- Biển số
- OF-29999
- Ngày cấp bằng
- 25/2/09
- Số km
- 15,686
- Động cơ
- 1,110,516 Mã lực
BLS àCụ học đc bí quyết của mợ Cứu Hoả thớt mình rồi đấy![]()

BLS àCụ học đc bí quyết của mợ Cứu Hoả thớt mình rồi đấy![]()
Các cụ oánh võng khiếp thật. Hoa hết cả mắtCụ học đc bí quyết của mợ Cứu Hoả thớt mình rồi đấy![]()
E chỉ bị duy nhất lần đó. Và cái bạn kia nói đúng rất nhiều lần rồi.Em cũng bị bóng đè mấy lầm và ngã mấy lần nhưng toàn được báo trước. Kiểu như có tiếng nhắc em ý, lần em bị ngã xe máy, lần ấy đang đi, tự nhiên em cảm giác có người bảo em sẽ ngã và lần 1 em ko tránh kip ngã khá đau, lần 2 em khôn ra tìm đúng đống cát ngã, thế là ko sao. Trộm vía!
Cờ bạc e đen lắm. Chiêm nghiệm rồi nên giờ sợĐêm nay mơ dì thì mai luận đề nhé lão anh![]()
Cụ làm em nhớ hồi xưa mới đi làm thì ông em mất. Cả tuần đêm nào em cũng mơ toàn số là số, kiểu như ngày nào ông em cũng đưa cho em một tờ. Ngủ dạy em thường chỉ nhớ mang máng nhưng một lúc sau là quên sạch và đi làm. Sáng ra em hay kể cho cty e nghe, có một ông tiếc lắm, bảo phải ghi ngay ra nhưng em chả bao h ghi cả. Ngày nào cũng hỏi em còn mơ ko và ghi được ko. Hồi đấy em chả bao h nghĩ đánh đề hay xổ số j. Nhưng hồi xưa nhà em có quyển bí ẩn giấc mơ cực đung luôn, em mơ j thường mở quyển đó xem giải đoán và có cả cặp số, tuy nhiều lúc ko trùng với cặp số cuối trong giải fđặc biệt nhưng nếu tính kiểu ăn đề như bi h thì đầy. Thêm mấy quyển sách nữa là Bệnh hiểm thuốc hay và thuốc lạ mẹo hay. Em nhớ là em đã áp dụng vài tường hợp và thấy hiệu quả. Tiếc là em ko giữ cản thạn nên bi h mất rồi. Hồi xưa nhiều sách chuản thật, đúng kiểu bí kíp da dê.Đêm nay mơ dì thì mai luận đề nhé lão anh![]()
Xin lỗi x 2 ấy chứ ạ.Thôi để yên cho chị xin lỗi đi mà,
Cụ sứa quen ngôn ngữ của thế hệ đi trước e ko theo được cụ ạEm mạn phép gọi cụ juve99 vào đối đáp trong trường hợp này.
Hồi xưa ko nhớ là cấp 3 hay ĐH, em rất hay bị bóng đè. Kiểu đầu óc vẫn tỉnh nhưng chân tay ko nhúc nhích được. Lúc đó nghĩ là chỉ cần cố gắng ngọ nguậy được ngón tay thôi là mình sẽ thoát ra khỏi tình trạng đó mà chịu chết ko làm gì được. Nhưng cái đáng sợ hơn là có lúc trong đầu em như có hàng ngàn thanh la phèng gõ ầm ầm, đầu ong ong đau nhức như búa bổ, có lúc thì thấy mình rơi vào 1 cái hố đen, rơi mãi rơi mãi ko thấy đáy, như rơi xuyên qua trái đất. Sợ hãi vô cùng. Đến mức mà đến lúc em tỉnh dậy được thì em phải ngồi dậy, ko dám ngủ nữa sợ lại bị như thế tiếp mặc dù buồn ngủ rũ ra. Sau em cũng ko để ý là em khỏi, ko bị như vậy từ khi nào.E kể đại ý nhé. Nó chỉ xoay quanh cô bạn thân vợ em.
