- Biển số
- OF-67865
- Ngày cấp bằng
- 7/7/10
- Số km
- 2,422
- Động cơ
- 1,277,678 Mã lực
Tâm linh là gì vậy lão?Vưng cụ, vận mệnh e nghĩ chỉ là các bước đi của mình. Nhều thứ thấy tiếc thì chục năm sau lại thấy đáng giáCàng về mặt tâm linh càng đúng cụ/mợ ạ
![]()
Tâm linh là gì vậy lão?Vưng cụ, vận mệnh e nghĩ chỉ là các bước đi của mình. Nhều thứ thấy tiếc thì chục năm sau lại thấy đáng giáCàng về mặt tâm linh càng đúng cụ/mợ ạ
![]()
Thế em với bác cùng nghiên cứu thử bùa của Mật tông xem có duyên ko nha.Chém với cụ cho vui thôi ạEm thấy cụ dùng bùa, không biết cụ dùng bùa của trường phái nào vậy, em nghe nói bùa của Mật tông ảo diệu lắm, không biết thực hư thế nào ạ.
Hơi khó diễn giải vì nó hơi trừu tượng và một phần do thiên cơ bất khả lộ mợ êi. Một dạng năng lượng xấu truyền đi đó mợ.Em cũng tò mò quá. Nếu có thể, cụ nói chi tiết "vài động tác nôm na" ấy là như thế nào ko ạ?
Có nhiều cách miễn bạn có tiền để tạo cho thực thể gắn liền một câu truyện linh thiêng nào đó. VD
1. Gửi thực thể sang Ấn độ.
2. Bạn cùng các thầy làm lễ sang Ấn độ xin rước thực thể kèm vật phẩm nào đó.
3. Xây nơi thờ tự vật phẩm để thập phương lễ bái, trong đó một nơi thờ riêng chỉ có thực thể trên.
4. Bắt đầu xây dựng sự linh thiêng cho thực thể đó, đầu tư càng nhiều càng linh thiêng.
Cảm ơn bác manhcsic đã chia sẻ cho cụ ấy.Vưng cụ, vận mệnh e nghĩ chỉ là các bước đi của mình. Nhều thứ thấy tiếc thì chục năm sau lại thấy đáng giáCàng về mặt tâm linh càng đúng cụ/mợ ạ
![]()
Chuyện một ám ảnh quá cụ ạ.Em vốn là thằng vô thần không tin có ma quỷ. Hồi đi buôn biên giới đã từng nằm bãi tha ma đầu đường 5 hàng đêm để đón xe hàng về. Đi xây mộ cho ông già thì em cũng nằm cả đêm ngoài nghĩa trang chỉ mong gặp ông già lên để nói chuyện nhưng chẳng bao giờ có. Nhưng có hai chuyện khiến em nửa tin nửa ngờ:
1) Hồi 1977 đơn vị em ở Tây Ninh chốt dọc biên giới khu vực Bến Sỏi. Thi thoảng Polpot xua quân sang quấy nhiễu dọc biên đều bị bọn em đánh bật về bên kia biên giới. Bình thường mỗi chốt có một tiểu đội. Khoảng 2 tuần thì bọn em lại được đổi về hậu cứ cho anh em khác lên thay. Lần đó tiểu đội lên thay bọn em phần đa là lính mới quê ở Như Quỳnh ( Hải Hưng) vào tiếp quản hầm của em là 3 cậu trẻ măng. Trong đó có một cậu tên Đ, ku này như con gái. Trắng trẻo, thấp bé và có hai hàng lông mi cong vút. Em bàn giao lại vị trí và dặn dò cẩn thận chuyện gác sách và những giờ nào bọn nó hay sang. Những hướng nào cần tập trung quan sát. Sau đó mới thu dọn quân trang rời chốt khoảng 3km mới có xe đón về. Trên đường về em cứ nghĩ vẩn vơ đên cu Đ này và có linh cảm đêm nay bọn Polpot sẽ mò sang, đa số lính mới chưa đụng trận nào ko biết có ổn không.
