Cu3 dẫn đầu thế giới về số lượng BS/đầu người.
The World Ranking
The World Ranking
Bác kéo xuống No.11 là Đại học tổng hợp Y KingCong của chúng ta đấy.Hôm nay tàu nhanh đưa thông tin này, bọn Tai lông bỏ qua không tính đến đào tạo y khoa của bạn rồi:
10 đại học đào tạo Y khoa tốt nhất thế giới
Đại học Harvard tiếp tục giữ vị trí số một thế giới về đào tạo và nghiên cứu Y khoa, 8 trong 9 trường còn lại đến từ Mỹ và Anh.vnexpress.net
Đùa, cụ tưởng Cuba ở trong rừng rậm à, bay máy bay bình thường, bay từ Việt Nam đi thì thường transit ở Thổ, Nga, Hàn, HongkongCác cụ cho em thắc mắc ngoài lề tí tẹo, bây giờ vẫn có học bổng đi cu ba thật ạ ? Thế bay sang bên ý kiểu gì ? Hay đi tàu thủy sang ạ ?
Các cụ cho em thắc mắc ngoài lề tí tẹo, bây giờ vẫn có học bổng đi cu ba thật ạ ? Thế bay sang bên ý kiểu gì ? Hay đi tàu thủy sang ạ ?
Đi lối Nhật/Hàn/TQ/Sing…- Panama - Cuba nữa cụĐùa, cụ tưởng Cuba ở trong rừng rậm à, bay máy bay bình thường, bay từ Việt Nam đi thì thường transit ở Thổ, Nga, Hàn, Hongkong
Em là phụ nữ, kém hiểu biết một tí , có j mà cụ căng thế, cũng đội ơn các cụ đã khai sáng nên em mới biết thêm dc một tí, chứ ko dám hỏi lão chồng em mấy cái này ko lão ý lại bảo gõ chatgptĐùa, cụ tưởng Cuba ở trong rừng rậm à, bay máy bay bình thường, bay từ Việt Nam đi thì thường transit ở Thổ, Nga, Hàn, Hongkong
Câu hỏi không hợp với thời đại 4.0Các cụ cho em thắc mắc ngoài lề tí tẹo, bây giờ vẫn có học bổng đi cu ba thật ạ ? Thế bay sang bên ý kiểu gì ? Hay đi tàu thủy sang ạ ?
À vâng, là mợ thì e dịu giọng ngay , đi lại bằng máy bay bình thường mợ nhéEm là phụ nữ, kém hiểu biết một tí , có j mà cụ căng thế, cũng đội ơn các cụ đã khai sáng nên em mới biết thêm dc một tí, chứ ko dám hỏi lão chồng em mấy cái này ko lão ý lại bảo gõ chatgpt
Bài báo hay thật. Không ngờ họ vẫn còn khổ như vậy. Lâu lâu đánh cờ em cũng gặp các bác cu ba. Chắc cũng cỡ trâm anh thế phiệtCảm giác đầu tiên - tôi yêu Havana: nơi gợi cho tôi nhớ về một Hà Nội với “năm cửa ô đón chào”, với tuổi thơ đẹp đẽ, bình yên của tôi và bạn bè 50 năm trước.
Tối đầu tiên không có internet. Người dân Cuba không được phép dùng. Chồng em chủ nhà là người Tây Ban Nha nên được giấy phép sử dụng một cách hạn chế. Vậy là toi rồi, hơn một tuần bị nhốt kín trong lồng, không báo chí (làm gì có báo tiếng Anh), không internet. Vậy biết lấy thông tin từ đâu để biết đi tham quan ở đâu bây giờ??? Bắt đầu có cảm giác hơi bức bối, bực bội. Thế kỷ 21 rồi, mà sao còn có nơi người dân bị cấm sử dụng Internet hả trời?
