- Biển số
- OF-31357
- Ngày cấp bằng
- 14/3/09
- Số km
- 1,030
- Động cơ
- 489,902 Mã lực
giờ xèn đã đổi ra đô rồi gửi sang nhà anh sỹ hết cả rồi , cụ còn hỏi làm giề.
Không thảo luận vấn đề "giẫy chết" ở đây được đâu Cụ Lần trước em bị nhắc nhở rùi. Đây là chủ đề về tiền. Nhưng nói chung là Cụ nói đúng.Nó vẫn giẫy chết nhưng thời gian giẫy chết lâu quá nên mình lại chết trước nó vì tuổi già thôi cụ ơi
Quãng thời gian vị khách để lại 100$ đi kiểm tra phòng là tiền đấy ạ, vì thế mới có chuyện kụ gửi bank 100, 1 năm kụ thu về 110 đồng. Thời gian là tiền đấy chứ, câu chuyện này ko phải là bài toán về tài chính.Không phải lờ đờ nhà mềnh nghu đâu ah, chỉ có điều cỗ máy chưa đi vào quỹ đạo vì có nhiều tiêu cực thoai (cái này cháu dự ) đến lẹt đẹt như cháu còn thấy lo hống hồ các cụ ở trên cao gió lớn
cháu có câu chiện sưu tầm hầu các cụ
Trong một thị trấn kia, thời buổi kinh tế khó khăn, ai cũng nợ nần tùm lum.
Một khách du lịch ghé qua.
* Ông ta vào khách sạn duy nhất trong thị trấn, đặt một tờ $100 lên mặt quầy tiếp tân, và đi lên kiểm tra để chọn lấy một phòng.
* Người chủ khách sạn cầm lấy tờ $100 và chạy đi trả nợ cho người bán thịt.
* Người bán thịt cầm tờ $100 và chạy đi trả nợ cho người nuôi heo.
* Người nuôi heo cầm tờ $100 , chạy đi trả nợ cho nhà cung cấp thức ăn và xăng dầu.
* Nhà cung cấp thức ăn và xăng dầu cầm tờ $100 và chạy đi trả nợ cho cô gái điếm của thị trấn, mà trong thời buổi khó khăn đó đã phải cho khách hàng mua chịu.
* Cô gái điếm chạy tới khách sạn, và trả nợ $100 cho người chủ khách sạn vì những phòng mà cô ta đã thuê khi đưa khách của mình đến.
* Người chủ khách sạn khi đó lại đặt tờ $100 lên mặt quầy để vị khách du lịch không ngờ vực điều gì.
* Đúng lúc đó, sau khi kiểm tra phòng người du khách đi xuống, cầm lấy tờ $100, bảo rằng ông ta không thích phòng nào cả rồi rời khỏi thị trấn.
Không ai kiếm được tí tiền nào.
Tuy nhiên, cả thị trấn giờ lại không bị nợ nần, và cực kỳ lạc quan khi nhìn về viễn cảnh tương lai.