- Biển số
- OF-110102
- Ngày cấp bằng
- 23/8/11
- Số km
- 1,735
- Động cơ
- 402,135 Mã lực
Thu Hương, Ng Sơn ăn thời gian đầu còn ngon, sau thấy chán quá. Giờ bánh gato e thấy của POEME ăn rất ổn, vừa miệng
Đây là 1 Case Study cho dân làm kinh doanh học hỏi cụ ạ. Bạn CEO này rất nhân văn thì mới có cách xử lý nhẹ nhàng thế, bản chất là bạn ấy cũng thuộc hàng dòng dõi kinh doanh nên cũng thấm nhuần được "chất quý tộc" trong con người.Em đọc bài phỏng vấn em CEO của Thu Hương thấy nói là chị Madam Hương đồng ý bán hết cổ phần để đi Pháp và có ký cam kết là không làm bánh trong 10 năm,sau đấy chị ấy về VN và xin quay lại nhưng các cổ đông của Thu Hương không đồng ý.Chị Madam Hương lại xin mở một tiệm bánh trong Đà nẵng để thỏa mãn đam mê xong đùng cái chị quay lại HN mở tiệm bánh,và chị ấy còn bất ngờ đòi nhà ở Phan Đình Phùng đang cho Thu Hương thuê.
Em nghĩ không ai ép được chị madam Hương phải bán cổ phần cả,lúc đầu tiệm bánh của chị ấy mang tính chất gia đình nhưng sau nó phát triển thì đòi hỏi phải chuyên nghiệp hóa bài bản nên chị ấy mới gọi cổ đông. Mà đã muốn chuyên nghiệp thì lề lối làm việc cũng phải thay đổi không thể theo kiểu gia đình trị được, cái sai lầm bán hết cổ phần ra nước ngoài thì chị ấy phải trả giá thôi.
cụ show hộ em cái hợp đồng không có điều khoản 10 năm đó hộ em được không ạCụ share cái hợp đồng đó lên hộ em cái.

Nó là thuê bồi bút cào phím cụ ạ.Đây là 1 Case Study cho dân làm kinh doanh học hỏi cụ ạ. Bạn CEO này rất nhân văn thì mới có cách xử lý nhẹ nhàng thế, bản chất là bạn ấy cũng thuộc hàng dòng dõi kinh doanh nên cũng thấm nhuần được "chất quý tộc" trong con người.
Giầu có thì có thể 1 đời, nhưng Sang trọng ít nhất phải 3 đời

giả định nhân văn này cũng là một giả thuyết; giả thuyết thứ hai là "đánh chó thì phải ngó chủ" vì ai đó nói là chị này giờ có quan hệ cả với anh biển vàng biển bạc gì đó, đánh vào nó chỉ tốn tiền và mệt sức thôiĐây là 1 Case Study cho dân làm kinh doanh học hỏi cụ ạ. Bạn CEO này rất nhân văn thì mới có cách xử lý nhẹ nhàng thế, bản chất là bạn ấy cũng thuộc hàng dòng dõi kinh doanh nên cũng thấm nhuần được "chất quý tộc" trong con người.
Giầu có thì có thể 1 đời, nhưng Sang trọng ít nhất phải 3 đời
Em không có cụ ạ. Cụ chốt như đóng gạch ý nên em nghĩ cụ có.cụ show hộ em cái hợp đồng không có điều khoản 10 năm đó hộ em được không ạ![]()
Chuẩn cụ. Miễn là mình ăn thấy ngon, còn thì kệ bố.Nó là thuê bồi bút cào phím cụ ạ.
Tất cả những sự việc như này thì người ngoài KHÔNG bao giờ đánh giá đúng được, người trong cuộc họ bem nhau thôi.
Mình là người tiêu dùng thì mua theo hiểu biết và size mồm mình mà thôi![]()
Chắc cụ đặt nặng yêu cầu hình thức để đi biếu chăng? Em thì quan trọng chất lượng hơn. Trước nhà em năm nào cũng dc biếu 1 hộp bánh trung thu của 1 thương hiệu gia truyền. Năm nào cũng vậy, vẫn túi bọc đó, vẫn vỏ hộp đó, bánh thì được điều chỉnh tùy từng năm. Nhưng mà em vẫn thích.
