[Funland] Nơi chia sẻ những câu chuyện Tâm linh trong cuộc sống thường ngày 2021

Trạng thái
Thớt đang đóng

longmama

Xe điện
Biển số
OF-132333
Ngày cấp bằng
25/2/12
Số km
4,318
Động cơ
468,537 Mã lực
Nơi ở
Ba Đình, Hà Nội
Không phải tại em ạ, tại Mod dụ dỗ
Hôm đó có trận tuyển Việt Nam đá, em thấy Mod mở topic có poll dự đoán kết quả, em cũng vào xem, dĩ nhiên là em chọn VN thắng, thấy có mấy options chọn thì em chọn mức cao nhất cho VN
Hôm đấy VN thắng, mà em thì ra như này
Em không hiểu vì sao? Nhưng thôi, kiến chả hỏi khoai làm gì nữa ạ
Hu hu
:((:((:((:((:((:((:((:((:((:((:((:((:((:((:((:((:)):))
 

longmama

Xe điện
Biển số
OF-132333
Ngày cấp bằng
25/2/12
Số km
4,318
Động cơ
468,537 Mã lực
Nơi ở
Ba Đình, Hà Nội
Hình như TB cũng nhiều XXX...nhớn
2 300k con khỉ đít đỏ, chỉ có thể là mợ HoaMaudon đỏ đen đận bóng đá, há há, chắc giống cụ :D
Không phải tại em ạ, tại Mod dụ dỗ
Hôm đó có trận tuyển Việt Nam đá, em thấy Mod mở topic có poll dự đoán kết quả, em cũng vào xem, dĩ nhiên là em chọn VN thắng, thấy có mấy options chọn thì em chọn mức cao nhất cho VN
Hôm đấy VN thắng, mà em thì ra như này
Em không hiểu vì sao? Nhưng thôi, kiến chả hỏi khoai làm gì nữa ạ
Hu hu
E nào biết cờ bạc, bóng đá bóng chầy gì đâu. Chẳng qua bị chã Tien Tung dụ dỗ nên bị thế.
Giống cụ thôi, ăn thua với chã. Số đen nên đỏ :))
2 300k con khỉ đít đỏ, chỉ có thể là mợ HoaMaudon đỏ đen đận bóng đá, há há, chắc giống cụ :D
 

ChuCuoiCayDa

Xe tải
Biển số
OF-709105
Ngày cấp bằng
1/12/19
Số km
424
Động cơ
48,489 Mã lực
e lót dép hóng chuyện đêm nay ạ
 

HoaMaudon

Xe tăng
Biển số
OF-344992
Ngày cấp bằng
1/12/14
Số km
1,768
Động cơ
298,275 Mã lực
Em chờ chuyện các cụ ạ
 

Mãi Chờ

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-665046
Ngày cấp bằng
1/6/19
Số km
2,630
Động cơ
137,930 Mã lực
Em mong Cụ Giéc man ni
 

tuantab

Xe tăng
Biển số
OF-147549
Ngày cấp bằng
29/6/12
Số km
1,916
Động cơ
380,472 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hôm qua lội cồng đến 2 rưỡi. Tự nhiên thằng dở nào nó bật cái quạt thông gió tổng ở chung cư đánh vù một phát. Giật hết cả nẩy các ngài ạ
 

Mãi Chờ

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-665046
Ngày cấp bằng
1/6/19
Số km
2,630
Động cơ
137,930 Mã lực
Hôm qua lội cồng đến 2 rưỡi. Tự nhiên thằng dở nào nó bật cái quạt thông gió tổng ở chung cư đánh vù một phát. Giật hết cả nẩy các ngài ạ
Ha ha... lúc đó có phản ứng sinh học gì ko ạ ;))
 

tuantab

Xe tăng
Biển số
OF-147549
Ngày cấp bằng
29/6/12
Số km
1,916
Động cơ
380,472 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội

LÃO CANH NÔNG

Xe điện
Biển số
OF-701798
Ngày cấp bằng
26/9/19
Số km
2,247
Động cơ
128,345 Mã lực
có những điều thực sự bản thân muốn phủ nhận, nhưng càng trải qua thời gian, khi kết nối và trực tiếp trải qua các sự kiện, mình bắt buộc phải thừa nhận nó, cho dù ko thừa nhận 100% theo kiểu mê muội, nhưng cũng tuyệt đối ko thể phủ nhận được.
Em đã từng như vậy, phủ nhận sạch băng về sự hữu duyên và tồn tại của TG đang song song với TG thực này, nhưng rốt cục ko thể.

Cũng chính do chữ Duyên mà em và Thế chột có 1 cơ duyên gặp gỡ rồi "phải lòng" nhau, từ đó cứ gắn bó qua lại. 1 kẻ rất đời, nhưng cũng rất lập dị, hắn năm nay cũng U60, râu tóc bạc phơ, râu + tóc mai dài đến tận ngực, để hắn tự đi, thì 1 là đi bộ, 2 là đi xe đạp, và khi hắn đi xe đạp (thể loại xe mini hay cào cào tay ngang hồi xưa) thì nhất thiết hắn phải đội mũ bảo hiểm xe máy.
và hắn thì quả thực như 1 cây cầu nối giữa em và bà tổ cô của em.
còn nhớ có lần em dẫn hắn ra mộ Bà, hắn thắp hương bà cầu khấn, và làm cái lễ để xin được là người kêu thay lạy đỡ cho em với Bà, còn theo chiều ngược lại, hắn sẽ là người sang tai đánh tiếng những gì Bà muốn truyền đạt lại.
chính xác ra, thì em có những 2 bà tổ cô, nhưng em chỉ biết có 1, sau đó, hắn có bảo "Bà bảo là chú còn phải nhớ đến 1 bà tổ cô nữa, trên Bà, nhưng mộ của người này đang bị thất lạc. Bà trên cũng thương và phù cho chú lắm, nhưng vì ko làm quan dưới đó như Bà nên sức cũng chỉ có hạn"
em ngớ người ra, tưởng hắn chém, nhưng sau đó về hỏi thì chính bố em xác nhận đúng là như vậy, qua đó em cũng thêm phần tin tưởng vào hắn.
_ _ _ _ _ _ _
trở lại câu chuyện:

em gọi cho hắn và trao đổi toàn bộ câu chuyện, và mè nheo hắn mai phải đi cùng em về cái đám đất đó.
hắn: mày bị theo đấy
em: sao ông bảo tôi nặng vía ? rồi có bà phù hộ, lại còn có cả bùa ở trong xe thì theo kiểu gì?
hắn: chính vì thế nên Nó mới chẳng làm gì được mày, còn theo thì vẫn theo, hợp duyên thì theo
em: thế gái hay trai ? trẻ hay già ? dữ hay lành ?
hắn: mày đi mà hỏi nó
em: cái đệk, thôi ngủ đi, mai tôi qua đón.