19.30: ngồi chờ ăn cơm. Nhìn cô chủ nhà dọn các món ăn, mình sững sờ: bữa ăn cho 10 người (trong đó có cô bé con một tuổi) bao gồm: nửa tô cơm, nửa tô đậu đen nấu sền sệt, nửa bát nhỏ chuối ương băm nát, rồi đảo trên bếp cho quánh lại. Sát lúc ăn, chồng cô chủ ngượng ngùng mở tủ lạnh lấy ra 2 khúc xúc xích, cắt thành miếng nhỏ, cho vào chảo xào mặn lên (chắc vì có khách ăn nên mới có món này?). Chẳng trách, khi hỏi về các món ăn đặc sản của Cuba, anh ta cười và ngại ngần nói: “rice and black beans – black beans and rice”: cơm và đậu đen, rồi đậu đen và cơm. Nhìn em bé một tuổi ăn ngon lành món đậu đen, sau đó gặm cái bánh mì nhỏ cứng ngắc. Trò chuyện với cô chủ nhà, mình thấy nghẹn đắng trong cổ họng, cố nuốt ngược những giọt nước mắt cứ chực trào ra. Trời ơi, đất nước Cuba bây giờ đến nông nỗi này ư?
Tem phiếu tiêu chuẩn của mỗi người/tháng: 2 kg gạo, nửa kg đậu đen, 100 gr thịt gà, hơn 2 kg đường. Trẻ em một tuổi trở xuống mỗi tháng được 1 lít sữa. Ai làm thịt bò không có giấy phép: 15-20 năm tù. Bữa ăn mỗi ngày chỉ gồm cơm, đậu đen, may lắm thì có thêm ít bánh mì. Hầu như mọi thứ kinh doanh tư nhân đều bị cấm. Mức lương tháng của mỗi người khoảng từ 10 -20 USD, nơi nào cao nhất cũng chỉ 35 – 40 USD/tháng, chật vật để đủ cho bữa ăn đạm bạc với cơm trộn đậu đen. Thời kỳ khó khăn nhất của Việt Nam: từ những năm 1970 đến 1980, cũng chưa bao giờ đến mức độ này. Xót xa khi nhìn những em bé gầy khẳng kheo, đôi mắt trố ra trên gương mặt sớm nhăn nheo, như một lời khẳng định của mức độ suy dinh dưỡng. ( đoạn này sai, Việt Nam thời kỳ đấy khổ hơn nhiều )
https://transviet.com.vn/baiviet/178-mot-thoang-cuba-va-nhung-du-vi-con-dong-lai
Cảm giác đầu tiên - tôi yêu Havana: nơi gợi cho tôi nhớ về một Hà Nội với “năm cửa ô đón chào”, với tuổi thơ đẹp đẽ, bình yên của tôi và bạn bè 50 năm trước.
Tối đầu tiên không có internet. Người dân Cuba không được phép dùng. Chồng em chủ nhà là người Tây Ban Nha nên được giấy phép sử dụng một cách hạn chế. Vậy là toi rồi, hơn một tuần bị nhốt kín trong lồng, không báo chí (làm gì có báo tiếng Anh), không internet. Vậy biết lấy thông tin từ đâu để biết đi tham quan ở đâu bây giờ??? Bắt đầu có cảm giác hơi bức bối, bực bội. Thế kỷ 21 rồi, mà sao còn có nơi người dân bị cấm sử dụng Internet hả trời?
19.30: ngồi chờ ăn cơm. Nhìn cô chủ nhà dọn các món ăn, mình sững sờ: bữa ăn cho 10 người (trong đó có cô bé con một tuổi) bao gồm: nửa tô cơm, nửa tô đậu đen nấu sền sệt, nửa bát nhỏ chuối ương băm nát, rồi đảo trên bếp cho quánh lại. Sát lúc ăn, chồng cô chủ ngượng ngùng mở tủ lạnh lấy ra 2 khúc xúc xích, cắt thành miếng nhỏ, cho vào chảo xào mặn lên (chắc vì có khách ăn nên mới có món này?). Chẳng trách, khi hỏi về các món ăn đặc sản của Cuba, anh ta cười và ngại ngần nói: “rice and black beans – black beans and rice”: cơm và đậu đen, rồi đậu đen và cơm. Nhìn em bé một tuổi ăn ngon lành món đậu đen, sau đó gặm cái bánh mì nhỏ cứng ngắc. Trò chuyện với cô chủ nhà, mình thấy nghẹn đắng trong cổ họng, cố nuốt ngược những giọt nước mắt cứ chực trào ra. Trời ơi, đất nước Cuba bây giờ đến nông nỗi này ư?