Đến trưa thì bọn em về hậu cứ. Tắm giặt và được lĩnh phụ cấp kéo nhau đi ăn nhậu, mua thuốc lá, dạo chợ ngắm gái...nên cũng quên cái việc trên chốt.
Chiều về thể thao, ăn cơm. 9h đi ngủ, lúc đó mới nghĩ đến anh em trên chốt không biết đêm nay mà Polpot nó mò sang thật thì đánh đấm kiểu gì ? Em ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ em thấy thằng cu Đ người đầy máu chạy về sân đại đội, em chạy ra nó liền nó :" Mất chốt rồi anh ơi" em nhìn kỹ thấy mặt nó thủng lỗ chỗ. Thế quá nào mà nó lại đi đứng nói năng bình thường thế ?
Tiếng còi báo động chiến đấu vang lên, em giật mình tỉnh dậy, nhìn đồng hồ gần 4h sáng. Vội sách súng đạn ra sân tập hợp. Đại đội phó T cũng người Hải hưng nói nhanh: " Cách đây 2h địch cho một đại đội sang lấn chiếm khu vực chúng ta chốt, theo ban tham mưu trung đoàn báo xuống là chốt đã mất, anh em ở chốt chưa biết sống chết thế nào ? Trung đoàn yêu cầu chúng ta gấp rút phản kích giành lại chốt ngay. Các đ/c mới về lúc sáng cũng đi luôn. Tôi sẽ trực chỉ huy"
Bọn em lập tức lên đường và trước 9h sáng bọn em đã giành lại chốt đánh bật Polpot về bên kia. Đi vào căn hầm của mình em thấy 3 ông lính mới nằm úp sấp người còn sũng máu. Mấy khẩu AK còn chưa kịp mở khóa an toàn. Lật thằng Đ lên thì ngực nó vỡ toác, mặt còn bị 3 phát đạn súng ngắn xuyên từ trước ra sau, gần giống giấc mơ của em. Cả tiểu đội mới lên thay bị tiêu diệt.
2) Em có một bà chị ruột đi lao động bên Nga bị tai nạn giao thông và mất bên đó, chỉ đưa lọ tro về. Đó là năm 1988. Cách đây hơn 10 năm gì đó, hai đứa em gái vào Thanh Hóa chỗ cô Phương về nói với em : " Bọn em vào gặp cô Phương, nhờ cô nên gặp được chị B. Anh T thân với chị B nhất thì đi cũng bọn em thì chị ấy mới lên lâu và nói chuyện nhiều được" em cũng bán tín bán nghi. Nghĩ bụng " Ờ thì đi, xem thực hư thế nào ?"
Vậy là em cùng hai cô em gái phi vào Thanh Hóa ( chỗ Cầu Hàm Rồng) cô Phương TH chắc nhiều cụ biết. Đến chỉ thắp hương ở sân rồi ngồi đợi. Khi nào vong nhà ai lên thì sẽ vào gặp. Nên có người vừa đến đã gặp được, có người chờ 1-2 ngày ko gặp được. May cho nhà em là ngồi chờ hơn 1h thì thấy ở trong gọi : " Có ai là người nhà của V.T.B không ? Vào gặp đi" em hơi hoảng :" Thế éo nào lại biết rõ họ tên bà chị mình. Mà từ lúc vào đây 3 anh em câm như thóc. Chỉ khấn thầm ngoài sân là mong gặp được chị thôi"
Vào đến trong phòng gặp cô Phương thì thực ra cô như một người phiên dịch để 3 anh em nói chuyện với bà chị thôi. Nói chung mọi chuyện trong gia đình hầu như chính xác 100%. Sau khi trò chuyện gần một giờ. Em mới hỏi một chuyện mà chỉ em với bà chị biết, trong nhà ko ai biết. Là chuyện khi em ở Campuchia về phép, trước khi trở lại K em có cho bà chị cái quần jean em đang mặc. Bà chị rất thích nhưng không dám lấy, sợ bà già mắng là em nó về mà cái gì cũng đòi. Em phải hứa là sẽ ko kể với ai, và chị bảo là tự mua. Vậy là chuyện đó chỉ hai chị em biết với nhau. Khi hỏi đến chuyện đó thì vong bà chị kể vanh vách. Đến lúc đó thì em phải công nhận: đúng chị mình đây rồi. Không lẽ lại có linh hồn, vong vủng vớ vẩn thật.