nếu là Thế chột, với hiện tượng (1) + (2) + (3) ở trên thì hẳn là hắn sẽ ko đi đâu, hắn sẽ dừng. nhưng em cần phải biết lý do cụ thể của việc "ngăn cản" ko mua đám đất đó, nên em nhất quyết theo. nửa tin nửa ko, nửa dương nửa âm, dở ông dở thằng, nên nhiều khi như vậy.
em và hắn về đó, thì đón L lên xe đi cùng. về đến nhà đó thì ko có ai ở nhà, nhưng vì vốn là con dâu nên L vẫn có chìa khóa để mở cửa cho vào.
một ngôi nhà ngói hết sức bt, chỉ có điều...quá nhiều bát hương, thêm cả 1 cây hương ở ngoài sân nữa, tổng cộng là 8 bát hương. em ở ngoài sân đứng nói chuyện với L, còn Thế chột đi xung quanh và kiểm tra, ra cả vườn kiểm tra nữa.
hắn đăm chiêu rồi hỏi L,
hắn: nhà này có thờ điện phải ko ?
L: thoáng chút ngạc nhiên, L gật đầu và bảo "có 1 căn phòng trong, mẹ chồng em có lập
điện thờ"
hắn: mẹ chồng em thực sự chỉ có 2 người con trai ?
L: em thực sự ko biết.
hắn kêu L gọi mẹ chồng về, rồi cầm chiếc La kinh, và 1 cái máy đo hình tròn tròn, tay lắc lắc, đi đặt vào những chỗ trong khuôn viên đám đất.
lúc đó L bảo em là mẹ chồng đang đi chợ, em bảo "vậy em lấy xe máy ra chợ đón bà về cho nhanh".
sau khi L đi, em đứng ở cạnh cây hương ngoài vườn, bên cạnh là cái bể nước mưa. đột nhiên em cảm thấy lông măng dựng đứng, gáy cứ toát mồ hôi ướt nhèm, mà mặc dù lúc đó đang mùa đông. mặt mày nặng chình chịch như kiểu bị tăng huyết áp.
Thế chột vẫy em lại phía góc vườn, nơi có 1 cây thị ở đó. hắn nhấc cái máy đo của hắn ra và nói
hắn: dưới đây có chôn cái gì đó
em: sao biết?
hắn: có máy đo đây thây, tao đâu có phán bừa. với lại nhà này có vong hài nhi ngự, ko chịu đi. bà này lập điện và thỉnh bao nhiêu "vị" về đây, rồi ko biết có đủ sức mà mời các "vị" ấy đi được ko. tóm lại, âm phần nặng lắm.
em: thế lại thôi ah ?
hắn: tùy mày thôi, nếu mua để kinh doanh, sau đó bán đi thì được giá là quất. nhưng mày mua để ở thì ko nên.
em: anh ra chỗ cây hương kia đứng mà xem, khi nãy em đứng mà cứ như có gì đó áp sau lưng vậy.
hắn: lúc nãy tao kiểm tra rồi, âm phần nặng lắm.

lúc sau thì L cũng đưa mẹ chồng về.
chào nói rôm rả, đưa đẩy câu chuyện. như kiểu bắt được sóng nhau, Thế chột và bà chủ nhà nói chuyện mà cứ như tâm sự vậy. thế quái nào hắn gạ gẫm được bà cho vào cái phòng trong (nơi là điện thờ)
em và L cũng được gọi vào trong đó. vào rồi làm lễ khấn vái, Thế chột xin đồng đài âm dương, được đồng ý, đưa cho bà kia xem, rồi bảo bà kia lên hương. Thế chột bắt đầu khấn vái kêu cầu "con tên là....pháp danh là....nay xin được thỉnh các vị để mong được sang tai đánh tiếng mà giúp cho gia chủ được cất lời oan ức...."
rồi bà kia như kiểu có hiện tượng bị ốp. Thế chột mới hỏi chuyện:
hắn: có mấy con
bà: có 2 con trai
hắn: có bỏ đốt nào ko ?
bà: ko nói gì, cứ thế ngồi im, 2 mắt có hiện tượng xếch lên
hắn: lặp đi lặp lại, có bỏ đốt nào ko? nói đi, nói đi nào !
bà: có bỏ 1 đốt cuối
hắn: sao mà bỏ ?
bà: sinh xong 2 đứa đầu thì nhà nghèo, mà chồng lại cứ uống rượu, uống nhiều lắm, rồi cứ say là lôi ra đánh, lôi ra hành hạ. lâu ngày chồng bị tâm thần, lúc có đốt cuối thì được mấy tháng chồng chết.
hắn: thế bỏ xong có làm lễ cho nó ko ? có cầu siêu cầu an cho nó trên chùa ko ? giờ nó đang ở đâu ?!
bà: ko làm gì cả, nó đang ở dưới cây hương ngoài sân kia. chồng chết xong thì rước thánh về thờ, cho nó đi theo cửa thánh luôn.
tới khúc này, thì cả em và L cùng ngớ người ra. ngậm hột thị chỉ biết im lặng.
...
khi trên đường rời khỏi căn nhà đó ra xe, Thế chột có nói với L rằng "mẹ chồng em thờ cúng lung tung, nên vô tình rước bao nhiêu "vị" khuất mày khuất mặt về mà ko biết. mời đến thì dễ mà rước đi thì khó. và hiện nay là đang bị cơ hành. hỏi thật, vợ chồng em đang có vấn đề nặng lắm, đúng ko ?"
L đáp "vâng, chắc sắp thôi nhau rồi"
em: thế nên mới chuồn về ngoại sớm ah ?
L: ko đâu, là do bà, cứ đến đêm thì như biến thành 1 con người ở cõi khác vậy. em và con em đã chứng kiến, thế nên mới phải bỏ về ngoại.
bà thường đi ngủ từ tầm 8h tối, sau đó tầm 1h sáng là bắt đầu dậy, có hôm thì cứ vào phòng điện thờ và lầm rầm quay cuồng.
mẹ em có 1 con búp bê to lắm. ngày mẹ em mua về em hỏi, thì mẹ em bảo là để cho cháu chơi, nhưng con em thì 2 thằng con trai thì chơi cái gì. xong rồi bà lột hết quần áo con búp bê đó ra, trông nó trần nhồng nhộng ko khác gì đứa trẻ sơ sinh đỏ hỏn cả.
có 1 đêm, em và chồng gọi điện muộn nên em vẫn còn thức. em mới nghe được ở cuối vườn tiếng xuy xuy cho trẻ con đi tè, em bật cái đèn ở dưới hiên nhà để cho có ánh sáng rọi vào vườn, thì ở góc vườn, gốc cây thị, mẹ em đang bê con búp bê đó ở phía trước, mẹ em ngồi sau, và đang xuy xuy cho con búp bê ấy..... đi tè. trông thấy cảnh tượng đó, em hoảng hồn thực sự.
Em và Thế chột ko ai bảo ai đều nhìn nhau và rùng mình trong im lặng.
Thế chột sau đó tiếp lời "vậy là mẹ chồng em thực sự bị cơ hành rồi, chứ ko phải căn quả gì đâu"

