tôi cũng thấy ý kiến này đúngTôi thấy ý kiến đúng ^^
tôi cũng thấy ý kiến này đúngTôi thấy ý kiến đúng ^^
Nhà cháu cám ơnTôi thấy ý kiến đúng ^^
Thỏ triết lí ghê.Cũng không hẳn thế, thôi thì trong lúc đợi bị họp đầu tuần, Thỏ biên vài nhời.
Đọc đi đọc lại những comment dạng này trong thớt, Thỏ vẫn thấy đáng thương hơn là đáng chê trách (dù Thỏ biết có thể có sự giận dữ nếu nghe rằng đó là comment đáng thương). Thỏ cho rằng có biểu hiện của hội chứng "phức cảm tự ti" (Superiority Complex) phảng phất trong những comment này. Trong hiểu biết hạn hẹp về Tâm lý học (qua môn Tâm lý học tại Đại học và đọc sách), Thỏ giải thích một phần nguyên nhân gây ra những comment " trái chiều" mà ai đọc cũng phần lớn đều thấy chưa ổn dù rất tôn trọng chính kiến đối lập.
“Superiority complex” – được dịch ra là “Phức cảm thượng đẳng”, hay "Phức cảm tự ti"/“Mặc cảm tự ti”, là khái niệm trong lý thuyết tâm lý học cá nhân của Alfred Adler, được hiểu là “ý nghĩ phóng đại của một người về khả năng và thành tích cá nhân xuất phát từ cảm giác tự ti quá lớn”. Nôm na, đây là cảm giác "Tôi tốt hơn mọi người".
Theo Thuyết Tâm lý cá nhân của chuyên gia tâm thần học Alfred Adler, từ lúc sinh ra, con người đã có cảm giác chủ quan rằng mình thua kém người khác. Những cảm giác hụt hẫng và không an toàn, xuất phát từ sự yếu kém về thể chất hoặc từ vấn đề tâm lý có thể dẫn đến loạt hành vi thúc đẩy cá nhân phấn đấu thành công hoặc vượt trội. Adler gọi tên cảm giác ấy là phức cảm tự ti (Inferiority complex).
Mặc cảm tự ti có thể đến từ những khiếm khuyết cơ thể hoặc bị bệnh nặng của một người từ ấu thơ; cảm giác tự ti còn có thể đến từ việc trẻ bị bỏ rơi, hoặc bị lạm dụng.
Gọi hội chứng đó là "complex" - phức cảm, là bởi tính hai mặt của nó, một người có phức cảm thượng đẳng, trớ trêu thay, lại luôn cảm thấy tự ti về bản thân. Cảm giác tự ti ấy nằm sâu trong tâm trí người đó, dễ dàng được bao bọc bởi sự thượng đẳng, bởi suy nghĩ rằng họ tốt hơn những người khác.
Phức cảm thượng đẳng biểu hiện dưới các triệu chứng:
1. Viện cớ: Người đó đổ lỗi lên người khác hoặc những tác nhân từ bên ngoài cho khuyết điểm của họ và luôn xoay quanh những lý do bao biện cho thất bại của họ.
2. Hung hăng: Những người bị hội chứng này này có một nhu cầu được nhìn nhận như cách họ nhìn nhận bản thân, thế nên điều này thường được thể hiện bằng một thái độ hung hăng, đôi khi thô lỗ.
3. Tự tách biệt: Tự tách biệt ở đây không phải là tách biệt với mọi người mà chính là vấn đề với cái tôi và lòng tự trọng của người đó, sự tự ti ẩn sâu bên trong.
4. Lo âu: Những người này thường lo âu và họ luôn phải đấu tranh giữa bản sắc cá nhân của họ và hình ảnh họ tự đặt ra.
5. Khẳng định mình đúng một cách độc đoán: "Tôi luôn đúng và bạn sai". Họ không đồng tình với quan điểm của ai và sẽ thường không tôn trọng đối phương nếu người đó không đồng tình với họ.
6. Tự hợp lý hóa: Họ luôn tự hợp lý hóa hành động của mình. Khi đối mặt với thất bại, họ tự thuyết phục bản thân rằng mục tiêu của họ cũng chẳng quan trọng, hoặc họ tự thuyết phục bản thân mình rằng kết quả ấy cũng có cái hay.
(Tham khảo từ spiderum.com, apa.org…)
Kết luận:
Thỏ tin đây là biểu hiệu của 1 dạng "phức cảm tự ti".
Một số người có khiếm khuyết về cái gì đó nhưng đã vượt lên khó khăn để thành công trong 1 lĩnh vực nào đó là rất đáng khen ngợi. Nhưng việc khen ngợi (quá đà) cũng gây ra những vấn đề về tâm lý mà đôi khi khổ chủ lại có xu hướng yêu cầu tất cả phải thừa nhận, vinh danh mình theo kiểu: Ô hay, tôi như nài như nà này, tôi vượt qua được và thành công này.
E 7 năm làm HT HPH của lớp + trường THCS, 3 năm làm HT HPH lớp của THPT:Hôm qua em đi họp phụ huynh đây. Quĩ còn 2.5 tr thôi mà tổ chức cho 50 cháu ăn gàn rán + cô ca thì chưa đủ, hội trưởng kêu gọi phụ huynh tùy tâm góp thêm, có phụ huynh phản đối bảo chỗ thiếu ( chắc tầm 1 tr ) thì chia đầu người, hội trưởng bảo không , phụ huynh nào góp thì góp không thì ban chi hội tự góp cho đủ. Một lúc chả thấy ai góp gì, một chị trong ban chi hội mới lý nhỉ nói để tôi tự nguyện góp thêm 1 tr nữa. Cuối giờ họp em kéo áo bạn chi hội trưởng góp thêm 500 k để bạn ấy nhận của chị kia 500k thôi.
