- Biển số
- OF-554558
- Ngày cấp bằng
- 19/2/18
- Số km
- 862
- Động cơ
- 165,921 Mã lực
OK.. để một hai hôm nữa, em chém nát thớt này về WW2 nhưng mợ chủ để em đọc lại đã nhé 


Cuốn này khá hay, hấp dẫn về văn phong và cách kể chuyện. Tuy nhiên, sau cuốn này cụ nên tìm đọc Aryan Rand, Jerry Muller, von Mises, Heilbroner, và Marx...Cho đến h thì kinh tế thị trường đã bao trùm mọi nơi trên thế giới cho dù ở một vài nơi người ta diễn giải theo 1 cách gọi khác hay theo một cái tên khác (tất nhiên là trừ 1 vài khu vực vẫn còn đương rất lạc hậu hoạc có 1 lãnh tụ thiên tài tài 3 tuổi đã biết lái xe tải băng băng giữa rừng).
Cơ mà kinh tế thị trường thì không phải là lúc nào cũng đưa mọi thứ đi lên, vì nếu mọi thứ chỉ tiến về phía trước thì đâu cần có quyển sách nầy và cũng đâu cần có nhiều thứ khác. Kinh tế thị trường là một liên kết khổng lồ gồm các mắt xích lớn nhỏ đủ loại và bao giờ cũng có vô vàn trục trặc. Trục trặc nhỏ thì có thể yên ả qua đi, trục trặc vừa thì khéo lại kéo mọi thứ đi xuống, không cẩn thận thì sự hỏng hóc sẽ lây lan và kéo theo sự sụp đổ dây truyền. Thế có nghĩa là rất nhiều thứ tốt đẹp tích lũy được sẽ trở về cát bụi.
Làm thế nèo để thị trường được vận hành trơn tru và kiểm soát được càng nhiều rủi ro càng tốt, ấy là vai trò của nhà nước. Nhà nước phải dựa vào các công cụ và quyền hạn của mình để can thiệp vào thị trường sao cho thật khéo léo, không những thế, còn phải phát hiện kịp thời những rủi ro tiềm ẩn khi thấy những tín hiệu bất thường lờ mờ xuất hiện. Vậy thì nhà nước phải dựa vào những nhà kinh tế kiệt xuất, những nhà khoa học kiệt xuất và tất nhiên là càng huy động được nhiều bộ óc kiệt xuất càng tốt.
![]()
“ Những đỉnh cao chỉ huy” nói về cuộc chiến thầm lặng của “ thị trường tự do” với phía bên kia, mà ta có thể gọi là người bảo vệ, ông chủ, người điều khiển( tất nhiên là của kin tế thị trường)… tức là những nhà hoạch định chính sách. Các chánh phủ phải chìa bàn tay hữu hình của mình đề dò tìm mong hòng túm được bàn tay vô hình của " thị trường tự do".
Các tác giải điểm qua một số sự kiện lớn của kinh tết thế giới hồi đầu thế kỷ 20, rồi bắt đầu phân tích kỹ càng mọi thứ kể từ khi thế chiến 2 kết thúc. Chánh phủ các nước XHCN tính toán thế nèo với nền kinh tế tập trung và với các kế hoạch 5 năm? thị trường ở Anh có điều gì đặc biệt mà các ông bà nghị cãi nhau dư mổ bò? “thị trường tự điều chỉnh” kiểu Mẽo có gì ghê gớm? Kinh tế Pháp ôn hòa thế seo mà dân chúng lại biểu tình rầm rộ? Nhật Bổn không có " đại nhảy vọt" dưng có seo lại ...đại nhảy vọt? Tung Của chuyển hướng vì lẽ gì ? Tại sao kinh tế ĐNA lại bị khủng hoảng... Các hình thái thị trường được mang ra mổ xẻ và hiển nhiên cùng với mỗi hình thái phát triển sẽ là sự hiện diện vài trò của các chánh phủ, của những người phải chịu trách nhiệm làm cho thị trường tự do được…tự do nhất có thể.
