Có dầu tàu mới chạy, em đi ngủ mai biên tiếp nhéTiếp đi cụ. Đang hay mà e hết rượu, mai e mời sau nhé
Có dầu tàu mới chạy, em đi ngủ mai biên tiếp nhéTiếp đi cụ. Đang hay mà e hết rượu, mai e mời sau nhé
Giá này thì phải phục vụ tầm 1-2h đổ lên chứ ai lại công nghiệp như hàng 1-2 củ thế cụ.Đi làm cả tháng không bằng các em dạng háng nửa giờ.
Buồn
Hóng phần tiếp theo của cụ.Em biên lại tránh câu chuyện thành chủ đề xxx, câu chuyện em kể chỉ là cái hoài niệm đẹp và để cccm thấy rằng, môi trường nào cũng vậy, vẫn có người this người that, không thể vơ đũa cả nắm, vẫn có những kỷ niệm đẹp để mỗi khi nhớ lại ta nở nụ cười vui vẻ chứ không cợt nhả.
Đi được hơn nửa vòng hồ, em L vẫn chưa tỉnh, em đánh liều nói với em nó chả biết có nghe được hay không “A lấy đt của em để gọi cho Q nhé”. Miệng nói tay làm, tôi mở túi của em ra tìm điện thoại nhưng không thấy, tôi hỏi “Điện thoại em đâu rồi”, vẫn không trả lời, Phỏng điện thoại của em bạn em cầm nhầm tôi gọi vào số em cũng ko ai bắt máy. 1 bông hoa mơn mởn trước mặt dù bản lĩnh đến mấy cũng không cầm lòng được, tôi đánh liều đưa em vào khách sạn, nơi tôi thường lưu lại mỗi khi về ít ngày. Đưa em lên phòng nằm gọn trên giường tôi xuống sảnh để chờ 1 cuộc gọi. Không để tôi đợi lâu, điện thoại đổ chuông, là số điện thoại của em. Câu đầu tiên là truy xét “Anh đưa L đi đâu, điện thoại nó em đang cầm”. Trình bày lý do và đọc địa chỉ, 1 lát sau 4 chị em siêu nhân đến, vẫn thấy tôi ngồi ở sảnh, cả vú lấp miệng em tôi giọng vừa thách thức, vừa cầu xin “Các em đưa L về hộ anh, L đang ở trên phòng, say lắm rồi anh hỏi địa chỉ thì không nói”. Các em chẳng trả lời tôi chỉ hỏi “Nó phòng nào”, kèm theo ánh mắt như thể tôi là yêu râu xanh.
Mở cửa phòng thì thấy em vẫn nằm trên giường, váy vóc y nguyên, các bạn e cũng yên tâm phần nào. Q theo tôi cảm nhận là đứa mạnh bạo và bảo vệ L nhất, lôi L dậy và hét lên “L, dậy đi về, tao đưa mày về”. L cũng chẳng thèm trả lời, cười ngặt nghẽo đúng biểu hiện của mấy đứa say. Tình cảnh như vậy, mấy đứa tỉnh nói chuyện với nhau, Q vẫn không ngừng lườm tôi nói “bọn em không ở lại với nó được, anh định như nào”, tình ngay lý gian, tôi ngậm ngùi bảo Q “Đành thế nào được, nếu các em tin anh, tối nay anh ở lại với L”. Nghe tới đây, Q lại lôi L dậy tát cho mấy cái nói như hét “Mày ở lại đây với anh T hôm nay nhé”, L gật đầu.
Rồi những ngày tháng sau này…
Thế nên cụ ấy mới Sắp Lấy Vợ 2 sau khi hiểu chuyệnSau này L là vợ cụ, tiết lộ là hôm đó L ko say, bọn bạn L cũng biết thừa![]()

Gặp em một chiều cuối đông, gió hiu hiu hề, vẫn đôi mắt ấy, dáng vẻ ấy, cái dáng vẻ của người như mới ngoài đôi mươi dù em đã bước sang tuổi 35.Em biên lại tránh câu chuyện thành chủ đề xxx, câu chuyện em kể chỉ là cái hoài niệm đẹp và để cccm thấy rằng, môi trường nào cũng vậy, vẫn có người this người that, không thể vơ đũa cả nắm, vẫn có những kỷ niệm đẹp để mỗi khi nhớ lại ta nở nụ cười vui vẻ chứ không cợt nhả.
