Bảo vệ BV cũng giống như BV ngân hàng, không phải lực lượng trấn áp, có mặt cũng chỉ can ngăn, khuyên bảo mà thôi.Bảo vệ của bệnh viện đâu mà để náo loạn thế này nhỉ?
Bảo vệ BV cũng giống như BV ngân hàng, không phải lực lượng trấn áp, có mặt cũng chỉ can ngăn, khuyên bảo mà thôi.Bảo vệ của bệnh viện đâu mà để náo loạn thế này nhỉ?
Khi ấy thì kinh phí cho công tác bảo vệ tăng lên và cũng chỉ hiệu quả với 1 số rất ít vụ việc như thế này. Tính toán kỹ ra thì có thể không tương xứng.Gì đi nữa thì việc các cán bộ y tế bị hành hung là đã xảy ra, đang xảy ra và dự kiến sẽ còn xảy ra.
Thế thì theo tôi, các đồng chí cán bộ an ninh nên được cấp súng taser, roi điện, quả đấm sắt hay gì đó tương tự, thì dễ dàng Giữ trật tự hơn, bác ạ.
Chứ cấp cho các bác ấy khẩu hiệu và quan ngại, không ăn thua.
Tầm năm này em gái e cũng giữa đêm đau bụng quặn lên phải alo cho e tới cứu. Nhà e chở vào bv gần nhất lúc đó là GTVT ở khu đường Láng. Bs bắt siêu âm tim, chụp phổi, siêu âm ổ bụng. Rồi kết luận viêm ruột thừa phải mổ gấp. E đang chuẩn bị đóng tiền cho nó mổ thì e gái e gào lên là "Tôi k tin cái bv đểu này" (tại nó bức xúc nhiều cái trong quá trình chẩn bệnh của bs). Xong nó đi bộ giữa đêm mưa ra khỏi viện. Em còn phải kí cam kết không kiện bs vì em gái e k chịu nằm viện mổ. Sau đó hớt hải đuổi theo em. Tới lúc đón được nó lên xe thì nó tự nhiên bảo hết đau bụng. Sau đó về nhà e ngủ tối đó để theo dõi có gì còn xử lí. Cuối cùng nó chẳng sao cả.Em cũng có vài kỷ niệm với bênh viện tuyến dưới. Năm 2012 đúng dịp 2-9 ACE trong nhà gọi nhau ăn ở nhà ông bà em ở Hà đông, đang ăn thì vk em đau bụng lúc đầu đau âm ỉ 1 lúc sau cơn đau dồn dập đến rất nhanh mấy ace bỏ mâm cơm đưa vk em đi cấp cứu ở viện 103, vào viện kíp trực hôm đó khám sơ bộ xong thông báo không có bác sĩ ở các khoa cứ để bệnh nhân lại theo dõi, cả nhà không yên tâm xin chuyển sang bệnh viện tỉnh Hà đông lằng nhằng mất 1h cũng đc chấp thuận, gọi cho người nhà trong viện đến hỗ trợ thì bác sĩ khoa cấp cứu viện HĐ chỉ định siêu âm gấp vì có thể phải phẫu thuật ghi rõ trong bệnh án kèm theo, xuống siêu âm bác sĩ đủng đỉnh ngồi chơi game bảo người nhà mua chai nc lavi loại to cho bệnh nhận uống sau 30p mới siêu âm lúc đó vk em quá đau và mệt chận khuỵu xuống ko đi đc, ace phải gọi người nhà xuống nói bác sĩ mới làm cho..... kết luận u lang buồng trứng yêu cầu mổ gấp.... sau 30p phẫu thuật cũng thành công lấy ra khối u đen xì to như quả trứng gà, 6 ngày sau xuất viện về nhà đợi cắt chỉ, những ngày tiếp theo bụng vk em cứ chướng to lên như bơm hơi đau vết mổ vào khám lại thì ối giời ơi, vết mổ toàn dịch vì bệnh viện không lắp xông, lại phải mở vết mổ ra làm lại. Các cụ đừng hỏi em có bồi dưỡng kíp cc chưa nhé
Đã bảo miễn phí vì khám theo CT bảo hiểm y tế học đường mà cụ.Viện tư thì cụ bảo trưởng khoa xuống quạt tay cho cụ trả 5triệu 1 h có khi họ cũng ok
Ở Mỹ thì đúng là thế, nhưng ở VN thì vẫn phải có người nhà, vì y bác sĩ điều dưỡng không đủ, chỉ có thể chữa bệnh nhân, còn những nhu cầu khác như bón ăn, vệ sinh tại chỗ, lau rửa người... vẫn phải có người nhà làm.Tuyệt vời, vậy đưa dụng cụ vật tư cho đối tượng đáng kính ấy, bác ạ.