Suốt 800 trang sách là những câu chuyện về sự phát triển, về các cuộc khủng hoảng, về các sự kiện lớn nhỏ của kinh tế khắp nơi trên thế giới. Thị trường tự do, ngày càng sẽ đòi hỏi nhiều tự do hơn và vì thế, các chánh phủ sẽ càng nhọc công hơn, chánh phủ sẽ vừa phải can thiệp vào thị trường, vừa phải tính toán đến sự… can thiệp của chính mình. Gần đây thôi, đã có khơ khớ chánh phủ can thiệp thô bạo vào thị trường, uốn nắn thị trường khiến nó không bao h được tự do và kết quả dư lào thì ai nấy đều đã rõ.
Trong cuốn sách nầy, ta sẽ gặp các nhà kinh tế ( có nhẽ là chánh trị nữa) lỗi lạc. Họ chính là “Những đỉnh cao chỉ huy”, phải đóng một lúc rất nhiều vai. “Những đỉnh cao chỉ huy” vừa làm bà đỡ, vừa làm cảnh sát, vừa làm quan tòa, vừa làm luật sư… cho “ thị trường tự do”, một thứ không hề hữu hình và biến hóa khôn lường.
Sách có quá nhiều câu chuyện, quá nhiều bài học, quá nhiều nhân vật, quá nhiều …thứ và với iem thì là quá hay. Hay đến nỗi thôi thì sau cuốn nầy iem chả thiết đọc cuốn nào về kinh tế nữa!
... hehe... và khi đọc lại cụ sẽ thấy cuốn sách mà cụ review đây không còn hay nhiều đến thế
Chúc cụ vui vẻ.Cụ cho thêm thông tin về "Aryan Rand, Jerry Muller, von Mises, Heilbroner, và Marx..." điCuốn này khá hay, hấp dẫn về văn phong và cách kể chuyện. Tuy nhiên, sau cuốn này cụ nên tìm đọc Aryan Rand, Jerry Muller, von Mises, Heilbroner, và Marx...... hehe... và khi đọc lại cụ sẽ thấy cuốn sách mà cụ review đây không còn hay nhiều đến thế
Chúc cụ vui vẻ.

Em không thích lắm cuốn “khát vọng sống”, vì thật sự em không thấy có gì gọi là “khát vọng sống” trong đó. Van Gogh có thật sự là 1 thiên tài hay không, iem cũng không biết , chắc là vì hội họa nói riêng và nghệ thuật nói chung không hề có những công thức đóng khung để oánh giá. Cuốn sách của Xtôun dựng lại 1 phần đời của danh họa Van Gogh, người chỉ được vài họa sĩ tán thưởng khi đã ở tuổi băm lăm và chả hiểu khát vọng sống thế nèo mà ông này lại bắn vào ngực mình rồi đi về nhà nằm chết trên giường khi mới băm 7.View attachment 4607571
Không biết có cụ mợ nào review về cuốn này chưa, nếu mà có trùng thì cũng coi như một cách nhìn khác về tác phẩm.
Khát vọng sống - Irving Stone
Về thể loại tiểu thuyết tiểu sử thường người ta chỉ đọc về những nhân vật có liên quan đến nghề nghiệp của mình, đặc biệt là mấy cụ mợ hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật nhưng ngành của cháu lại chẳng liên quan tí gì đến mỹ thuật hết thế mà nó lại là cuốn tiểu thuyết "mở mắt" cho cháu nhiều điều.
