Với dạng robot như con trong hình của BKHN thì tập trung vào điều khiển quan trọng hơn rất nhiều, vì phần cứng:
1. Copy được. Bản thân hàng TQ cũng là copy thôi.
2. Cần sản xuất số lượng đủ lớn để có giá tốt. Cài này thị trường VN quá nhỏ bé nên khó cạnh tranh với TQ.
3. Giá trị gia tăng cho thuần túy phần cứng của cái này là không hấp dẫn.
Công nghệ lõi của con robot này nằm một trong các yếu tố sau:
1. Thiết kế cơ khí
2. Thiết kế tích hợp hệ thống điện tử, cảm biến
3. Hệ thống điều khiển động lực học
4. Nhận thức, tri giác, giao tiếp người-máy
5. Quy trình sản xuất.
Không nhất thiết phải làm được hết cả 5 yếu tố trên. Mỗi đơn vị sẽ tùy vào thế mạnh của mình mà tập trung vào đó.
Nếu chỉ chạy theo hướng đi tắt đón đầu, tối đa hóa lợi ích trong ngắn hạn thì đúng là phát triển công nghiệp phần mềm rất tốt. Nhưng hiện tại các cụ lớn cũng có vẻ đã nhận ra rằng công nghiệp chế tạo mới là hướng bền vững. Bởi vì xét ở góc độ nào đó, phần cứng nó là điều kiện cần để phần mềm phát triển.
Ví dụ như cánh tay robot 5 trục : người ta phải thiết kế cấu trúc cơ khí, động học, động lực học trước theo nhu cầu về tính năng sử dụng..Sau khi sản xuất ra nó, người ta mới cài đặt hệ thống điều khiển ( control system/phần mềm lõi ). Khi người ta bán , thì các cụ mua về . lúc đó nó mới được các cụ lập trình ứng dụng . ví dụ cho nó học phun sơn, hàn, bưng bê, lắp ráp...
Như trường hợp BK , liệu họ có can thiệp được vào control system của con robot để chỉnh sửa hay không ? hay là chỉ lập trình ứng dụng cho nó, để nó chuyên nhảy lộn nhào, chuyên chạy., hay đi cầu thang.......? Theo em biết thì con Tron 1 này được đã thiết kế và lập trình để di chuyển ( đi, nhảy ) trên mọi địa hình , bao gồm cả leo cầu thang ( mà không bị ngã , hoặc ngã thì tự đứng dậy) rồi. Nếu mà BK tái thiết kế nó để nó biết đã bóng thì em mới cho là giỏi.