[Funland] 14:45 ngày Giáng Sinh tròn 30 năm trước đây, vợ chồng Nicolae Ceaușescu bị bắn chết

Trạng thái
Thớt đang đóng

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Vì xe fourgonnette là loại xe chở hàng nên ở thùng sau không có ghế ngồi, nhưng hai ông cũng bước lên và ngồi giữa sàn xe.
Đại uý Bằng muốn đi theo, nhưng đại uý Đỗ Thọ, cháu Đỗ Mậu, tình nguyện đi.
Cao Xuân Vỹ vội chạy vào Dinh lấy cái nệm cho hai ông ngồi, nhưng khi trở ra thì xe đã chạy mất rồi. Lúc đó là khoảng 7 giờ 30 tối.
Xe ra ngả đường Pasteur, xuống đường Lê Lợi, qua đường Trần Hưng Đạo, đến Đồng Khánh rồi vào khu Đại thế giới, nơi đặt Bộ tư lệnh tiền phương của trung tá Phước. Ông Cao Xuân Vỹ gọi cho ông Mã Tuyên, một Tổng Bang trưởng của người Hoa và là Thủ lãnh thanh niên cộng hoà ở Chợ Lớn, nhờ tìm nơi tạm trú cho Tổng thống. Ông Mã Tuyên nhận lời ngay, mặc dầu ông chưa bao giờ gặp mặt ông Diệm và ông Nhu.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Không ai biết Tổng thống Ngô Đình Diệm đã rời Dinh Gia Long, ngoài đại uý Bằng, nên mọi người cứ tưởng ông Diệm và ông Nhu vẫn còn ở trong Dinh.
Cao Xuân Vỹ gọi ông Lê Mỹ ở lại mua thực phẩm tiếp tế cho các binh sĩ trong Dinh trước khi ra đi. Lúc đó, lực lượng trong Dinh có một Đại đội an ninh phủ tổng thống do Thiếu tá Huỳnh Văn Lạc chỉ huy. Bên ngoài, Liên binh phòng vệ do Thiếu tá Nguyễn Hữu Duệ, tham mưu trưởng, và Thiếu tá Phan Văn Hưởng, tham mưu Phó chỉ huy. Sau này tướng Nguyễn Văn Thiệu nói rằng nếu ông Diệm không trình diện, phải có ít nhất ba trung đoàn mới có thể chiếm được Dinh Gia Long.
Thu xếp xong công việc, ông Cao Xuân Vỹ vào Đại thế giới thì ông Diệm và ông Nhu đã vào nhà Mã Tuyên rồi.
Ông Cao Xuân Vỹ đến nhà Mã Tuyên thì ông Mã Tuyên cho biết Tổng thống và ông cố vấn đang ở trên lầu. Ông Cao Xuân Vỹ nói với ông Mã Tuyên rằng không thể ở đây lâu được vì thế nào cũng sẽ bị phát hiện. Phải tìm một nơi nào an toàn hơn. Ông Mã Tuyên liên lạc với những người Hoa rồi cho biết đã tìm được hai kho hàng trống ở Bến Bình Đông và đang cho dọn dẹp sạch sẽ.
Ông Cao Xuân Vỹ dự trù vào lúc 6 giờ sáng, khi giờ giới nghiêm chấm dứt, sẽ cho xe đưa Tổng thống và ông Ngô Đình Nhu đến đó.
 
Biển số
OF-538093
Ngày cấp bằng
22/10/17
Số km
473
Động cơ
173,453 Mã lực
Em nhớ là cụ NVL nhà mình cũng chạy sang gặp anh Chốp và anh tổng Rumani này. Nhưng độ sau đó 1 tuần thì ảnh bị xử tử. Lúc đó đã râm ran có tin XHCN sụp đổ ở Đông Âu.
 