Trước hết là nó chứa trong đó nhiều kiến thức về hội họa và những hoạt động cụ thể trong hội họa, một người mù tịt như cháu thì khi đọc xong vẫn biết thế nào là màu nước, tranh sơn dầu, tranh đắp nổi... và một số kiến thức khác về hội họa mà có thể các cụ các mợ không ai quan tâm. Nhưng đó không phải là điều chính yếu khiến cháu yêu cuốn sách này đến vậy. Điều khiến cháu yêu cuốn tiểu thuyết này vì chỉ khi đọc xong nó cháu mới hiểu hết từ "Khát vọng". Đó là khát vọng sống, khát vọng sáng tác, khát vọng được vẽ bất chấp cả cuộc đời sống trong cô đơn, thiếu thốn, cực nhọc. Thậm chí Van Gogh vẽ cả trong nhà thương điên, ông được cho là bị điên khi tự cắt tai mình. Cả cuộc đời mình Van Gogh không hề bán được một bức tranh nào, ông bị coi là lập dị, bị xua đuổi và sống nhà vào trợ cấp của em trai cho đến tận cuối đời. Chỉ trong 10 năm sáng tác ngắn ngủi trước khi tự kết liễu đời mình bằng một khẩu súng lục ông đã để lại khoảng 2000 tác phẩm. Và chúng trở nên vô cùng nổi tiếng với giá trị mỗi tác phẩm lên đến hàng triệu đô la còn Van Gogh được coi như thiên tài bị hiểu nhầm. Sự nổi tiếng về sau này chẳng giúp ích gì được cho cuội đời sáng tác của ông nhưng cái cuộc đời sáng tác trong cơ cực khốn cùng ấy lại tạo nên giá trị vĩnh hằng cho hội họa thế giới.
Chúng ta hẳn có ít nhất một vài lần tự hỏi chúng ta đang theo đuổi điều gì hoặc trên con đường theo đuổi ước mơ của mình thỉnh thoảng có những phút chán nản, chính những lúc như vậy, đọc lại vài trang yêu thích trong cuốn này làm cháu phần nào lấy lại tinh thân.
Đây là các tác giả có các tác phẩm chuyên về tư tưởng kinh tế. Như von Mises với "Chủ nghĩa tư do truyền thống' đã được dịch sáng tiếng Việt. Aryan Rand với "capitalism" bênh vực chủ nghĩa tư bản mạnh mẽ và cực thuyết phục. Muller với "The mind and the market" một tác phẩm lịch sử kinh tế được viết trong hai mươi năm. Heilbroner với "The wordly philosophers' về các tư tưởng kinh tế vĩ đại nhất. Marx thì em k0 cần giới thiệu nhưng đề xuất cuốn "Selected Writings".Cụ cho thêm thông tin về "Aryan Rand, Jerry Muller, von Mises, Heilbroner, và Marx..." đi
Cảm ơn cụ!Đây là các tác giả có các tác phẩm chuyên về tư tưởng kinh tế. Như von Mises với "Chủ nghĩa tư do truyền thống' đã được dịch sáng tiếng Việt. Aryan Rand với "capitalism" bênh vực chủ nghĩa tư bản mạnh mẽ và cực thuyết phục. Muller với "The mind and the market" một tác phẩm lịch sử kinh tế được viết trong hai mươi năm. Heilbroner với "The wordly philosophers' về các tư tưởng kinh tế vĩ đại nhất. Marx thì em k0 cần giới thiệu nhưng đề xuất cuốn "Selected Writings".
Sách đây cụ Thắng ơi...
Quyển "The wordly Philosophers" cụ viết sai, em tìm mai ko ra. Nó là "The Worldly Philosophers"Đây là các tác giả có các tác phẩm chuyên về tư tưởng kinh tế. Như von Mises với "Chủ nghĩa tư do truyền thống' đã được dịch sáng tiếng Việt. Aryan Rand với "capitalism" bênh vực chủ nghĩa tư bản mạnh mẽ và cực thuyết phục. Muller với "The mind and the market" một tác phẩm lịch sử kinh tế được viết trong hai mươi năm. Heilbroner với "The wordly philosophers' về các tư tưởng kinh tế vĩ đại nhất. Marx thì em k0 cần giới thiệu nhưng đề xuất cuốn "Selected Writings".
. Có mỗi 1 quyển dịch tiếng Việt nhỉ? em đọc reviews thấy hứng thú rồi.Sorry cụ. 'Worldly' là một từ khá độc, bản thân tác giả cũng không nghĩ ra mà phải thông qua một bữa ăn trưa có phí với một tay biên tập sách. Bảo sao em gõ saiQuyển "The wordly Philosophers" cụ viết sai, em tìm mai ko ra. Nó là "The Worldly Philosophers". Có mỗi 1 quyển dịch tiếng Việt nhỉ? em đọc reviews thấy hứng thú rồi.
Chúc cụ vui vẻ.
