Đúng đấy, nhưng mợ chủ không có việc gì phải làm...hjhjhjhjĐiên
Tết nhất nhà bao việc
Đúng đấy, nhưng mợ chủ không có việc gì phải làm...hjhjhjhjĐiên
Tết nhất nhà bao việc
Lão này từng trải nhiều lần đây, kinh nghiệm phết!Ấy, đàn ông ý mà. Các mợ là cứ phải đóng giả vàng son mèo mỡ kiểu ở Trần Duy Hưng thời chúng nó mới đằm thắm được. Chứ cứ hở ra lại ra vẻ ta đây là vợ, nắm được tất, thời chúng nó lại tìm cách thoát ra ngay!
Thế mới hiểm!
Bảnh mắt ra đã thấy có người nghĩ bậy về mình rồi , lại còn réo đích danh nữa kìa . Ghét quá đy thôi ...kkkĐiêu nhá, đừng nghĩ bậy như lão Yêu xe VF nhá nhá ..!
Chết nỗi, em lại chả có gấu huynh ạ. Hiểm lắm!Lão này từng trải nhiều lần đây, kinh nghiệm phết!
Và lười chảy thây nữaMợ này chắc mới cưới![]()
Mới ngủ trưa đến hơn 15h chứ mấyVà lười chảy thây nữa![]()
Trưa trật ra rồi mà còn ngủ trương xác
![]()
Ôi nhà em thì kiểu bận đầu tắt mặt tối nên nhắn ngắn gọn hết mức có thể, kể cả em cũng thế. Đang bận đang họp mà lại cứ gọi hay nhắn chỉ để kêu nhớ nhung thì khéo em còn oánh cho.Sao các cụ lại ko ủng hộ việc ngọt ngào với vợ/chồng mình nhỉ? Sao các cụ lại có vẻ thấy việc ăn nói cộc lốc... là lẽ tất yếu và auto chấp nhận nhỉ?
Ra ngoài với người lạ, mình ăn mặc đẹp nhất (có thể), nói năng nhã nhặn nhất có thể, thậm chí đôi khi dùng những lời có cánh (nếu cần), thế mà với người thân yêu nhất của mình thì lại ngược lại, dành cho những gì xấu xí nhất
Em ko phải người thích sến súa nhưng có đến 60 tuổi thì em vẫn khắc một câu trong đầu, vợ chồng trọng nhau như khách quý, mà khách quý thì phải đối đãi thế nào, các cụ biết rồi đấy.
Ông chồng chủ thớt mà vợ kêu nhớ mà ông ko nhớ vợ thì cứ im lặng, thả 1 cái tym thôi, đánh lừa nó đi, cho nó ăn cái bánh vẽ, bánh vẽ chắc chắn ngon hơn bánh vả rùi, thế chẳng tốt hơn là kiểu bật lại chả liên quan gì thế kia à,
Chụy Lụ cũng thực tế gớmDù em cũng loãng mạn gớm, khi nào chồng em chuyển tiền cho em thì tim cũng bay phấp phới
Em hồi mới yêu chồng em, em cũng kiểu hệt như mợEm về quê trước. Về từ hôm qua, chồng bận chưa về được.
Có bình thường và tủi thân không này các cụ?
Ngủ trưa dậy nhớ chồng ngồi khóc. Vậy mà nhắn tin cho chồng em thấy bực thôi. Em vốn dĩ là người rất thích nghe và nói những lời yêu thương với chồng. Mà chính vì nhiều lần như này nên em cũng hạn chế, và cũng hiếm khi nói nữa. Em làm đủ mọi cách từ nói nhẹ đến nặng, giận dỗi rồi trách móc các kiểu mà không chừa được cái tính này. Các cụ thông thái chỉ em cách với. Đối với chồng em mà nhắn tin như này có khi gọi là sến đấy.
.![]()
Ích ích mà cũng kiểu bất công nhỉ?Vợ chồng em gọn nhẹ hơn nhiều:
- Làm nháy không.
- Không, mệt.
- Uh em mệt thì nghỉ sớm đi.
Hôm sau:
- Hỏi lại câu hôm qua đi.
- Câu gì... thôi.
- Uh thôi khỏi hỏi, vào chuyện chính luôn.
- Hả... ơ cái con mụ này...