sau đó em và Thế chột ra về,
hắn: hqua chú đi những đâu
em: thì cũng như lời anh nói, đến đâu thì cũng trước hết là xem nơi đó có chùa chiền miếu mạo gì ko thì vào lễ tạ, để mong được sang tai lai lời. em có đi chùa và cái miếu gần rặng tre phía khúc cua ra cánh đồng kia kìa
nói đến đây, em sực nhớ ra điều gì, rồi nói
em: này anh, thế Nó mà hqua anh bảo, là ở đó ah ?
hắn: "hmmm....uhm, có thể là vậy"
Các cụ LÃO CANH NÔNG duchathoithoi tiếp đi ạ, em vừa mắc màn xong, hóng ạ
vâng, em biên tiếp.

em: thế giờ sao anh ?
hắn: đi ra chỗ đó xem sao
quá trưa, trời trong vắt ko gợn mây, nhưng trời mùa đông nên vẫn giá cước, em dẫn Thế chột đi ra chỗ cái miếu ấy - ngay đằng sau cái miếu là bụi tre mà em đã láng máng nhận ra hình ảnh của nó.
đến nơi,
hắn: cái này là cái gì ? thờ ai ?
em: cái miếu ! chắc thờ thành hoàng làng
hắn: xem kỹ lại xem nào
em: ngắm nghía 1 lúc rồi nói, thì là cái miếu chứ cái gì, còn thờ ai thì sao biết được.
hắn: đây là cái Am, chứ ko phải miếu đâu. thế hqua chú khấn cái gì ở đây ?
em: thì em cũng biện 1 cái lễ nhỏ, lên hương, đặt vài đồng lẻ, rồi khấn nôm là xin được hữu duyên với các ''vị" ngự ở đây để được đưa đường dẫn lối mà đến được mảnh đất tốt.
hắn: uh, xin thế thì cũng có gì sai đâu nhỉ ?! thôi đi, đi ra chùa xem sao. mà chùa có gần đây ko ?
em: ngay trên đường anh em mình đi vào làng ấy, quãng giữa làng. nhưng giờ phải đi tiếp đường này men theo đường bên sông để quay lại, chứ chỗ này hẹp sao mà quay xe.

em và hắn lên xe và đi, công nhận mở cửa xe, đi trên đường quê vắng lặng, gió vi vu, mùi đồng đất nồng nồng thoang thoảng, thú vị lắm lắm. con đường men sông theo hình vòng cung, càng thấy êm đềm.
đi được tầm hơn 2km, Thế chột bỗng giật đùng đùng lên bảo em dừng xe, rồi hắn xuống xem xét cái gì đó ven đường, hắn vẫy em xuống xe và chỉ cho em thấy - oạch, lại là 1 cái Am nữa y hệt như cái Am vừa nãy, 1 cái Am cũ kỹ với màu đá bợt bạt dưới cây xà cừ.
Em và hắn lại lên xe và đi tiếp, tới 1 đoạn mà 1 nhánh sẽ dẫn vào làng, còn nếu đi tiếp sẽ vẫn là đường bao quanh làng, Thế chột kêu em "chưa về làng vội, đi tiếp đi"
em theo lời hắn cứ vậy mà đi, trong khi hắn thì cứ đăm chiêu cái gì vậy.
tiếp tục đi 1 quãng đủ 1 vòng thúng, thì bọn em lại gặp 1 cái Am nữa y hệt dưới 1 gốc cây đa xum xuê, lần này Thế chột ko kêu dừng lại mà bảo em tiếp tục chạy.
chạy tiếp 1 hồi thì quay trở lại chính cổng làng, tới đó thì chính thức cái Am thứ 4 ở ngay góc khuất phía sau cổng làng xuất hiện.
Giật mình, Thế chột lầm bầm "4 Am 4 góc làng, chùa ở chính giữa" rồi hắn lại gõ ngón tay trỏ của hắn vào ấn đường giữa cái trán hói nhăn nheo.
hắn: đi vào Chùa
trên đường
em: có gì ko ổn ah ?
hắn: chưa rõ, nhưng kiểu như được sắp đặt ấy nhỉ
em: Trấn yểm ?
hắn: có khả năng vậy. nhưng chốt lại là mày sẽ ko mua đất ở đây, có rẻ cũng ko mua.

