Ôi cái sự gọi là choai, mà trước khi mình có cựa cũng qua choai. Có điều đám choai ngày nay khá mệt vì tính xã hội cao và phổ biến.
Em dính 2 lần nghiêm trọng và hơi nghiêm trọng vì choai, còn lặt vặt không tính.
Nghiêm trọng: 1994 em bị 1 choai phi thẳng xe máy vào ống chân, trụ gãy làm 3, mất 1 mảnh nhỏ văng mất, mác gãy đôi. May là gần đến chỗ làm đầu giờ sáng nên người cùng cq đi làm phát hiện được xách lên xích lô vào viện. Bạn đó (nhỏ hơn em nhiều tuổi) đưa em vào viện xong rồi bạn ấy ngất. Đội bạn khác làm việc với CA..., đến gđ choai..., thì ra ông nhõi mượn xe tranh thủ phóng tí buổi sáng em cũng ko rõ bn tuổi và e cũng ko gặp. Sau gđ có gửi tiền qua bạn em 1 ít, thằng bạn bảo, họ cũng ko có gì, có chút tiền lẻ nên bỏ qua cho họ... và em gần như không để ý. Sau gần 30 năm, cái que inox định vị xương ống em vẫn còn để nguyên trong đó, từ đầu gối tới mắt cá.
Hơi nghiêm trọng, 2021: choai sinh 2006, chạy con xe được tính giá bằng kg, phi ngược chiều nhưng ở trái đường rồi ngoặt chuyển hướng gần ngã 4 cắt mặt em, phi toang cản trước, vỡ 1 đèn xe em. Em đưa vào viện, 1 cụ tx chở giúp, em chi phí kiểm tra chiếu chụp, may là không sao. Nhiều người, gồm người chỗ xảy ra và ng quen hỏi nó chạy vậy sao anh còn lo mọi thứ? Em nói đơn giản là giả định choai là người thân quen mình (đã chắc gì choai thân quen mình "ở nhà vẫn ngoan" mà ngoài đường nó máu đú?) thì sẽ thế nào, thôi cứ nhẹ nhàng...
Các sự nhẹ nhẹ như xe máy phi cùng chiều, ngược chiều lật gương, cụp gương, cà tay lái khi dừng đèn thì không hiếm. Duy có lần 1 cậu phi trên đường khi 2 bên ngược chiều mà tay phanh nó xiên thủng ốp gương luôn. Cu cậu bay nhưng không sao, vất xe đó lồm cồm bò dậy, chạy lại xin lỗi và nói cháu không có tiền đền. Em cũng chỉ nói, khoan nói đền hay không, người ngợm có sao không, lần sau chạy tử tế,...