Lậy cụ, cụ như ma xó ấy, cái gì cũng biết
Bánh này em cũng từng ăn rồi, Năm đầu thì ok em thấy ổn ngon nhưng 1-2 năm quay trở lại em thấy chất lượng đi xuống nên thôi năm nay em không mua nữa
Thu Hương, Ng Sơn ăn thời gian đầu còn ngon, sau thấy chán quá. Giờ bánh gato e thấy của POEME ăn rất ổn, vừa miệng
Đây là 1 Case Study cho dân làm kinh doanh học hỏi cụ ạ. Bạn CEO này rất nhân văn thì mới có cách xử lý nhẹ nhàng thế, bản chất là bạn ấy cũng thuộc hàng dòng dõi kinh doanh nên cũng thấm nhuần được "chất quý tộc" trong con người.
Giầu có thì có thể 1 đời, nhưng Sang trọng ít nhất phải 3 đời
suy luận thôi cụ ạ. ceo mới của thu hương nói là có cái điều khoản 10 năm ấy, nếu ko có mà lên báo nói là có thì chắc cái madam hương (chủ cũ) ấy ko vén váy lên mà kêu là ko có thì mới là lạEm không có cụ ạ. Cụ chốt như đóng gạch ý nên em nghĩ cụ có.
Nếu cụ suy thế thì sao cụ không suy là có điều khỏan thế thì Thu Hương nó kiện cho MD Hương vỡ mặt ra.suy luận thôi cụ ạ. ceo mới của thu hương nói là có cái điều khoản 10 năm ấy, nếu ko có mà lên báo nói là có thì chắc cái madam hương (chủ cũ) ấy ko vén váy lên mà kêu là ko có thì mới là lạ
Cụ đọc đoạn phỏng vấn ceo của thu hương mới chứ ạ ? kiện cáo ở vn thì cụ cũng biết rồi chứ ạ, mệt mỏi và tốn tiền, thời gian, thay vì đó giành thời gian đó để phát triển thương hiệu, một suy nghĩ rất tích cực và thực tế. sa đà vào chuyện kiện cáo thì thiệt cả haiNếu cụ suy thế thì sao cụ không suy là có điều khỏan thế thì Thu Hương nó kiện cho MD Hương vỡ mặt ra.
Thôi. Em nghĩ là với cụ em không tranh cãi nữa. Dừng tại đây.Cụ đọc đoạn phỏng vấn ceo của thu hương mới chứ ạ ? kiện cáo ở vn thì cụ cũng biết rồi chứ ạ, mệt mỏi và tốn tiền, thời gian, thay vì đó giành thời gian đó để phát triển thương hiệu, một suy nghĩ rất tích cực và thực tế. sa đà vào chuyện kiện cáo thì thiệt cả hai
"Nếu chị tự tin mình đúng, trong khi bản thân thương hiệu của chị lại thiệt hại nặng nề như vậy mà chị lại không khởi kiện thì thật lạ.
Tôi lại có suy nghĩ khác chị!
Thật ra, buổi tối đầu tiên sau khi bài báo đó xuất hiện trên mạng, điều trước nhất tôi cũng nghĩ tới là khởi kiện chị Hương ra toà. Tôi có đầy đủ bằng chứng mà. Rõ ràng bài báo đó là một đòn chí mạng với Thu Hương Bakery. Sự ảnh hưởng của nó là rất lớn, vì tốc độ viral khủng khiếp, không có cách nào ngăn chặn được. Nhân viên trong công ty cũng hoang mang, lo lắng.
Nhưng sau một đêm suy nghĩ thì tôi thay đổi. Khi đó tôi là một bà mẹ có con nhỏ. Tôi không muốn mình sa đà vào một vụ kiện tụng kéo dài, tốn kém và mệt mỏi.