Tới chùa, 1 ngôi chùa đặc sệt chùa ở quê, nơi mà sự thương mại hóa buôn thần bán thánh chưa chạm tới. đúng kiểu chùa quê - nghèo lắm, vắng lắm, im lìm lắm, nhưng...thanh tịnh lắm. Sư trụ trì ko có nhà, bọn em vào lễ xong thì được mời ra bàn ngồi uống nước, tiếp chuyện là 1 bác già coi chùa thôi.
Thế chột đò đưa ah ơi rồi đem câu chuyện về những chiếc Am hỏi bác già.
thì ra, những chiếc Am đó dựng lên là để thờ cúng những vong linh, chứ ko phải miếu thờ thành hoàng làng.
cái gần sông, có bụi tre, thì thờ những người chết đuối, những người mà ko phải người làng này nhưng chết rồi xuôi sông dạt đến đây, sau xác họ thì được đưa trả về gia đình nếu sau khi loan tin mà có người đến nhận. còn ko, thì làng lại đem chôn ở bãi tha ma của làng. bác già bải cái am này thì lâu rồi, và lâu rồi cũng chẳng còn người chết đuối trôi dạt nữa.
còn 3 cái am kia, cũng có lý do riêng để mà dựng lên.
bác già kể rằng, đận 15 năm trước thì nơi đây loạn lắm, đàn ông ở lại, già thì rượu chè lướt khướt, trẻ thì nghịch ngợm nghiện hút tù tội, chỉ có đàn ông mà đi xa, thì may ra còn thấy yên ổn trở về. rồi từ khi Sư trụ trì mời 1 ông thầy từ Thái Bình sang, làm việc, rồi dựng lên 4 cái Am này, thời gian sau mới dần dần vơi bớt và yên ổn.
Rời chùa,
em: giờ sao anh ?
hắn: đi ra chợ mua ít lễ, rồi ra cái Am đó thắp hương. cầu gì ko cầu, cầu hữu duyên với đám chết đuối thì tao cũng chịu mày.
em: thì tại em tưởng đó là cái miếu thành hoàng.
Trở lại cái Am đó, làm lễ xong, em và Thế chột ra về. nhưng thoang thoảng đâu đây từ phía bụi tre vẫn khàn khàn có tiếng "lạiiiii....đây, lạiiiiii....đây nào" (chắc chắn là do em thần hồn nát thần tính, em cam đoan như vậy).

Đang trên đường về, tầm đó là tầm 4h chiều, trời mùa đông thì tầm đó cũng bắt đầu xuống nắng. chưa ra khỏi làng, em chợt có đt, thì ra là 1 chú em cò đất mà em nhờ tìm đất gọi
nó: em tìm được cho anh đám đất rồi, rộng 1.400m2, mai anh bố trí về xem
em: thế hả, ok, nhưng mai anh có công chuyện, chắc ngày kia anh về.
nó: ok, khi nào về báo em
cúp máy xong Thế chột hỏi thì em tường thuật lại,
hắn: đi xem luôn bây giờ
em: ớ, thế sao anh bảo đi xem đất thì chỉ buổi sáng, cùng lắm là trưa, chứ chiều ko xem, cho nó thiên quang minh minh
hắn: thì tiện 1 công, đằng nào cũng ở đây rồi, hnay ngó qua đã, ưng thì hôm sau về sáng sẽ xem cẩn thận. cứ điện lại cho nó đi
em gọi điện lại cho cu em kia
em: đang ở đâu, anh đang từ Thái Bình về, sắp qua cầu Nghìn rồi đây (phải nói phét vậy với cu em kia), ở đâu anh qua đón rồi đi xem luôn
nó: abc...xyz
em: ok, đợi anh
em: quay sang nói với Thế chột, tí nữa đổi vía đi, anh vào nhà hỏi chuyện, còn em loanh quanh ở ngoài, 2 lần trước bị vậy rồi, đổi vía xem sao
hắn: uh, cũng được.

cu em dẫn em vào 1 ngôi nhà khi trời đang dần tranh tối tranh sáng. thoạt nhìn thì cũng bình thường, 1 ngôi nhà chính là mái ngói, 1 gian nhà kế bên vuông góc với nhà chính, thì có vẻ như mới xây, còn chưa hoàn thiện nữa. chủ nhà là 2 ông bà già, trông qua đã biết họ rất chân lấm tay bùn, nghe cu em bảo, giờ chỉ có 2 ông bà ở đây, con cái đi làm xa. vào nhà, hỏi han 1 lúc thì Thế chột và cu em ngồi nói chuyện với chủ nhà, em ra ngoài hút thuốc tiện thể ngó nghiêng xem sao.
Ra đến chỗ đầu hè, phần trống giữa nhà chính và nhà phụ, tự nhiên em thấy có cảm giác ớn ớn gai gai, kèm theo đó là 1 mùi nồng nồng thảo mộc của vỏ cây xao khô, em nghĩ, chắc do người mệt, rồi cái tầm này là tầm mà dương khí khởi suy/âm khí khởi thịnh, ko gian ngột ngạt đặc quánh cũng dễ hiểu.

rít hơi thuốc thật sâu và thở ra khoan khoái lên trời, đập vào mắt em khi ngước lên, là 1 khóm cây bạch đàn, và khóm này, có đúng 3 cây mọc ra cùng 1 cội, cao lừng lững, trông y hệt như 3 que hương đang cắm ngược chống trời vậy ! dưới gốc bạch đàn, là 1 cây thuộc loại cây thấp, nhưng đầy hoa trắng, trắng muốt.
sau khóm bạch đàn, là 1 bức tường bao cao chừng 1m, trên có quây lưới sắt.
khu vực này nằm mé sau nhà, nên trông rất u tịch, trời nhá nhem, nhưng cũng đủ để để em thấy trên khóm bạch đàn này có treo gì đó, nhìn kĩ thì là 1 cái chụp đèn (cái loại mà nó như cái đĩa, dùng để che bóng đèn tròn khỏi ướt mưa), nhưng ở dưới thì ko phải đèn, mà là 1 tấm nilon được ép phẳng, có màu vàng vàng, tiến lại gần em xem là cái gì...thì sững người khi thấy đó là 1 tấm hình trên đó có vẽ 3....cái đầu người trọc lốc, và vằn vện chữ tàu, có vẻ như là 1 loại phù hay bùa chú gì đó, vì nó quá đặc biệt nên em vẫn còn ấn tượng và rất nhớ, sau này, cơ duyên đã cho em được nhìn lại đúng tấm bùa đó, nó chính là đây:

20210415_194056.png


em lùi lại về gần phía hiên nhà. 1 khi đã ko biết là cái gì, thì tốt nhất đừng có đến gần hay động chạm đến nó, đó cũng chính là kinh nghiệm mà em rút ra từ vụ cái Am kia.
đang định quay đi, thì em thực sự sững người và tê rần cơ mặt khi thoáng thấy 1 bóng trắng đang đứng trân trân phía sau khóm bạch đàn kia....
Đúng, em ko quáng gà, đó là 1 bóng trắng, bóng trắng của 1 người phụ nữ !

em giật mình đứng chết chân 1 chỗ và cảm giác điện đang chạy để dựng hết mọi sợi lông của cơ thể lên, có lái ra quần lúc này thì cũng ko phải xấu hổ gì cả.
rồi từ phía bóng trắng đó, cất lên 1 vừa thều thào dãi dề, vừa nhỏ nhẹ như đang thì thầm "nài...iiii nài...àiiii....., lại đâyyyyyyy" cái tiếng mà lúc này đang ngồi mà nhớ lại vẫn còn thấy sẵn sàng rùng mình....
"Thế chột đã làm lễ rồi mà vẫn đi theo là sao ?!?!?!"
 

TÔN

Xe container
Biển số
OF-43046
Ngày cấp bằng
12/8/09
Số km
7,551
Động cơ
357,296 Mã lực
Đây có phải là xá lị hay miếu đền hả các cụ
C8296869-25E6-4A5A-A736-1EF35A86C906.jpeg
2B721EDC-4955-4341-9D41-2C203D31E54B.jpeg
 

Mãi Chờ

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-665046
Ngày cấp bằng
1/6/19
Số km
2,630
Động cơ
137,930 Mã lực

tuantab

Xe tăng
Biển số
OF-147549
Ngày cấp bằng
29/6/12
Số km
1,916
Động cơ
380,472 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
vâng, em biên tiếp.

em: thế giờ sao anh ?
hắn: đi ra chỗ đó xem sao
quá trưa, trời trong vắt ko gợn mây, nhưng trời mùa đông nên vẫn giá cước, em dẫn Thế chột đi ra chỗ cái miếu ấy - ngay đằng sau cái miếu là bụi tre mà em đã láng máng nhận ra hình ảnh của nó.
đến nơi,
hắn: cái này là cái gì ? thờ ai ?
em: cái miếu ! chắc thờ thành hoàng làng
hắn: xem kỹ lại xem nào
em: ngắm nghía 1 lúc rồi nói, thì là cái miếu chứ cái gì, còn thờ ai thì sao biết được.
hắn: đây là cái Am, chứ ko phải miếu đâu. thế hqua chú khấn cái gì ở đây ?
em: thì em cũng biện 1 cái lễ nhỏ, lên hương, đặt vài đồng lẻ, rồi khấn nôm là xin được hữu duyên với các ''vị" ngự ở đây để được đưa đường dẫn lối mà đến được mảnh đất tốt.
hắn: uh, xin thế thì cũng có gì sai đâu nhỉ ?! thôi đi, đi ra chùa xem sao. mà chùa có gần đây ko ?
em: ngay trên đường anh em mình đi vào làng ấy, quãng giữa làng. nhưng giờ phải đi tiếp đường này men theo đường bên sông để quay lại, chứ chỗ này hẹp sao mà quay xe.

em và hắn lên xe và đi, công nhận mở cửa xe, đi trên đường quê vắng lặng, gió vi vu, mùi đồng đất nồng nồng thoang thoảng, thú vị lắm lắm. con đường men sông theo hình vòng cung, càng thấy êm đềm.
đi được tầm hơn 2km, Thế chột bỗng giật đùng đùng lên bảo em dừng xe, rồi hắn xuống xem xét cái gì đó ven đường, hắn vẫy em xuống xe và chỉ cho em thấy - oạch, lại là 1 cái Am nữa y hệt như cái Am vừa nãy, 1 cái Am cũ kỹ với màu đá bợt bạt dưới cây xà cừ.
Em và hắn lại lên xe và đi tiếp, tới 1 đoạn mà 1 nhánh sẽ dẫn vào làng, còn nếu đi tiếp sẽ vẫn là đường bao quanh làng, Thế chột kêu em "chưa về làng vội, đi tiếp đi"
em theo lời hắn cứ vậy mà đi, trong khi hắn thì cứ đăm chiêu cái gì vậy.
tiếp tục đi 1 quãng đủ 1 vòng thúng, thì bọn em lại gặp 1 cái Am nữa y hệt dưới 1 gốc cây đa xum xuê, lần này Thế chột ko kêu dừng lại mà bảo em tiếp tục chạy.
chạy tiếp 1 hồi thì quay trở lại chính cổng làng, tới đó thì chính thức cái Am thứ 4 ở ngay góc khuất phía sau cổng làng xuất hiện.
Giật mình, Thế chột lầm bầm "4 Am 4 góc làng, chùa ở chính giữa" rồi hắn lại gõ ngón tay trỏ của hắn vào ấn đường giữa cái trán hói nhăn nheo.
hắn: đi vào Chùa
trên đường
em: có gì ko ổn ah ?
hắn: chưa rõ, nhưng kiểu như được sắp đặt ấy nhỉ
em: Trấn yểm ?
hắn: có khả năng vậy. nhưng chốt lại là mày sẽ ko mua đất ở đây, có rẻ cũng ko mua.