Theo em thì chết là hết. Đến bây giờ em vẫn cho là như vậy. Nhưng với hai câu chuyện trên thì em chịu không lý giải nổi.
Góp vui với các cụ chút trải nghiệm trong đời.
He he e thì từ 20t đã bắt đầu theo dõi các vde khó hiểu.. vì các vde khác dễ hểu quá dồi chạ còn hứng thúCảm ơn bác manhcsic đã chia sẻ cho cụ ấy.
Hi vọng mọi việc của cụ sẽ hanh thông, xuôi chèo mát mái như ước nguyện!
Có nhiều người khi 20s ít quan tâm đến duy tâm, tâm linh, đến tuổi 40s trở lên sau khi va vấp trải nghiệm họ mới chiêm nghiệm lại. Em hay đợi đến ngày đầu năm hay đầu tháng để xem giấc mơ báo hiệu tổng quan chung về năm tháng đó sức khoẻ, làm ăn ra sao. Trộm vía, cũng ứng nghiệm phết cc ạ.

Cụ giải thích nghe lại càng khó hiểu hơn, thế lúc chim và bướm gặp nhau thì thế nào?Khoa học giải thích hiện tượng này rồi, theo nghiên cứu chia ra bướm (-) chim (+)
Theo tâm linh: Bướm (vật chất) hồn (tâm linh) sẽ gặp nhau ở một thời khắc nào đó. Hay tùy thời điểm nhà tâm linh nói vật chất và tâm linh là 1 bởi sự thống nhất hai mặt đối lập.
Khồng, e ko có tham vọng đấy. Cả 4 cách lão đưa đều ko khả thi. E chỉ muốn đơn giản thay đổi bài bố xung quanh, tránh các thứ lai tạp làm ảnh hưởng linh khí vốn có của pho tượng thôi ^^Có nhiều cách miễn bạn có tiền để tạo cho thực thể gắn liền một câu truyện linh thiêng nào đó. VD
1. Gửi thực thể sang Ấn độ.
2. Bạn cùng các thầy làm lễ sang Ấn độ xin rước thực thể kèm vật phẩm nào đó.
3. Xây nơi thờ tự vật phẩm để thập phương lễ bái, trong đó một nơi thờ riêng chỉ có thực thể trên.
4. Bắt đầu xây dựng sự linh thiêng cho thực thể đó, đầu tư càng nhiều càng linh thiêng.
Hì hì, ý e ở đây là một vc về mặt tâm linh tưởng là xấu, tgian sau hoá ra nó lại là thứ giúp mình tránh đc nạnTâm linh là gì vậy lão?

Có người âm là thực các kụ ợ. Họ hiện diện như làn khí vậy... Có thể họ có gì muốn nói hoặc trêu mình nhưng chỉ như làn gió thôi!Chuyện một ám ảnh quá cụ ạ.
