- Biển số
- OF-709211
- Ngày cấp bằng
- 2/12/19
- Số km
- 237
- Động cơ
- 90,910 Mã lực
- Tuổi
- 35
Năm 2013, tàu Rhosus treo cờ Moldova rời khỏi cảng Batumi, Gruzia, lên đường tới Mozambique. Hàng hóa trên tàu là 2.570 tấn amoni nitrat. Tàu Rhosus thuộc sở hữu của công ty Teto Shipping của doanh nhân người Nga Igor Grechushkin.
Theo lời thuyền trưởng Prokoshev, Grechushkin đã nhận một triệu USD để đưa số amoni nitrat đến cảng Beira, Mozambique cho Fábrica de Explosivos de Moçambique, một công ty sản xuất thuốc nổ thương mại,
Grechushkin chuyển hướng tàu đến cảng Beirut của Lebanon nhận thêm số hàng hóa bổ sung là máy móc hạng nặng. Nhưng ở Beirut, họ nhận ra số máy móc hạng nặng này không vừa với con tàu đã 30-40 năm tuổi, thuyền trưởng Prokoshev cho hay.
Giới chức Lebanon nhận thấy con tàu không đủ độ tin cậy và họ đã giữ tàu lại vì nó không thể trả phí cập cảng cùng những khoản phí dịch vụ khác. Khi các nhà cung cấp dịch vụ tại cảng cho con tàu liên lạc với Grechushkin để đòi phí nhiên liệu, thực phẩm và những nhu yếu phẩm khác, họ không thể kết nối với ông ta.
Dường như Grechushkin đã quyết định từ bỏ con tàu. Rhosus trở thành "con tin" bị giữ vô thời hạn ở cảng Beirut.
Số amoni nitrat trên tàu sau đó được chuyển đến lưu tại nhà kho số 12 ở bến cảng mà không có bất cứ biện pháp bảo quản đặc biệt nào
Các quan chức hải quan cấp cao đã viết thư cho tòa án Lebanon ít nhất 6 lần từ năm 2014 đến 2017, nhằm tìm kiếm những hướng dẫn về cách xử lý số hóa chất amoni nitrat, theo hồ sơ do nghị sĩ Lebanon Salim Aoun đăng lên mạng xã hội. "Do việc giữ lô hàng tại kho trong điều kiện thời tiết không phù hợp tạo ra mối nguy hiểm nghiêm trọng, chúng tôi một lần nữa yêu cầu cơ quan hàng hải tái xuất chúng ngay lập tức", Shafik Marei, giám đốc hải quan Lebanon viết trong thư hồi tháng 5/2016. Cơ quan hải quan đề xuất một số giải pháp như quyên góp số amoni nitrat cho quân đội hay bán nó cho Công ty Thuốc nổ Lebanon thuộc sở hữu tư nhân. Một năm sau, Marei lại gửi đi bức thư tương tự, song cơ quan tư pháp không trả lời bất kỳ lá thư nào của ông.
Đến ngày 4/8/2020, thảm họa cuối cùng cũng xảy ra, khi 2.750 tấn amoni nitrat phát nổ. Vụ nổ kinh hoàng giết chết 145 người, làm bị thương 5.000 người, san phẳng các tòa chung cư, khiến hơn 250.000 người mất nhà cửa.
Tổng giám đốc cảng vụ Beirut Hassan Koraytem cho hay các quan chức an ninh và hải quan đã không ít lần gửi yêu cầu lên tòa án Lebanon yêu cầu di dời số hàng nguy hiểm "nhưng không có gì xảy ra".
"Họ báo với chúng tôi rằng số hàng sẽ được bán đấu giá, nhưng không có buổi đấu giá nào được tổ chức và cơ quan tư pháp không có bất kỳ hành động nào", Koraytem nói thêm.
