- Biển số
- OF-396675
- Ngày cấp bằng
- 14/12/15
- Số km
- 1,128
- Động cơ
- 37,603 Mã lực
- Tuổi
- 39
Sự thật là thế mục đích của U ra nhập Nato là hù Nga ko giám đấm, giờ nó đấm rồi thì ra nhập còn ý nghĩa gì nữa mà anh Ky vẫn ham hố.Nga bảo nó không thích thế. Ai muốn thì cứ nêu quan điểm. Thời đầu tiên chỉ là Ukr nói không với Nato. Ukr không thích thế nên nó làm phần 2, Crimea + Ukr nói không với Nato. Ukr lại không thích thế nên nó làm phần 3 với 4 tỉnh + nói không với Nato. Lần họp gần đây nó bảo lần sau là 8 tỉnh rồi. Bây giờ ông nào muốn thì cứ bật quan điểm thôi. E rằng lần sau nó bảo 10 tỉnh. Ukr mà không tỉnh ra thì khéo chỉ còn ki ép
Em hỏi con AI thì nó tổng hợp dc 1 số liên minh quân sự thân thiết khi đụng chuyện thì thân ai lấy lo.
Tổng hợp các liên minh/quân sự – phòng thủ tập thể trong lịch sử (giống mô hình “một nước bị tấn công → cả khối phải bảo vệ”), nhưng đã tan rã, không thực hiện nghĩa vụ hỗ trợ, hoặc phản ứng yếu đến mức mang tính “đổ vỡ hiệu lực”.
(Không tính NATO, vì chưa có thành viên NATO nào bị tấn công)
1. Liên minh Ba Nước – Triple Alliance (Đức – Áo-Hung – Ý), 1882–1915
- Điều khoản: Ý phải hỗ trợ Đức và Áo-Hung nếu bị tấn công.
- Thực tế: Khi Thế chiến I nổ ra (1914), Ý từ chối hỗ trợ, tuyên bố Áo-Hung là bên gây chiến → 1915 còn quay sang tấn công chính liên minh cũ.
- => Kết luận: Khối xem như tan rã khi chiến tranh bắt đầu.
2. Liên minh Xô Viết – Trung Quốc (Hiệp ước Hữu nghị 1950)
- Điều khoản: Hai nước hỗ trợ nhau nếu bị tấn công bởi Nhật/Mỹ.
- Thực tế: Từ cuối thập 1950, hai nước rơi vào xung đột ý thức hệ, đến 1969 thậm chí đánh nhau ở biên giới.
- => Kết luận: Hiệp ước mất hiệu lực thực tế, không hỗ trợ nhau.
3. SEATO – Tổ chức Hiệp ước Đông Nam Á (1954–1977)
– gồm Mỹ, Anh, Pháp, Pakistan, Úc, NZ, Thái Lan, Philippines.
- Điều khoản: Bảo vệ lẫn nhau và các nước được bảo trợ (Nam VN, Lào, Campuchia).
- Thực tế: Khi Việt Nam Cộng Hòa bị tấn công mạnh (1960s–1975), SEATO không phát huy cơ chế “bảo vệ tập thể”.
- => Kết luận: Thất bại chức năng phòng thủ → giải thể 1977.
4. CENTO (Hiệp ước Baghdad / Tổ chức Hiệp ước Trung Đông), 1955–1979
– gồm Thổ Nhĩ Kỳ, Iran, Pakistan, Anh.
- Tính chất: Giống NATO phiên bản Trung Đông.
- Thực tế:
- 1958: Iraq rút sau đảo chính.
- 1971: Pakistan bị Ấn Độ tấn công → khối không giúp.
- 1979: Iran Cách mạng → rút.
- => Kết luận: Hoàn toàn tan rã vì không hỗ trợ được thành viên khi khủng hoảng.
5. Liên minh Warsaw (1955–1991) – một trường hợp đặc biệt
- Tính chất: Cam kết phòng thủ tập thể của khối XHCN.
- Thực tế:
- Khi Ba Lan khủng hoảng 1980–81, Liên Xô muốn can thiệp nhưng các nước còn lại không ủng hộ, khối chia rẽ sâu sắc.
- Đến 1991, khối tan rã hoàn toàn.
- Không phải là “bị tấn công mà không giúp”, nhưng là ví dụ khối phòng thủ tập thể mất hiệu lực.
6. Liên minh Hy Lạp – Serbia (1913–1914)
- Điều khoản: Hỗ trợ nhau khi bị Bulgaria tấn công.
- Thực tế: Khi Thế chiến I bùng nổ, liên minh trở nên vô hiệu, Hy Lạp tuyên bố trung lập khi Serbia bị Áo-Hung tấn công.
- => Không bảo vệ, liên minh kết thúc trong thực tế.
7. Liên minh Ba Hoàng – Three Emperors’ League (1873–1887)
- Nga – Đức – Áo-Hung
- Mâu thuẫn Balkan khiến hiệp ước không thể hoạt động, đặc biệt khi Áo-Hung và Nga ủng hộ các phe khác nhau.
- Chưa đến mức “bị tấn công mà không giúp”, nhưng liên minh tan vỡ khi khủng hoảng xảy ra.
Tính các trường hợp một khối phòng thủ tập thể đã tan rã hoặc không hỗ trợ khi thành viên cần, lịch sử có khoảng:
→ 5 khối/hiệp ước rõ ràng thất bại trong nghĩa vụ hỗ trợ:
- Triple Alliance (1882–1915)
- Liên minh Trung–Xô (1950s–1960s)
- SEATO (1954–1977)
- CENTO (1955–1979)
- Liên minh Hy Lạp–Serbia (1913–1914)
