Em kể thêm một chuyện vừa xảy ra với gia đình em.
Hiện tại em đang làm việc ở SG, cuối tuần mới về nhà ở HN. Em có một cuộc sống rất quy hoạch, sáng đến văn phòng, tối về nơi ở, không chơi bời hay lang thang. Một tối cách đây 5 tuần, bất ngờ em nhận được cuộc điện thoại chị gái vợ em (lúc đầu em nhầm là ông anh cột chèo gọi vì em lưu số điện thoại của 2 vợ chồng nhà đó tên Chồng tên Vợ/Tên Vợ tên Chồng, kiểu như A B hoặc B A, tên đầu là số của người gọi). Lúc này em đang nghe nhạc và ăn tối, nhấc máy thì thấy giọng chị gái vợ gào to, khóc nấc, em thầm nghĩ, thôi xong có chuyện rồi.
Kể riêng về gia đình.
Ông a cột chèo của em vừa mới đi vào đơn vị mới ở Vũng Tàu, mấy hôm trước cả gia đình anh chị ấy lên nhà em chơi, cậu con trai lớn học ĐH trên HN và đang ở tại nhà em. Lần này anh ấy vào Vũng Tàu là yêu cầu công tác, nhiệm kỳ khoảng 3 năm gì đó. Vừa mới đi được hơn tháng, từ trước tết âm. Nói chung cũng chỉ là quân nhân bình thường. Gia đình anh, chị ấy sống dưới HP, mẹ vợ em cũng ở dưới đó. Quê thì ở TB.
Nghe chị gái vợ kể là anh P đi tắm biển và bị đuối nước, giờ đang cấp cứu. Em xin số của đồng đội anh ấy và bắt đầu hỏi han. Thực ra là anh P đã bị đuối nước và đã mất tại thời điểm em được biết tin.
Em báo lại với gia đình và bảo mọi người thu xếp bay đêm vào SG luôn. Trong lúc đó em hỏi han các thủ tục để bên đơn vị người chuẩn bị, và để khi gia đình vào thì có thể sắp xếp nhanh chóng đưa thi hài ra ngoài Bắc.
Buổi sáng hôm đó, mọi người chia 2 nhóm: nhóm 1 gồm vợ, con và vài người thân đi đến BV để làm các thủ tục ở đó, nhóm 2 gồm chú ruột, chị gái của anh P, con trai chị gái của anh P và em đi ra bãi biển chỗ anh ấy ngã, đi cùng nhóm 2 có 01 thầy cúng.
Em quan sát xem thầy cúng làm thủ tục như nào, hoá ra rất đơn sơ, chỉ một mâm cúng, khấn vái, đọc tên người mất rồi gọi người ta về. Trong đầu em nghĩ, nước nôi mênh mông này, thủ tục đơn giản thế sao gọi được hồn. Tuy vậy thì em cũng chỉ ngồi im từ xa và quan sát. Buổi lễ diễn ra chưa đầy 45p rồi ra xe ô tô đi về. Chị gái anh P luôn mồm gọi anh P đi theo về, gọi liên tục không ngớt. Thật lạ, khi lên xe em thấy khang khác, có vẻ như vong của a P đi cùng. Việc chị gái anh P liên tục gọi hình như có tác dụng vì em cảm nhận thấy, mặc dù dấu hiệu còn yếu nhưng rõ ràng là nếu chị kia không liên tục gọi tên anh ấy thì sẽ không giữ được. Em để ý, và tất nhiên em không nói một câu nào hết.
Sau khi mọi thủ tục xong xuôi thì lại chia 2 đoàn: đoàn 1 đi cùng xe ô tô chở thi hài về Bắc, đoàn 2 đi từ Vũng Tàu về SG để bay về. Đoàn 2 có chị gái vợ em, em và một số người nữa. Em về SG nhưng hôm sau mới bay. Khi đi trên ô tô, em cảm nhận rõ là anh P cũng ở trên xe. Em nhắn tin cho vợ em bảo anh P ở trên xe đi với chị M.
Trong suốt quá trình này, em thường nhắn cho vợ em những thông tin như vậy và tuyệt đối không nói với ai khác.
Việc ma chay thì đơn vị ngoài HP đứng ra lo liệu hết, nhà nội a ấy cũng rất đông người nên công việc chu toàn. Anh ấy được đi hoả táng lấy cốt và mang về TB chôn. Em cùng bọn nhỏ nhà em lên HN sau khi công việc xong xuôi. Vợ em ở lại HP để động viên chị gái, dự định qua lễ tuần đầu thì sẽ lên HN.
Buổi sáng hôm làm lễ 7 ngày cho a P, lúc đó tầm 7h em ngồi phòng khách nhà em (em ở chung cư), cửa lô gia và tất cả các cửa sổ đều đóng kín. Khu nhà em, có công trình xây dựng chung cư ngay bên cạnh nên ồn kinh khủng.
Đột nhiên, em ngửi thấy mùi khét lẹt. Em vội vàng bật dậy, chạy đi kiểm tra xem có gì bất thường. Toàn bộ căn hộ đóng kín cửa, và k hiểu sao lại có mùi khét lẹt như vậy. Mùi gì giống mùi xương cháy. Ghê quá. Thôi rồi, ông P vào nhà mình rồi. Em định thần một lúc để hiểu tại sao anh P có thể vào đc nhà và vào vì chuyện gì. Em nghĩ có khả năng a P không yên tâm với cậu lớn đang ở nhà em, thế nên em nói to vừa đủ, "anh yên tâm, cháu M ở trên này với vợ chồng em thì em sẽ chăm sóc và bảo ban cháu, đối xử tốt với cháu, còn cháu Z thì vc em cũng sẽ hỗ trợ chị". Mùi khét lẹt hết luôn.