[CCCĐ] Ba thế hệ đi Tây

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
538,512 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Trên cái ban công này này là nơi tổng thống Mỹ hay làm lễ nhậm chức ngoài trời và hay phát biểu nhân sự kiện gì đó với bà con






 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
538,512 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Em đi mất nửa vòng trái đất đến đây chỉ để hét lên rằng "Communism for US" Ấy nhưng mà cũng may mà em nói tiếng Anh ngọng. Chứ nói sõi thì giờ này nó đang cho ở trong nhà thương điên cmnr :))








 

Liontran

Xe hơi
Biển số
OF-322961
Ngày cấp bằng
9/6/14
Số km
180
Động cơ
290,380 Mã lực
Nơi ở
Hà Lầy Lội
Website
diendantuoitrungnien.com
đất của hội Tây lông nhìn nó có vẻ rộng rãi chứ không chật chội như mình cụ nhỉ
 

kvboto

Xe container
Biển số
OF-405256
Ngày cấp bằng
17/2/16
Số km
6,823
Động cơ
294,832 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Cụ chủ có định cho đồng chí con trai sang đó định cư không nhể !
 

hagi94

Xe tăng
Biển số
OF-84873
Ngày cấp bằng
11/2/11
Số km
1,150
Động cơ
421,374 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
www.facebook.com
Civil war

Thôi đã chém về Lincohn thì tiện chém luôn về Civil war (Cuộc nội chiến Mỹ)