Nó là thực tế thì thôi lý giải kụ ạ. Em luôn tôn trọng thực tế dầu có thể không như ýEm vốn là thằng vô thần không tin có ma quỷ. Hồi đi buôn biên giới đã từng nằm bãi tha ma đầu đường 5 hàng đêm để đón xe hàng về. Đi xây mộ cho ông già thì em cũng nằm cả đêm ngoài nghĩa trang chỉ mong gặp ông già lên để nói chuyện nhưng chẳng bao giờ có. Nhưng có hai chuyện khiến em nửa tin nửa ngờ:
1) Hồi 1977 đơn vị em ở Tây Ninh chốt dọc biên giới khu vực Bến Sỏi. Thi thoảng Polpot xua quân sang quấy nhiễu dọc biên đều bị bọn em đánh bật về bên kia biên giới. Bình thường mỗi chốt có một tiểu đội. Khoảng 2 tuần thì bọn em lại được đổi về hậu cứ cho anh em khác lên thay. Lần đó tiểu đội lên thay bọn em phần đa là lính mới quê ở Như Quỳnh ( Hải Hưng) vào tiếp quản hầm của em là 3 cậu trẻ măng. Trong đó có một cậu tên Đ, ku này như con gái. Trắng trẻo, thấp bé và có hai hàng lông mi cong vút. Em bàn giao lại vị trí và dặn dò cẩn thận chuyện gác sách và những giờ nào bọn nó hay sang. Những hướng nào cần tập trung quan sát. Sau đó mới thu dọn quân trang rời chốt khoảng 3km mới có xe đón về. Trên đường về em cứ nghĩ vẩn vơ đên cu Đ này và có linh cảm đêm nay bọn Polpot sẽ mò sang, đa số lính mới chưa đụng trận nào ko biết có ổn không.
Đến trưa thì bọn em về hậu cứ. Tắm giặt và được lĩnh phụ cấp kéo nhau đi ăn nhậu, mua thuốc lá, dạo chợ ngắm gái...nên cũng quên cái việc trên chốt.
Chiều về thể thao, ăn cơm. 9h đi ngủ, lúc đó mới nghĩ đến anh em trên chốt không biết đêm nay mà Polpot nó mò sang thật thì đánh đấm kiểu gì ? Em ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ em thấy thằng cu Đ người đầy máu chạy về sân đại đội, em chạy ra nó liền nó :" Mất chốt rồi anh ơi" em nhìn kỹ thấy mặt nó thủng lỗ chỗ. Thế quá nào mà nó lại đi đứng nói năng bình thường thế ?
Tiếng còi báo động chiến đấu vang lên, em giật mình tỉnh dậy, nhìn đồng hồ gần 4h sáng. Vội sách súng đạn ra sân tập hợp. Đại đội phó T cũng người Hải hưng nói nhanh: " Cách đây 2h địch cho một đại đội sang lấn chiếm khu vực chúng ta chốt, theo ban tham mưu trung đoàn báo xuống là chốt đã mất, anh em ở chốt chưa biết sống chết thế nào ? Trung đoàn yêu cầu chúng ta gấp rút phản kích giành lại chốt ngay. Các đ/c mới về lúc sáng cũng đi luôn. Tôi sẽ trực chỉ huy"
Bọn em lập tức lên đường và trước 9h sáng bọn em đã giành lại chốt đánh bật Polpot về bên kia. Đi vào căn hầm của mình em thấy 3 ông lính mới nằm úp sấp người còn sũng máu. Mấy khẩu AK còn chưa kịp mở khóa an toàn. Lật thằng Đ lên thì ngực nó vỡ toác, mặt còn bị 3 phát đạn súng ngắn xuyên từ trước ra sau, gần giống giấc mơ của em. Cả tiểu đội mới lên thay bị tiêu diệt.
2) Em có một bà chị ruột đi lao động bên Nga bị tai nạn giao thông và mất bên đó, chỉ đưa lọ tro về. Đó là năm 1988. Cách đây hơn 10 năm gì đó, hai đứa em gái vào Thanh Hóa chỗ cô Phương về nói với em : " Bọn em vào gặp cô Phương, nhờ cô nên gặp được chị B. Anh T thân với chị B nhất thì đi cũng bọn em thì chị ấy mới lên lâu và nói chuyện nhiều được" em cũng bán tín bán nghi. Nghĩ bụng " Ờ thì đi, xem thực hư thế nào ?"