Toietmoi

Xe điện
Biển số
OF-374214
Ngày cấp bằng
18/7/15
Số km
3,828
Động cơ
1,078,156 Mã lực
Em nhớ là cụ NVL nhà mình cũng chạy sang gặp anh Chốp và anh tổng Rumani này. Nhưng độ sau đó 1 tuần thì ảnh bị xử tử. Lúc đó đã râm ran có tin XHCN sụp đổ ở Đông Âu.
Mình không xem Rumani là bạn bè vì tụi này ủng hộ Khựa và Khmer Đỏ.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Em nhấn mạnh một số chi tiết rất ít người để ý:
1) chiếc xe chở anh em ông Diệm là xe chở hàng nhỏ, vì thế Trung tá Phước đã chờ xe chạy qua Toà Thị Chính (dg Lê Thánh Tôn), đổi hai ông sang chiếc xe sedan BMW (hoặc Mercedes). Khi bỏ chạy, ông Diệm mang theo điện thoại vô tuyến tần số VHF. Do vậy chiếc xe Jeep thông tin VHF đi kèm xe ông Diệm tới tận nhà Mã Tuyên (đỗ nép góc đường) và phục vụ những cuộc gọi của ông qua VHF. Phe đảo chính nghĩ là ông Diệm gọi từ Dinh Gia Long nên dốc sức tấn công từ 7 giờ tối tới 5 giờ sáng hôm sau, khiến cả hai bên thiệt hại nặng nề. Lúc chiếm được Dinh Gia Long thì phe đảo chính ngã ngửa: anh em ông Diệm đã chuồn trước đó 10 tiếng đồng hồ.
2) Cabot Lodge không muốn giết Diệm trong Dinh Gia Long, ông để Diệm bỏ chạy và sẽ bị giết trên đường đi xuống miền Tây, như thể bị "quần chúng bức xúc giết" để tránh bàn tay vấy máu của Mỹ. Chiếc xe Jeep thu phát VHF là xe của Mỹ trang bị cho Diệm, nên Diệm đi đến đâu cũng bị định vị. Chắc Diệm cũng biết điều này và biết khó chạy thoát khỏi bàn tay của Mỹ, nên phải đầu hàng quân đảo chính. Cabot Lodge biết Diệm quanh quẩn Sài gòn, chưa tiện ra tay đến hồi kết liễu Diệm, nên cũng chưa cần thông báo cho phe đảo chính vì ông nắm quyền chủ động
3) Sáng hôm sau, có lẽ biết mình bị theo dõi, Diệm cho xe Jeep VHF ra về, và ông ta tự xử lý
4) Cao Xuân Vỹ khuyên anh em ông Diệm chạy lên Tây Nguyên với tướng Nguyễn Khánh, là vì trước đó 3 năm đó tướng Nguyễn Khánh đã từng cứu ông Diệm trong cuộc đảo chính do Nguyễn Chánh Thi cầm đầu.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
5) Khi đảo chính xảy ra ở Sài gòn, Nguyễn Khánh là tư lệnh gần cuối cùng gửi điện ủng hộ cuộc đảo chính, khiến cho TẤT CẢ đám tướng tá đảo chính (trừ Trần Thiện Khiêm và CIA) nghĩ Nguyễn Khánh là người lưỡng lự, câu giờ. Tất cả không hề nghĩ rằng Khánh mới là sếp sòng.
Hai người được CIA tin cậy tổ chức đảo chính là Trần Thiện Khiêm và Nguyễn Khánh thì CIA chỉ cho Trần Thiện Khiêm xuất đầu lộ diện, trực tiếp chỉ huy Trần Văn Đôn và Dương Văn Minh
6) Mỹ gợi ý đưa Đại tướng Nguyễn Văn Tỵ, ốm nặng, sang Mỹ chữa bệnh, để Trung tướng Trần Văn Đôn thay chân làm Quyền Tổng Tham mưu trưởng quân đội.
Trung tướng Trần Văn Đôn lúc đó giữ chức vụ Quyền Tổng Tham mưu trưởng, thay Đại tướng Lê Văn Tỵ đang dưỡng bệnh
Thiếu tướng Trần Thiện Khiêm là Tham mưu trưởng Liên quân Quân đội Việt Nam Cộng hoà
Cả về cấp bậc và chức vụ, rõ ràng Trần Văn Đôn cao hơn Trần Thiện Khiêm
Nhưng Trần Văn Đôn không có quân, mọi việc điều động quân đội do Trần Thiện Khiêm điều hành vì Ngô Đình Diệm không hề nghi ngờ Trần Thiện Khiêm cho nên để Khiêm ở vị trí quan trọng. Còn Đôn thì bị vô hiệu hoá
Ngô Đình Diệm biết chắc Trần Văn Đôn và Dương Văn Minh là hai kẻ chủ mưu đảo chính, chưa thịt vội, để muốn bắt cả bọn. (Tất nhiên cả Dương Văn Minh và Trần Văn Đôn cũng biết điều này)
7) Là Quyền Tổng Tham mưu trưởng vai trò của Trần Văn Đôn là móc nối với những người tham gia đảo chính, trong khi Trần Thiện Khiêm ẩn mặt. Quyền điều động binh sĩ hành quân chiến đấu là của Trần Thiện Khiêm, Tham mưu trưởng liên quân.
 
