Chuẩn cụ. Quan điểm cá nhân em thì mọi vấn đề nên minh bạch, nói rõ mọi việc với nhauCòn tùy thuộc quỹ đen ấy là thế nào. Cũng nên xem lại bản thân xem có lý do từ chính mình không
Chuẩn cụ. Quan điểm cá nhân em thì mọi vấn đề nên minh bạch, nói rõ mọi việc với nhauCòn tùy thuộc quỹ đen ấy là thế nào. Cũng nên xem lại bản thân xem có lý do từ chính mình không
Hỏi đểu thế là vỡ alo chứ chả chơi!em bảo: a cần dùng tiền vào việc gì mà cất nhiều thế, có thiếu không em đưa thêm.
À, e đặt tình huống và nêu câu hỏi giả thiết sẽ nói lúc vô tình biết thôi.Hỏi đểu thế là vỡ alo chứ chả chơi!
Vẫn soi mói nhìn vào ví chồng mới biết nó cất nhiều hay ít. Tiền của nó nó làm j thì kệ cmn chứ.

Em cũng chỉ nói trong tình huống đó thôi và em không giật mình vì em không có khái niệm quỹ đen. Nhà em tiền thằng nào thằng ấy tiêu, mỗi tháng em nhận được cái list chi tiêu và chuyển tiền. Vợ em nó không nhòm vào ví em, tiêu gì mặc kệ nhưng nó âm thầm chuyển tiền của em thành Bđs/xe/ giấy tờ có giá. Mỗi lần mua là nó hỏi tiền và nộp tiền trả nợ ngân hàng hàng tháng lại giao cho em. Tất nhiên là trong tầm trả được.À, e đặt tình huống và nêu câu hỏi giả thiết sẽ nói lúc vô tình biết thôi.
Cụ làm gì giật nảy mình lên thế![]()
Me too, ko nên để trứng một giỏ. Vấn đề là phải tin tưởng nhau. Nhưng cũng tuỳ gia cảnh. Như nhà e, vk ck thu nhập như nhau, vk lo chuyện bếp nc là chính, việc sắm sửa nhà cửa gia đình (sửa nhà, sắm đồ dạc sinh hoạt ...). Khi có việc lớn cả hai tập trung ... Vì suy cho cùng tiền để đâu cũng là dành gia đình, cho nội ngoại hai bên. Còn nữa, thi thoảng dấm dúi cho ace (kể cả nội ngoại...), lúc đầu e theo đg lối gia đình bên ck do vk đưa, ngược lại bên vk thì ck đưa, nhưng như vậy phức tạp chuyện ít nhiều, rồi có quan điểm hơi khác nhau v.v... mua sắm cho ông bà hai bên do e lo (đồ đạc, ...).Ơ hay, làm éo gì có quĩ nào là quỹ đen? Tiền nó nó tiêu, nó để đâu tuỳ, đen đỏ éo gì?![]()
Quan điểm của em là trong gđ, ng làm ra tiền cần có trách nhiệm lo cho cả gđ mức sống tốt nhất trong khả năng, phần còn lại ng ta tích luỹ thì ko thể gọi là quỹ đen đc. Lắm bà vợ cũng tham, muốn kiểm soát hết tiền nong của chồng cơ. Em thì ko làm ra tiền, phụ thuộc hoàn toàn vào ông xã, nhưng hễ ông í đưa tiền, em đều có câu cửa miệng: anh bớt lại nhỡ cần việc gì. Hoặc “ôi sao đưa em nhiều thế”. Nói thật cầm nhiều tiền em thích bỏ xừ ra, nhưng đc câu nói, lão nhà em lúc nào cũng xua tay “ko ko anh vẫn còn, em cứ cầm đi”.![]()
Ngoài ra tiền nong lão í hay vứt linh tinh, em ko bao giờ động đến- cảm giác nếu mình lấy thì mất hết cả tư cách. Nhưng em cần gì chỉ cần ho nhẹ là có, mà còn được kính cẩn trân trọng
Tất nhiên mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi ông mỗi tính, tuỳ tính phu quân mà liệu đường xử trí thôi ạ, nhưng em nghĩ các mợ đừng nên tham quá và đừng đặt mục tiêu kiểm soát làm gì, đầu óc các ông í sỏi sạn nhiều hơn mình, ko kiểm soát nổi đâu.
Đúng thế nhỉĐàn ông là giống loài bất hạnh, cả đời chỉ nhăm nhăm đi bòn rút tiền của chính mình...
Thương cho lão chồng mợem bảo: a cần dùng tiền vào việc gì mà cất nhiều thế, có thiếu không em đưa thêm.
, có sự coi thường ko hề nhẹ.
Khổ thân lão nhểEm thì quan tâm đến việc cất giấu ở đâu cho an toàn. Hồi xưa toàn giắt lên mái tranh, sau lên được cái mái ngói thì găm dưới giát giường. Đận này suýt chết vì gấu nó nâng cấp lên cái đệm lò xo, gọi thợ về thay may mà vô tình biết được nên sấp ngửa về bảo vệ kho. Lần ngu nữa là nhét vào đôi giày, cứ nghĩ sẽ an toàn vì gấu chẳng bao giờ sờ đến. Ai dè hôm đi đá bóng về thấy cái tủ giày vơi 2/3, cuống lên hỏi thì y thị thản nhiên " em gom bớt giày dép của anh đưa con bé gv để mai nó ý mang về quê cho bố nó òi, mua cho lắm vào rồi có đôi vài năm k sờ đến". Nửa đêm dậy đi tè, lén vào phòng nó lần sờ may sao vẫn còn. Hú hồn.Đen nỗi xung quanh đồng không mông quạnh, cấm có em hàng xóm cô đơn nào để nhờ giữ hộ cho an toàn.


