao nhiêu mạng người, có những trận chiến mà binh lực ta yếu, hoặc bị phục kích thì đi cả tiểu đoàn, thương vong nhiều nhưng không phải khi nào cũng được vinh danh, được công nhận, những trận chiến du kích thắng và thương vong ít thường dân sẽ biết còn những trận bị phục kích bị tiêu diệt nhiều khi thời điểm đó không được biết đến, mà chỉ là tổng hợp nội bộ.
 

Sói nhỏ

Chã!
Biển số
OF-80803
Ngày cấp bằng
21/12/10
Số km
2,249
Động cơ
863,721 Mã lực
Bố em từ khi em nhận thức được đến khi cụ mất đi chưa đêm nào thấy bố em ngủ không gặp ác mộng. Mà đến khi bố em mất, gia đình mới biết ông có rất nhiều huân huy chương cho những chiến công gì đó. Không ai biết, em tìm hiểu cũng chỉ đi vào ngõ cụt.
Bố em cũng là bộ đội đánh trận thành Quảng Trị. Ông rất hiếm khi kể về chiến tranh, chỉ có 1 lần em lân la hỏi thì ông kể là trận đánh đó đơn vị của ông chỉ còn duy nhất hai người sống sót là đồng chí chính ủy và ông (do ông là y sỹ của đơn vị nên không phải trực tiếp chiến đấu mà ở tuyến sau). Sau trận đó ông thành bệnh binh và được chuyển ra Bắc.
 

nickambinhso1

Xe hơi
Biển số
OF-780221
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
157
Động cơ
136,934 Mã lực
Tuổi
38
Nay em cũng muốn kể các cụ, các mợ chuyện của nhà em.
Mẹ em mất sớm, khi ấy em còn rất nhỏ. Em cũng không nhớ rõ là sau bao lâu mẹ em mất thì bác em nằm mơ, mẹ em đi tắm mà trần chuồng, không có quần áo mặc. Em ở cùng nhà của ông bà ngoại. Bà ngoại em thì rất tín, muốn đi xem xem mẹ em ở dưới đấy thế nào. Nhưng do ông ngoại em không tin nên bà giấu ông đi xem. Bà và di em đi xem mấy lần đều đi rồi về không xem được mặc dù đi từ sớm. Hôm đấy, bà em có nói với ông em là đi xem. Ông em thì cũng không tin nhưng ông em vẫn thắp hương khấn các cụ. Đúng hôm đấy em cũng đi cùng với bà và xem được luôn. Em được phủ 1 tấm vải đỏ, trên đầu đội mâm hoa quả. Em thì cũng không tín nên lúc đấy em cũng tự nhủ là phải ngồi im, cứng cổ để xem nó ra làm sao. Khoảng 1 lúc, không lâu lắm, tự nhiên em cảm thấy hơi đau đầu rồi mọi người xung quanh nói: về rồi, về rồi, lắc mạnh thế. Đúng là đầu em cứ quay quay. Lúc sau thì mẹ em nhập vào cô đồng. Mọi người hỏi han thì mẹ em nói là chỉ thương các con thôi. Bà em hỏi ở dưới đấy có thiếu thốn gì không? thì nói là xin mấy bộ quần áo. Sau cô đồng có nói là lúc nhập quan cho em mẹ có để vào trong 1 bộ chắn. Vì mẹ em mất trẻ sợ về quấy quả gia đình nên bỏ bộ chắn vào, bây giờ mẹ em lúc nào cũng có người quản thúc, giam giữ không đi đâu được. Về sau, thì bà em có xác nhận lại với gia đình em thì đúng là có cho bộ chắn vào thật. Sau đấy cô đồng có làm lễ để mẹ em khỏi bị giam, phải mấy lần đi lễ nữa em cũng không rõ. Một thời gian sau, thì có chị họ em mơ thấy mẹ em có mặc quần áo.

