[Funland] Tiện bút của Cao Việt Dũng: Trai Hà Nội như thế nào?

Mystery2024

Xe điện
Biển số
OF-846727
Ngày cấp bằng
15/1/24
Số km
2,984
Động cơ
174,787 Mã lực
Trai HN (hoặc sinh ra lớn lên ở HN), bạn bè em thấy có 2 dạng: 1 là giỏi, siêng năng, đảm đang... 2 là như cậu ấm, 40 tuổi ko biết nấu cơm, quét nhà, rửa chén. Chém gió là giỏi

"Chém gió" với nghĩa là "nói miệng" cũng nhiều kiểu, liên quan đến nội dung là gì. Giao tiếp thể hiện tư tưởng, quan điểm, cách tư duy. Em chựa thấy ai không có gì để nói mà lại nói giỏi.

Còn nếu "chém gió" là nói vớ vẩn, thì sao lại khen mình trai Hà Nội giỏi? Ở đâu mà chả có người nói vớ vẩn.
 

Mystery2024

Xe điện
Biển số
OF-846727
Ngày cấp bằng
15/1/24
Số km
2,984
Động cơ
174,787 Mã lực
Những thớt như này e thấy để hoài niệm chứ đâu phải để đánh giá. Gặp 1 ông Hanoi hay 1000 ông cũng chả thể kết luận dc gì nên đừng mất công đánh giá :))

Có nhiêu hết bấy nhiêu, chả thừa ông nào thì biết toàn ghế, không phải bàn rồi :D
 

Mystery2024

Xe điện
Biển số
OF-846727
Ngày cấp bằng
15/1/24
Số km
2,984
Động cơ
174,787 Mã lực
Bài hát này, ca sỹ Ngọc Tân hát hay nhất, ý kiến cá nhân của e.

Em lần xa HN lâu nhất là 1 tháng học trong SG. Hồi ấy em mới đi làm, phải trả đủ chứng chỉ cho trung tâm đào tạo. Nhóm bọn em (3 gái, 1 trai cùng đơn vị kinh doanh) xin ra ngoài Quận 1 ở một khách sạn nhỏ, nửa đêm nhìn xuống vẫn lấp lánh đèn, nghĩ là cho đông vui. Thế mà buồn, đến mức anh trai duy nhất tối nào cũng xuống ngồi cạnh trông xe với chú bảo vệ. Thỉnh thoảng rủ các em ăn trứng vịt lộn cho đỡ nhớ nhà vì đồ ăn bỏ đường, bỏ tiêu, đến phở cũng không còn vị Bắc. Lúc ấy nghe "Hà Nội và Tôi" chảy nước mắt. Sau này mỗi lần đi công tác, em vẫn có cảm giác phải kiềm giữ như thế, nhưng không khóc nữa.
 

Saigonphobmw

Xe máy
Biển số
OF-898019
Ngày cấp bằng
20/11/25
Số km
59
Động cơ
1,104 Mã lực
Tuổi
45
Em lần xa HN lâu nhất là 1 tháng học trong SG. Hồi ấy em mới đi làm, phải trả đủ chứng chỉ cho trung tâm đào tạo. Nhóm bọn em (3 gái, 1 trai cùng đơn vị kinh doanh) xin ra ngoài Quận 1 ở một khách sạn nhỏ, nửa đêm nhìn xuống vẫn lấp lánh đèn, nghĩ là cho đông vui. Thế mà buồn, đến mức anh trai duy nhất tối nào cũng xuống ngồi cạnh trông xe với chú bảo vệ. Thỉnh thoảng rủ các em ăn trứng vịt lộn cho đỡ nhớ nhà vì đồ ăn bỏ đường, bỏ tiêu, đến phở cũng không còn vị Bắc. Lúc ấy nghe "Hà Nội và Tôi" chảy nước mắt. Sau này mỗi lần đi công tác, em vẫn có cảm giác phải kiềm giữ như thế, nhưng không khóc nữa.
Nhiều ngưòi quen em ở HN vào SG làm ăn xong ở lại luôn. Hỏi vì sao thì bảo do khí hậu, ít bon chen, hàng xóm cũng ít tọc mạch hơn, ko phải để ý tứ nhiều
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top