Chiến tranh bên ngoài nước Mỹ thì rất nhiều nhưng trên đất Mỹ chỉ có 2 cuộc chiến, đó là cuộc chiến giành độc lập và cuộc nội chiến Mỹ. Một cuộc chiến lấy quyền được tự quyết từ tay người Anh và một cuộc chiến nói lên sức mạnh của liên bang và đảm bảo vững chắc cho sự tồn tại của liên bang không thể để nó tan vỡ.
Những mâu thuẫn đầu tiên giữa 2 miền nó không phải là chế độ nô lệ, mà là mâu thuẫn về thuế. Miền nam lấy nông nghiệp làm gốc, đảng dân chủ làm nền, muốn thuế quan thấp để mua rẻ các đồ từ châu Âu sang. Còn các bang miền bắc với ngành công nghiệp non trẻ muốn duy trì và áp đặt một mức thuế cao để bảo vệ sản xuất trong nước.
Tiến thêm một bước, khi đảng cộng hoà được thành lập ở miền bắc. Với những tư duy mới, tiến bộ hơn đảng cộng hoà kiên quyết bỏ chế độ nô lệ. Còn miền nam với những cánh đồng bông phì nhiêu, nếu bỏ nô lệ thì lấy ai làm nên kiên quyết muốn giữ.
Vấn đề nô lệ chuyển từ sắc thái kinh tế sang sắc thái chính trị rất nhanh. Chắc bị các thế lực thù địch với miền nam xúi giục, các cuộc nô lệ nổi dậy liên tiếp diễn ra. Họ cướp, hiếp, giết...những ông chủ da trắng. Nhưng cuộc nổi dậy đã bị dìm trong bể máu, những người chủ đồn điền được trang bị tốt hơn về súng ống, nên dẹp nổi loạn không mấy khó khăn. Để đỡ loạn họ áp dụng chính sách ngu dân, cấm người da đen học đọc, viết
Đúng thời điểm này cuốn "Túp lều bác Tôm" xuất bản. Với câu chuyện đẫm nước mắt bà Stowe đã thuyết phục được hàng triệu độc giả trên khắp nước Mỹ lên án một chế độ nô lệ vô luân. Từ cuốn sách đó phong trào giải phóng nô lệ càng nóng hơn bao giờ hết
Năm 1850 các bang miền nam tuyên bố họ tự xử các vấn đề nô lệ của họ mà không cần đến liên bang.
Năm 1860 nước Mỹ có cuộc bầu cử tổng thống, Abraham Lincohn trúng cử và việc đầu tiên ông muốn làm là cứu lấy liên bang đang trên đà tan vỡ. Nhưng không thành công, ngay lập tức 6 bang miền nam ly khai. Họ thành lập hợp bang (Confederation) và bầu lên vị tổng thống của họ là Jefferson Davis.
Các nước bên bờ phía đông của Đại tây dương nghe tin Mỹ bị chia rẽ thì mừng lắm. Vả lại miền nam muốn duy trì mức thuế thấp với châu Âu nên các ông lớn Anh, Pháp lức giờ nhăm nhe công nhận chính quyền hợp bang. Nhưng Lincohn là một tay quái kiệt, nhân cuộc khủng hoảng Trent với Anh, ông đã khéo léo giải quyết để Anh không công nhận chính quyền hợp bang và hạn chế viện trợ cho miền nam.
Có câu chuyện rất hay trong cuộc chiến này là tướng Robert Lee, lúc đầu ông được đề cử làm thống lĩnh quân đội miền bắc, nhưng ông từ chối. Sau này ông về quê rồi thế quái nào lại làm đại tướng chỉ huy quân liên minh miền nam. Mặc dù bản thân ông cũng chẳng ưa gì chế độ nô lệ.
Vào ngày 12/4/1861 phát súng đầu tiên của bang South Carolina đã khơi mào cho cuộc chiến tranh nam bắc. Trong 4 năm trời các vùng Virginia, lưu vực sông Mississippi và các bang bên bờ Đại tây duơng ngập tràn trong khói lửa, điêu tàn, đói rét và bệnh tật....
Ngày 22 tháng 9 năm 1862 Lincohn ra tuyên ngôn giải phóng nô lệ
Binh lính miền nam được chỉ huy tốt và có truyền thống quân sự. Các tướng miền bắc phần nhiều kém hơn. Nhưng miền bắc áp dụng được các loại vũ khí mới, dùng đường sắt làm hậu cần và chuyển quân...Công nghệ tốt hơn. Hơn nữa, miền nam chỉ có 11 bang với 9 triệu dân chống lại 25 bang của miền bắc với 22 triệu dân. Nên phải đánh nhanh, thắng nhanh. Lúc đầu quân miền nam dưới sự lãnh đạo của tướng Lee giành chiến thắng liên tiếp. Nhưng khi đánh chiếm Washington thì bị chặn lại ở Gettysburg. Kể từ đây cuộc chiến đảo chiều
Bốn tháng sau Lincohn đọc diễn văn Gettysburg. Một trong những bài diễn văn hùng hồn nhất trong lịch sử nhân loại. Với tầm nhìn vượt thời đại. Trong suốt bài diễn văn ông chỉ ca ngợi nước Mỹ vĩ đại, Lincoln không nhắc đến công lao của riêng chiến sĩ nào, bên này hay bên kia chiến hào, Nam hay Bắc, mà ông vinh danh chung tất cả lý tưởng của những người hy sinh dù ở phe nào, và được kết hợp với các hành động sau đó của ông đã giúp cho sự hàn gắn vết thương chiến tranh và đoàn kết toàn dân. Cuối cùng ông khẳng định "Chính quyền do dân, vì dân sẽ không lụi tàn khỏi mặt đất"
Từ cuối năm 1863 quân miền bắc phong toả các cảng của miền nam. Tướng Grant chọc được vào giữa chia cắt lực lượng quân miền nam với quân miền tây. Sherman đánh xuống phía tây, chiếm Atlanta tiến về phía biển và đánh ngược lên phía bắc. Các cánh quân miền nam lúc này bị chia cắt hoàn toàn, không thể hội tụ được và vào ngày 9/4/1865 Đại tướng Robert Lee của miền nam đã phải đầu hàng ở Appomattox. Kết thúc cuộc nội chiến đẫm máu trong lịch sử với hơn 700.000 người chết.
Cuộc nội chiến Mỹ cũng là cuộc chiến tranh hiện đại đầu tiên của thế giới với lần đầu tham gia bởi chiến hạm, mìn, thuỷ lôi....nó cũng nói lên tầm quan trọng của vũ khí hiện đại và các phương tiện công nghiệp.

