[Funland] B-17 và P-51 từng bị Mỹ ghẻ lạnh trong Thế chiến 2

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Hai chiếc máy bay mà em đề cập hôm nay là máy bay ném bom B-17 Flying Fortresses và tiêm kích P-51 Mustang
1. B-17 Flying Fortresses

Cách đây gần 100 năm, ngày 8 tháng 8 năm 1934, Không lực Lục quân Hoa Kỳ (USAAF) mở thầu một kiểu máy bay ném bom nhiều động cơ nhằm thay thế cho chiếc Martin B-10. Các yêu cầu là nó phải mang được "tải trọng bom hữu ích" ở độ cao 3 km (10.000 ft) trong 10 giờ với tốc độ tối đa ít nhất là 322 km/h (200 dặm/h). Họ cũng mong mỏi, nhưng không bắt buộc, tầm bay xa 3.200 km (2.000 dặm) và tốc độ đạt 400 km/h (250 dặm/h giờ). Không lực đang tìm kiếm một kiểu máy bay ném bom có khả năng tăng cường lực lượng không quân tại Hawaii, Panama, và Alaska. Cuộc cạnh tranh sẽ được quyết định bằng cuộc thi tại căn cứ Wright Field, Dayton, tiểu bang Ohio. Boeing sẽ phải cạnh tranh cùng với những chiếc Douglas DB-1 và Martin Model 146 để được hợp đồng của Không lực.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
XB-15
Mỹ 1937 (1).jpg

1937 – máy bay ném bom Boeing XB-15 thiết kế năm 1934 cho Lục quăn Hoa Kỳ, bay xa 8.000 km, trọng tải 14 tấn. Năm 1937 bay chuyến đầu tiên, sau đó không sản xuất nữa
Mỹ 1937 (2).jpg
Mỹ 1937 (3).jpg
Mỹ 1937 (4).jpg

1937 – máy bay ném bom Boeing XB-15 thiết kế năm 1934 cho Lục quăn Hoa Kỳ, bay xa 8.000 km, trọng tải 14 tấn. Năm 1937 bay chuyến đầu tiên, sau đó không sản xuất nữa


Chiếc nguyên mẫu B-17, đặt tên Kiểu 299, được thiết kế bởi một nhóm kỹ sư dưới sự lãnh đạo bởi E. Gifford Emery và Edward Curtis Wells, được chế tạo bằng kinh phí riêng của Boeing. Nó kết hợp những tính năng của kiểu ném bom thử nghiệm Boeing XB-15 và máy bay vận tải Boeing 247.
B-17 mang được đến 2.200 kg (4.800 lb) bom trên 2 giá trong khoang bom phía sau khoang lái và được trang bị năm súng máy 7,62 mm (0,30 inch), và gắn bốn động cơ Pratt & Whitney R-1690 bố trí hình tròn, mỗi chiếc có công suất 750 mã lực (600 kW) ở độ cao 2.130 m (7.000 ft).
Mỹ 1935 (2).jpg

1935 – Máy bay Boeing XB-17 (Mẫu 299). số hiệu NX13372 (Ảnh của Không quân Hoa Kỳ)
 
Chỉnh sửa cuối:

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Chuyến bay đầu tiên của Kiểu 299 diễn ra vào ngày 28 tháng 7 năm 1935, do phi công thử nghiệm trưởng của Boeing là Leslie Tower điều khiển.
Richard Williams, một thông tín viên của tờ Seattle Times, đã đặt ra cái tên "Flying Fortress" (Pháo đài bay) khi thấy chiếc Kiểu 299 lăn bánh ra khỏi xưởng, phô diễn nhiều khẩu súng máy tua tủa để tự vệ. Boeing nhanh chóng nhận ra giá trị tiếp thị và đã đăng ký thương hiệu để sử dụng cái tên này.
Vào ngày 20 tháng 8 năm 1935, chiếc nguyên mẫu bay từ Seattle đến Wright Field trong chín giờ và ba phút, với tốc độ trung bình 378 km/h (235 dặm mỗi giờ), nhanh hơn nhiều so với những chiếc cạnh tranh.
Mỹ 1935_10 (1).jpg