Tem phiếu tiêu chuẩn của mỗi người/tháng: 2 kg gạo, nửa kg đậu đen, 100 gr thịt gà, hơn 2 kg đường. Trẻ em một tuổi trở xuống mỗi tháng được 1 lít sữa. Ai làm thịt bò không có giấy phép: 15-20 năm tù. Bữa ăn mỗi ngày chỉ gồm cơm, đậu đen, may lắm thì có thêm ít bánh mì. Hầu như mọi thứ kinh doanh tư nhân đều bị cấm. Mức lương tháng của mỗi người khoảng từ 10 -20 USD, nơi nào cao nhất cũng chỉ 35 – 40 USD/tháng, chật vật để đủ cho bữa ăn đạm bạc với cơm trộn đậu đen. Thời kỳ khó khăn nhất của Việt Nam: từ những năm 1970 đến 1980, cũng chưa bao giờ đến mức độ này. Xót xa khi nhìn những em bé gầy khẳng kheo, đôi mắt trố ra trên gương mặt sớm nhăn nheo, như một lời khẳng định của mức độ suy dinh dưỡng. ( đoạn này sai, Việt Nam thời kỳ đấy khổ hơn nhiều )
https://transviet.com.vn/baiviet/178-mot-thoang-cuba-va-nhung-du-vi-con-dong-lai
Cơm trộn đậu là món ăn phổ biến cả vùng ấy và văn hoá như vậy. Đâu thể hiện sự đói khổ đâu cụBài báo hay thật. Không ngờ họ vẫn còn khổ như vậy. Lâu lâu đánh cờ em cũng gặp các bác cu ba. Chắc cũng cỡ trâm anh thế phiệt
chắc cơ chế làm không đến nơi đến chốn, cứ ai không làm thì không có ăn thử xem?!
Em nghĩ chính ra bọn Mỹ rất ngu, cứ mở toang cho phát triển kttt ko cấm vận, có khi dân tự chuyển hoá ấy chứ.E có nghe câu chuyện khi trước kia Fidel còn sống, nhiều lãnh đạo Cuba cũng nhờ lãnh đạo VN thuyết phục chuyển đổi mô hình kinh tế mở cửa. Nhưng chắc mấu chốt là lệnh cấm vận của Mỹ nên khó. Chứ với vị thế ngay sát thị trường Mỹ thế mà ko bị cấm vận và Cuba mở cửa thì phát triển cũng nhanh thôi.
Theo e thì 2 bên cũng muốn bình thường hóa nhưng vấp phải nhiều thứ lằng nhằng. Ví dụ như Mỹ đòi Cuba bồi thường cho khoảng 6000 DN, cá nhân Mỹ bị quốc hữu hóa từ hồi 1959, còn Cuba thì đòi Mỹ bồi thường 300 tỷ USD vì thiệt hại do cấm vận...Em nghĩ chính ra bọn Mỹ rất ngu, cứ mở toang cho phát triển kttt ko cấm vận, có khi dân tự chuyển hoá ấy chứ.
Em chưa nói đến lương thấp (chỉ khoảng 1tr/tháng) nhưng đồ còn đắt hơn ở VN. Theo như bài báo thì 1 tháng chỉ được phát 100g thịt và 2kg đường thì theo bác có khổ không? Người lớn thì cố chịu cũng đc, nhưng còn trẻ nhỏ nữa chứCơm trộn đậu là món ăn phổ biến cả vùng ấy và văn hoá như vậy. Đâu thể hiện sự đói khổ đâu cụ
Câu hỏi thú vị đấy cụ, nhưng trước khi trả lời thì tìm hiểu các DN từng đầu tư sxkd tại CuBa đang ở tình huống 1 vốn 4 lời hay lấy thóc giống đãi gà rừng, nếu câu trả lời đẹp như mơ thì khéo ofer startup luôn đấy chứ (nhóm yêu thích Nga, BTT, CuBa ấy)Sao mấy doanh nghiệp VN không sang đấy đầu tư mở nhà máy làm xì gà rồi nhập về VN nhỉ? Em thấy ở VN bây giờ đang chuộng hút xì gà, mà giá xì gà ở VN thì quá đắt, nguồn gốc thì không có kiểm chứng.
Sang đấy các đồng chí úp sọt quốc hữu hoá cho thì không còn cái quần xà lỏn mà về quê mẹ mất.Sao mấy doanh nghiệp VN không sang đấy đầu tư mở nhà máy làm xì gà rồi nhập về VN nhỉ? Em thấy ở VN bây giờ đang chuộng hút xì gà, mà giá xì gà ở VN thì quá đắt, nguồn gốc thì không có kiểm chứng.