Chỉnh sửa cuối:

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
8) về Nguyễn Khánh
Như đã nói ở trên: 3 người tin cẩn nhất của CIA là Nguyễn Khánh, Nguyễn Văn Thiệu, Trần Thiện Khiêm
Nguyễn Khánh từng cứu giá và được anh em Diệm-Nhu tin cậy, nên nhiều người và cả bà nhà báo viết cuốn "Madame Nhu - Bà Rồng" xuất bản gần đây cũng lầm tưởng Nguyễn Khánh là người "ngoài cuộc"
Nguyễn Khánh lúc đó nằm ở Pleiku, không về Sài gòn
Nguyễn Văn Thiệu lo tổ chức Sư đoàn 5 bộ binh tấn công Dinh Độc lập, nên không có mặt tại Sở chỉ huy đảo chính

9) Sở chỉ huy đảo chính ở đâu?
Đó chính là Bộ Tổng Tham mưu Quân lực VNCH

10) Quyết định giết Diệm chỉ có 4 người biết. Đầu tiên là Đại sứ Cabot Lodge phải ra chỉ thị thì Lucien Conein mới dám thực hiện. Lucien Conein chỉ thị tiếp cho Trần Thiện Khiêm, Khiêm chỉ thị cho Dương Văn Minh. Tất cả những tướng lãnh đảo chính còn lại không biết kế hoạch này, họ sửng sốt là phải (chi tiết sẽ kể sau)
 
Chỉnh sửa cuối:

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Tiếp về đoạn ở nhà Mã Tuyên, đêm 1-11-1963
Mã Tuyên cho biết, suốt cả đêm hai ông không ngủ, cứ gọi điện thoại cho hết chỗ này đến chỗ kia, và bàn định công việc.
Đúng 6 giờ sáng, khi vừa hết giờ giới nghiêm, ông Cao Xuân Vỹ đến nhà Mã Tuyên thì ông Mã Tuyên cho biết Tổng thống và Cố vấn đã đi vào xem lễ ở nhà thờ Cha Tam, cuối đường Đồng Khánh.
Sau này người ta được biết ông Diệm nhất định không chịu đi theo kế hoạch của ông Cao Xuân Vỹ.
Ông nói rằng “Ninh thọ tử bất ninh thọ nhục” (Thà chết chứ không chịu nhục).
Theo ông, “Tổng thống không có đi trốn”!
Ông ra lệnh cho Liên binh phòng vệ buông súng rồi gọi điện thoại báo tin cho ông Cabot Lodge biết ông bằng lòng từ chức và đi ra ngoại quốc.
Trước khi tin cho các tướng đảo chính biết, ông đến nhà thờ để dự lễ và cầu nguyện.
Ông Diệm không ngờ quyết định này là quyết định chấm dứt cuộc đời của ông.
Trong cuốn Việt nam nhân chứng”, tướng Trần Văn Đôn cho biết, Lucien Conein , người điều khiển trực tiếp cuộc đảo chính, đã nói với các tướng đảo chính bằng tiếng Pháp: “On ne fait pas d'omelette sans casser les oeufs”. Người ta không thể làm món trứng rán mà không đập bể trứng. (trang 228).
Quyết định này của ông Diệm cũng là quyết định về số phận của miền Nam Việt nam.
Sau khi ông Diệm bị lật đổ, người Mỹ đã nắm chủ quyền tại miền Nam Việt nam và dùng miền Nam làm công cụ phục vụ quyền lợi của tư bản Mỹ. Trong tác phẩm “President Kennedy, Profile of Power”, sử gia Richard Reeves đã ghi lại như sau:
“Người Mỹ, vì các mục tiêu thực tế, đã cai quản đất nước. Các tướng lãnh Việt nam cười trước các máy quay phim, nhưng lo lắng và chờ đợi tiền và chỉ thị từ Washington, thủ đô mới của miền Nam Việt nam”.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Một cách nhìn khác trong Dinh Gia Long
Phản ứng của anh em Diệm-Nhu khi nổ ra đảo chính
Súng bắt đầu nổ lúc 13h30 ngày 1-11-1963. Diệm-Nhu yên trí kế hoạch Bravo 1 bắt đầu được thực thi
Đến 15h cả hai mới nghĩ “Có thể thằng Đính làm trò đểu giả rồi”.
Diệm bèn diễn lại trò đánh lừa giống việc quân dù nổi loạn hồi tháng 11-1960, Diệm mời Đôn vào dinh để bàn việc cải tổ.
Các tướng không quên mẹo của Diệm nên từ chối “đối thoại”.
Lúc 16 giờ, nhiều tiếng pháo nổ vang. Tiếng súng nổ nghe như gần doanh trại của lực lượng phòng vệ Dinh. Nổ súng vào sát Dinh chắc chắn không phải là một phần của kế hoạch Bravo 1 rồi.
Cho đến khoảnh khắc đó, hai anh em họ Ngô vẫn bình thản đánh giá việc tăng cường chậm chạp quân đội và xe tăng trong nội thành Sài Gòn.
Họ theo dõi những diễn biến trong thành phố từ một chỗ kín đáo tại văn phòng của họ. Thay vì giương cờ cảnh báo, sự di chuyển quân lính và xe tăng lại làm ông Diệm và ông Nhu yên tâm.
Họ tin vào kế hoạch của mình, mật danh Bravo 2 sẽ khởi đầu trót lọt. Ngay trước khi bộ chỉ huy cảnh sát rơi vào tay các tướng lĩnh, một sĩ quan cảnh sát sợ hãi gọi điện cho ông Nhu biết họ đang bị tấn công.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
“Không sao”, ông Nhu nói. “Tôi biết cả rồi”.
Ông Nhu tỉnh bơ vì ông vẫn nghĩ rằng, theo kế hoạch, các lực lượng của ông sẽ dập tắt “cuộc nổi loạn”, rồi ông và ông Diệm sẽ được chào mừng như những anh hùng.
Lường trước sự hỗn loạn xảy ra sau đó, ông Nhu còn dự định tiến hành một cuộc tắm máu kín đáo. Các lực lượng đặc biệt và bọn du côn được thuê mướn của ông Nhu sẽ thủ tiêu các tướng lĩnh của quân đội Việt Nam Cộng hòa và các quan chức cao cấp.
Những người Mỹ gây rắc rối cũng được đánh dấu; nhà báo Stanley Karnow cho biết Đại sứ Lodge và điệp viên CIA Lucien Conein nằm trong danh sách phải thanh toán.
Đây không phải là mưu đồ đảo chính giả đầu tiên mà ông Nhu vạch ra.
Vụ đầu tiên, bí hiệu Bravo I, buộc phải dừng lại hồi tháng Mười sau khi lực lượng đặc biệt của ông Nhu nghe phong phanh có một âm mưu nổi loạn trong hàng ngũ quân đội.
Bravo II, cuộc phản đảo chính dự kiến diễn ra hôm nay, có gần như đầy đủ mức độ lừa lọc hơi giống biếm họa, nó sẽ là một cuộc đảo chính bên trong một cuộc đảo chính khác.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Nhưng hai anh em sớm nhận thấy rõ có cái gì đó đã hỏng bét.
Họ đứng quanh máy điện thoại trong văn phòng Tổng thống, vẫn không có tín hiệu.
Họ gọi cho các tỉnh trưởng lân cận, tất cả đều là sĩ quan quân đội.
Họ cũng gọi cho các tư lệnh quân đoàn và tư lệnh sư đoàn. Không ai động đậy.
Vào lúc ông Nhu nhận thức được những gì đang thực sự xảy ra thì đã quá muộn.
Không còn cách nào thoát ra khỏi thành phố và không có ai để tin cậy.
Những kẻ phản bội đã bao vây Dinh, đang siết chặt dây thòng lọng.
Ông Nhu chộp điện thoại.
- Chuẩn bị chiến đấu!
Ông thét lên, ra lệnh cho niềm hy vọng cuối cùng còn lại của hai anh em, những chàng trai của Thanh niên Cộng hòa và các Sư đoàn Phụ nữ bán quân sự của vợ ông.
Sự im lặng của họ là bản án tử hình.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Theo lời của cựu Trung tá Trần Đình Những - nguyên tư lệnh phó Lữ đoàn liên binh phòng vệ Phủ tổng thống:
Lúc 17 giờ 10, sau khi gác máy, tổng thống Diệm được Đỗ Thọ (cận vệ của Diệm) báo cáo có Trung tướng Trần Văn Đôn gọi vào.
Tôi liền trao máy cho ông và thấy ông chau mày giận dữ:
- Tôi là tổng thống VNCH, tôi có trách nhiệm với đất nước này và không đi đâu hết. Vả lại tôi còn bà mẹ già cần phải phụng dưỡng lúc đau yếu... Ông em tôi là một việc, còn tôi, tôi có bổn phận khác và tôi phải có mặt lúc bà cụ lâm chung...
Rồi tổng thống Diệm dằn mạnh ống nghe xuống bàn!
Lúc đó, tôi không hiểu Trung tướng Đôn đã nói gì với ông cụ. Nhưng sau này có dịp đọc hồi ký “Việt nam nhân chứng” mới rõ đầu đuôi câu chuyện. Trong cuốn sách này ông Đôn đã thuật lại ở trang 229 như sau: “Tôi (tức Trần Văn Đôn - ghi chú của tác giả) trả lời:
- Không được, thưa cụ. Tôi yêu cầu cụ từ chức vô điều kiện. Tôi sẽ bảo đảm sinh mạng cụ và gia đình.
Tôi cho ông Diệm biết vì vụ lừa gạt đã làm chết đại uý Ngãi nên anh em tướng tá ở đây không chấp nhận.
Ông Diệm im lặng, tôi nói tiếp:
- Thưa cụ, cụ nên đi với gia đình sang ngoại quốc.
- Tôi còn bà mẹ già, làm sao tôi đi được.
- Thưa cụ, xưa nay ông Cậu ở Huế lo cho bà cụ cố chứ không phải cụ.
Ông Diệm không trả lời, cúp điện thoại.