Hồi đó vợ em sinh viên,đôi khi em ghé qua chơi và ở lại,nhiều lúc bạn kia tỉnh giấc nói em mơ đề về...thường em lúc nhớ lúc quên vì bản thân k đánh. Nhưng thường tình cờ check kết quả sẽ thấy đúng đề về thật. Có lần lúc 4h sáng bạn ấy tỉnh dậy khóc bù lu bù loa và nói: em mơ bà ngoại em mất. Và 6 hoawcj 8h sáng cùng ngày mẹ bạn ấy gọi điện ra thông báo bà mất rồi (e k nhớ kỹ về thời gian,lâu quá rồi).
còn vụ liên quan trực tiếp đến em,thì đêm đó em ngủ chỗ quen thuộc,xung quanh chắc cỡ 30 ông đực rựa sung mãn,và em bị bóng đè- lần duy nhất từ bé đến tận bây giờ. Bóng đè k cựa quậy nổi và đè rất lâu.
Sáng hôm sau,ng yêu (vợ e bây giờ) gọi điện hỏi và tra khảo về 1 người. Tất nhiên e chối sạch bách. Sau còn hỏi ngược lại thì vợ mới thú nhận là đêm qua cô bạn kia mơ và kể tường tận rất nhiều chi tiết.
Thú thực tất cả đều đúng hết,k sai 1 ly,đúng cả tên lẫn tình tiết. Và chuyện đó chỉ duy nhất e và ng kia biết. Khẳng định k có người thứ 3 biết chuyện.
Và mọi việc đó chỉ xoay quanh cô bạn kia,ng mà mn xung quanh hay gọi thân thương là T Ngẫn.
Em đi mua hàng thì các chị bán hàng thích lắm, nhiều lúc đang ngồi ế sưng mà em vào mua cái thì khách vào ầm ầm. Nhưng em đi bán hàng thì lại ế sưng, chả ma nào mua cho em.Hay nhờ mợ kobietdatlagi mở hộ cho?
Các loại kem béo hay socola nó hợp với hạnh nhân cụ nhỉ.
Em cũng từng bị như mợ. Từ ngày ở chung cư là hết luôn.Hồi xưa ko nhớ là cấp 3 hay ĐH, em rất hay bị bóng đè. Kiểu đầu óc vẫn tỉnh nhưng chân tay ko nhúc nhích được. Lúc đó nghĩ là chỉ cần cố gắng ngọ nguậy được ngón tay thôi là mình sẽ thoát ra khỏi tình trạng đó mà chịu chết ko làm gì được. Nhưng cái đáng sợ hơn là có lúc trong đầu em như có hàng ngàn thanh la phèng gõ ầm ầm, đầu ong ong đau nhức như búa bổ, có lúc thì thấy mình rơi vào 1 cái hố đen, rơi mãi rơi mãi ko thấy đáy, như rơi xuyên qua trái đất. Sợ hãi vô cùng. Đến mức mà đến lúc em tỉnh dậy được thì em phải ngồi dậy, ko dám ngủ nữa sợ lại bị như thế tiếp mặc dù buồn ngủ rũ ra. Sau em cũng ko để ý là em khỏi, ko bị như vậy từ khi nào.
Em bị từ hồi còn ở nhà với bố mẹ và ko để ý hết từ khi nào.Em cũng từng bị như mợ. Từ ngày ở chung cư là hết luôn.
Lâu lắm mới thấy có còm hay mà chuẩn thế này...
Xưa nay đẹp trai xinh gái cao ráo trắng trẻo học giỏi thi đỗ là giống bố.
Ngược lại là giống mẹ.
Nhà ai cũng thế ạ.
Ối em cười suýt sặc mợ ạ...cu zai hóm thế hihiĐây là bắt phải làm đó cụ chứ cũng ko tự giác nên ấm bình thường thôi ạ. Hnay hình như em bị nặng hơn do đêm qua ko ngủ được vì mấy hôm trước ngủ nhiều. Em vừa bảo nó chuẩn bị đánh gió cho em và trước tiên làm rượu gừng. Nó hỏi em đến hơn 10 câu hỏi riêng biệt làm em ong hết cả thủ.
Mở cửa phòng lần 1: Mẹ ơi gừng đâu?
Mở cửa phòng lần 2 mẹ ơi cối ở đâu
Mở cửa phòng lần 3: con tìm rồi ko thấy
Mở cửa phòng lần 4: cối có phải rửa ko?
Mở cửa phòng lần 5: có cần rửa xà phòng ko?
Mở cửa phòng lần 6: gung rửa thế này được chưa?
Mở cửa phòng lần 7: sach thế này được chưa?
Mở cửa phòng lần 8: giã thế này được chưa
Mở cửa phòng lần 9: rượu ở đâu?
Mở cửa phòng lần 10: một chen nghĩa là thé nào?
Me: đi hỏi thế ko mệt à? Hỏi hết luôn một thể đi, mẹ sắp chết rồi.