P/S về cô đồng này. Thực ra em cũng không tin lắm. Sau này có vụ, có đứa cùng xóm với em nó bị bố nó chửi. Trẻ con bọn em thì bố mẹ chửi như cơm bữa ý nên cũng không nhớ nguyên nhân. Nó cầm cái rổ đi hớt bèo. Sau bố mẹ nó thấy tối rồi mà không thấy nó về thì mới đi tìm, tìm mãi không thấy đâu. Tối muộn mới thấy cái rổ hớt bèo ở tận sông cái cách nhà nó khoảng 1km. Nhà nó ra nhà cô đồng này xem, thì cô ý bảo lo mà làm đám cho nó đi. Về nhà, nhà nó đã dựng rạp làm đám cho nó rồi. Vài hôm sau, thì có người ở trên thành phố gọi điện về bưu cục huyện, họ nói là đón nó về ở, trông nó trắng trẻo xinh gái họ muốn nuôi.

Em sẽ kể tiếp phần bố em đi lấy vợ sau.
 
Chỉnh sửa cuối:

Gato2009

Xe điện
Biển số
OF-53653
Ngày cấp bằng
26/12/09
Số km
3,152
Động cơ
346,962 Mã lực
Bố em từ khi em nhận thức được đến khi cụ mất đi chưa đêm nào thấy bố em ngủ không gặp ác mộng. Mà đến khi bố em mất, gia đình mới biết ông có rất nhiều huân huy chương cho những chiến công gì đó. Không ai biết, em tìm hiểu cũng chỉ đi vào ngõ cụt.
Chắc ông cụ là lính chiến phỏng cụ,
Cái đấy có thể gọi là di chứng /hậu quả của chiến tranh đấy. Ở mình thì ít nhắc đến những di chứng kiểu đó, nhưng bên Mỹ thì những di chứng đó XH rất quan tâm.
Thân,
 

Gato2009

Xe điện
Biển số
OF-53653
Ngày cấp bằng
26/12/09
Số km
3,152
Động cơ
346,962 Mã lực
Vâng Cụ, đúng là chiến tranh lấy đi bao nhiêu mạng người, có những trận chiến mà binh lực ta yếu, hoặc bị phục kích thì đi cả tiểu đoàn, thương vong nhiều nhưng không phải khi nào cũng được vinh danh, được công nhận, những trận chiến du kích thắng và thương vong ít thường dân sẽ biết còn những trận bị phục kích bị tiêu diệt nhiều khi thời điểm đó không được biết đến, mà chỉ là tổng hợp nội bộ.
Chả có mảnh đất nào trên TG mà chịu nhiều chết chóc, bom đạn, đau thương như VN mình, đặc biệt là vùng đất miền Trung, những câu chuyện TL cũng nhắc nhở mình về những gì mà đôi khi cuộc sống mưu sinh xô bồ che lấp đi...
Em không có trải nghiệm gì để kể hầu các cụ, chỉ biết hóng thôi...hehe, thực tâm rất cám ơn các cụ/ mợ đã tạo lập và góp chuyện ở thớt này,
 

Pikapika2

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-782707
Ngày cấp bằng
6/7/21
Số km
49
Động cơ
31,010 Mã lực
Tuổi
35
Chắc ông cụ là lính chiến phỏng cụ,
Cái đấy có thể gọi là di chứng /hậu quả của chiến tranh đấy. Ở mình thì ít nhắc đến những di chứng kiểu đó, nhưng bên Mỹ thì những di chứng đó XH rất quan tâm.
Thân,
Ông cụ nhà em làm an ninh, tình báo gì đó. Trong nhà không ai biết rõ, kể cả anh em hay vợ. Em đi hỏi chỉ được những thông tin ít ỏi.
 

Pikapika2

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-782707
Ngày cấp bằng
6/7/21
Số km
49
Động cơ
31,010 Mã lực
Tuổi
35
Mấy năm trước khi bố em còn nói được, khi em dẫn trẻ con xuống chơi với ông, lúc ngồi xoa bóp cho bố thấy bố em hay lẩm bẩm gì không rõ. Có lần ông nhìn em nói như nói với người khác. Hoá ra bố em nói chuyện với các hồn ma đồng đội. Em chỉ nghe loáng thoáng được ông bảo thằng này mới chết, thằng kia đã hy sinh gì đấy. Em cũng không rõ là bố em nhìn thấy hay là tưởng tượng ra.
 