Vậy là em cùng hai cô em gái phi vào Thanh Hóa ( chỗ Cầu Hàm Rồng) cô Phương TH chắc nhiều cụ biết. Đến chỉ thắp hương ở sân rồi ngồi đợi. Khi nào vong nhà ai lên thì sẽ vào gặp. Nên có người vừa đến đã gặp được, có người chờ 1-2 ngày ko gặp được. May cho nhà em là ngồi chờ hơn 1h thì thấy ở trong gọi : " Có ai là người nhà của V.T.B không ? Vào gặp đi" em hơi hoảng :" Thế éo nào lại biết rõ họ tên bà chị mình. Mà từ lúc vào đây 3 anh em câm như thóc. Chỉ khấn thầm ngoài sân là mong gặp được chị thôi"
Vào đến trong phòng gặp cô Phương thì thực ra cô như một người phiên dịch để 3 anh em nói chuyện với bà chị thôi. Nói chung mọi chuyện trong gia đình hầu như chính xác 100%. Sau khi trò chuyện gần một giờ. Em mới hỏi một chuyện mà chỉ em với bà chị biết, trong nhà ko ai biết. Là chuyện khi em ở Campuchia về phép, trước khi trở lại K em có cho bà chị cái quần jean em đang mặc. Bà chị rất thích nhưng không dám lấy, sợ bà già mắng là em nó về mà cái gì cũng đòi. Em phải hứa là sẽ ko kể với ai, và chị bảo là tự mua. Vậy là chuyện đó chỉ hai chị em biết với nhau. Khi hỏi đến chuyện đó thì vong bà chị kể vanh vách. Đến lúc đó thì em phải công nhận: đúng chị mình đây rồi. Không lẽ lại có linh hồn, vong vủng vớ vẩn thật.
Theo em thì chết là hết. Đến bây giờ em vẫn cho là như vậy. Nhưng với hai câu chuyện trên thì em chịu không lý giải nổi.
Góp vui với các cụ chút trải nghiệm trong đời.
nhị phân đó kụ. Thực ra ở giữa 2 cực có nhiều mức độThật ra phân chia mọi thứ ra hai mặt đối lập theo phạm trù triết học cũng không đúng đâu. Do người ta áp đặt ra chứ chưa chắc có hai mặt đối lập nhau.
Bạn e nó theo mật tông. Để e gạ nó có bùa yêu koThế em với bác cùng nghiên cứu thử bùa của Mật tông xem có duyên ko nha.

Nếu đòi thế thì hàng nghìn con vật đã chui vào bụng e từ bé nó phải đòi rồiHàng xóm nhà e, con gái đi lấy chồng. Khởi nghiệp bằng nghề bán cá. Thế nào mà mẹ chồng liên tục mơ thấy cá về đòi mạng. Hãi quá nên con dâu chuyển sg bán hoa quả, ko dám bán cá nữa.
E thấy nhiều ng sợ quá đâm mê thôi.
Ko nhẽ phải bỏ nghề Y
(ng ta cám ơn thật thì ko tính)Cụ làm vậy là không được đàng hoàng lắm , bởi vì thằng kia nó cũng không hề biết vì sao nó bị như vậy và vì thế nó cũng không tốt đẹp hơn lên sau sự vụ, thay vì vậy nó có thể sẽ thay đổi tích cực hơn nếu sau đó cụ thông báo khổ chủ biết về tác giả , nhưng e là cụ không đủ dũng khí , đây gọi là trả thù cá nhân chứ không có tính xây dựng.Gần như rất nhiều người sắp mất gặp hiện tượng như cụ nói đấy ợ.