Thế nhưng nếu không nói đến việc quân miền nam đầu hàng ra sao thì chưa thể nói lên được cái tầm của Lincohn về hoà giải dân tộc.
Sau khi bị mất hoàn toàn thế trận trong cuộc chiến, đã có những người khuyên tướng Lee nên chia nhỏ quân của mình ra và tiến hành đánh du kích nhưng tướng Lee đã nói: "Nếu cứ tiếp tục chiến tranh gây bao chết chóc thì tội của tôi đáng chết gấp ngàn lần". Ông đã nhắn cho tướng Grant là ông chuẩn bị đầu hàng. Tướng Grant nhắn lại, đề nghị tướng Lee chọn địa điểm bàn thảo việc qui hàng. Và căn nhà của một người buôn bán tên là Wilmer Mc. Lean tại làng Appomattox đã được chọn. Ngày nay ngôi nhà này trở thành di tích lịch sử quốc gia, và được gọi là Appomattox Court House
Đến ngày hẹn, tướng Lee bận một bộ lễ phục mới tinh và đeo kiếm, còn tướng Grant xuất hiện muộn hơn trong bộ đồ tác chiến thường ngày còn dính bùn đất hành quân. Hai người ngồi trong phòng khách của ông Mc. Lean và hàn huyên thân mật về những kỷ niệm quân ngũ trong cuộc chiến tranh Mexico. Câu chuyện lâu đến nỗi tướng Lee sốt ruột, chủ động đề cập đến “mục đích buổi gặp gỡ của chúng ta ngày hôm nay là bàn về việc đầu hàng”. Tướng Grant bèn lấy cây bút chì và tờ giấy viết vội những điều khoản và trao cho tướng Lee, trong đó có những nội dung nói về binh lính miền Nam:

1. Không bị coi là phản quốc và không phải ở tù.
2. Chính phủ coi binh lính miền Nam là những công dân bình thường nếu họ chấp hành tốt luật lệ.
3. Được mang ngựa và lừa về nhà để giúp gia đình cày cấy vào mùa xuân.


Sau khi xem qua những điều tướng Grant vừa viết, tướng Lee nói: “Những điều này sẽ có tác động tốt đến quân sĩ của tôi. Chúng sẽ góp phần quan trọng trong việc hòa giải dân tộc chúng ta” Tướng Lee cho biết ông sẽ trao trả những tù binh miền Bắc vì ông không có đủ lương thực cho họ. Tướng Grant đáp lại rằng ông sẽ gửi ngay cho binh lính miền Nam 25.000 phần lương thực khô. Ông cũng ra lệnh cho in 28.231 giấy phóng thích cho binh lính miền Nam.

Khi tin phe miền Nam đầu hàng bay đến doanh trại, quân miền Bắc định bắn đại pháo chào mừng. Tướng Grant ra lệnh ngưng ngay lập tức các hoạt động ăn mừng. Ông nói với các sĩ quan dưới quyền: “Chiến tranh đã kết thúc. Giờ đây họ đã là đồng bào của chúng ta”. Ông cho rằng hai bên không còn là kẻ thù, và cách tốt đẹp nhất để bày tỏ niềm vui của miền Bắc là không vui mừng trước thất bại của miền Nam.
Ngày 12 tháng 4 năm 1865, quân đội của tướng Lee tiến vào ngôi làng Appomattox để giao nộp vũ khí. Tướng Chamberlain của miền Bắc được chỉ định tiếp nhận binh sĩ qui hàng. Trước hàng quân miền Bắc nghiêm chỉnh, ông nhìn những binh sĩ miền Nam bại trận đi vào làng với cảm xúc dâng trào. Sau này ông viết lại: “Giây phút đó làm tôi thực sự xúc động. Tôi quyết định đánh dấu sự kiện này bằng một hành động, không gì khác hơn là giơ tay chào kiểu nhà binh. Tôi biết có người sẽ chỉ trích tôi về cử chỉ này. Tôi đã không xin phép và cũng không yêu cầu sự tha thứ về hành động này. Đối diện với chúng tôi là những chiến binh, bại trận nhưng can trường, là biểu tượng cho tinh thần trượng phu, không rã rời, không đau khổ, bất chấp hy sinh và không có gì khuất phục được họ. Giờ đây, họ là những người ốm yếu và đói khát, nhưng họ hiên ngang nhìn thẳng vào chúng tôi, làm sống dậy những ràng buộc thiêng liêng cao cả hơn bao giờ hết. Không có lý do gì để những đấng nam nhi ấy không được hội nhập vào Hợp Chúng Quốc vững vàng của chúng ta”