Tới chùa, 1 ngôi chùa đặc sệt chùa ở quê, nơi mà sự thương mại hóa buôn thần bán thánh chưa chạm tới. đúng kiểu chùa quê - nghèo lắm, vắng lắm, im lìm lắm, nhưng...thanh tịnh lắm. Sư trụ trì ko có nhà, bọn em vào lễ xong thì được mời ra bàn ngồi uống nước, tiếp chuyện là 1 bác già coi chùa thôi.
Thế chột đò đưa ah ơi rồi đem câu chuyện về những chiếc Am hỏi bác già.
thì ra, những chiếc Am đó dựng lên là để thờ cúng những vong linh, chứ ko phải miếu thờ thành hoàng làng.
cái gần sông, có bụi tre, thì thờ những người chết đuối, những người mà ko phải người làng này nhưng chết rồi xuôi sông dạt đến đây, sau xác họ thì được đưa trả về gia đình nếu sau khi loan tin mà có người đến nhận. còn ko, thì làng lại đem chôn ở bãi tha ma của làng. bác già bải cái am này thì lâu rồi, và lâu rồi cũng chẳng còn người chết đuối trôi dạt nữa.
còn 3 cái am kia, cũng có lý do riêng để mà dựng lên.
bác già kể rằng, đận 15 năm trước thì nơi đây loạn lắm, đàn ông ở lại, già thì rượu chè lướt khướt, trẻ thì nghịch ngợm nghiện hút tù tội, chỉ có đàn ông mà đi xa, thì may ra còn thấy yên ổn trở về. rồi từ khi Sư trụ trì mời 1 ông thầy từ Thái Bình sang, làm việc, rồi dựng lên 4 cái Am này, thời gian sau mới dần dần vơi bớt và yên ổn.
Rời chùa,
em: giờ sao anh ?
hắn: đi ra chợ mua ít lễ, rồi ra cái Am đó thắp hương. cầu gì ko cầu, cầu hữu duyên với đám chết đuối thì tao cũng chịu mày.
em: thì tại em tưởng đó là cái miếu thành hoàng.
Trở lại cái Am đó, làm lễ xong, em và Thế chột ra về. nhưng thoang thoảng đâu đây từ phía bụi tre vẫn khàn khàn có tiếng "lạiiiii....đây, lạiiiiii....đây nào" (chắc chắn là do em thần hồn nát thần tính, em cam đoan như vậy).

Đang trên đường về, tầm đó là tầm 4h chiều, trời mùa đông thì tầm đó cũng bắt đầu xuống nắng. chưa ra khỏi làng, em chợt có đt, thì ra là 1 chú em cò đất mà em nhờ tìm đất gọi
nó: em tìm được cho anh đám đất rồi, rộng 1.400m2, mai anh bố trí về xem
em: thế hả, ok, nhưng mai anh có công chuyện, chắc ngày kia anh về.
nó: ok, khi nào về báo em
cúp máy xong Thế chột hỏi thì em tường thuật lại,
hắn: đi xem luôn bây giờ
em: ớ, thế sao anh bảo đi xem đất thì chỉ buổi sáng, cùng lắm là trưa, chứ chiều ko xem, cho nó thiên quang minh minh
hắn: thì tiện 1 công, đằng nào cũng ở đây rồi, hnay ngó qua đã, ưng thì hôm sau về sáng sẽ xem cẩn thận. cứ điện lại cho nó đi
em gọi điện lại cho cu em kia
em: đang ở đâu, anh đang từ Thái Bình về, sắp qua cầu Nghìn rồi đây (phải nói phét vậy với cu em kia), ở đâu anh qua đón rồi đi xem luôn
nó: abc...xyz
em: ok, đợi anh
em: quay sang nói với Thế chột, tí nữa đổi vía đi, anh vào nhà hỏi chuyện, còn em loanh quanh ở ngoài, 2 lần trước bị vậy rồi, đổi vía xem sao
hắn: uh, cũng được.

cu em dẫn em vào 1 ngôi nhà khi trời đang dần tranh tối tranh sáng. thoạt nhìn thì cũng bình thường, 1 ngôi nhà chính là mái ngói, 1 gian nhà kế bên vuông góc với nhà chính, thì có vẻ như mới xây, còn chưa hoàn thiện nữa. chủ nhà là 2 ông bà già, trông qua đã biết họ rất chân lấm tay bùn, nghe cu em bảo, giờ chỉ có 2 ông bà ở đây, con cái đi làm xa. vào nhà, hỏi han 1 lúc thì Thế chột và cu em ngồi nói chuyện với chủ nhà, em ra ngoài hút thuốc tiện thể ngó nghiêng xem sao.
Ra đến chỗ đầu hè, phần trống giữa nhà chính và nhà phụ, tự nhiên em thấy có cảm giác ớn ớn gai gai, kèm theo đó là 1 mùi nồng nồng thảo mộc của vỏ cây xao khô, em nghĩ, chắc do người mệt, rồi cái tầm này là tầm mà dương khí khởi suy/âm khí khởi thịnh, ko gian ngột ngạt đặc quánh cũng dễ hiểu.

rít hơi thuốc thật sâu và thở ra khoan khoái lên trời, đập vào mắt em khi ngước lên, là 1 khóm cây bạch đàn, và khóm này, có đúng 3 cây mọc ra cùng 1 cội, cao lừng lững, trông y hệt như 3 que hương đang cắm ngược chống trời vậy ! dưới gốc bạch đàn, là 1 cây thuộc loại cây thấp, nhưng đầy hoa trắng, trắng muốt.
sau khóm bạch đàn, là 1 bức tường bao cao chừng 1m, trên có quây lưới sắt.
khu vực này nằm mé sau nhà, nên trông rất u tịch, trời nhá nhem, nhưng cũng đủ để để em thấy trên khóm bạch đàn này có treo gì đó, nhìn kĩ thì là 1 cái chụp đèn (cái loại mà nó như cái đĩa, dùng để che bóng đèn tròn khỏi ướt mưa), nhưng ở dưới thì ko phải đèn, mà là 1 tấm nilon được ép phẳng, có màu vàng vàng, tiến lại gần em xem là cái gì...thì sững người khi thấy đó là 1 tấm hình trên đó có vẽ 3....cái đầu người trọc lốc, và vằn vện chữ tàu, có vẻ như là 1 loại phù hay bùa chú gì đó, vì nó quá đặc biệt nên em vẫn còn ấn tượng và rất nhớ, sau này, cơ duyên đã cho em được nhìn lại đúng tấm bùa đó, nó chính là đây:

20210415_194056.png


em lùi lại về gần phía hiên nhà. 1 khi đã ko biết là cái gì, thì tốt nhất đừng có đến gần hay động chạm đến nó, đó cũng chính là kinh nghiệm mà em rút ra từ vụ cái Am kia.
đang định quay đi, thì em thực sự sững người và tê rần cơ mặt khi thoáng thấy 1 bóng trắng đang đứng trân trân phía sau khóm bạch đàn kia....
Đúng, em ko quáng gà, đó là 1 bóng trắng, bóng trắng của 1 người phụ nữ !

em giật mình đứng chết chân 1 chỗ và cảm giác điện đang chạy để dựng hết mọi sợi lông của cơ thể lên, có lái ra quần lúc này thì cũng ko phải xấu hổ gì cả.
rồi từ phía bóng trắng đó, cất lên 1 vừa thều thào dãi dề, vừa nhỏ nhẹ như đang thì thầm "nài...iiii nài...àiiii....., lại đâyyyyyyy" cái tiếng mà lúc này đang ngồi mà nhớ lại vẫn còn thấy sẵn sàng rùng mình....
"Thế chột đã làm lễ rồi mà vẫn đi theo là sao ?!?!?!"
Vãi thật, chắc lão Thế chưa làm lễ giải cho cụ nên bị đi theo tận sang nhà kia. Mà lạ cái hình dạng của cây bạch đàn ứng vào hình vẽ trên lá bùa cụ nhỉ?
Lạ tiếp, mãi cụ mới pốt bài có nói về am với miếu thì liền sau còm là hình 2 ngôi tháp cụ TÔN hỏi ...
 

