Cái tủ của em nguyên là của người lấp phần hồ Hoàn Kiếm để xây dựng lên khu phố Tây từ thời Pháp thuộc, cuối thế kỷ 19. Nó từng là tặng phẩm để cưới vợ của cụ ấy, kèm với nó còn có 1 cái sập nhưng em gạ mãi mà con cháu họ ko bán :)
Em lại có cái tủ trè cánh phẳng nhưng thú vị vì nó liên quan đến người đã lấp bớt cái hồ Hoàn Kiếm để có hình hài như bây giờ.
Em tìm mãi mới ghép tạm với cái sập đại đục tứ diện mua lại của một bác chơi đồ cổ khá có tiếng trước đây.
Mấy năm nay phong trào "phượt" lên cao và mỗi người hiểu, cảm nhận về nó rất khác nhau. Và em tôn trọng cách chơi của tất cả mọi người. Chỉ mong sao mọi người đi đến đâu cũng đừng làm ảnh hưởng đến người khác.
Như ai đó đã nói: " ko để lại gì ngoài những dấu chân"
Đêm qua em đã cảm nhận rõ sự nhạt nhẽo, buồn tẻ của đêm giao thừa không tiếng pháo.
Đâu đó cũng vẳng đến tiếng chuông lạc lõng, chắc của một ngôi chùa nào đó.
Chẳng hiểu các lãnh đạo nghĩ gì nhỉ???
Nguyên lý cơ bàn là khi giá vốn tăng thì giá bán cũng tăng theo nhé. Mặt bằng cả xã hội tăng thì chứ có phải 1 mình ông nào đâu mà lo ko cho thuê được.
Người lao động ko có tiền mua nhà nên phải thuê nhà, doanh nghiệp nhỏ phải thuê mặt bằng để sxkd. Nếu phát sinh khoản thuế này thì toàn bộ sẽ được tính cho người thuê. Gánh nặng mới ko nhỏ đâu :(
Em kể chuyện thạt luôn:
Khi em còn đang làm nhân viên bên cty cũ mà xếp lại là nữ.
Sau đợt công tác HP về thì mấy thằng nhân viên bọn em mới trình xếp duyệt chi công tác phí, bao gồm cả tiếp khách. Khi xếp nhìn thấy tờ phiếu tính tiền của nhà hàng dưới Đồ Sơn mà phía cuối có món:
- Đào x 3 =...