Tạt qua liên tục mà cụ. Trên đường đi, về Campuchia quá tiện luôn. Vưỡn uống cafe vui vẻ, chém gió bình thường như trên ofGiờ cụ ấy lượn sang Cam như cá cảnh. Kiểu gì khi xong việc ở Cam về chả đánh võng ở Tây Ninh hả cụ![]()
![Grinning face :grinning: 😀](https://cdn.jsdelivr.net/gh/joypixels/emoji-assets@5.0/png/64/1f600.png)
![laughing :)) :))](/styles/yahoo/21.gif)
![Grinning face :grinning: 😀](https://cdn.jsdelivr.net/gh/joypixels/emoji-assets@5.0/png/64/1f600.png)
Tạt qua liên tục mà cụ. Trên đường đi, về Campuchia quá tiện luôn. Vưỡn uống cafe vui vẻ, chém gió bình thường như trên ofGiờ cụ ấy lượn sang Cam như cá cảnh. Kiểu gì khi xong việc ở Cam về chả đánh võng ở Tây Ninh hả cụ![]()
Tí tuổi nói chuyện như ông cụTrong thớt này tôi chắc chỉ kém tuổi mỗi cụ Angkor. Giờ chỉ mong cầu có sức khoẻ để vui vầy với con cháu càng lâu càng tốt, còn lại tôi chả tiếc nuối gì.
Cảm ơn cụ. Các mợ ở thớt có hiểu được như vậy đâu. Rõ khổ, đi trước, đi sau có 3-4 bước chân mà thằng Bình nó gục xuống ngay trước mặt em, không kịp kêu một tiếng. Mạng sống mong manh như vậy mà các mợ cứ nghĩ tình yêu như ở giữa thủ đô HN thế kỷ 21 ấy. 7 thằng sang đợt đầu thì "oẳng" 6 thằng, sót lại mỗi thằng ngồi đây mổ cò điện thoạiEm ủng hộ cụ Wat vì cách xử lý...
Đặt trong bối cảnh sống nay chết mai, rất khó để toàn tâm cho các nhiệm vụ. Thư đi tin về là niềm vui nhưng cũng là điểm yếu trong tâm tưởng của mình. Cái cách cụ "bốc hơi", đứng ở góc độ cô Út thì khá tàn nhẫn, nhưng đứng ở góc độ của cụ thì em nghĩ đó là giải pháp tốt nhất. Mặc dù bây giờ ngồi gõ những dòng này, mình có thể nghĩ ra đủ cái kết có hậu, nhưng đặt trong bối cảnh thời đó thì em nghĩ khác xa lắm. Ra đi làm nhiệm vụ thì xem như đã khuất núi luôn rồi, may mắn lắm mới đc về!
Bây giờ sinh hoạt ở thớt TamLinh, kính mong các mợ nâng niu cụ Wat nhiều hơn, để bù đắp thay cho cô Út vì ở quá xa![]()
Em có nghe nói. Sự tử tế của đn TĐ đang làm khó họ.Ơ vậy ah. Anh chị em bên TĐ thì lúc đầu sang phải đổi bằng mất 7 xịch. Làm con xe cỏ 7 xịch nữa là bon bon.
Mà bên ấy giờ bọn hồi nó sang tị nạn làm loạn hết rồi. Mới bị mấy thằng mọi đen chúng nó nhẩy mất cái xe đạp điện 35 củ xong. Trộm cắp như ranh.
Cụ xem xe đạp khoá bánh vào lan can mà quay ra nó tháo luôn cái xe còn cái bánh có buồn cười không
![]()
![]()
Đấy em biết ngay mà kk. Mấy hôm nữa sang Cam xong việc kiểu gì lúc về cụ chả ghé qua cô Út làm ly cà phêTạt qua liên tục mà cụ. Trên đường đi, về Campuchia quá tiện luôn. Vưỡn uống cafe vui vẻ, chém gió bình thường như trên of. Cụ Út năm nay đã 65. Hai cháu ngoại rồi
khá giống bà má bán vải ở chợ hồi xưa
![]()
Thôi giờ cũng chỉ dc ly cafe nữa, có muốn gì hơn cũng ko dc. Nên các cụ đừng cười cụ Wat nữa, làm em đêm hôm còn fai nghĩ ko biết các cụ cười gìĐấy em biết ngay mà kk. Mấy hôm nữa sang Cam xong việc kiểu gì lúc về cụ chả ghé qua cô Út làm ly cà phê
À em tò mò mà cụ bà mẹ vợ hụt có còn không hay mất rồi ạ. Vì nghe cụ nói e cũng thương cả bà.
Cụ ấy mất năm 2005 rồi cụ. Mr. Th giáo viên cũng ra đi năm 2015 sau một cơn bạo bệnh. Giờ chỉ còn cô Út và con bé Anh Vũ vẫn ở trên nền nhà cũ, nhưng đàng hoàng hơn, to đẹp hơnĐấy em biết ngay mà kk. Mấy hôm nữa sang Cam xong việc kiểu gì lúc về cụ chả ghé qua cô Út làm ly cà phê
À em tò mò mà cụ bà mẹ vợ hụt có còn không hay mất rồi ạ. Vì nghe cụ nói e cũng thương cả bà.