Lẽ cố nhiên, tổng thống Diệm không bao giờ chịu chấp nhận một đề nghị phi lý như thế bao giờ. Bởi vì dầu gì đi nữa, ông Đôn và mấy ông khác đều là thuộc quyền, thuộc cấp, đều do tổng thống Diệm tác thành mà ra cả!
Tổng thống Diệm đã hành động đúng theo lương tâm và lẽ phải. Ông đã đặt chữ hiếu lên hàng đầu, sau trách nhiệm quốc gia và ngay cả trong giờ phút bên cạnh tử thần!
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Thế rồi 19 giờ tối hôm đó tổng thống Diệm và ông cố vấn Nhu quyết định rời bỏ dinh Gia Long ra đi.
Các sĩ quan cận vệ ngồi chung xe với hai ông. Còn tôi - anh Những nhấn mạnh - thì tổng thống Diệm ra lệnh đi một chiếc xe Jeep khác để hộ tống.
Tôi liền lấy thêm 4 hạ sĩ quan của Lữ đoàn trang bị tiểu liên và trung liên nối theo xe trước do Nguyễn Phú Hải (?) lái đến nhà Mã Tuyên là một thương gia Hoa kiều ở Chợ Lớn mà tổng thống đã từng là ân nhân. Do đó mà tôi đã thấy được tường tận những gì đã xảy ra vào phút cuối của hai ông.

