- Biển số
- OF-322016
- Ngày cấp bằng
- 2/6/14
- Số km
- 776
- Động cơ
- 295,669 Mã lực
Tò mò, thích thú, hưng phấn, áp lực, stress, mệt mỏi ... cô đơn
Chỉ những người đã từng trải qua mới viết lên dc những dòng tâm sự thế này.Các cụ đọc bít đâu cùng tâM trạng:
KHỞI NGHIỆP - ĐỜI KHÔNG CHỈ MÀU HỒNG!
Cầm giấy đăng ký kinh doanh trong tay, bạn đã là chủ doanh nghiệp. Wow, tuyệt vời! Nhưng niềm vui qua mau lắm!
Công ty cần bộ mặt. Bạn chọn một văn phòng đẹp. Tiền vốn vừa góp nên còn. 6 tháng sau, nghĩ đến tiền thuê nhà là bạn mất ngủ. Lẩm bẩm, phải tìm chổ khác giá rẻ hơn! Khổ nỗi, chi phí trang trí, thiết kế văn phòng nhiều quá. Giờ mà gỡ đi thì cũng không tận dụng được bao nhiêu. Vậy nên đi hay tiếp tục chịu tiền thuê nhà cao ngất?
Anh em ngày đầu bàn bạc phương án kinh doanh, mặt ai cũng sáng rỡ. Cứ như mở công ty ra là lụm tiền thiên hạ. Vô kinh doanh rồi mới thấy. Chi phí tăng gấp 3 lần dự tính mà doanh số lẹt đẹt, phù du. Đổ lỗi, trách cứ nhau rồi hục hặc. Bạn bè thân thiết từng nói với nhau bao điều, giờ chỉ còn giao tiếp qua tin nhắn, email.
Công ty mới, phân công không rõ ràng, chuyện gì cũng bàn nhưng giải pháp đưa ra không bao giờ có được sự đồng thuận. Anh lép vế thì tỏ ra bất mãn, không phục. Chuyện chi tiêu công ty không minh bạch, lại thêm tiếng xì xào. Cổ đông bắt đầu cãi nhau và tính đến chuyện rã đám. Đối mặt thị trường mệt 1, đối mặt anh em mệt 10!
Cứ tưởng tuyển nhân viên vô công ty, mình là chủ thì họ làm cho mình. Hoá ra, mình đi làm thuê cho họ. Công việc khó khăn, khách hàng khó chịu: nhân viên nhún vai, chuyện này hỏi sếp. Nhân viên thất tình, buồn bã, sếp phải tâm sự, dỗ dành. Nhân viên muốn nghỉ làm, chỉ cần buông một câu nhẹ bẫng. Nhân viên làm lỗi, sếp phải xắn tay áo vô sửa sai. Nhân viên thích tiêu xài, sếp phải bảo lãnh.
Những ngày cuối tháng, đứng ngồi không yên. Tiền lương, tiền bảo hiểm, tiền nhà, tiền nợ... ám ảnh luôn cả giấc mơ. Những ngày cuối năm, tiền Tết, tiền quà nghĩ mà bạc tóc. Nên lúc nào, xuống phòng kế toán, nghe báo tiền đủ rồi anh, mừng như trúng Vietlot!
Thị trường khốc liệt, đối thủ chiêu trò, cạnh tranh trên từng citimet. Giảm giá thì mất lời, ít tiền nên làm gì cũng khó. Cũng hiểu là phải làm khác đi, phải sáng tạo nhưng lực bất tòng tâm. Khách hàng được nuông chìu nên suốt ngày ỏng ẹo. Công nợ quá hạn đã lâu, hỏi thăm thu hồi thì giận dỗi. Tính người vốn hùng hổ nhưng đi năn nỉ riết, giờ nhũn như con chi chi!
Ngồi nhiều, không vận động nên bụng ngày càng to. Thấy đàn anh suốt ngày "cuốc đất" ở sân golf mà ngưỡng mộ. Ăn uống thất thường, nhậu nhẹt liên miên nên người cứ lờ đờ. Ngày xưa, sút bóng bằng 2 chân, lên công về thủ. Giờ thì chỉ mong mỗi sáng, đủ sức đi làm.