Sao ạ? Em review trung thực mà.Ôi đoạn cuối![]()
Kinh tế mà thấy hay là gay rồi, nghe review của cụ cũng thấy lại bắt đầu kêu gọi tìm ra những thiên tài có thể thò bàn tay hwuux hình chính sách tóm lấy bàn tay vô hình của thị trường tự do.Cho đến h thì kinh tế thị trường đã bao trùm mọi nơi trên thế giới cho dù ở một vài nơi người ta diễn giải theo 1 cách gọi khác hay theo một cái tên khác (tất nhiên là trừ 1 vài khu vực vẫn còn đương rất lạc hậu hoạc có 1 lãnh tụ thiên tài tài 3 tuổi đã biết lái xe tải băng băng giữa rừng).
Cơ mà kinh tế thị trường thì không phải là lúc nào cũng đưa mọi thứ đi lên, vì nếu mọi thứ chỉ tiến về phía trước thì đâu cần có quyển sách nầy và cũng đâu cần có nhiều thứ khác. Kinh tế thị trường là một liên kết khổng lồ gồm các mắt xích lớn nhỏ đủ loại và bao giờ cũng có vô vàn trục trặc. Trục trặc nhỏ thì có thể yên ả qua đi, trục trặc vừa thì khéo lại kéo mọi thứ đi xuống, không cẩn thận thì sự hỏng hóc sẽ lây lan và kéo theo sự sụp đổ dây truyền. Thế có nghĩa là rất nhiều thứ tốt đẹp tích lũy được sẽ trở về cát bụi.
Làm thế nèo để thị trường được vận hành trơn tru và kiểm soát được càng nhiều rủi ro càng tốt, ấy là vai trò của nhà nước. Nhà nước phải dựa vào các công cụ và quyền hạn của mình để can thiệp vào thị trường sao cho thật khéo léo, không những thế, còn phải phát hiện kịp thời những rủi ro tiềm ẩn khi thấy những tín hiệu bất thường lờ mờ xuất hiện. Vậy thì nhà nước phải dựa vào những nhà kinh tế kiệt xuất, những nhà khoa học kiệt xuất và tất nhiên là càng huy động được nhiều bộ óc kiệt xuất càng tốt.
![]()
“ Những đỉnh cao chỉ huy” nói về cuộc chiến thầm lặng của “ thị trường tự do” với phía bên kia, mà ta có thể gọi là người bảo vệ, ông chủ, người điều khiển( tất nhiên là của kin tế thị trường)… tức là những nhà hoạch định chính sách. Các chánh phủ phải chìa bàn tay hữu hình của mình đề dò tìm mong hòng túm được bàn tay vô hình của " thị trường tự do".
Các tác giải điểm qua một số sự kiện lớn của kinh tết thế giới hồi đầu thế kỷ 20, rồi bắt đầu phân tích kỹ càng mọi thứ kể từ khi thế chiến 2 kết thúc. Chánh phủ các nước XHCN tính toán thế nèo với nền kinh tế tập trung và với các kế hoạch 5 năm? thị trường ở Anh có điều gì đặc biệt mà các ông bà nghị cãi nhau dư mổ bò? “thị trường tự điều chỉnh” kiểu Mẽo có gì ghê gớm? Kinh tế Pháp ôn hòa thế seo mà dân chúng lại biểu tình rầm rộ? Nhật Bổn không có " đại nhảy vọt" dưng có seo lại ...đại nhảy vọt? Tung Của chuyển hướng vì lẽ gì ? Tại sao kinh tế ĐNA lại bị khủng hoảng... Các hình thái thị trường được mang ra mổ xẻ và hiển nhiên cùng với mỗi hình thái phát triển sẽ là sự hiện diện vài trò của các chánh phủ, của những người phải chịu trách nhiệm làm cho thị trường tự do được…tự do nhất có thể.
Suốt 800 trang sách là những câu chuyện về sự phát triển, về các cuộc khủng hoảng, về các sự kiện lớn nhỏ của kinh tế khắp nơi trên thế giới. Thị trường tự do, ngày càng sẽ đòi hỏi nhiều tự do hơn và vì thế, các chánh phủ sẽ càng nhọc công hơn, chánh phủ sẽ vừa phải can thiệp vào thị trường, vừa phải tính toán đến sự… can thiệp của chính mình. Gần đây thôi, đã có khơ khớ chánh phủ can thiệp thô bạo vào thị trường, uốn nắn thị trường khiến nó không bao h được tự do và kết quả dư lào thì ai nấy đều đã rõ.