Cụ hát cả bài gì mà có câu Ngủ ngoan AKAY ơi, ngủ ngoan AKAY ời nữaCô giáo mấy hôm nay đêm ngủ ngon chưa?
Tay nào xưa tệ thế làm hóa đá trái tim cô giáo thế này, tay này chắc ko phải ofer? Nao có dịp em hát tặng cô giáo bài "Và con tim đã vui trở lại" của Đức Huy nhé?
Kính Cụ Anh 1 ly ạCụ ấy mất năm 2005 rồi cụ. Mr. Th giáo viên cũng ra đi năm 2015 sau một cơn bạo bệnh. Giờ chỉ còn cô Út và con bé Anh Vũ vẫn ở trên nền nhà cũ, nhưng đàng hoàng hơn, to đẹp hơn.
Năm 2008, vợ chồng cô Út và Anh Vũ có ra HN chơi, trước khi Anh Vũ lấy chồng. Gia đình họ ra 10 ngày, em trở thành hướng dẫn viên du lịch kiêm lái xe đưa họ đi chơi những nơi khách du lịch hay đi. Hạ long, Sapa...
Vậy là cũng trọn tình, trọn nghĩa. Giờ thì thi thoảng tạt qua mời nhau ly cafe thủ thỉ chuyện ngày xưa, vui phết![]()
Chuyện tình cảm không ở trong hoàn cảnh cuộc chiến như cụ Wat thì tán phét vậy thôi mợ.Thôi giờ cũng chỉ dc ly cafe nữa, có muốn gì hơn cũng ko dc. Nên các cụ đừng cười cụ Wat nữa, làm em đêm hôm còn fai nghĩ ko biết các cụ cười gì
Vậy cũng may còn có cô con gái Anh Vũ lấy chồng ở cùng cô Út cũng đỡ buồn.Cụ ấy mất năm 2005 rồi cụ. Mr. Th giáo viên cũng ra đi năm 2015 sau một cơn bạo bệnh. Giờ chỉ còn cô Út và con bé Anh Vũ vẫn ở trên nền nhà cũ, nhưng đàng hoàng hơn, to đẹp hơn.
Năm 2008, vợ chồng cô Út và Anh Vũ có ra HN chơi, trước khi Anh Vũ lấy chồng. Gia đình họ ra 10 ngày, em trở thành hướng dẫn viên du lịch kiêm lái xe đưa họ đi chơi những nơi khách du lịch hay đi. Hạ long, Sapa...
Vậy là cũng trọn tình, trọn nghĩa. Giờ thì thi thoảng tạt qua mời nhau ly cafe thủ thỉ chuyện ngày xưa, vui phết![]()
Cụ Mo nói đúng màTí tuổi nói chuyện như ông cụ![]()
Giờ ở cái thớt tâm linh này em cứ nghĩ số phận của em và cô Út dính đến số 8 nhiều quá nên bị khóa chân khóa tay nên hỏngKính Cụ Anh 1 ly ạ
Ngoài ly cf cụ ấy cũng chẳng làm gì đc hơn đâu ạ. Cụ ấy viết thế để tỏ ra nhân văn thôi .Kính Cụ Anh 1 ly ạ
Họ cũng chỉ có mỗi cô con gái thôi cụ ạ. Cậu em trai Út lập nghiệp trên SG em chưa gặp lần nào.Chuyện tình cảm không ở trong hoàn cảnh cuộc chiến như cụ Wat thì tán phét vậy thôi mợ.
Vậy cũng may còn có cô con gái Anh Vũ lấy chồng ở cùng cô Út cũng đỡ buồn.
Sao biết ? Riêng cái "gì" vưỡn rất là "gì" nhé cô cháuNgoài ly cf cụ ấy cũng chẳng làm gì đc hơn đâu ạ. Cụ ấy viết thế để tỏ ra nhân văn thôi .![]()
Ấy chết mợ số cứ đùa. Đàn ông chúng em như các cụ bảo là khi nào đầu gối không bò được thì mới thôi ạ.Ngoài ly cf cụ ấy cũng chẳng làm gì đc hơn đâu ạ. Cụ ấy viết thế để tỏ ra nhân văn thôi .![]()
Nhưng cô Út thì nghỉ thật rồi ạ. Nên chỉ có ly cf thôi ạẤy chết mợ số cứ đùa. Đàn ông chúng em như các cụ bảo là khi nào đầu gối không bò được thì mới thôi ạ.
Ông chú em năm nay 74 mà vẫn chiến lắm![]()
Rất thành thạo và am hiểu vấn đề nàyNhưng cô Út thì nghỉ thật rồi ạ. Nên chỉ có ly cf thôi ạ
Cụ ý viết thế để các cụ nuốt nước miếng mà thở dài ; thế mà không phải tay ông. Chứ với cụ ý có phải tay ông thì cũng chỉ ngồi ngoáy ly cf thôi .Ấy chết mợ số cứ đùa. Đàn ông chúng em như các cụ bảo là khi nào đầu gối không bò được thì mới thôi ạ.
Ông chú em năm nay 74 mà vẫn chiến lắm![]()
Em đoán thôi ạ. Hoặc cụ Wat kể thiếu chi tiếtRất thành thạo và am hiểu vấn đề này![]()