Sau đó tất cả hàng ngũ quân miền Bắc thắng trận từ đơn vị này đến đơn vị khác đều nghiêm chỉnh giơ tay chào kiểu nhà binh. Vị tướng dẫn đầu đoàn quân miền Nam đầu cúi xuống trong buồn bã, chợt nhận ra và ngồi thẳng lại trên lưng ngựa, giơ tay chào đáp lễ. Ông ra lệnh cho các đơn vị theo sau tuân theo nghi lễ quân sự khi đi ngang qua đoàn quân miền Bắc. Không có kèn thắng trận, không có tiếng trống, tiếng hô, tiếng reo hò mừng chiến thắng, không một lời nói hay tiếng xì xầm… Một sự im lặng đến nghẹt thở.
Từ sáng sớm đến chiều tối, những người lính miền Nam đều giơ tay chào khi đi ngang qua hàng quân miền Bắc cũng đang giơ tay chào. Họ giao nộp vũ khí, những lá cờ trận rách tơi tả của miền Nam và trở về quê. Gần 100.000 quân miền Nam đã qui hàng ở làng Appomattox. Vài ngày sau tất cả rời khỏi nơi này, ngôi làng trở lại cuộc sống bình thường.

Nhưng đằng sau câu chuyện ở làng Appomattox là bàn tay đạo diễn của Tổng thống Abraham Lincoln. Ông thường nói rằng ông mong muốn cuộc chiến kết thúc trong sự khoan dung. Tổng thống Lincoln và tướng Grant đã gặp nhau hai tuần trước đó trên chiến hạm River Queen ở sông James. Họ đã thảo luận rất lâu về hình thức kết thúc chiến tranh và những xáo trộn có thể xảy ra trong thời kỳ hậu chiến. Tổng thống Lincoln đã nói với tướng Grant: “Hãy để họ buông súng một cách thoải mái”
Sau cuộc nội chiến này Hoa kỳ đã tiến thẳng lên cường quốc


Trận chiến Gettysburg tranh của Philippoteaux





Chi tiết trong bức tranh








Mầu áo, mầu cờ của người lính liên minh miền nam và lính liên bang miền bắc





Thương thuyết đầu hàng của tướng Lee với tướng Grant. Tướng Grant ngồi bên trái, tướng Lee người cao râu quai nón ngồi bên phải


Đoạn viết về cuộc nội chiến Nam-Bắc của nước Mĩ hay quá. Đầy tính nhân văn và tầm nhìn vượt thời đại của TT Linh Công. Điều này đã giúp cho nước Mĩ nhanh chóng hàn gắn được vết thương chiến tranh và trở thành cường quốc số 1 thế giới như ngày nay.
 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
538,512 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Quốc hội Mỹ

Đứng trước toà nhà lập pháp của nước Mỹ em lại luyên thuyên một chút về chính thể của Mỹ và cơ cấu của cơ quan lập pháp này.
Quốc hội Hoa kỳ gồm hai viện chúng ta quen gọi là Thượng viện và Hạ viện. Và cũng chẳng có bà/ông nào là chủ tịch quốc hội đứng đầu hai viện để cho cá ăn :D. Xem ra quyền lực của nước Mỹ bị chia sẻ nhiều lắm. Thế nên khi ra một đoạ luật gì là phản đối lên xuống, cãi nhau như mổ bò chứ làm gì có chuyện ngủ một giấc rồi bấm nút đồng ý như ở ta. Và hầu như chẳng có đạo luật nào được sự đồng ý của cả hai viện lên tới 90% cả. Nên các vị nghị sĩ của Hoa Kỳ mà nhìn thấy con số đồng thuận 99% thì nể lắm và đêm về lại vò đầu bứt tai rằng tại sao nước Mỹ lại mất đoàn kết đến thế.
Chính vì mất đoàn kết nên kể cả những quyết định quan trọng nhất như: Phản bác yêu cầu của tổng thống thậm chí luận tội, xét xử tổng thống chỉ cần tới 2/3 là tổng thống có thể bay ghế về làm thứ dân. Nhưng trên thực tế con số 2/3 này cũng khó nên chưa đồng chí tổng thống nào bị quốc hội cho tuột xích cả.