Theo lời anh Những thì đây là một chi tiết nhỏ nhưng rất quan trọng vì chưa có ai biết mà viết ra điểm này, anh Những xuất phát rất bí mật nên không ai để ý.
Trên đường đi, tổng thống Diệm muốn ghé vào nhà Đại tá Cao Văn Viên là người từng được tổng thống Diệm cất nhắc và đỡ đầu (Tham mưu trưởng Biệt Bộ, rồi tư lệnh Lữ đoàn Dù năm 1960 sau vụ đảo chính hụt của Đại tá Nguyễn Chánh Thi).
Lúc đó tổng thống Diệm mới hay là ông Viên đang bị cầm chân ở bộ Tổng tham mưu.
Bà Viên đã lạnh lùng từ chối... tiếp đón hai ông.
Thái độ lãnh đạm và không niềm nở của bà Viên khác hẳn mọi ngày thường ra vào dinh chầu chực đã làm cho hai ông bắt đầu bối rối, thất vọng.
Ngay lúc đó, tổng thống Diệm khều tôi lại và bảo hướng dẫn xe đến thẳng nhà ông Mã Tuyên ngay và đổi lộ trình qua đường Đồng Khánh.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Khi đến nhà ông Tuyên, chỉ có Đỗ Thọ (cận vệ của Diệm) tháp tùng theo tổng thống, còn tôi và đoàn hộ tống được lệnh canh gác ở ngoài và tuyệt đối không cho ai xâm nhập. Tôi đã thức trắng đêm và bố trí bên kia đường xem động tĩnh. Cuộc sống vẫn bình thường. Vài xe hàng rong bánh bao xíu mại của người Tàu qua lại đã làm cho tôi vững bụng như không hề có chuyện “động trời” xảy ra và càng làm cho tôi tin tưởng thêm rằng không ai hay biết hiện có một ông tổng thống và một ông cố vấn đang ở tại nhà một thường dân! Tuy nhiên tôi vẫn cho lệnh đạn lên nòng để sẵn sàng ứng chiến khi có khả nghi.
Đúng 6 giờ 15 sáng hôm sau (2-11), tổng thống Diệm sai Đỗ Thọ ra gọi tôi vào, hỏi han qua loa về tình hình ở đường phố trong đêm. Tôi đứng nghiêm và chào kính - cái chào kính mà tôi không ngờ là lần cuối cùng với một vị nguyên thù quốc gia mà tôi đã có dịp hầu cận một thời gian dài - rồi báo cáo là tình trạng vẫn bình thường, hầu như không ai biết gì cả! Im lặng một lát, rồi tổng thống ân cần vỗ vai tôi và nói:
- Cám ơn anh và mấy anh em kia đã tận tình theo tôi và ông cố vấn đến đây. Bây giờ, tôi và ông cố vấn đến nhà thờ cha Tam để cầu nguyện rồi chưa biết chuyện gì sẽ xảy ra. Nhiệm vụ của anh với tôi đến đây đã hoàn tất. Thôi cho anh về nghỉ và nhớ thay thường phục mà đi...
Tôi quá cảm động không cầm được nước mắt khi tổng thống và ông cố vấn đưa tay bắt tay tôi. Tôi quay gót trở ra và truyền lệnh của tổng thống lại cho các hạ sĩ quan theo tôi. Rồi tôi giao xe cho thượng sĩ Toàn lái về Bộ chỉ huy lữ đoàn, còn tôi như người mất hồn, bỏ về nhà biệt tích một tháng sau mới trở lại đơn vị để mỉa mai nhận sự vụ lệnh mới đi về Sư đoàn 5. Tôi đã làm tròn nhiệm vụ của một sĩ quan phòng vệ.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Theo hồi ký của Thiếu tá Phạm Hữu Hoa, Trợ lý của Trần Thiện Khiêm
Kể về Sở chỉ huy cuộc đảo chính