Bẩu đồng chí ấy tự đi mà cấp kíu lấy người nhà mình.
Cái chỗ cấp cứu như này không được phép cho người nhà vào.
Vớ vẩn thật đấy, người nhà mà bấm quá tay lại lên nóc tủ.Em đã từng trông bệnh nhân ngay trong phòng cấp cứu A9 Bạch Mai, kể cả bấm Morphine giảm đau cho bệnh nhân cũng phải người nhà bấm.
Không bao giờ quá tay được, vì máy điện tử có chế độ cài đặt liều lượng tối đa. Máy này vốn dĩ là giao cho bệnh nhân tự bấm, thấy đau không chịu nổi nữa thì bấm, nhưng người nhà em đã lâm vào mất tri giác nên người nhà bấm.Vớ vẩn thật đấy, người nhà mà bấm quá tay lại lên nóc tủ.
Viện em, khi cấp cứu thì mấy " con" điều dưỡng nó cũng cứ tóm người nhà vào khai thông tin, ký giấy bắt đi đóng tiền cụ ạ. Nhưng bọn em có mấy " thằng" bác sỹ và " con" điều dưỡng khác phụ trách khám bệnh nhân. Lại có thêm mấy đứa sinh viên " mất dạy" đẩy cáng đi siêu âm, XN.Em chỉ nhận xét về tác phong của nv y tế thôi, việc nói nhỏ/ý kiến/to tiếng/chửi bới thì tuỳ cụ chứ.
Em cũng có chút kinh nghiệm, bố em đang cấp cứu mà mấy "con" nv y tá chỉ chăm chăm bảo em đi ký và đóng tiền thôi, chắc nó sợ em bùng tiền của chúng nó.
Nếu bác sĩ và y tá đang làm việc thì người nhà khá vô dụng. Việc hữu dụng và đúng đạo lý nhất cụ có thể làm chính là đi đóng tiền. Khi nào bác sĩ không làm nữa thì mới đến lượt cụ lao động những phần chăm sóc, vệ sinh, điều dưỡng người nhà.Em chỉ nhận xét về tác phong của nv y tế thôi, việc nói nhỏ/ý kiến/to tiếng/chửi bới thì tuỳ cụ chứ.
Em cũng có chút kinh nghiệm, bố em đang cấp cứu mà mấy "con" nv y tá chỉ chăm chăm bảo em đi ký và đóng tiền thôi, chắc nó sợ em bùng tiền của chúng nó.
Thế cụ ko đi làm thủ tục nhập viện, đóng tiền thì cụ đứng đấy làm gì? “Con” điều dưỡng đấy nó cũng chỉ làm theo quy định của bệnh viện thôi.Em chỉ nhận xét về tác phong của nv y tế thôi, việc nói nhỏ/ý kiến/to tiếng/chửi bới thì tuỳ cụ chứ.
Em cũng có chút kinh nghiệm, bố em đang cấp cứu mà mấy "con" nv y tá chỉ chăm chăm bảo em đi ký và đóng tiền thôi, chắc nó sợ em bùng tiền của chúng nó.