 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
538,512 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Thượng viện Hoa kỳ

Nguyên bản tiếng Anh nó là Senate. Còn tiếng Việt dịch ra nó là Thượng viện, Viện bang biểu.... Tại sao lại là Senate vì cái từ này nó có từ thời La mã nơi có Viện Nguyên Lão - quốc hội đầu tiên trên thế giới.
Hồi đó các nhà quý tộc La mã lập ra Viện nguyên lão để lấy ý kiến trị quốc. Tất nhiên chỉ có các nhà quý tộc mới có chân trong viện đó, còn dân đen thì hồi đó biết dell gì mà tham gia. Vào viện nguyên lão lại thu hai chân lên trên ghế, ăn uống nhồm nhoàm rồi ngủ gật à? Và từ đó viện nguyên lão cũng bầu ra viên pháp quan trong coi mọi việc như kiểu tổng thống ngày nay vậy.
Sau này đến đầu những năm thế kỷ 13, vua Anh lúc giờ phải ký Magna Carta nhằm chia bớt quyền hành của mình cho Hội đồng quý tộc phôi thai của Thượng viện Anh sau này.
Nhưng không giống nước Anh thượng nghị sĩ là những nhà quý tộc và cha truyền con nối, các nhà lập hiến nước Mỹ xây dựng lên một hiến pháp gồm hai viện. Trong đó thượng viện có số thượng nghị sĩ chia đều cho mỗi bang, mỗi bang dù lớn hay nhỏ đều có 2 thượng nghị sĩ trong thượng viện. Cái này nó đảm bảo cho quyền có đại diện công bằng cho các bang.
Ban đầu, quốc hội của các tiểu bang bầu ra thượng nghị sĩ vào liên bang với nhiệm kỳ 6 năm (Nên thượng viện có tên là viện bang biểu là thế). Nhưng ngừoi ta sẽ bố trí lệch nhau để cứ mỗi 2 năm bầu thượng nghị sĩ mới một lần với 1/3 số ghế mới, điều này nó giúp cho thượng viện luôn tươi mới và tránh chính sách bị thao túng trong một nhóm người quá lâu.
Quyền hành của thượng viện thì cực kỳ to lớn, có 100 ông thôi nhưng quyết gần hết các vấn đề lớn của quốc gia. Khi tổng thống muốn lập nội các, phải trình danh sách qua thượng viện. Thượng viện phải đồng ý thì mới thông qua được. Rồi bổ nhiệm thẩm phán liên bbang cũng cần phải thượng viện thông qua Những chính sách quốc phòng, an ninh, ngoại giao....thượng viện cũng nắm quyền. Nên các bác để ý, khi muốn lobby chính sách của nước Mỹ với bên ngoài, các nước khác toàn đến lobby thượng nghị sĩ cả.
Chưa hết, thượng nghị sĩ còn có quyền cực lớn là xét xử tổng thống sau khi hạ viện luận tội. Gần đây nhất là đồng chí Bill Clinton cũng đã bị đưa ra Thượng viện xét xử, nhưng may mắn đồng chí đó thoát vì thượng viện không đủ 2/3 số phiếu thuận