Đi được hơn nửa vòng hồ, em L vẫn chưa tỉnh, em đánh liều nói với em nó chả biết có nghe được hay không “A lấy đt của em để gọi cho Q nhé”. Miệng nói tay làm, tôi mở túi của em ra tìm điện thoại nhưng không thấy, tôi hỏi “Điện thoại em đâu rồi”, vẫn không trả lời, Phỏng điện thoại của em bạn em cầm nhầm tôi gọi vào số em cũng ko ai bắt máy. 1 bông hoa mơn mởn trước mặt dù bản lĩnh đến mấy cũng không cầm lòng được, tôi đánh liều đưa em vào khách sạn, nơi tôi thường lưu lại mỗi khi về ít ngày. Đưa em lên phòng nằm gọn trên giường tôi xuống sảnh để chờ 1 cuộc gọi. Không để tôi đợi lâu, điện thoại đổ chuông, là số điện thoại của em. Câu đầu tiên là truy xét “Anh đưa L đi đâu, điện thoại nó em đang cầm”. Trình bày lý do và đọc địa chỉ, 1 lát sau 4 chị em siêu nhân đến, vẫn thấy tôi ngồi ở sảnh, cả vú lấp miệng em tôi giọng vừa thách thức, vừa cầu xin “Các em đưa L về hộ anh, L đang ở trên phòng, say lắm rồi anh hỏi địa chỉ thì không nói”. Các em chẳng trả lời tôi chỉ hỏi “Nó phòng nào”, kèm theo ánh mắt như thể tôi là yêu râu xanh.
Mở cửa phòng thì thấy em vẫn nằm trên giường, váy vóc y nguyên, các bạn e cũng yên tâm phần nào. Q theo tôi cảm nhận là đứa mạnh bạo và bảo vệ L nhất, lôi L dậy và hét lên “L, dậy đi về, tao đưa mày về”. L cũng chẳng thèm trả lời, cười ngặt nghẽo đúng biểu hiện của mấy đứa say. Tình cảnh như vậy, mấy đứa tỉnh nói chuyện với nhau, Q vẫn không ngừng lườm tôi nói “bọn em không ở lại với nó được, anh định như nào”, tình ngay lý gian, tôi ngậm ngùi bảo Q “Đành thế nào được, nếu các em tin anh, tối nay anh ở lại với L”. Nghe tới đây, Q lại lôi L dậy tát cho mấy cái nói như hét “Mày ở lại đây với anh T hôm nay nhé”, L gật đầu.
Rồi những ngày tháng sau này…
Khi nào gom đủ 3000$ e cũng kiếm 1 em xem bọn chân dài nó thế nào, từ trước tới giờ toàn xơi chân ngắn tũnNhiều khi giá ghi vậy nhưng ko phải vậy đâu, đại gia nhiều ô căn cơ lắm, nâng lên đặt xuống như mua miếng thịt thôi, các cụ đừng tưởng giá đấy fix

Xong lại ngồi tỉ tê khuyên bỏ nghề hả cụ?Khi nào gom đủ 3000$ e cũng kiếm 1 em xem bọn chân dài nó thế nào, từ trước tới giờ toàn xơi chân ngắn tũn![]()
Em vào op chơi đc vài năm. Chẳng bao giờ coi xem ngựa âm, ngựa dương là cái gì, xem đàn ngựa ở đâu. Cụ biết đàn ngựa nhà em thả đồi nào bao con ..bắt đc thì cụ bắt lấy trục con về thịt. Em tặng cụ đấy..Nay rảnh nhân tiện câu chuyện TVHK e kể câu chuyện em từng va phải TVHK như nào.
Thời trẻ, khỏe, cũng như bao cụ đang đọc còm, ngồi ngắm các em mơn mởn tươi tắn chỉ muốn xoạc cho chừa. Ngày đấy em hay bay chặng Tokyo-HaNoi trung bình 1 tháng phải đi 2-3 chuyến suốt 1 thời gian dài. Bởi thế các tiếp viên thường bay chặng đấy em cũng quen mặt khá nhiều. Ngày hôm ấy cũng như bao chuyến khác, tàu bay chuẩn bị cất cánh em nói với em tiếp viên theo trí nhớ của em là đấy là chuyến bay thứ 2 gặp em nó vì em ấn tượng với nụ cười tỏa nắng ấy rằng "Anh ngủ, đừng gọi anh dậy ăn". Chợp mắt được 1 lát mở mắt ra thì thấy trên khoang tối thui, ấn chuông gọi tiếp viên bảo "Anh đói rồi". Đây là mẹo các cụ nên áp dụng khi ko bay hạng thương gia, nếu muốn tiếp viên giao tiếp riêng với mình chứ khi các em phục vụ đồ ăn theo quy trình thì công nghiệp lắm.