Ngày 1 tháng 11 năm 1963, ngày lễ “Các Thánh” (All Saints), quân đội được nghỉ buổi sáng.
Khoảng 7 giờ sáng, chuông điện thoại nhà tôi reo:
- Đại uý Hoa tôi nghe.
- Chú đến nhà tôi ngay.
- Vâng. Tôi đến ngay, thưa Thiếu tướng.
Đó là Thiếu tướng Trần Thiện Khiêm, Tham mưu trưởng Liên quân Quân đội Việt Nam Cộng hoà. Nhà tôi và nhà ông cùng ở trong khuôn viên trại Trần Hưng Đạo - tức Bộ Tổng Tham mưu - cách nhau khoảng vài trăm thước. Ông ở khu nhà lầu, tôi ở khu nhà trệt.
- Chào Thiếu tướng.
- Chú lấy ghế ra sân với tôi.
Hoàn toàn khác lạ với mỗi lần tôi đến nhận lệnh, nên tôi nghĩ ngay đến một vấn đề gì đó phải là quan trọng lắm, bởi thường khi chỉ ngồi trong nhà. Thiếu tướng Khiêm và tôi cùng ngồi ở góc sân sát hàng rào:
- Chú nghe đây. Lệnh mà tôi sắp cho chú là lệnh tối mật, nếu chú tiết lộ thì chú bị đứt đầu trước tôi. Chú không được nói với bất cứ ai, kể cả vợ chú và chú Có. Chú nghe rõ chưa?
- Tôi nghe rõ, thưa Thiếu tướng.
"Chú Có" mà Thiếu tướng Khiêm vừa nói là trung uý Nguyễn Hữu Có, sĩ quan tuỳ viên của Thiếu tướng Khiêm từ năm 1960. (Trung uý Có nói ở đây, trùng họ tên lẫn chữ lót với Đại tá Nguyễn Hữu Có lúc ấy. Năm 1975, Nguyễn Hữu Có là Đại tá, phụ tá Võ Phòng, Phủ T.hủ tướng).
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
- Hôm nay, tôi và một số vị tướng lĩnh đảo chính ông Diệm. Và những việc sau đây chú phải làm xong trong buổi sáng. Thứ nhất, đây là danh sách mời dùng cơm trưa tại câu lạc bộ (Bộ Tổng Tham mưu). Thức ăn do chú sắp xếp. Nhớ, các vị được mời phải có mặt tại câu lạc bộ đúng 12 giờ hoặc trước đó chút ít. Thứ nhì, đây là danh sách mời họp tại phòng họp số 1 (tầng trệt trong toà nhà chánh). Yêu cầu các vị này có mặt tại phòng họp chậm nhất là trước 1 giờ trưa. Đúng 1 giờ, chú cho lệnh Quân Cảnh khoá cửa lại và không ai được ra vào bất cứ vì lý do gì khi chưa có lệnh tôi. Cả hai danh sách này, nếu chú không liên lạc được với bất cứ ai hoặc có gì trở ngại thì chú trình ngay cho tôi. Đến đây chú rõ chưa?
- Vâng. Tôi rõ, thưa Thiếu tướng.
- Và thứ ba. Chú tổ chức an ninh chu đáo khuôn viên bộ Tổng Tham mưu, bằng cách sử dụng Đại đội 1 Quân Cảnh (của Tổng Tham mưu) và các thành phần an ninh của Tổng hành dinh (Tổng Tham mưu). Tất cả các cổng đóng lại, tuyệt đối không được mở, riêng cổng số 1 - tức cổng chánh - bất cứ ai ra hay vào đều phải trình tôi. Lệnh của tôi xong, chú có gì cần hỏi không?
- Thưa Thiếu tướng, lý do mời họp tôi phải nói thế nào để không bị ngờ vực?
- Tuỳ chú. Nhớ, chỉ một chút sơ hở là chú đứt đầu đó. Thôi, chú vào văn phòng làm việc đi.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Có hai danh sách được mời đến họp và ăn trưa
Danh sách 1: là những sĩ quan tướng lãnh tham gia đảo chính (họ biết trước nên việc mời cũng là cho phải phép). Những người này đến sớm và tập trung ở tầng trên
Danh sách 2: là những sĩ quan tướng lãnh thân anh em Diệm-Nhu, bị giam ở tầng trệt để "cách ly" khỏi đảo chính. Một số sẽ bị "thịt" theo danh sách Khiêm đưa ra gồm
1) Đại tá Lê Quang Tung
2) Đại tá Hải quân Hồ Tấn Quyền
3) Đại tá Cao Văn Viên...
Đại tá Lê Quang Tung và Đại tá Cao Văn Viên tới, cả hai bị còng nhốt ở tầng trệt
Đại tá Hải quân Hồ Tấn Quyền do ra sân chơi tennis, không nhận được điện mời. Phe đảo chính cho sĩ quan thân cận của Hồ Tấn Quyền dụ ông Quyền đi ăn cưới ở Thủ Đức và đâm chết ông này trên đường
Đại tá Lê Quang Tung bị Dương Văn Minh cử Đại uý Nguyễn Văn Nhung "thịt" và chôn ngay phía sân sau.
Hôm sau, Đại uý Nguyễn Văn Nhung chính là người "thịt" anh em Diệm-Nhu trên xe M-113
Đại tá Cao Văn Viên... thoát chết trong gang tấc, có tin nói do Dương Văn Minh, có tin nói do người khác cứu
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Về cái chết của anh em Diệm-Nhu:
Rất nhiều nguồn tin tả về cái chết này, chung quy với kết cục: anh em Diệm-Nhu bị đâm và bị bắn trên xe