Chính vì không cần phải là quý tộc nên bất cứ công dân Hoa kỳ nào cũng có thể ra tranh cử chỉ cần lưu ý là ông nào ra tranh cử đại diện cho bang nào thì phải sống tại bang đó. Chứ không như ta có khi sống ở Móng cái nhưng là đại biểu quốc hội của tỉnh Cà Mau cũng được.
Trong thượng viện có mấy khái niệm như sau:
- Lãnh tụ đa số: thuộc về lãnh tụ của đảng có nhiều ghế nhất trong thượng viện. Hiện nay là ông McConnell của đảng Cộng hoà vì đảng của ông có tới 53 ghế/100
- Lãnh tụ thiểu số: đương nhiên còn lại thuộc về đảng vàv các thượng nghị sĩ độc lập có số ghế ít hơn. Hiện tại là đồng chí Schumer của đảng dân chủ khi đảng của ông có 45 ghế
- Chủ tịch thượng viện và chủ tịch tạm quyền: Tại sao cùng một lúc lại có cả hai ông? Vì hiến pháp Hoa kỳ quy định phó tổng thống pahir là chủ tịch thượng viện bất kể ông có là thượng nghị sĩ hay không. Và thượng viện phải chọn ra ông Chủ tịch tạm quyền (nó không có chức phó mà tiếng Anh gọi là pro tempore) để thay mặt ông phó tổng thống lúc ông đi vắng. Hiện nay chủ tịch là ngài Mike Pence người đảng Cộng hoà và làm phó tổng thống, và chủ tịch tạm quyền là ngài Grassley cũng người của đảng Cộng hoà cmnl






 
Chỉnh sửa cuối:

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
538,512 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
đất của hội Tây lông nhìn nó có vẻ rộng rãi chứ không chật chội như mình cụ nhỉ
Vâng, rộng hơn cả châu Âu cụ ạ. Nước họ lớn mà

Cụ chủ có định cho đồng chí con trai sang đó định cư không nhể !
Cậu này đang không thích cụ ạ

Đoạn viết về cuộc nội chiến Nam-Bắc của nước Mĩ hay quá. Đầy tính nhân văn và tầm nhìn vượt thời đại của TT Linh Công. Điều này đã giúp cho nước Mĩ nhanh chóng hàn gắn được vết thương chiến tranh và trở thành cường quốc số 1 thế giới như ngày nay.
Vâng thế ông ấy mới trở thành tổng thống vĩ đại

Kinh phí hết bao nhiêu cụ chủ ơi!
Total 80 củ cho 26 ngày cụ ạ

khả năng thật chứ bác
Em từng mua đồng hồ ở Thụy sĩ. Xong sang Mỹ thấy đắt hơn khoảng 10-15%

hình như 10 củ chuối bác à hoặc hơn 1 tý..vì tay chơi này em biết hắn ta lắm tiền lắm..chứ kg như anh em mình đâu **==**==**==**==
Em làm gì có tiền. Tiêu tiết kiệm chết đi đc ấy chứ
 

Of.NguyenLinh

Xe ngựa
Người OF
Biển số
OF-291212
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
28,729
Động cơ
1,476,688 Mã lực
Nơi ở
Sản phẩm chăm sóc xe nextzett
Website
1z-vietnam.com
Vâng, rộng hơn cả châu Âu cụ ạ. Nước họ lớn mà



Cậu này đang không thích cụ ạ



Vâng thế ông ấy mới trở thành tổng thống vĩ đại



Total 80 củ cho 26 ngày cụ ạ



Em từng mua đồng hồ ở Thụy sĩ. Xong sang Mỹ thấy đắt hơn khoảng 10-15%



Em làm gì có tiền. Tiêu tiết kiệm chết đi đc ấy chứ
80 củ 3 người, 26 ngày? vậy 1 ngày tiêu hết 3 củ? cũng k đắt cụ nhỉ, 1 người chỉ 1 triệu 1 ngày :D
Để em gom tiền đi.
 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
538,512 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà

vaioz750

Xe hơi
Biển số
OF-127091
Ngày cấp bằng
9/1/12
Số km
108
Động cơ
377,999 Mã lực
Roosevelt là người rất tinh tế và hài ước. Khi ông chiến thắng ở lần tranh cử thứ 4. Có một anh nhà báo đến phỏng vấn ông về cảm giác
khi trúng cử lần thứ 4. Ông nói anh nhà báo đừng vội ngồi uống trà đã.