Người đứng đầu cảng vụ Beirut và hải quan giải thích đã gửi nhiều công văn tới cơ quan tư pháp, đề nghị xử lý số hóa chất, nhưng không được hồi đáp. Bộ Tư pháp Lebanon chưa bình luận và đang đóng cửa ba ngày vì quốc tang.
vnexpress.net
Theo lời thuyền trưởng Prokoshev, Grechushkin đã nhận một triệu USD để đưa số amoni nitrat đến cảng Beira, Mozambique cho Fábrica de Explosivos de Moçambique, một công ty sản xuất thuốc nổ thương mại,
Grechushkin chuyển hướng tàu đến cảng Beirut của Lebanon nhận thêm số hàng hóa bổ sung là máy móc hạng nặng. Nhưng ở Beirut, họ nhận ra số máy móc hạng nặng này không vừa với con tàu đã 30-40 năm tuổi, thuyền trưởng Prokoshev cho hay.
Giới chức Lebanon nhận thấy con tàu không đủ độ tin cậy và họ đã giữ tàu lại vì nó không thể trả phí cập cảng cùng những khoản phí dịch vụ khác. Khi các nhà cung cấp dịch vụ tại cảng cho con tàu liên lạc với Grechushkin để đòi phí nhiên liệu, thực phẩm và những nhu yếu phẩm khác, họ không thể kết nối với ông ta.
Dường như Grechushkin đã quyết định từ bỏ con tàu. Rhosus trở thành "con tin" bị giữ vô thời hạn ở cảng Beirut.
Số amoni nitrat trên tàu sau đó được chuyển đến lưu tại nhà kho số 12 ở bến cảng mà không có bất cứ biện pháp bảo quản đặc biệt nào
Các quan chức hải quan cấp cao đã viết thư cho tòa án Lebanon ít nhất 6 lần từ năm 2014 đến 2017, nhằm tìm kiếm những hướng dẫn về cách xử lý số hóa chất amoni nitrat, theo hồ sơ do nghị sĩ Lebanon Salim Aoun đăng lên mạng xã hội. "Do việc giữ lô hàng tại kho trong điều kiện thời tiết không phù hợp tạo ra mối nguy hiểm nghiêm trọng, chúng tôi một lần nữa yêu cầu cơ quan hàng hải tái xuất chúng ngay lập tức", Shafik Marei, giám đốc hải quan Lebanon viết trong thư hồi tháng 5/2016. Cơ quan hải quan đề xuất một số giải pháp như quyên góp số amoni nitrat cho quân đội hay bán nó cho Công ty Thuốc nổ Lebanon thuộc sở hữu tư nhân. Một năm sau, Marei lại gửi đi bức thư tương tự, song cơ quan tư pháp không trả lời bất kỳ lá thư nào của ông.
Đến ngày 4/8/2020, thảm họa cuối cùng cũng xảy ra, khi 2.750 tấn amoni nitrat phát nổ. Vụ nổ kinh hoàng giết chết 145 người, làm bị thương 5.000 người, san phẳng các tòa chung cư, khiến hơn 250.000 người mất nhà cửa.
Tổng giám đốc cảng vụ Beirut Hassan Koraytem cho hay các quan chức an ninh và hải quan đã không ít lần gửi yêu cầu lên tòa án Lebanon yêu cầu di dời số hàng nguy hiểm "nhưng không có gì xảy ra".
"Họ báo với chúng tôi rằng số hàng sẽ được bán đấu giá, nhưng không có buổi đấu giá nào được tổ chức và cơ quan tư pháp không có bất kỳ hành động nào", Koraytem nói thêm.
Người đứng đầu cảng vụ Beirut và hải quan giải thích đã gửi nhiều công văn tới cơ quan tư pháp, đề nghị xử lý số hóa chất, nhưng không được hồi đáp. Bộ Tư pháp Lebanon chưa bình luận và đang đóng cửa ba ngày vì quốc tang.

Con tàu như 'quả bom nổi' đưa thảm họa đến Beirut
2.750 tấn hàng hóa tàu Rhosus chở theo khi cập cảng Beirut năm 2013 là "thủ phạm" gây ra vụ nổ thảm họa ở Lebanon hôm 4/8.