Tới lúc ấy em mới để ý tới khuôn mặt tròn trĩnh, nụ cười tươi ấy. Khi mang đồ ăn tới cho em, em nó bảo "Em nhìn anh quen lắm, chắc anh hay bay chặng này hả", khi đấy em mới nhìn thấy biển tên: L, 1 cái tên rất đẹp. Trò chuyện với nhau vài câu kết thúc bằng "Mấy hôm nữa anh sẽ tìm em", em cười và quay đi không quên tặng lại tôi với ánh mắt đầy thách thức "Tìm được em rồi hãy nói".
Ngày hôm sau em bận nên cũng quên béng chuyện em L. Tới ngày hôm sau nữa tình cờ 1 bà chị tiếp viên trưởng gọi trách móc "Sao mày về ko gọi tao đi cafe". Mới có nhấp mấy ngụm cafe thêm câu chuyện trên chuyến bay hôm trước, bà ấy đã tra ra số điện thoại của L và gửi gắm "Nó bay cùng chị mấy chuyến rồi, ngoan, tính cách được, hợp với mày đấy".
Ngựa em đang âm, các cụ cho em về bờ lấy động lực hoài niệm tiếp nhé.
Chân dài là khi các ẻm đứng tạo dáng. Còn khi lên giường, vác cày qua núi thì dài hay ngắn gì nữa.Khi nào gom đủ 3000$ e cũng kiếm 1 em xem bọn chân dài nó thế nào, từ trước tới giờ toàn xơi chân ngắn tũn![]()
Cộng tất cả bọn chuyến bay lên báo vừa rồi lại ra tổng thì tri huyện kinh thành nó cười phọt dãi . Nó chỉ hết cười khi bọn kia nổi cáu nó quát : cười gì, mày nhìn vụn bánh mà cười a, ếch ngồi dưới huyện. pố mà công khai đc cả cái bánh thì pố mua cả cái huyện nhà mầy..Kiếm tiền dễ như bọn vừa bị xử vụ chuyến bay giải cứu thì đi mấy em này nhằm nhò gì? Quan trọng là phân khúc thôi...thuyền to thì chịu đc sóng lớn.
Hợp pháp hóa là bảo vệ người mua bán dâm thôi , còn ai mà tổ chức, kinh doanh mãi dâm vẫn bị bắt như thường , kiểu như hợp tác xã thì ok còn công ty kinh doanh là không được HeheheCung cầu gặp nhau là vào việc thôi. Thuận mua vừa bán không ai lừa ai. Em ủng hộ đưa nghề này vào nhóm nghề kinh doanh hợp pháp, có điều kiện và quản lý. Như vậy sẽ không có tệ nạn mà nhà nước cũng có thêm nguồn thu ngân sách.
Không phải ngẫu nhiên các cụ xưa xếp chân dài vào 1 trong 2 loại dâm tặc đâu cụ: hồng diện & trường túc. Nên thử cụ ạ, dài ngắn trắng đen dâu ngô … cho biết cái cuộc đờiChân dài là khi các ẻm đứng tạo dáng. Còn khi lên giường, vác cày qua núi thì dài hay ngắn gì nữa.
Nể các cụ có điều kiện bỏ 3k ra chơi các ẻm, không phải vì tiền nhiều. Cốt lõi là sức khoẻ tình dục mấy cụ đó cực tốt, ít nhất làm các ẻm sướng thì mới đáng đồng tiền. Chắc mấy cụ đó không ra vào thớt YSL trên Of thảo luận.
, đỉnh cao quyền lực hay giàu có cũng đâm đầu vào cái lỗ ấy hết thôi hihiẢnh đâu cụNhóm bị tóm vừa rồi hình như đủ cả 3 hãng lớn nhất, em vừa đi hóng hớt trên mạng thì thấy vậy, trông ảnh ngon lành phết trừ % app làm đẹp đi thì cũng được dù hơi lớn tuổi. Các em đã đi bán dâm thì mình ngồi hạng nào chả được miễn đủ tiền
Còn lâu lắm ạ. Miếng bánh của cả đỏ lẫn đen sao để rơi đc !Cung cầu gặp nhau là vào việc thôi. Thuận mua vừa bán không ai lừa ai. Em ủng hộ đưa nghề này vào nhóm nghề kinh doanh hợp pháp, có điều kiện và quản lý. Như vậy sẽ không có tệ nạn mà nhà nước cũng có thêm nguồn thu ngân sách.