Sau khi có trà, ông mời anh nhà báo ăn 1 chiếc bánh. Ăn xong ông hỏi anh nhà báo cảm thấy thế nào. Anh nhà báo nói: "Oh! thưa tổng thống chiếc bánh ngon tuyệt". "Vậy thì ăn thêm một chiếc nữa

nhé"
Nói rồi ông đưa thêm cho anh nhà báo một chiếc bánh nữa. Anh nhà báo anh vẫn khá nhanh nhưng chậm hơn chiếc thứ nhất. Ăn xong ông hỏi thế nào? anh nhà báo lại nói "Thưa tổng thống vẫn ngon ạ" nhưng giọng điệu có vẻ đã kém hào hứng. Roosevelt lại đưa cho anh nàh báo chiếc bánh thứ 3 và bảo anh nhà báo ăn. Anh nàh báo nể tổng thống lắm nên cố ăn hết chiếc bánh thứ 3. Ăn xong Roosevelt lại hỏi anh cảm thấy thế nào. "Thưa tổng thống mặc dù chiếc bánh rất ngon, nhưng tôi đã quá no nên cố mãi mới ăn hết được"

Không nói không rằng, Roosevelt đưa cho anh nhà báo chiếc bánh thứ 4 và bảo anh ăn. Lúc này anh nhà báo nhẩy chồm lên. "Thưa ngàu tổng thống đáng kính, mặc dù rất tôn trong ngài nhưng tôi không thể ăn nổi chiếc bánh thứ 4 nữa, tôi quá ngấy rồi"

Lúc này Roosevelt mới thủng thẳng nói: "Cảm giác trúng cử lần thứ 4 của tôi nó cũng giống như anh ăn chiếc bánh thứ 4 đó"














Ở đâu đó, “ cái bánh “ lại thành 3 củ $, cụ MD nhỉ, :)
 

Of.NguyenLinh

Xe ngựa
Người OF
Biển số
OF-291212
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
28,729
Động cơ
1,476,688 Mã lực
Nơi ở
Sản phẩm chăm sóc xe nextzett
Website
1z-vietnam.com

F.ACURA

Xe container
Biển số
OF-20751
Ngày cấp bằng
4/9/08
Số km
6,707
Động cơ
554,071 Mã lực
Nơi ở
Trên lòng vợ..hai
80 củ 3 người, 26 ngày? vậy 1 ngày tiêu hết 3 củ? cũng k đắt cụ nhỉ, 1 người chỉ 1 triệu 1 ngày :D
Để em gom tiền đi.
E nghĩ là 80củ/người cụ ah.
Chắc chưa tính tiền vé mb cụ ạ, chứ riêng tiền vé có khi cũng đến 80 củ rồi
Vé 5 người e nghĩ phải hơn trăm, chứ 80 củ thì lão TungNguyenMD săn vé tởm quá :D
 

Of.NguyenLinh

Xe ngựa
Người OF
Biển số
OF-291212
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
28,729
Động cơ
1,476,688 Mã lực
Nơi ở
Sản phẩm chăm sóc xe nextzett
Website
1z-vietnam.com

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
538,512 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Hạ viện Hoa kỳ