Boeing XB-17 (Model 299) với tháp pháo đằng mũi
Thoạt đầu chỉ có 5 súng máy thôi, nhưng khi vào phiên chế, thì có 11 súng máy ở mũi, thân và đuôi do sáu xạ thủ phụ trách
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Trong cuộc bay loại, thiết kế của chiếc Boeing 4-động cơ trình diễn tính năng bay hơn hẳn những kiểu 2-động cơ DB-1 và Kiểu 146, và Trung tướng Frank Maxwell Andrews thuộc Bộ chỉ huy Không lực tin rằng khả năng bay xa của loại máy bay lớn 4 động cơ sẽ hiệu quả hơn máy bay 2 động cơ có tầm bay ngắn hơn. Quan điểm của ông cũng được sự đồng tình của các quan chức mua sắm Không lực, và cho dù cuộc cạnh tranh chưa kết thúc họ đã đề nghị đặt mua 65 chiếc B-17.
Tiện đây có một sối thuật ngữ chúng ta thường nhầm lẫn
Quân đội Hoa Kỳ có những binh chủng: Lục quân, Không quân, Hải quân và Thuỷ quân lục chiến
Những máy bay của không quân Hoa Kỳ (USAF) thường được gọi là Không lực Hoa Kỳ
Những máy bay của không quân thuộc Lục quân Hoa Kỳ được gọi là Không quân Hoa Kỳ
Những máy bay của Hải quân Hoa Kỳ thuộc Hải quân Hoa Kỳ
Đôi khi cả em và các cụ cũng bị gọi lẫn là Không quân Hoa Kỳ hoặc Không lực Hoa Kỳ
Chả thế, khi cụ McCain đến Hà Nội đầu thập niên 1990, người ta dẫn cụ tới bức tượng ghi nhận cụ bị bắt ở ven hồ Trúc Bạch, cụ nối: tên cụ cũng viết sai , và cụ không phải thuộc Không lực Hoa Kỳ mà là thuộc Hải quân Hoa Kỳ. phi công Hải quân Hoa Kỳ rất oaio vì đào tạo khó hơn
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Công việc phát triển vẫn được tiếp tục trên chiếc Boeing Kiểu 299, nhưng vào ngày 30 tháng 10 năm 1935, phi công thử nghiệm của Không lực là Thiếu tá Ployer Peter Hill cùng Leslie Tower của Boeing lái chiếc Model 299 trên chuyến bay đánh giá lần thứ hai.
Đội bay quên nhả các "khóa gió" của máy bay, một thiết bị giữ những mặt phẳng điều khiển máy bay cố định tại chỗ khi máy bay đậu trên mặt đất; và khi cất cánh nó bị mất kiểm soát và rơi, giết chết Hill và Tower trong khi các quan sát viên khác bị thương.

Mỹ 1935_10_30 (1).jpg

30/10/1935 – Chiếc nguyên mẫu Kiểu 299 bị rơi ngay sau khi cất cánh bay thử
Hình ảnh nhìn từ bên hông của máy bay Boeing XB-17 (Mẫu 299) sau khi đám cháy được dập tắt.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Sự kiện này làm cho Kiểu 299 không thể hoàn tất việc đánh giá, và trong khi Không lực còn đang say mê những tiềm năng của chiếc máy bay, các viên chức Lục quân lại bị thoái chí vì giá cả của nó đắt hơn nhiều so với những chiếc cạnh tranh."
Tuy nhiên, việc mất mát không phải là hoàn toàn, khi một phần thân máy bay phía sau cánh còn nguyên vẹn, và bộ phận vũ khí tại Wright Field đã sử dụng nó trong việc phát triển bệ gắn vũ khí.
Nhưng hy vọng của Boeing về hợp đồng máy bay ném bom tan thành mây khói." Tham mưu trưởng Lục quân Malin Craig hủy bỏ việc mua 67 chiếc B-17, và đặt hàng 133 chiếc Douglas B-18 Bolo 2 động cơ thay vào đó.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Bất kể những việc ấy, Không lực Mỹ vẫn bị ấn tượng bởi tính năng bay của chiếc nguyên mẫu, nên vào ngày 17 tháng 1 năm 1936, họ đã thông qua một kẽ hở pháp lý để đặt hàng 13 chiếc YB-17 (sau tháng 11 năm 1936 được đổi tên thành Y1B-17) để thử nghiệm hoạt động thực tế.
Chiếc YB-17 có những thay đổi đáng kể so với Kiểu 299, bao gồm động cơ Wright R-1820-39 Cyclone mạnh hơn thay cho kiểu Pratt & Whitneys ban đầu. Cho dù chiếc nguyên mẫu thuộc sở hữu của công ty và chưa bao giờ được gán một ký hiệu quân sự ("bản thân cái tên B-17 chỉ xuất hiện từ tháng 1 năm 1936, gần ba tháng sau khi chiếc nguyên mẫu bị rơi "), cái tên "XB-17" được gán ngược lại cho khung máy bay này và được ghi vào sách vở để mô tả chiếc Flying Fortress đầu tiên cất cánh.
Mỹ 1937 (1).jpg