Trong cuốn sách nầy, ta sẽ gặp các nhà kinh tế ( có nhẽ là chánh trị nữa) lỗi lạc. Họ chính là “Những đỉnh cao chỉ huy”, phải đóng một lúc rất nhiều vai. “Những đỉnh cao chỉ huy” vừa làm bà đỡ, vừa làm cảnh sát, vừa làm quan tòa, vừa làm luật sư… cho “ thị trường tự do”, một thứ không hề hữu hình và biến hóa khôn lường.
Sách có quá nhiều câu chuyện, quá nhiều bài học, quá nhiều nhân vật, quá nhiều …thứ và với iem thì là quá hay. Hay đến nỗi thôi thì sau cuốn nầy iem chả thiết đọc cuốn nào về kinh tế nữa!
Em luôn 'in love' mợ àEm dự đây là những dòng review của một trái tim đang fall in love?![]()
Đây là một cuốn tiểu thuyết chiến tranh nhưng cách diễn tả tình yêu cũng, theo em, là khá hay. Một tình yêu chớm nở giữa khói bom và thuốc súng. Ở người con gái, tình yêu ấy không phô trương mà lớn dần trong từng ánh mắt. ở người con zai là sự ghen tuông thầm kín, có một nhục dục bị đè nén, một chút ước ao bị ngăn trở... Tình yêu vỡ òa trong câu hỏi rất đỗi ngây thơ "anh không em gái à?"và lời thổ lộ thẳm sâu của người con gái "nếu tôi bị thương ở đây (bụng) thì không cần phải băng bó".
Rất ngớ ngẩnEm rất thích cách review funny của bác, đọc qua lần đầu thì hơi khó cảm nên em phải đi làm ly trà nguội xong quay lại đọc lại lần nữa (trà thì hoặc trà nóng hoặc trà đá chứ trà đã nguội thì vô vùng khó nuốt mà e còn uống được cơ màEm không thích lắm cuốn “khát vọng sống”, vì thật sự em không thấy có gì gọi là “khát vọng sống” trong đó. Van Gogh có thật sự là 1 thiên tài hay không, iem cũng không biết , chắc là vì hội họa nói riêng và nghệ thuật nói chung không hề có những công thức đóng khung để oánh giá. Cuốn sách của Xtôun dựng lại 1 phần đời của danh họa Van Gogh, người chỉ được vài họa sĩ tán thưởng khi đã ở tuổi băm lăm và chả hiểu khát vọng sống thế nèo mà ông này lại bắn vào ngực mình rồi đi về nhà nằm chết trên giường khi mới băm 7.
![]()
Những diễn tiến của con người Van Gogh dưới ngòi bút của Xtôun cũng rất kỳ lạ. Van Gogh rụt rè mang tranh tới chỗ 1 họa sĩ xoàng là Pitecxen để nhờ ông này “ chỉ giáo”, để rồi ông này mang ê ke thước kẻ ra dựng giàn giáo hòng vẽ lại chính xác hình dạng một người phụ nữa. Một họa sĩ chuyên nghiệp thì đã kịp vẽ vài khuôn hình trong thời gian ông Pitecxen đi lầy đồ nghề dồi. Cơ mà thế quái nào, chỉ một thời gian ngắn sau, Van Gogh lại có thể nhận da những bức tranh “vô hồn” của 1 số họa sĩ thành danh ( Dư Đơ Bốc chả hạn) và phê phán chúng quyết liệt trước mẹt chính tác giả, trong khi tay nghề của Van Gogh cũng chưa tiến được là bao ( Van Gogh đã từng buôn tranh, thích vẽ và đã từng theo học nhiều thày, thậm chí vào học trường Mỹ thuật, chứ không phải là tự học)…
Đọc cuốn này, em lại thấy khoái…Tê ô, cậu em trai của Van Gogh hơn. Tê ô đã luôn ở bên người anh trai “ thất bại” với 1 tình cảm mến thương vô bờ bến. Ai cũng mong có 1 cậu em như Tê ô, dứt khoát thế.