)Đọc kĩ cả thớt đi cụ: mẹ cháu nó có 5 đứa con và chưa có năm nào đóng quỹ cho bất cứ đứa nào thì có thay đổi vào mắt, nó là bẩn tính rồi.Nhà cháu cám ơn
Nói gì thì nói, trẻ con nó biết gì đâu. Mẹ cháu có thể ương bướng nhưng mình là người lớn, có thể cho cháu vào vui cùng bạn bè mà.
Mẹ cháu nhìn thấy khắc tự nghĩ lại phải không ạ?
Kể cả đọc kỹ rồi, e vẫn thấy việc nên làm là ko phân biệt ph cháu nó đóng quỹ hay ko, mẹ nó là dạng quái thai thì thì mình ko nên động vào, thậm chí ko dây. Mình cứ làm việc mình 1 cách tốt nhất thôi.Đọc kĩ cả thớt đi cụ: mẹ cháu nó có 5 đứa con và chưa có năm nào đóng quỹ cho bất cứ đứa nào thì có thay đổi vào mắt, nó là bẩn tính rồi.
Xã hội mà cụ, người kiểu gì cũng có hết. Em cũng có thời gian làm bph nên gặp nhiều. Đa số mọi người đóng cho xong (dù có thắc mắc), nhưng cũng có 1 số ít phụ huynh nhất không đóng quỹ lớp, bph đành chịu thôi, làm gì được. Đến khi liên hoan, phần thưởng.. các con đều có phần như nhau cả, không cháu nào phải đứng ngoài.Có nhiều người cũng "bựa" lắm. Khoa em mỗi lần đóng góp hò hét đ.c bựa kia đến là khổ.
Lên báo rồi. Nổi tiếng rồiMình thấy có rất nhiều anh chị có đạo đức "thật" nhận xét làm như vậy là kỳ thị đứa trẻ!
Nếu không rõ ràng ở ngay lớp 1 cho bé và cả phụ huynh hiểu rõ thì sau này lớn hơn còn có hại cho đứa bé và phụ huynh hơn.
Trên đời này đầy những kẻ ma mãnh là khôn lỏi, dạy cho họ và con cái họ sự công bằng bình đẳng cũng là điều tốt.
Còn gia đình nghèo nếu có thì chắc 31 con người kia họ chắc chắn cũng đã hỗ trợ rồi.
Nhưng cái kiểu thiếu hiểu biết mà cãi cùn đến cùng như trên thì chẳng ai ưa được, kể cả trong công việc, gia đình hay tiếp xúc xã hội!
Em thấy cụ chỉ luôn thương cô giáo thôiCác cụ mợ chỉ cần có tình thương yêu trẻ thơ suy nghĩ của các cm sẽ khác. Đứa trẻ không có lỗi, trách nhiệm yêu thương và bảo vệ trẻ nhỏ là trách nhiệm của toàn xã hội. Nếu vẫn chưa buông bỏ được thì hay hướng mũi dùi đến cô giáo, hội phụ huynh kia và cha mẹ đứa trẻ.

Còm này như nói hộ lòng em.Cái kiểu tư duy của mợ ý là, mình ko cần vì mọi người nhưng mọi người phải có trách nhiệm vì mình ý mợ. Lại còn lấy ví dụ nếu 10 cháu ko đóng thì sao, Haizza, nếu ko rành mạch năm sau sẽ có thêm phụ huynh nghĩ tao chẳng cần đóng con tao sẽ vẫn được ăn, chúng mày tự bỏ tiền túi ra mà trả.
Nghĩ cũng khổ thân!!
E 7 năm làm HT HPH của lớp + trường THCS, 3 năm làm HT HPH lớp của THPT:
- Đc: học đc Nhẫn nhịn nhiều và có thêm nhiều ng biết, có thêm một số mối quan hệ xã hội (trong sáng)
- Mất: thời gian; chi phí (khá nhiều so với các PH ko tham gia HPH); nhiều lúc cũng ức chế vì một số kiểu PH ko hợp tác như các cun mợ đã nêu ở trên
Lúc về nhà em hỏi là có phải tự nguyện bỏ ra thêm xèng cho bọn trẻ trâu ăn không? thì chỉ thấy cười có vẻ hơi mếu. 
Việc này dễ, trong cuộc họp phụ huynh, mợ nêu ra 2 trường hợp chưa đóng quỹ (không công khai tên ph/hs). Nhấn mạnh đây là hoạt động chung, nên các con đều có quyền lợi và nghĩa vụ. Tuy nhiên, hai khoản đó chưa thu được, cá nhân Mợ thì không thể đóng bù. Vậy, mợ đề nghị mở thêm quỹ mới, theo nguyên tắc tự nguyện để giúp 2 con có hoàn cảnh đặc biệt đó (chắc bố mẹ có khó khăn tạm thời về tài chính), số dư để chi thưởng và liên hoan cho các con.Còm này như nói hộ lòng em.
Năm nay em làm BHP cho con lớp 6. Đầu cấp 2 phải mua Tivi, rèm và trang bị khá nhiều thứ cho lớp đầu cấp nên mỗi PH góp nhiều lần, tổng 1 triệu cả năm. Có 2 PH không đóng bất kỳ khoản nào. Em gởi ds thu chi lên group và cuối năm học vừa rồi có Ph trách em sao không đòi 2 PH kia trong khi mọi quyền lợi đều như con họ. Làm BPh vừa lo cho các con, vừa phải đi đòi nợ thế này thì em chịu thua không làm được. Nhưng em cũng đang lo, năm sau nhỡ có thêm các Phụ huynh khác học theo và chầy bửa ra như thế chắc em nghỉ sớm.