Mimeo

Xe điện
Biển số
OF-443121
Ngày cấp bằng
6/8/16
Số km
2,157
Động cơ
236,625 Mã lực
Nơi ở
Neverland
vâng, em biên tiếp.

em: thế giờ sao anh ?
hắn: đi ra chỗ đó xem sao
quá trưa, trời trong vắt ko gợn mây, nhưng trời mùa đông nên vẫn giá cước, em dẫn Thế chột đi ra chỗ cái miếu ấy - ngay đằng sau cái miếu là bụi tre mà em đã láng máng nhận ra hình ảnh của nó.
đến nơi,
hắn: cái này là cái gì ? thờ ai ?
em: cái miếu ! chắc thờ thành hoàng làng
hắn: xem kỹ lại xem nào
em: ngắm nghía 1 lúc rồi nói, thì là cái miếu chứ cái gì, còn thờ ai thì sao biết được.
hắn: đây là cái Am, chứ ko phải miếu đâu. thế hqua chú khấn cái gì ở đây ?
em: thì em cũng biện 1 cái lễ nhỏ, lên hương, đặt vài đồng lẻ, rồi khấn nôm là xin được hữu duyên với các ''vị" ngự ở đây để được đưa đường dẫn lối mà đến được mảnh đất tốt.
hắn: uh, xin thế thì cũng có gì sai đâu nhỉ ?! thôi đi, đi ra chùa xem sao. mà chùa có gần đây ko ?
em: ngay trên đường anh em mình đi vào làng ấy, quãng giữa làng. nhưng giờ phải đi tiếp đường này men theo đường bên sông để quay lại, chứ chỗ này hẹp sao mà quay xe.

em và hắn lên xe và đi, công nhận mở cửa xe, đi trên đường quê vắng lặng, gió vi vu, mùi đồng đất nồng nồng thoang thoảng, thú vị lắm lắm. con đường men sông theo hình vòng cung, càng thấy êm đềm.
đi được tầm hơn 2km, Thế chột bỗng giật đùng đùng lên bảo em dừng xe, rồi hắn xuống xem xét cái gì đó ven đường, hắn vẫy em xuống xe và chỉ cho em thấy - oạch, lại là 1 cái Am nữa y hệt như cái Am vừa nãy, 1 cái Am cũ kỹ với màu đá bợt bạt dưới cây xà cừ.
Em và hắn lại lên xe và đi tiếp, tới 1 đoạn mà 1 nhánh sẽ dẫn vào làng, còn nếu đi tiếp sẽ vẫn là đường bao quanh làng, Thế chột kêu em "chưa về làng vội, đi tiếp đi"
em theo lời hắn cứ vậy mà đi, trong khi hắn thì cứ đăm chiêu cái gì vậy.
tiếp tục đi 1 quãng đủ 1 vòng thúng, thì bọn em lại gặp 1 cái Am nữa y hệt dưới 1 gốc cây đa xum xuê, lần này Thế chột ko kêu dừng lại mà bảo em tiếp tục chạy.
chạy tiếp 1 hồi thì quay trở lại chính cổng làng, tới đó thì chính thức cái Am thứ 4 ở ngay góc khuất phía sau cổng làng xuất hiện.
Giật mình, Thế chột lầm bầm "4 Am 4 góc làng, chùa ở chính giữa" rồi hắn lại gõ ngón tay trỏ của hắn vào ấn đường giữa cái trán hói nhăn nheo.
hắn: đi vào Chùa
trên đường
em: có gì ko ổn ah ?
hắn: chưa rõ, nhưng kiểu như được sắp đặt ấy nhỉ
em: Trấn yểm ?
hắn: có khả năng vậy. nhưng chốt lại là mày sẽ ko mua đất ở đây, có rẻ cũng ko mua.

Tới chùa, 1 ngôi chùa đặc sệt chùa ở quê, nơi mà sự thương mại hóa buôn thần bán thánh chưa chạm tới. đúng kiểu chùa quê - nghèo lắm, vắng lắm, im lìm lắm, nhưng...thanh tịnh lắm. Sư trụ trì ko có nhà, bọn em vào lễ xong thì được mời ra bàn ngồi uống nước, tiếp chuyện là 1 bác già coi chùa thôi.
Thế chột đò đưa ah ơi rồi đem câu chuyện về những chiếc Am hỏi bác già.
thì ra, những chiếc Am đó dựng lên là để thờ cúng những vong linh, chứ ko phải miếu thờ thành hoàng làng.
cái gần sông, có bụi tre, thì thờ những người chết đuối, những người mà ko phải người làng này nhưng chết rồi xuôi sông dạt đến đây, sau xác họ thì được đưa trả về gia đình nếu sau khi loan tin mà có người đến nhận. còn ko, thì làng lại đem chôn ở bãi tha ma của làng. bác già bải cái am này thì lâu rồi, và lâu rồi cũng chẳng còn người chết đuối trôi dạt nữa.
còn 3 cái am kia, cũng có lý do riêng để mà dựng lên.
bác già kể rằng, đận 15 năm trước thì nơi đây loạn lắm, đàn ông ở lại, già thì rượu chè lướt khướt, trẻ thì nghịch ngợm nghiện hút tù tội, chỉ có đàn ông mà đi xa, thì may ra còn thấy yên ổn trở về. rồi từ khi Sư trụ trì mời 1 ông thầy từ Thái Bình sang, làm việc, rồi dựng lên 4 cái Am này, thời gian sau mới dần dần vơi bớt và yên ổn.
Rời chùa,
em: giờ sao anh ?
hắn: đi ra chợ mua ít lễ, rồi ra cái Am đó thắp hương. cầu gì ko cầu, cầu hữu duyên với đám chết đuối thì tao cũng chịu mày.
em: thì tại em tưởng đó là cái miếu thành hoàng.
Trở lại cái Am đó, làm lễ xong, em và Thế chột ra về. nhưng thoang thoảng đâu đây từ phía bụi tre vẫn khàn khàn có tiếng "lạiiiii....đây, lạiiiiii....đây nào" (chắc chắn là do em thần hồn nát thần tính, em cam đoan như vậy).