Cuối cùng là cô đơn. Cô đơn - hết giờ làm không biết nên đi đâu. Cô đơn - khi công việc không biết phải quyết thế nào. Cô đơn - khi kinh doanh thất bại. Cô đơn - khi xử lý con người. Cô đơn - khi đồng đội vô tâm. Cô đơn - khi nợ vây tứ phía. Cô đơn - khi người thân kỳ vọng quá nhiều. Cô đơn - khi không biết ai thật lòng!
Startup - Đời không chỉ màu hồng...!
Tiền hết tình tan hở cụ.Em thì ko khởi nghiệp mà đầu tư tất cả cho vk khởi nghiệp từ 2013. Cuối cùng sau 2 năm thì tiền mất đã đành mà mất luôn cả vk. Các cụ khởi nghiệp nên có nền tảng gia đình vững vàng chứ không mệt mỏi lắm.
Cụ viết hay và đúng lắm. Trải qua rồi mới biết.Các cụ đọc bít đâu cùng tâM trạng:
KHỞI NGHIỆP - ĐỜI KHÔNG CHỈ MÀU HỒNG!
Cầm giấy đăng ký kinh doanh trong tay, bạn đã là chủ doanh nghiệp. Wow, tuyệt vời! Nhưng niềm vui qua mau lắm!
Công ty cần bộ mặt. Bạn chọn một văn phòng đẹp. Tiền vốn vừa góp nên còn. 6 tháng sau, nghĩ đến tiền thuê nhà là bạn mất ngủ. Lẩm bẩm, phải tìm chổ khác giá rẻ hơn! Khổ nỗi, chi phí trang trí, thiết kế văn phòng nhiều quá. Giờ mà gỡ đi thì cũng không tận dụng được bao nhiêu. Vậy nên đi hay tiếp tục chịu tiền thuê nhà cao ngất?
Anh em ngày đầu bàn bạc phương án kinh doanh, mặt ai cũng sáng rỡ. Cứ như mở công ty ra là lụm tiền thiên hạ. Vô kinh doanh rồi mới thấy. Chi phí tăng gấp 3 lần dự tính mà doanh số lẹt đẹt, phù du. Đổ lỗi, trách cứ nhau rồi hục hặc. Bạn bè thân thiết từng nói với nhau bao điều, giờ chỉ còn giao tiếp qua tin nhắn, email.
Công ty mới, phân công không rõ ràng, chuyện gì cũng bàn nhưng giải pháp đưa ra không bao giờ có được sự đồng thuận. Anh lép vế thì tỏ ra bất mãn, không phục. Chuyện chi tiêu công ty không minh bạch, lại thêm tiếng xì xào. Cổ đông bắt đầu cãi nhau và tính đến chuyện rã đám. Đối mặt thị trường mệt 1, đối mặt anh em mệt 10!
Cứ tưởng tuyển nhân viên vô công ty, mình là chủ thì họ làm cho mình. Hoá ra, mình đi làm thuê cho họ. Công việc khó khăn, khách hàng khó chịu: nhân viên nhún vai, chuyện này hỏi sếp. Nhân viên thất tình, buồn bã, sếp phải tâm sự, dỗ dành. Nhân viên muốn nghỉ làm, chỉ cần buông một câu nhẹ bẫng. Nhân viên làm lỗi, sếp phải xắn tay áo vô sửa sai. Nhân viên thích tiêu xài, sếp phải bảo lãnh.
Những ngày cuối tháng, đứng ngồi không yên. Tiền lương, tiền bảo hiểm, tiền nhà, tiền nợ... ám ảnh luôn cả giấc mơ. Những ngày cuối năm, tiền Tết, tiền quà nghĩ mà bạc tóc. Nên lúc nào, xuống phòng kế toán, nghe báo tiền đủ rồi anh, mừng như trúng Vietlot!
Thị trường khốc liệt, đối thủ chiêu trò, cạnh tranh trên từng citimet. Giảm giá thì mất lời, ít tiền nên làm gì cũng khó. Cũng hiểu là phải làm khác đi, phải sáng tạo nhưng lực bất tòng tâm. Khách hàng được nuông chìu nên suốt ngày ỏng ẹo. Công nợ quá hạn đã lâu, hỏi thăm thu hồi thì giận dỗi. Tính người vốn hùng hổ nhưng đi năn nỉ riết, giờ nhũn như con chi chi!
Ngồi nhiều, không vận động nên bụng ngày càng to. Thấy đàn anh suốt ngày "cuốc đất" ở sân golf mà ngưỡng mộ. Ăn uống thất thường, nhậu nhẹt liên miên nên người cứ lờ đờ. Ngày xưa, sút bóng bằng 2 chân, lên công về thủ. Giờ thì chỉ mong mỗi sáng, đủ sức đi làm.