Em Gái cụ đúng đó, Viện đó toàn người già vào Khám thôiTầm năm này em gái e cũng giữa đêm đau bụng quặn lên phải alo cho e tới cứu. Nhà e chở vào bv gần nhất lúc đó là GTVT ở khu đường Láng. Bs bắt siêu âm tim, chụp phổi, siêu âm ổ bụng. Rồi kết luận viêm ruột thừa phải mổ gấp. E đang chuẩn bị đóng tiền cho nó mổ thì e gái e gào lên là "Tôi k tin cái bv đểu này" (tại nó bức xúc nhiều cái trong quá trình chẩn bệnh của bs). Xong nó đi bộ giữa đêm mưa ra khỏi viện. Em còn phải kí cam kết không kiện bs vì em gái e k chịu nằm viện mổ. Sau đó hớt hải đuổi theo em. Tới lúc đón được nó lên xe thì nó tự nhiên bảo hết đau bụng. Sau đó về nhà e ngủ tối đó để theo dõi có gì còn xử lí. Cuối cùng nó chẳng sao cả.
Nếu lúc đó nó k kiên quyết k mổ thì có phải bị lên bàn mổ oan ko. Từ đó là e cạch k dám vào mấy viện k tên tuổi gì kiểu đó nữa. Chẳng qua lúc đó giữa đêm lại gần nhà e e nhất nên cuống lên vào cho nhanh được cấp cứu.
Vâng, may mà nó k sao cụ ạEm Gái cụ đúng đó, Viện đó toàn người già vào Khám thôi
Vui cụ nhỉ, toàn "thằng" bác sĩ với "con" giáo viên, thể loại này vừa cứu nó xong dám nó nhẩy vào đấm mình luôn ấy chứ.Viện em, khi cấp cứu thì mấy " con" điều dưỡng nó cũng cứ tóm người nhà vào khai thông tin, ký giấy bắt đi đóng tiền cụ ạ. Nhưng bọn em có mấy " thằng" bác sỹ và " con" điều dưỡng khác phụ trách khám bệnh nhân. Lại có thêm mấy đứa sinh viên " mất dạy" đẩy cáng đi siêu âm, XN.
Vài năm trước, ngay giữa thủ đô, con bạn bác sỹ phải đến tận nhà người bệnh đề nài nỉ họ đóng viện phí cho đủ chứ ko là bạn e bị trừ lương hay sao ý. Sau chán quá bỏ ra phòng khám tư làm.
Tình trạng trốn viện, nợ viện phí không phải là hiếm ở các viện công
ùi, vật nhau mấy cái này có hết ngày. Bởi tất cả những gì cccm nêu đều có vế đúng và là góc độ trải qua của mỗi cá nhân. Chúng ta được quyền lựa chọn phải không cụ.Viện em, khi cấp cứu thì mấy " con" điều dưỡng nó cũng cứ tóm người nhà vào khai thông tin, ký giấy bắt đi đóng tiền cụ ạ. Nhưng bọn em có mấy " thằng" bác sỹ và " con" điều dưỡng khác phụ trách khám bệnh nhân. Lại có thêm mấy đứa sinh viên " mất dạy" đẩy cáng đi siêu âm, XN.
Vài năm trước, ngay giữa thủ đô, con bạn bác sỹ phải đến tận nhà người bệnh đề nài nỉ họ đóng viện phí cho đủ chứ ko là bạn e bị trừ lương hay sao ý. Sau chán quá bỏ ra phòng khám tư làm.
Tình trạng trốn viện, nợ viện phí không phải là hiếm ở các viện công
Đợt bố em cấp cứu bạch mai bv ko nhận chuyển khoản bắt nộp tiền mặt là cớ làm sao cụ, 2015. Giữa đêm hôm bắt nộp tiền mặt mấy chục củ trong khi chuyển khoản thì ko cho.Viện em, khi cấp cứu thì mấy " con" điều dưỡng nó cũng cứ tóm người nhà vào khai thông tin, ký giấy bắt đi đóng tiền cụ ạ. Nhưng bọn em có mấy " thằng" bác sỹ và " con" điều dưỡng khác phụ trách khám bệnh nhân. Lại có thêm mấy đứa sinh viên " mất dạy" đẩy cáng đi siêu âm, XN.
Vài năm trước, ngay giữa thủ đô, con bạn bác sỹ phải đến tận nhà người bệnh đề nài nỉ họ đóng viện phí cho đủ chứ ko là bạn e bị trừ lương hay sao ý. Sau chán quá bỏ ra phòng khám tư làm.
Tình trạng trốn viện, nợ viện phí không phải là hiếm ở các viện công