Thế thì cán bộ lĩnh lương có mùi bcs lắm !Nhà nước mà cho công khai thì riêng tiền thuế VAT cũng thu được từ vụ này gần chục củ rồi, chưa kể thuế thu nhập cá nhân, thuế tiêu thụ hàng hóa đặc biệt. Các em khi được "hành nghề hợp pháp" cũng đỡ bị chăn dắt, bóc lột và anh em cũng không bị phạt hành chính các cụ nhỉ. Em fun tý thôi![]()
Các cháu sv 2005 2006 e thấy vẫn ngon choét ạCụ nói chuẩn đấy. Nhiều cụ cứ ham mấy em TVHK nhưng đâu biết rằng mấy em đó là đối tượng mong muốn của nhiều người. Mấy em này thì khó mà từ chối những lời đề nghị nhiều tiền.
Nhiều người đã tìm cách và được dùng nhiều lần = tã. Chưa kể các em cũng ăn chơi, bay lắc, xả đồ cân 3, 4 ông 1 lúc, người nát bét cả.
Giờ muốn ngon chỉ kiếm em nào học cấp 2, 3 thì may ra.
Nếu vậy thì nó đã là kỷ niệm chứ ko phải hoài niệm.Sau này L là vợ cụ, tiết lộ là hôm đó L ko say, bọn bạn L cũng biết thừa![]()

Công khai thì chuyện đó bình thường thôi. Quan trọng xã hội có chấp nhận hay ko thôi.Thế thì cán bộ lĩnh lương có mùi bcs lắm !
rốt cuộc thì gạo cũng đã nấu thành cơm rồi cụ nhỉNếu vậy thì nó đã là kỷ niệm chứ ko phải hoài niệm.
Tiễn 4 chị em ra về tôi quay lại phòng, vừa mở cửa phòng thì sộc lên mùi khó chịu, nhìn kỹ thì em đã phun khắp sàn. Thấy cảnh này tôi chỉ muốn đấm cho phát rồi bỏ về nhưng không, bằng 1 sự galang nào đấy, tôi vẫn lấy khăn lau mặt cho em rồi đổi sang phòng khác...
Tôi đi vào giấc ngủ lúc nào không hay, 5h sáng chuông báo thức reo, tôi tỉnh giấc quay sang thấy em đang nhìn tôi, khoảnh khắc ấy tới giờ tôi chưa quên, 2 đứa nhìn nhau không nói gì... Cuối cùng tôi chủ động lên tiếng, "7h a bay vào ĐN để transit sang Narita trưa nay, giờ anh phải về lấy hành lý", em như con mèo con, ôm chặt tôi thủ thỉ "Không cho anh đi"... Tới Nội Bài chuẩn bị vào checkin thì đã thấy em đứng sẵn ở quầy, không cần giữ hình ảnh, tóc buộc tạm, mắt còn lem mascara. Trước đấy em có đòi tiễn tôi tới sân bay nhưng tôi không đồng ý, nhìn thấy em, vừa tức vừa thương, bỗng thấy động lòng. Dù đi lại nhiều nhưng chưa bao giờ có 1 ai đón hay tiễn tôi kể cả bạn gái. L đứng đấy, nhìn tôi cười tươi, tôi chợt nhận ra em xinh đến lạ...
Quay lại cuộc sống hàng ngày hối hả, tôi cũng trò chuyện với L nhiều hơn mỗi tối, Cũng có sự so sánh, 1 bên chính thất nhõng nhẽo, dỗi hờn, 1 bên thì hiểu chuyện, tâm lý khiến tôi vướng trong 1 mối quan hệ không tên. Thời gian vẫn cứ dần trôi, tôi vẫn giữ lịch đi lại đều như vậy, còn về phía L, tháng nào em cũng book lịch bay Tokyo để chúng tôi có thời gian bên nhau nhiều hơn...
/Nói chung em tiếp xúc và chứng kiến nhiều câu chuyện của đội TVHK, Có thể có những điều khá bất ngờ và lạ lẫm so với nhiều người nhưng xã hội ngoài kia đầy rẫy những điều xấu xa hơn nhiều. Làm việc trong 1 môi trường có điều kiện tiếp xúc với đủ thể loại khách hàng thuộc mọi tầng lớp. Lọt vào mắt xanh anh đại gia nào thả thính cho vài câu thì em nào chả rung rinh, rồi về nhìn lại thằng bồ, suốt ngày ăn tục nói phét, chậc chậc... Câu chuyện hoài niệm cuối tuần của em kết thúc tại đây. Chúc các cụ vui![]()