1937 – Chiếc Boeing Y1B-17 thử nghiệm đang bay.
Mỹ 1938_5_12 (1).jpg

12/5/1938 – Chiếc Boeing Y1B-17 đang bay ngang qua tàu hành khách Rex của Ý
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Từ ngày 1 tháng 3 đến ngày 4 tháng 8 năm 1937, 12 trong tổng số 13 chiếc YB-17 được giao cho Liên đội Ném bom 2 tại căn cứ Langley Field, Virginia, và được sử dụng trong việc phát triển các kỹ thuật ném bom hạng nặng cũng như tìm và sửa lỗi. Có một đề nghị về việc sử dụng một danh sách kiểm tra nhằm tránh những tai nạn như kiểu chiếc 299. Ở một trong những phi vụ đầu tiên, ba chiếc B-17 do một hoa tiêu tiên phong là Trung úy Curtis LeMay dẫn đầu, được tướng Andrews phái đi "đánh chặn" chiếc tàu hành khách Ý Rex ở khoảng cách 980 km (610 dặm) ngoài khơi Đại Tây Dương và chụp ảnh. Phi vụ hoàn toàn thành công này được loan báo rộng rãi trong công luận. Chiếc YB-17 thứ 13 được giao cho Bộ phận Hậu cần của căn cứ Wright Field, Ohio, để dùng bay thử nghiệm.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Chiếc YB-17 thứ 14 (số hiệu 37-369), ban đầu được chế tạo để thử nghiệm trên mặt đất về độ bền của khung máy bay, được nâng cấp và trang bị bộ turbo tăng áp vận hành bằng khí xả. Được lên kế hoạch để bay vào năm 1937, nó gặp phải nhiều vấn đề về bộ turbo tăng áp nên chuyến bay đầu tiên bị hoãn đến 29 tháng 4 năm 1938. Việc cải tiến làm Boeing tiêu tốn mất 100.000 đô la và mãi cho đến mùa Xuân năm 1939 mới hoàn thành, nhưng mang lại kết quả là gia tăng trần bay và tốc độ tối đa. Chiếc máy bay được giao cho Lục quân ngày 31 tháng 1 năm 1939 và được đặt tên là B-17A để nhấn mạnh phiên bản biến thể hoạt động đầu tiên.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Cuối năm 1937, Không Lực đặt mua thêm mười chiếc ký hiệu B-17B, và không lâu sau, 29 chiếc nữa, tất cả chỉ được giao xong vào giữa năm 1939. Được cải tiến với cánh tà và cánh đuôi lớn hơn, mũi máy bay làm bằng kính Plexiglas, những chiếc B-17B được giao thành năm lô nhỏ trong thời gian từ tháng 7 năm 1939 đến tháng 3 năm 1940. Nó được trang bị cho 2 phi đội ném bom, mỗi phi đội ở một bờ biển của lục địa Mỹ.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Những vấn đề chính về cấu trúc và điều khiển bay của chiếc B-17 không được giải quyết cho đến khi có một thiết kế mới (sau một tai nạn tại California bộc lộ ra vấn đề), đưa đến việc ra đời phiên bản B-17 Flying Fortress Kiểu E (còn được gọi là kiểu đuôi mập-"fat-tail", với chỗ được bố trí cho súng máy phía đuôi), có sống lưng và hệ thống phản hồi thứ cấp hoạt động của động cơ. Sống lưng kéo dài đến đuôi giúp gia tăng tính năng bay và độ vững chắc của cấu trúc. Nó được đánh giá là dễ điều khiển so với những chiếc máy bay ném bom cùng thời B-24 và Avro Lancaster
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Có tổng cộng 155 chiếc B-17 thuộc mọi phiên bản được giao từ ngày 11 tháng 1 năm 1937 đến ngày 30 tháng 11 năm 1941
Ngay trước cuộc tấn công Trân Châu Cảng, chỉ có gần 200 chiếc B-17 đang phục vụ trong Lục quân.
Thế nhưng, sau khi nổ ra trận Trân Châu Cảng, việc sản xuất được nhanh chóng tăng tốc, và B-17 trở nên kiểu máy bay lớn đầu tiên được sản xuất thực sự hàng loạt. Chiếc máy bay tham gia phục vụ trên mọi mặt trận của Thế Chiến II, và cho đến khi việc sản xuất được ngưng lại vào tháng 5 năm 1945, có 12.731 chiếc được sản xuất bởi Boeing, Douglas và Vega (một chi nhánh của Lockheed). Tốc độ sản xuất là 10 chiếc B-17 một ngày