Là một CEO, tôi thấy mình phải có trách nhiệm khắc phục những thiệt hại do bài trả lời phỏng vấn của chị Hương gây ra, phải xử lý những khủng hoảng trong nội bộ công ty. Việc kiện tụng có thể giải quyết được mâu thuẫn, nhưng không giải quyết được tận cùng vấn đề.
Nghĩ một cách tích cực, thì chuyện xảy ra cũng có mặt tốt. Thu Hương Bakery sẽ có cơ hội chứng tỏ rằng sự tồn tại của mình không phụ thuộc vào cá nhân nhất định nào đó. Còn bản thân tôi cũng có cơ hội để không phải núp bóng một ai vì lý do thương hiệu nữa."
Và còn dưới đây nữa ạ . Theo cụ thì bị ép nhau bán đẩy nhau ra khỏi công ty thì có thể cho thuê nhà không
" Đúng lúc ấy, chị Hương lại có ý định đi định cư ở nước ngoài. Chị bán dần cổ phần cho nhóm cổ đông chúng tôi. Cuối cùng, vào tháng 9/2011, chị Hương đề nghị bán nốt phần vốn còn lại (tương đương 10% cổ phần) trước khi sang Pháp định cư.
Nhưng tôi nhớ chính bà Thu Hương đã khẳng định rằng, bà đã "buộc phải bán lại" toàn bộ cổ phần ở Thu Hương Bakery?
Đối diện với điều chị Hương nói, tôi vừa bất ngờ, vừa buồn cười.
Thú thực, trong chuyện quản lý, điều hành doanh nghiệp, chị Hương và nhóm cổ đông trong công ty có thể có những khác biệt về đường lối, nhưng về cơ bản, chúng tôi không có mâu thuẫn gì lớn với nhau.
Vệc chị Hương bán nốt 10% cổ phần còn lại là vì kế hoạch cá nhân của chị ấy, hoàn toàn tự nguyện, không phải ai ép buộc. Bằng chứng là sau khi chị Hương bán lại cổ phần và rời khỏi công ty sang Pháp, chúng tôi vẫn thuê căn nhà 35C Phan Đình Phùng và 263 – 265 Giảng Võ do chị Hương làm chủ sở hữu để tiếp tục kinh doanh.
Tháng 9/2013, khi chị Hương về Hà Nội, chúng tôi lại gia hạn hợp đồng thuê nhà đến năm 2019. Suốt những năm đó, tôi là người đóng thuế thu nhập cá nhân thay cho chị Hương từ tiền thuê nhà. Nếu mâu thuẫn với nhau đến mức phải đẩy nhau ra khỏi công ty thì những chuyện sau đó chẳng thể vui vể đến thế được"
Cháu cũng biết tương đối rõ về vợ chồng thu hương. Khẳng định là đồng chí chồng không cờ bạc gì, giờ chỉ đạp xe sinh hoạt như cụ hưu. Còn vụ mua bán là có thật và sau bài báo 2016 là có sự giàn xếp lớn chứ không có sự bỏ qua đâu. Chẳng qua là 2 bên không muốn làm to chuyện và cũng chả ai ăn được ai nhéChị H sai cụ ak...nhưng bên em M thì nó làm việc kiểu Tư bản quen rồi lên nó không thèm để ý,em tiếp xúc em ý cũng ko ít cụ ak![]()
Chắc em nhầm cụ mợ ạ...còn cơ anh Biển Vàng mà cụ mợ bảo không làm lớn chuyện được thì,nói về cả tiền và thế thì chị H nói thật không có một chút cửa nào có cơ hoà đâu ạ.Cháu cũng biết tương đối rõ về vợ chồng thu hương. Khẳng định là đồng chí chồng không cờ bạc gì, giờ chỉ đạp
xe sinh hoạt như cụ hưu. Còn vụ mua bán là có thật và sau bài báo 2016 là có sự giàn xếp lớn chứ không có sự bỏ qua đâu. Chẳng qua là 2 bên không muốn làm to chuyện và cũng chả ai ăn được ai nhé