Phạm Bá Hoa kể
Khoảng 5 giờ sáng ngày 2 tháng 11 năm 1963, điện thoại reo trong khi tôi đang bận cuộc đàm thoại khác nên Thiếu tướng Khiêm nhấc ống nói sau mấy lượt chuông reo, và qua cuộc nói chuyện ngắn của Thiếu tướng Khiêm với các vị có mặt, tôi biết đầu dây bên kia là người thân cận của Tổng thống, nhưng chưa nghe nội dung.
Ngay tức thì, các vị gọi nhau vào họp thật nhanh, tiếc là tôi ngồi phòng ngoài nên chỉ nghe lỏm bõm mà thôi dù rằng cửa ngăn giữa phòng tôi với phòng Thiếu tướng Khiêm mở thường xuyên từ lúc 1 giờ trưa hôm qua.
Do công việc đòi hỏi tôi ra vào văn phòng Tham mưu trưởng Liên quân một cách nhanh chóng nên tôi phải sang ngồi ở phòng sĩ quan tuỳ viên, vì phòng này khi mở cửa thì nhìn thẳng vào bàn viết của Thiếu tướng Khiêm, nơi đang là Sở chỉ huy của Hội đồng quân nhân cách mạng.
Nghe Trung tướng Dương Văn Minh ra lệnh, tôi mới biết là một phái đoàn do Thiếu tướng Mai Hữu Xuân dẫn đầu sẽ vào nhà thờ Cha Tam đón Tổng thống Ngô Đình Diệm và ông cố vấn Ngô Đình Nhu về Bộ Tổng Tham mưu.
Lúc ấy tôi trông thấy vài vị sĩ quan cấp tá đi vô đi ra phòng Tham mưu trưởng Liên quân, nhưng không rõ những vị này có được cử trong phái đoàn hay không.
Một lúc sau, Thiếu tướng Trần Thiện Khiêm gọi tôi:
- Chú theo dõi khi đoàn xe đón Tổng thống và ông cố vấn về đến thì hướng dẫn xe đậu ở sân vận động cạnh toà nhà chánh, cho Quân Cảnh gác chung quanh và không cho bất cứ ai đến gần. Xong, chú lên trình tôi.
- Vâng.
Trong thời gian chờ đợi, các vị bàn thảo với nhau chung quanh vấn đề cách giải quyết Tổng thống Diệm và ông cố vấn Nhu sao cho ổn vì sợ phật lòng khối Thiên Chúa Giáo lẫn Phật giáo.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Ngay lúc đó, ngoài cửa phòng tôi có một người xin gặp tôi nói là ông được lệnh mang quần áo đến đây để Tổng thống và ông cố vấn đi ngoại quốc.
Tôi mời ngồi nhưng thật ra tôi cũng không rõ lệnh này từ đâu. Tôi ngờ rằng lệnh đó xuất phát từ Trung tướng Đôn vì ông là người hậu thuẫn mạnh mẽ ý kiến đưa Tổng thống Diệm và ông cố vấn Nhu xuất ngoại, được hiểu là “lưu vong”.
Trình xong với Thiếu tướng Khiêm thì tôi không theo dõi được nữa vì phải xuống lầu đón đoàn xe sắp vào cổng Bộ Tổng Tham mưu.
Theo hướng dẫn của tôi, chiếc M113 vào vị trí, và một tiểu đội Quân Cảnh bao quanh. Tôi trở lên văn phòng:
- Trình Thiếu tướng, Thiết Vận Xa chở Tổng thống và ông cố vấn đã vào sân vận động và có Quân Cảnh bảo vệ.
- Mình xuống đi.
Đó là lời Trung tướng Dương Văn Minh. Nói xong là ông đứng lên trong khi Thiếu tướng Trần Thiện Khiêm nét mặt không vui:
- Các “Toa” xuống đi, thấy ổng dù sao “moi” cũng bùi ngùi!
Tuy nói vậy, nhưng khi các vị rời khỏi phòng thì Thiếu tướng Khiêm cũng từng bước theo sau, và tôi là người tháp tùng sau cùng. Khi xuống đến bậc thang chót của tầng trệt thì Thiếu tướng Khiêm đứng lại, vì các vị đã dừng chân hành lang bên ngoài, lúc ấy có Thiếu tướng Xuân và một sĩ quan nữa mà tôi không thấy rõ là vị nào, đang trình bày gì đó với các vị. Bỗng các vị cùng quay vào, Thiếu tướng Khiêm ngạc nhiên:
- Việc gì vậy?
- Hai ổng chết rồi! - Trung tướng Minh trả lời ngắn ngủn. Tất cả cùng trở lên lầu.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
59,108
Động cơ
1,207,930 Mã lực
Thiếu tá Dương Hiếu Nghĩa – chỉ huy đoàn xe đi đón anh em Diệm-Nhu, kể

Đoàn xe vào đến nhà thờ Cha Tam. Đại úy Hiệp giúp tôi bố trí trung đội thiết vận xa nước nhà thờ.
Tôi đi gặp thiếu tướng Xuân và đại tá Lắm để nhận lệnh tiếp.
Tôi không thấy đại úy Nhung lúc này. Tướng Xuân, đại tá Lắm không ai chịu vào nhà thờ để gặp Tổng thống Diệm, dù đó là nhiệm vụ của hai ông, và bảo tôi đại diện hội đồng vào mời tổng thống cùng ông cố vấn ra xe là được rồi.
Vào khỏi cổng khoảng 10 mét, tôi sực nhớ là mình vào một cơ sở tôn giáo không nên mang theo vũ khí.
Tôi vội bước lui, trở ra cổng và cởi súng lục ra, trao cho tài xế của tôi (xe đậu gần cổng chính). Lúc này, dân chúng thấy có việc lạ nên tò mò kéo đến đứng lố nhố đầy cả ngã ba, trước rào sắt của nhà thờ.
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top