Con: ốm có tý ma bảo chết
Chắc bi h ngủ cạnh chồng ko bị nữa, vía đàn ông cũng trấn áp được.Hồi xưa ko nhớ là cấp 3 hay ĐH, em rất hay bị bóng đè. Kiểu đầu óc vẫn tỉnh nhưng chân tay ko nhúc nhích được. Lúc đó nghĩ là chỉ cần cố gắng ngọ nguậy được ngón tay thôi là mình sẽ thoát ra khỏi tình trạng đó mà chịu chết ko làm gì được. Nhưng cái đáng sợ hơn là có lúc trong đầu em như có hàng ngàn thanh la phèng gõ ầm ầm, đầu ong ong đau nhức như búa bổ, có lúc thì thấy mình rơi vào 1 cái hố đen, rơi mãi rơi mãi ko thấy đáy, như rơi xuyên qua trái đất. Sợ hãi vô cùng. Đến mức mà đến lúc em tỉnh dậy được thì em phải ngồi dậy, ko dám ngủ nữa sợ lại bị như thế tiếp mặc dù buồn ngủ rũ ra. Sau em cũng ko để ý là em khỏi, ko bị như vậy từ khi nào.
Thế nên mợ mở thớt hộ Dancingwiththewind là chuẩn còn gì. Điểm F1 nhà mợ lại còn rất cao nữa.Em đi mua hàng thì các chị bán hàng thích lắm, nhiều lúc đang ngồi ế sưng mà em vào mua cái thì khách vào ầm ầm. Nhưng em đi bán hàng thì lại ế sưng, chả ma nào mua cho em.
Đồng bào hay có những vị thuốc hay mẹo lạ nhưng truyền miệng cho con cháu, ghi ra sách sợ bị lộ ấy emCụ làm em nhớ hồi xưa mới đi làm thì ông em mất. Cả tuần đêm nào em cũng mơ toàn số là số, kiểu như ngày nào ông em cũng đưa cho em một tờ. Ngủ dạy em thường chỉ nhớ mang máng nhưng một lúc sau là quên sạch và đi làm. Sáng ra em hay kể cho cty e nghe, có một ông tiếc lắm, bảo phải ghi ngay ra nhưng em chả bao h ghi cả. Ngày nào cũng hỏi em còn mơ ko và ghi được ko. Hồi đấy em chả bao h nghĩ đánh đề hay xổ số j. Nhưng hồi xưa nhà em có quyển bí ẩn giấc mơ cực đung luôn, em mơ j thường mở quyển đó xem giải đoán và có cả cặp số, tuy nhiều lúc ko trùng với cặp số cuối trong giải fđặc biệt nhưng nếu tính kiểu ăn đề như bi h thì đầy. Thêm mấy quyển sách nữa là Bệnh hiểm thuốc hay và thuốc lạ mẹo hay. Em nhớ là em đã áp dụng vài tường hợp và thấy hiệu quả. Tiếc là em ko giữ cản thạn nên bi h mất rồi. Hồi xưa nhiều sách chuản thật, đúng kiểu bí kíp da dê.
À mà quyển bí ẩn giấc mơ kia của em là sách dịch từ nước ngoài, ko phải mấy quyển sổ mơ chép tay của mấy nà bán xổ số đâu.
Sách đây hay ở chỗ vị thuốc là thuốc nam nhiều, như lá chè xanh phơi sương.. đại loại là sách việt. Hay nua là quyển chữa bệnh bằng mẹo nữa.Đồng bào hay có những vị thuốc hay mẹo lạ nhưng truyền miệng cho con cháu, ghi ra sách sợ bị lộ ấy em
Ko phải đâu mợ ạ. Em ko bị nữa từ trước khi lấy chồng nhiều.Chắc bi h ngủ cạnh chồng ko bị nữa, vía đàn ông cũng trấn áp được.
Ý em là em mở thớt dễ bị ế ý.Thế nên mợ mở thớt hộ Dancingwiththewind là chuẩn còn gì. Điểm F1 nhà mợ lại còn rất cao nữa.
A có phải là bác 3 Ngơ đâu mà e nói trống không vậySách đây hay ở chỗ vị thuốc là thuốc nam nhiều, như lá chè xanh phơi sương.. đại loại là sách việt. Hay nua là quyển chữa bệnh bằng mẹo nữa.
Thế chắc vía mợ ngày càng mạnh lênKo phải đâu mợ ạ. Em ko bị nữa từ trước khi lấy chồng nhiều.