Thượng viện thì làm việc ở phía bắc toà nhà Quốc hội này. Hạ viện làm việc ở phía nam. Hạ viện có tên tiếng Anh là United States House of Representatives có nghĩa là nơi đại diện cho người dân, dịch ngắn gọn ra là Viện Dân biểu tức là người dân bầu lên. Trái ngược với Thượng nghị sĩ là do tiểu bang bầu lên.
Hạ viện không như thượng viện chia đều đại diện cho các bang mà số hạ nghị sĩ được chia theo số dân của bang đó, nhưng theo nguyên tắc ít nhất mỗi tiểu bang có 1 hạ nghị sĩ cho dù dân số có là bao nhiêu. Còn ngày nay thông thường cứ 693.000 người dân sẽ có 1 Hạ nghị sĩ. Đấy là ngày nay, còn ngày xưa khi lập hiến thì người ta quy định số thượng nghị sĩ có trong mỗi bang sẽ là số dân da trắng và 3/5 các dân khác. Có nghĩa là những mầu da khác chỉ có quyền hơn 1 nửa người da trắng. Sau này khi bỏ phân biệt chủng tộc thì người ta cũng bỏ quy định đó.
Đương nhiên là với quy định đó thì hạ viện rất đông người vì dân số Mỹ bây giờ hơn 300 triệu. Nên có tới hơn 400 hạ nghị sĩ. Chính vì đông người nên khó thống nhất các vấn đề hơn và sôi động hơn bên thượng viện. Đông nhất hiện nay là hạ nghị sĩ của bang California với 53 ghế, mấy ông này mà họp đồng hương trong đó thì tốn khá nhiều rượu. Một Hạ nghị sĩ được ngừoi dân bầu vào nhiệm kỳ chỉ có 2 năm, nên ông nào ít làm việc thì vào ngủ mấy giấc cũng là hết cmn nhiệm kỳ. À mà trong hạ viện này có tới 6 ông nghị gật, đó là 6 ông vào họp cho vui chứ không được bỏ phiếu. Đó là các địa biểu của lãnh thổ ngoài Mỹ như Samoa, Guam, quần đảo Virgin, Puerto Rico, quần đảo Mariana và Washington DC. Mỗi nơi có một đại biểu, trong đó đau nhất là ông Washington DC, thuế vẫn đóng đều nhưng không có quyền bỏ phiếu
Về quyền lực, nếu như em đã nói thượng viện có những quyền cực kỳ to lớn thì hạ viện lại có quyền cực kỳ quan trọng đó là quyền giữ tiền. Tất cả các sắc lệnh thuế hay chi tiêu gì của chính phủ cũng phải bắt đầu và thông qua hạ viện. Nên chúng ta mới thấy đợt vừa rồi bà Pelosi gây khó khăn cho ông Trump về việc lấy tiền liên bang xây tường là lẽ đó.
Ngoài các quyền khác ra, hạ viện còn có quyền luận tội tổng thống và đưa lên cho thượng viện xét xử. Cái quyền này cho nó vui chứ cứ luận tội thoải mái mà thượng viện lại tha bổng thì cũng chẳng giải quyết được gì.
Chủ tịch hạ viện có một quyền rất lớn nữa là trong trường hợp tổng thống gặp vấn đề (chết, từ chức...) trong nhiệm kỳ mà không thể tiếp tục điều hành chính phủ được thì chủ tịch hạ viện là nhân vật thứ 3 (sau phó tổng thống) là người kế nhiệm làm tổng thống lâm thời. Tức là quyền kế nhiệm còn trên cả chủ tịch tạm quyền của thượng viện. Nhưng đó là nghi trong hiến pháp vậy thôi. Trên thực tế, tất cả các tổng thống có vấn đề gì, ông phó tổng thống sẽ nắm quyền điều hành luôn chứ chẳng tới lượt chủ tịch hạ viện, trừ trường hợp cả hai ông cùng tèo hoặc ông phó tổng thống từ chối. Cái này thì hơi khó
Trong Hạ viện cũng có các khái niệm như: Lãnh tụ đa số, lãnh tụ thiểu số....và cách giải thích cũng giống như bên Thượng viện em đã giải thích







 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
538,512 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
E nghĩ là 80củ/người cụ ah.

Vé 5 người e nghĩ phải hơn trăm, chứ 80 củ thì lão TungNguyenMD săn vé tởm quá :D
Em đi vào mùa hè nên vé máy bay ko rẻ. Hết 80 củ/ người các cụ ạ. Chứ 80 củ 5 người thì dân mình sang Mỹ du lịch hết :))
 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
538,512 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Trước mặt phía tây của toà nhà quốc hội này là những bức tượng kể về thời kỳ đấu tranh giành độc lập của nước Mỹ, nhằm tôn vinh những anh hùng dân tộc của họ








 

TungNguyenMD

Xe container
Biển số
OF-53430
Ngày cấp bằng
22/12/09
Số km
9,211
Động cơ
538,512 Mã lực
Nơi ở
Ngoài đường nhiều hơn ở nhà
Một bên là nói về cuộc nội chiến. Trong suốt thời kỳ dựng nước đến nay, dân Mỹ chỉ có 2 cuộc chiến đó là xẩy ra trên nước họ thôi








 
Thông tin thớt
Đang tải
Top