Giống bồ e rồi.Tiền ai người nấy có quyền tiêu, trừ phần trách nhiệm phải đóng ghóp chung để lo cho cuộc sống gia đình, con cái. Còn thì tiền để đâu, làm gì là quyền cá nhân, soi mói làm gì.
Cứ như gấu nhà em ấy, nó bảo thẳng luôn, tôi không quan tâm ông kiếm được bao nhiêu, nhưng nhà cửa, xe cộ ông mua, hàng tháng góp cho tôi 20 củ chi tiêu, đóng học phí cho con ông trả, tiền điện thì thanh toán tự động từ tài khoản của ông, khi tôi cần chi tiêu đột xuất, yêu cầu dưới 10 củ thì ông phải đưa ngay, dưới 50 củ thì cho ông thời hạn hai ngày, không được hỏi lý do tiêu vào việc gì.
Em thấy gấu nhà em quá dễ tính ợ![]()
Em hoàn toàn ủng hộ việc vợ em có quỹ đen. Từ thời yêu nhau tới tận giờ 2 mặt con. Em vẫn nói với vk em như vậy. Chị em phụ nữ nên có chút ít để phòng thân,lấy dc ông ck tử tế thì k sao. Chứ lấy dc ông dại thì khổ lắm. Ốm đau,sinh đẻ,quần áo,phấn son...Như tít ạ....
Thực ra cái gọi là quỹ đen của đàn ông nó cũng do nhu cầu ( công việc là chính).Quan điểm của em là trong gđ, ng làm ra tiền cần có trách nhiệm lo cho cả gđ mức sống tốt nhất trong khả năng, phần còn lại ng ta tích luỹ thì ko thể gọi là quỹ đen đc. Lắm bà vợ cũng tham, muốn kiểm soát hết tiền nong của chồng cơ. Em thì ko làm ra tiền, phụ thuộc hoàn toàn vào ông xã, nhưng hễ ông í đưa tiền, em đều có câu cửa miệng: anh bớt lại nhỡ cần việc gì. Hoặc “ôi sao đưa em nhiều thế”. Nói thật cầm nhiều tiền em thích bỏ xừ ra, nhưng đc câu nói, lão nhà em lúc nào cũng xua tay “ko ko anh vẫn còn, em cứ cầm đi”.
Ngoài ra tiền nong lão í hay vứt linh tinh, em ko bao giờ động đến- cảm giác nếu mình lấy thì mất hết cả tư cách. Nhưng em cần gì chỉ cần ho nhẹ là có, mà còn được kính cẩn trân trọng
Tất nhiên mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi ông mỗi tính, tuỳ tính phu quân mà liệu đường xử trí thôi ạ, nhưng em nghĩ các mợ đừng nên tham quá và đừng đặt mục tiêu kiểm soát làm gì, đầu óc các ông í sỏi sạn nhiều hơn mình, ko kiểm soát nổi đâu.


.

.
và đặc biệt là ngộ nhỡ bị chị em phát giác thì tình ngay lý gian không cãi được. Đau đầu phết. Lại phải nghĩ cách hợp lý hóa số quỹ ấy để mang về cống nạp cho yên thân ( tất nhiên là cũng phải giữ lại tí )Con nào nó chả có, càng mừng để nó lo cho con khi sa cơ lỡ bước hjhjNhư tít ạ....