Mỹ 1941_9_5 (1).jpg

Chiếc B-17E-BO 41-2393 này đã thực hiện chuyến bay đầu tiên vào ngày 5 tháng 9 năm 1941, do phi công thử nghiệm Eddie Allen điều khiển. Trong quá trình thử nghiệm, B-17E đã bay đến nhiều sân bay khác nhau, bao gồm Wright, Eglin và Langley Fields. Vào tháng 1 năm 1942, nó lần đầu tiên bay đến Newfoundland trên đường đến Anh, nhưng ngày hôm sau (9 tháng 1) nó đã đâm vào một đống tuyết, do phi công C. J. Cochrane điều khiển. (Ảnh của Không quân Hoa Kỳ)
 
Chỉnh sửa cuối:

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Trong Thế chiến 2, B-17 phục vụ chủ yếu ở mặt trận Châu Âu, cụ thể là từ 5/1943 đến khi krth chiến tranh khoảng 10.000 chiếc được đưa dần sang Anh, từ đó ném bom Đức và Áo, Romania, Hungaria. Gần một nửa số máy bay B-17 chừng 4800 chiếc bị bắn rơi, một số hư hỏng, chỉ còn gần 3.000 chiếc còn lại trong tình trạng rệu rã
Theo người Mỹ thống kê, trung bình một chiếc B-17 chỉ bay được 11 phi vụ, nghĩa là tỷ lện rơi trong một phi vụ là 9% trên tổng số máy bay B-17 xuất phát
Tháng 5/1943, loạt đầu 300 chiếc B-17 đầu tiên mang sang Anh, nhưng không thể ném bom mục tiêu ở Đức vì không có máy bay hộ tống, nên đành phải nằm tại sân bay
Thời đó, các chuyên bay ném bom Đức kéo dài chừng 10 giờ, trong khi máy bay hộ tống P-47 không đủ sức bay theo những máy bay ném bom B-24, B-17 và máy bay Anh .
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Mỹ 1944_5_13 (1).jpg

Chiếc máy bay ném bom B-17G-70-BO (số hiệu 43-37674) xuất xưởng vào ngày 13 tháng 5 năm 1944, trở thành chiếc máy bay ném bom thứ 5000 thuộc loại này được chế tạo sau cuộc tấn công của Nhật Bản vào Trân Châu Cảng. Chiếc máy bay được đặt tên là "5 GRAND", và thân máy bay được ký tên bởi tất cả các công nhân nhà máy tham gia vào việc chế tạo nó.
Mỹ 1944_5_13 (2).jpg
Mỹ 1944_5_13 (3).jpg
Mỹ 1944_5_13 (4).jpg
Mỹ 1944_5_13 (5).jpg
Mỹ 1944_5_13 (6).jpeg