Cuối cùng là cô đơn. Cô đơn - hết giờ làm không biết nên đi đâu. Cô đơn - khi công việc không biết phải quyết thế nào. Cô đơn - khi kinh doanh thất bại. Cô đơn - khi xử lý con người. Cô đơn - khi đồng đội vô tâm. Cô đơn - khi nợ vây tứ phía. Cô đơn - khi người thân kỳ vọng quá nhiều. Cô đơn - khi không biết ai thật lòng!
Startup - Đời không chỉ màu hồng...!

Chiến trường rực lửa, nghe lời chú phỉnh bảo đường ra trận đẹp lắm, chết là đúng rồi cụ.Em sờ tát úp cách đây 4 năm, ban đầu cũng có chút thành công nên 2017 em nghỉ
việc, công việc gắn bó gần 10 năm ngành tài chính và cũng có chút vị trí, để tập trung vào kinh doanh online, ai ngờ sau khi nghỉ việc công ty thì việc KD riêng ngày càng đi xuống và 2019 là 1 dấu hỏi lớn, sau 4 năm sờ tát, ở lứa tuổi lưng chừng 4x, không ngờ giờ em lại rơi vào tình trạng chơi vơi thế này, thấy tương lai sao mờ mịt
Em kinh doanh trong mảng yêu cầu tính sáng tạo cao và thay đổi liên tục, đám trẻ 9x giờ nổi lên và thích ứng ngày càng tốt còn mình thì càng già và càng kém đi, không cạnh tranh nổi với tụi nó nữa rồi.
Năm nay tính ra thu nhập em chỉ bằng 1/2 năm 2017, năm 2017 chỉ bằng 1/4 năm 2016, Với tình trạng bết bát cuối năm nay (vốn là mùa buôn bán tốt nhất trong năm) thì 2019 khả năng là em bị đứng ngoài cuộc chơi rồi.
Đằng sau là cả 1 gia đình lớn phải chu cấp, bố mẹ già, vợ, mấy nhóc F1...mình là người duy nhất có thu nhập...
4x có cụ nào từng rơi vào cảnh chơi vơi về tương lai như em ko? Trong lòng buồn và nản mà bề ngoài em vẫn phải gắng tỏ ra bình thường, mình mà hoang mang thì người nhà còn lo lắng gấp mấy lần...
Cái giá phải trả cao thật .
Hic, e quên ko bẩu e copy pết cac cụ ạ nhưng mà thấy cũng có mình 1 ít trong đó.Cụ viết hay và đúng lắm. Trải qua rồi mới biết.
Hê hê, đọc mà thấy mình trong đó. Em mở rồi đóng 3 c.ty rồi,mất mất mấy ông bạn chí cốt. Bị công an gọi lên vặn vẹo, tường trình vì hoá đơn của mình bị tảy, ghi nội dung khác để chiếm tiền hoàn thuế mầy lần, bạc cả đầu. Giờ nghĩ lại vẫn còn hãiCác cụ đọc bít đâu cùng tâM trạng:
KHỞI NGHIỆP - ĐỜI KHÔNG CHỈ MÀU HỒNG!
Cầm giấy đăng ký kinh doanh trong tay, bạn đã là chủ doanh nghiệp. Wow, tuyệt vời! Nhưng niềm vui qua mau lắm!
Công ty cần bộ mặt. Bạn chọn một văn phòng đẹp. Tiền vốn vừa góp nên còn. 6 tháng sau, nghĩ đến tiền thuê nhà là bạn mất ngủ. Lẩm bẩm, phải tìm chổ khác giá rẻ hơn! Khổ nỗi, chi phí trang trí, thiết kế văn phòng nhiều quá. Giờ mà gỡ đi thì cũng không tận dụng được bao nhiêu. Vậy nên đi hay tiếp tục chịu tiền thuê nhà cao ngất?
Anh em ngày đầu bàn bạc phương án kinh doanh, mặt ai cũng sáng rỡ. Cứ như mở công ty ra là lụm tiền thiên hạ. Vô kinh doanh rồi mới thấy. Chi phí tăng gấp 3 lần dự tính mà doanh số lẹt đẹt, phù du. Đổ lỗi, trách cứ nhau rồi hục hặc. Bạn bè thân thiết từng nói với nhau bao điều, giờ chỉ còn giao tiếp qua tin nhắn, email.