Đang trên đường về, tầm đó là tầm 4h chiều, trời mùa đông thì tầm đó cũng bắt đầu xuống nắng. chưa ra khỏi làng, em chợt có đt, thì ra là 1 chú em cò đất mà em nhờ tìm đất gọi
nó: em tìm được cho anh đám đất rồi, rộng 1.400m2, mai anh bố trí về xem
em: thế hả, ok, nhưng mai anh có công chuyện, chắc ngày kia anh về.
nó: ok, khi nào về báo em
cúp máy xong Thế chột hỏi thì em tường thuật lại,
hắn: đi xem luôn bây giờ
em: ớ, thế sao anh bảo đi xem đất thì chỉ buổi sáng, cùng lắm là trưa, chứ chiều ko xem, cho nó thiên quang minh minh
hắn: thì tiện 1 công, đằng nào cũng ở đây rồi, hnay ngó qua đã, ưng thì hôm sau về sáng sẽ xem cẩn thận. cứ điện lại cho nó đi
em gọi điện lại cho cu em kia
em: đang ở đâu, anh đang từ Thái Bình về, sắp qua cầu Nghìn rồi đây (phải nói phét vậy với cu em kia), ở đâu anh qua đón rồi đi xem luôn
nó: abc...xyz
em: ok, đợi anh
em: quay sang nói với Thế chột, tí nữa đổi vía đi, anh vào nhà hỏi chuyện, còn em loanh quanh ở ngoài, 2 lần trước bị vậy rồi, đổi vía xem sao
hắn: uh, cũng được.

cu em dẫn em vào 1 ngôi nhà khi trời đang dần tranh tối tranh sáng. thoạt nhìn thì cũng bình thường, 1 ngôi nhà chính là mái ngói, 1 gian nhà kế bên vuông góc với nhà chính, thì có vẻ như mới xây, còn chưa hoàn thiện nữa. chủ nhà là 2 ông bà già, trông qua đã biết họ rất chân lấm tay bùn, nghe cu em bảo, giờ chỉ có 2 ông bà ở đây, con cái đi làm xa. vào nhà, hỏi han 1 lúc thì Thế chột và cu em ngồi nói chuyện với chủ nhà, em ra ngoài hút thuốc tiện thể ngó nghiêng xem sao.
Ra đến chỗ đầu hè, phần trống giữa nhà chính và nhà phụ, tự nhiên em thấy có cảm giác ớn ớn gai gai, kèm theo đó là 1 mùi nồng nồng thảo mộc của vỏ cây xao khô, em nghĩ, chắc do người mệt, rồi cái tầm này là tầm mà dương khí khởi suy/âm khí khởi thịnh, ko gian ngột ngạt đặc quánh cũng dễ hiểu.

rít hơi thuốc thật sâu và thở ra khoan khoái lên trời, đập vào mắt em khi ngước lên, là 1 khóm cây bạch đàn, và khóm này, có đúng 3 cây mọc ra cùng 1 cội, cao lừng lững, trông y hệt như 3 que hương đang cắm ngược chống trời vậy ! dưới gốc bạch đàn, là 1 cây thuộc loại cây thấp, nhưng đầy hoa trắng, trắng muốt.
sau khóm bạch đàn, là 1 bức tường bao cao chừng 1m, trên có quây lưới sắt.
khu vực này nằm mé sau nhà, nên trông rất u tịch, trời nhá nhem, nhưng cũng đủ để để em thấy trên khóm bạch đàn này có treo gì đó, nhìn kĩ thì là 1 cái chụp đèn (cái loại mà nó như cái đĩa, dùng để che bóng đèn tròn khỏi ướt mưa), nhưng ở dưới thì ko phải đèn, mà là 1 tấm nilon được ép phẳng, có màu vàng vàng, tiến lại gần em xem là cái gì...thì sững người khi thấy đó là 1 tấm hình trên đó có vẽ 3....cái đầu người trọc lốc, và vằn vện chữ tàu, có vẻ như là 1 loại phù hay bùa chú gì đó, vì nó quá đặc biệt nên em vẫn còn ấn tượng và rất nhớ, sau này, cơ duyên đã cho em được nhìn lại đúng tấm bùa đó, nó chính là đây:

20210415_194056.png


em lùi lại về gần phía hiên nhà. 1 khi đã ko biết là cái gì, thì tốt nhất đừng có đến gần hay động chạm đến nó, đó cũng chính là kinh nghiệm mà em rút ra từ vụ cái Am kia.
đang định quay đi, thì em thực sự sững người và tê rần cơ mặt khi thoáng thấy 1 bóng trắng đang đứng trân trân phía sau khóm bạch đàn kia....
Đúng, em ko quáng gà, đó là 1 bóng trắng, bóng trắng của 1 người phụ nữ !

em giật mình đứng chết chân 1 chỗ và cảm giác điện đang chạy để dựng hết mọi sợi lông của cơ thể lên, có lái ra quần lúc này thì cũng ko phải xấu hổ gì cả.
rồi từ phía bóng trắng đó, cất lên 1 vừa thều thào dãi dề, vừa nhỏ nhẹ như đang thì thầm "nài...iiii nài...àiiii....., lại đâyyyyyyy" cái tiếng mà lúc này đang ngồi mà nhớ lại vẫn còn thấy sẵn sàng rùng mình....
"Thế chột đã làm lễ rồi mà vẫn đi theo là sao ?!?!?!"
:-s em ôm kỹ f1 trên giuờng, đèn sáng tv bật cho có tiếng mà vẫn rùng mình :((

Lúc đó, trời vẫn chưa tối hẳn, quãng 5h chiều mùa đông xám xịt trời phải ko ạ :((
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top