25/5/1944 – hàng dài B-17 Flying Fortresses mới sáng bóng, một phần của kho dự trữ khổng lồ đang được xây dựng ở Anh cho D-Day, sẵn sàng được chuyển đến các đơn vị chiến đấu để thay thế
 

vietpq75hanes

Xe container
Biển số
OF-25818
Ngày cấp bằng
15/12/08
Số km
7,355
Động cơ
553,734 Mã lực
Công nghệ hàng không họ đã đi trước chúng ta rất lâu.
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Cụ ơi những hình ảnh và tư liệu này cụ lấy nguồn từ đâu vậy
những hình ảnh này em lấy từ lâu rồi, từ 2012, tức 14 năm trước và tích cóp dần
Em phải đọc kỹ và lấy hình ở War Album
1. https://waralbum.ru/page/2/?fbclid=IwAR2V9gSO4m0uPClqsgOvb9wqh-b3PUl1aiW3_zqjPbPyYNQN2Vcq972t6yQ
đây là web của người Nga về WW2
2. Wiki
3. nhưng web khác, nhưng phải tìm hiểu kỹ vì nhiều người chú thích "râu ômg nọ cắm cằm bà kia"
 
Chỉnh sửa cuối:

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Tại mặt trận Thái Bình Dương, B-17 tham gia với vai trò hạn chế vì địa hình vật lý khác với châu Âu, không thể dùng B-17 để ném bom tàu chiến Nhật Bản, mà ném bom các đảo thì xa. B-17 thường đóng ở New Caledonia và những đảo sát nước Úc
Trở lại Anh năm 1943
Từ 1941 khi Đức quay xe tấn công Liên Xô, người Anh thoát khỏi cơn bĩ cực do bị máy bay Đức hành tỏi. nhưng tấn công Đức (ở Pháp) và ở Đwsc chính quốc thì Không lực Anh chưa đủ sức vì tiêm kích Đức rất mạnh, tốt hơn tiêm kích Anh
Máy bay Mỹ lúc đó chỉ có B-26 tầm ngắn
Suốt hai năm dó (1941-1943), người Mỹ đã sản xuất một loạt máy bay ném bom B-24 Liberator, tuy khó lái hơn B-17, nhưng lại chở được nhiều bom hơn, số lượng cũng nhiều hơn
Tháng 5/1943, Mỹ chuyển sang Anh loạt đầu tiên 300 B-17. Tập đoàn không quân số 8 của Mỹ thành lập trên đất Anh, từ con số 0, chỉ có 200 nhân viên. nhưng ngay sau đó máy bay B-17 và B-24 đôn dập bổ xung cho Tập đoàn không quân 8, và họ có 8.000 máy bay với 200.000 nhân viên.
Mỹ và Anh tính rằng: phải đánh vào cơ sở hạ tầng hậu phương của Đức: nhà máy sản xuất máy bay, nhà máy lọc dầu, nhà máy sản xuất xe tăng... thì hiệu quả hơn
Nhưng từ Anh bay đến Đức khá xa (theo cách nhìn thời đó). Những máy bay B-17 và B-24 thì bay được tới thả bom và quay về, nhưng ai sẽ bảo vệ những toán máy bay này?
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
Tiêm kích Republic P-47 Thunderbolt ra đời cùng thời với P-51 Mustang, nhưng P-47 được sản xuất hàng loạt và đưa vào chiến dịch còn P-51 Mustang là máy bay sản xuất cho người Anh, có hạn chế về động cơ 9em nói sau) nêm không quân Mỹ không sử dụng chiến đấu mà chỉ đạt một ít làm nhiệm vụ trinh sát. Sau 1942 thì P-51 mới được người Anh lột xác thành máy bay tiêm kích nhanh nhất thế giới, rồi người Mỹ phải mua bản quyền để sản xuất hàng loạt tới gần 14.000 chiếc. nhưng đó là sau này. trước tháng 10/1943, P-51 vẫn ở chiếu dưới và chưa tham chiến
 

Ngao5

Vũ Trụ
Người OF
Biển số
OF-44803
Ngày cấp bằng
28/8/09
Số km
60,141
Động cơ
1,223,551 Mã lực
3.jpg

Từ 1941 đến 1945, P-47 Thunderbolt là tiêm kích chủ lực của Không lực Hoa Kỳ với số lượng sản xuất chừng +12.000 chiếc
Tốc độ cao nhất đạt 400 dặm/giờ, nhưng do thân hình hơi mập, nên độ linh hoạt kém máy bay tiêm kích Đức
5.jpg
15.jpg
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top