Công ty mới, phân công không rõ ràng, chuyện gì cũng bàn nhưng giải pháp đưa ra không bao giờ có được sự đồng thuận. Anh lép vế thì tỏ ra bất mãn, không phục. Chuyện chi tiêu công ty không minh bạch, lại thêm tiếng xì xào. Cổ đông bắt đầu cãi nhau và tính đến chuyện rã đám. Đối mặt thị trường mệt 1, đối mặt anh em mệt 10!
Cứ tưởng tuyển nhân viên vô công ty, mình là chủ thì họ làm cho mình. Hoá ra, mình đi làm thuê cho họ. Công việc khó khăn, khách hàng khó chịu: nhân viên nhún vai, chuyện này hỏi sếp. Nhân viên thất tình, buồn bã, sếp phải tâm sự, dỗ dành. Nhân viên muốn nghỉ làm, chỉ cần buông một câu nhẹ bẫng. Nhân viên làm lỗi, sếp phải xắn tay áo vô sửa sai. Nhân viên thích tiêu xài, sếp phải bảo lãnh.
Những ngày cuối tháng, đứng ngồi không yên. Tiền lương, tiền bảo hiểm, tiền nhà, tiền nợ... ám ảnh luôn cả giấc mơ. Những ngày cuối năm, tiền Tết, tiền quà nghĩ mà bạc tóc. Nên lúc nào, xuống phòng kế toán, nghe báo tiền đủ rồi anh, mừng như trúng Vietlot!
Thị trường khốc liệt, đối thủ chiêu trò, cạnh tranh trên từng citimet. Giảm giá thì mất lời, ít tiền nên làm gì cũng khó. Cũng hiểu là phải làm khác đi, phải sáng tạo nhưng lực bất tòng tâm. Khách hàng được nuông chìu nên suốt ngày ỏng ẹo. Công nợ quá hạn đã lâu, hỏi thăm thu hồi thì giận dỗi. Tính người vốn hùng hổ nhưng đi năn nỉ riết, giờ nhũn như con chi chi!
Ngồi nhiều, không vận động nên bụng ngày càng to. Thấy đàn anh suốt ngày "cuốc đất" ở sân golf mà ngưỡng mộ. Ăn uống thất thường, nhậu nhẹt liên miên nên người cứ lờ đờ. Ngày xưa, sút bóng bằng 2 chân, lên công về thủ. Giờ thì chỉ mong mỗi sáng, đủ sức đi làm.
Cuối cùng là cô đơn. Cô đơn - hết giờ làm không biết nên đi đâu. Cô đơn - khi công việc không biết phải quyết thế nào. Cô đơn - khi kinh doanh thất bại. Cô đơn - khi xử lý con người. Cô đơn - khi đồng đội vô tâm. Cô đơn - khi nợ vây tứ phía. Cô đơn - khi người thân kỳ vọng quá nhiều. Cô đơn - khi không biết ai thật lòng!
Startup - Đời không chỉ màu hồng...!

Cụ copy đâu mà hay quá, đọc cứ thấy thấm vãi.Hic, e quên ko bẩu e copy pết cac cụ ạ nhưng mà thấy cũng có mình 1 ít trong đó.
từ 2013 em đã mở cty trong SG, 1-2 năm đầu đúng là vất vả, cứ lo kiếm đủ tiền lương trả cho mình với nhân viên, thuê Vp ... cũng hết hơi. Giờ cty trong Sg vẫn hoạt động ổn và cậu bạn quản lý, em vì lý do gia đình nên cả nhà lội ngược ra Hn, túc tắc setup cái Vp mới từ đầu, năm nay em cũng đầu 3 đít chơi vơi rồi ạCụ chọn ngành khó, rủi ro lớn như thu nhập khủng. Sau mấy năm chiến đấu, cụ có tỷ nào chưa.?
Một năm để suy nghị lựa chọn là vừa để cụ bất đầu từ con số 0. May là không vướng nợ nần. Mà nợ cho quen, nợ ít thì mình sợ NH, nợ nhiều NH chiều mình như chiều vong. Sợ gì. Tiến lên.
Cụ sách vở phết nhỉ ? Tầm được nợ nhiều , ng chiều như chiều vong cũng không có mấy người đâu