Tai tồ iem nghĩ đổi là “Khát vọng vẽ” thì đúng hơn, vì Van Gogh đã hy sinh cả ...mạng sống để vẽ. Van Gogh đã lấy tiền mua thịt để mua họa cụ, đã tự cắt tai để lấy cảm xúc, đã đặt tác phẩm lên trên cả mạng sống của mình.
Van Gogh là một nhân vật có 1 không hai.
“ Khát vọng sống” là cuốn đầu tiên trong loạt sách danh nhân của NXB tác phẩm mới. Cuốn tiếp sau là “Bức họa Maja khỏa thân” và với iem thì nhân vật trong cuốn thứ 2 mới có vô cùng nhiều “ khát vọng sống”.
![]()
![]()
Fran xít cô Gôy a ( Francisco Goya) bộc lộ tài năng hội họa từ rất sớm, đi du học ở Ý và sau khi đoạt vài giải thưởng, quyến rũ vài cô gái đẹp thì anh bèn trở lại Tây Bán Nhà. Khoảng 40 tuổi, Goya được mời làm họa sĩ hoàng gia với mức lương cao nhất ngưởng. Đẹp trai ( dù bị…ngãng tai do 1 căn bệnh bị hiểm), vẽ đẹp, oánh kiếm giỏi, đấu bò ( tót) tài, tiền rủng rỉnh, gái vây quanh…còn gì nữa nhỉ? Cơ mà có 2 thứ khiến những thứ kia trở thành vô nghĩa. 1 là sự chân chính trước lẽ phải và 2 là cảm xúc thực sự của bản thân, 2 thứ này làm thành “ khát vọng sống” đúng nghĩa ( tất nhiên là khát vọng của Goya).
![]()
Samuel Edwards, văn chường dư nước chảy mây trôi, đã vẽ lên 1 con người phi thường, đầy tài năng, đầy khát vọng và đầy kiêu hãnh. Là họa sĩ của triều đình nhưng những bức tranh của Goya là thường đứng về phía đối lập, anh muốn dùng tác phẩm của mình để thức tỉnh một số giá trị tốt đẹp đã biến mất trong giới qúy tộc. Không chỉ thế, Goya còn…tham gia vào đoàn người diễu hành phản đối các chính sách của nhà vua.
Sự kháo khát về chính nghĩa dẫn tới một loạt những tình huống nghẹt thở mà người họa sĩ phải đối mẹt. Goya bị những người bạn hiểu lầm, bị phe triều đình dò xét. Và mọi thứ lên đến đỉnh điểm khi nữ công tước An Bơ đến với Goya. Một cuộc tình đắm say dẫn đến việc Goya phải ra trước tòa. Bức tranh rõ ràng là vẽ nữ công tước An Bơ hỏa thân được mang ra làm chứng, phơi bày trước bàn dân thiên hạ và Goya, tự bào chữa cho chính mình, đã tuyên ngôn thật đanh thép: Sự dâm ô đồi trụy và những điều xấu xa chỉ có trong nhận thức của người xem. Thân thể trần truồng của người liền bà là tác phẩm của tạo hóa. Còn cái ý thức hổ thẹn về sự trần truồng ấy là sản phẩm của tính gian manh.
( Đây đang nói về bức họa maja ( tiếng TBN nghĩa là cô gái đẹp, sau mới bị biến tấu, dư kiểu…từ ô sin ở VN) khỏa thân, chứ nói về tranh gái hỏa thân của các họa sĩ VN thì iem không dám chắc Goya nói có đúng không nữa).
Maja hỏa thân
![]()
Maja mặc quần áo.
![]()
Tình iu đắm say, tình báo bí hiểm, đấu kiếm kịch liệt, truy bắt gay cấn…. các sự kiện cứ diễn da liên tùng tục trong "Bức họa Maja khỏa thân", một trong những cuốn tiểu thuyết tiểu sử hay nhất mà iem đã đọc.
)
.