Đại Ba

Xe điện
Biển số
OF-51041
Ngày cấp bằng
17/11/09
Số km
2,231
Động cơ
433,398 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Việc này là duyên phận..các thánh đã chọn.thì đêm hôm bị dựng học khẩu quyết binh pháp, trao ấn quyết...là xem được đoán được đó cụ à.o..Bố vợ em cũng bị vậy đó, nhưng ông xin khất năm ba lận đó...vì ông sợ nghiệp cho con cho cháu...Còn cụ ngoại ( ông nội mẹ em ) cũng là thủ từ ....sau ông mất mà giữa ban ngày ban mặt âm còn về phá bĩnh trêu ông ngoại là Hiệu trưởng trường cấp 3 không tin nhưng bị quấy quả liên hồi nên cũng bỏ quê mà ra ở với cậu đó....

Còn việc của cụ, liên quan mẹ cụ..cụ cứ bình tĩnh giải quyết nhé cụ..
Vâng, cám ơn cụ. Em cũng tĩnh tâm rồi mới túc tắc triển khai.
 

herotran8

Xe tăng
Biển số
OF-120240
Ngày cấp bằng
11/11/11
Số km
1,191
Động cơ
728,383 Mã lực
Vâng cụ.

Em rất thích các thớt như này. Những câu chuyện về tâm linh, về thánh thần ma quỷ có người tin, người không tin. Có người bỉ bôi, người khác lại sợ sệt ám ảnh. Nhưng em nghĩ, nó giống như một hình thái văn hóa trong dân gian, đang mai một dần theo cuộc sống hiện đại. Trong câu chuyện của các cụ mợ có những hình ảnh thân thuộc : Bến sông, bãi dâu, bụi tre, bụi chuối, giếng nước, cây đa,...hay những con phố đơn sơ tiêu điều, những cầu thang tối nơi khu tập thể, những hành lang vắng lặng mà mỗi bước chân đi đầu này còn vọng đến tận đầu kia...

Với các chuyện tâm linh, có cụ mợ ở đây là chứng nhân, có người nghe kể lại. Nhưng tựu trung lại, nó đều mang đến cho mỗi người một cảm giác có lẽ là về sự hướng thiện, về nhân quả, và phần nào đó là về tình yêu giữa con người với nhau. Người ngay thẳng tử tế, ma quỷ không muốn hại. Người có đạo đức, có lòng nhân thì ma quỷ cũng ra tay chở che. Nhiều cụ mợ kể chuyện được người âm "đỡ" để bình an qua những tai nạn. Có cụ kể câu chuyện cô bạn thời ấu thơ yểu mệnh, cụ ấy lái xe mệt vào buổi đêm đường vắng nên tắt máy đi ngủ, sáng ra lại thấy mình dừng đúng chỗ nghĩa trang nơi bạn mình nằm, và dường như được người bạn đã khuất nằm kia phù hộ, chở che. Những câu chuyện ấy dù là thật, hay chỉ là ảo giác nhưng chẳng phải làm con người ta thêm tích cực, thêm một chút tin tưởng vào cuộc sống, thêm một chút yêu thương vào trong lòng? Đâu có vong nào phù trợ cho kẻ giết người, đốt nhà, chẳng có "cụ" nào đi đỡ cho mấy đứa cướp giật khỏi bị ngã xe. Phỏng cụ :D?
Vodka cụ! Em cũng mong có thế giới bên kia để được một lần gặp lại bố, đã xa em hơn 24 năm rồi. Rồi thì mong ở hiền gặp lành, lấy trí nhân để thay cường bạo... Nhiều khi nó là điểm tua để mình níu vào khi khó khăn, tự an ủi rồi thì là mà...nhân quả cả thôi...Mong là mong thế... đọc thớt này về đêm vẫn thấy lành lạnh, thỉnh thoảng nhìn ra ngoài cửa sổ....xem có bóng nào ko😂
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top