Ở diễn biến khác, cc có chuyện yểm bùa gì thú vị kể đi ạ. Em cũng chứng kiến 1 vụ nho nhỏ cách đây vài năm thôi. Đợt đó bạn em có kể bị 1 thằng bẩn bựa, xấu tính đeo bám, rồi mắng mỏ gì đó. Nó kể với giọng rất bức xúc và gay gắt, nên em cũng bực mình theo, và em bảo nó có kiếm được vật dụng cá nhân của thằng kia ko. Thế là chỉ bằng vài động tác nôm na thì đúng là sau đó hơn 1 năm thằng kia bị tai nạn xe gãy xương vài chỗ phải nằm hơn 1 tháng thật cc ạ. Bình thường chắc các thầy cao tay yểm thì chỉ tính theo tuần hay tháng là thực thể bị tác động, nhưng mình người thường thì cứ từ từ rồi khoai sẽ nhừ. Đúng là quân tử trả thù 10 năm chưa muộn hí hí. Hi vọng sau này em ko bao giờ phải thử nghiệm bài này lần 2Có những chuyện nói đúng sai nó chỉ là danh giới, sự hợp lí mới là điều cần quan tâm cc nhỉ
![]()
Em thấy không nên làm vậy, phạm luật đấy cụ ạ. Khác gì 2 bên cãi cọ nhờ bên thứ 3 mang súng ra bòm "hộ" đâu. Lời em nếu khó nghe cụ miễn chấp ạ.Gần như rất nhiều người sắp mất gặp hiện tượng như cụ nói đấy ợ.
Ở diễn biến khác, cc có chuyện yểm bùa gì thú vị kể đi ạ. Em cũng chứng kiến 1 vụ nho nhỏ cách đây vài năm thôi. Đợt đó bạn em có kể bị 1 thằng bẩn bựa, xấu tính đeo bám, rồi mắng mỏ gì đó. Nó kể với giọng rất bức xúc và gay gắt, nên em cũng bực mình theo, và em bảo nó có kiếm được vật dụng cá nhân của thằng kia ko. Thế là chỉ bằng vài động tác nôm na thì đúng là sau đó hơn 1 năm thằng kia bị tai nạn xe gãy xương vài chỗ phải nằm hơn 1 tháng thật cc ạ. Bình thường chắc các thầy cao tay yểm thì chỉ tính theo tuần hay tháng là thực thể bị tác động, nhưng mình người thường thì cứ từ từ rồi khoai sẽ nhừ. Đúng là quân tử trả thù 10 năm chưa muộn hí hí. Hi vọng sau này em ko bao giờ phải thử nghiệm bài này lần 2Có những chuyện nói đúng sai nó chỉ là danh giới, sự hợp lí mới là điều cần quan tâm cc nhỉ
![]()
Em cùng ý kiến với Cụ. Mặt khác em nghĩ nhân vật kia gặp chuyện không may là trùng hợp ngẫu nhiên thôi. Em vẫn tin nếu có đạo đức và tri thức thì chẳng bùa ngải nào làm gì mình được.Em thấy không nên làm vậy, phạm luật đấy cụ ạ. Khác gì 2 bên cãi cọ nhờ bên thứ 3 mang súng ra bòm "hộ" đâu. Lời em nếu khó nghe cụ miễn chấp ạ.
Em thấy không nên làm vậy, phạm luật đấy cụ ạ. Khác gì 2 bên cãi cọ nhờ bên thứ 3 mang súng ra bòm "hộ" đâu. Lời em nếu khó nghe cụ miễn chấp ạ.
Cụ mợ dạy chí phải. Tuy nhiên loại đàn ông đeo bám, lèm bèm với phụ nữ em cực ghét nên em mới ra tay xử lí giúp.Cụ làm vậy là không được đàng hoàng lắm , bởi vì thằng kia nó cũng không hề biết vì sao nó bị như vậy và vì thế nó cũng không tốt đẹp hơn lên sau sự vụ, thay vì vậy nó có thể sẽ thay đổi tích cực hơn nếu sau đó cụ thông báo khổ chủ biết về tác giả , nhưng e là cụ không đủ dũng khí , đây gọi là trả thù cá nhân chứ không có tính xây dựng.

Em cũng nghĩ giống mợ về điều này:Em cùng ý kiến với Cụ. Mặt khác em nghĩ nhân vật kia gặp chuyện không may là trùng hợp ngẫu nhiên thôi. Em vẫn tin nếu có đạo đức và tri thức thì chẳng bùa ngải nào làm gì mình được.