Chả bảo cuộc sống ở trển mới là vĩnh hằng đó thôi. Trời thương trời gọi về cho sống cuộc sống vĩnh hằng còn kêu gì?Người hiền hay chết sớm kẻ ác lại sống dai !!! Thế mà bảo trời có mắt , mắt ở đâu nhỉ ?
Chả bảo cuộc sống ở trển mới là vĩnh hằng đó thôi. Trời thương trời gọi về cho sống cuộc sống vĩnh hằng còn kêu gì?Người hiền hay chết sớm kẻ ác lại sống dai !!! Thế mà bảo trời có mắt , mắt ở đâu nhỉ ?
A. Thiếu thông tin để chém vì thường là 30k/h, cụ đỗ 1h mà nó đòi 50k thì nó sai nhưng cụ đỗ lâu hơn thì làm gì có giá 30k.A. Gửi xe: xe chú hết 50 nghìn. Vé ghi 30.000. Có hai lựa chọn:
1. Trả tiền rồi im mà đi: Biết điều, đàng hoàng, nhẫn nhịn.
2. Hỏi lại ->>> cãi nhau, gọi điện phản ánh ->>> bị đánh giá là đánh đá, đầu gấu, .... tình tướng, ngu.
B. Vào cổng cơ quan liên hẹ cv:
Anh là ai, đến làm gì???.
Em là C đến ngặp anh Y về việc Z.
Đã hẹn trước trưa?
Rồi ạ.
CMT đâu?
Dạ. Đây ạ.
Để xe vào kia.
Dạ. Cho em hỏi anh Y ở phòng nào với ạ?
Ko biết à? Ko biết thì gọi điện.
Thái độ BV như bố người ta.
Xong việc, đi ra: Xin 30.000 tiền xe.
Em tưởng cơ quan HCSN ko thu tiền.
Quy định ở đây là vậy. Nhanh cho người khác còn vào.
1. Lại nhịn. Ko thì.
2. Tôi nói cho anh biết nhé ... thành to chuyện.
C. Đến liên hệ công chứng. Nhân viên Phường ngồi chém gió cùng nhau. Chờ mãi thấy lâu quá đành sông lên:
Chị ơi.
Trừng mắt quát luôn: Đang bận. Ra kia lấy số ngồi chờ đi. Quay lại. Mỗi mình là khách....
1. Lại nhịn.
2. Ko nhịn thì đến mai có khi mới xong. Mà đang cần ngấp.
Chỉ cần mình mà làm ầm lên. Mình thiệt ngay. Thiệt ở đây là thiệt khi bạn bè, XH nhìn vào và đánh giá.... thế này thế nọ. Thế nên phải nhịn cho xong.
Nhiều khi nghĩ mà nản.
Em đi xe máy, cũng vài lần thấy cảnh sau ở bv Bạch Mai: xe máy đi ra đưa 10k (em k nhớ số tiền nên cứ giả sử thế), bảo vệ trả lại 5k, hỏi nhẹ nhàng "ơ sao lại thế hả anh, vé có 2k mà" - - > bảo vệ im lặng và kệ luôn, k trả lời. Đứng lại chờ câu trả lời thì cả 1 đám dài đằng sau chờ đợi, cuối cùng em ngại làm phiền các bác chờ ở sau nên lại phải kệ mà đi. Mà vào bệnh viện thì ai cũng vội nên chẳng có thời gian mà đôi co nữa.Ở VN nhiều khi không quá cứng nhắc được, nhưng nếu mềm thì sẽ bị bắt nạt. Nên mình phải linh hoạt.
Em đi gửi xe cũng thường chỉ 30k.
Nhiều khi trông xe bảo 50k thì em cũng không đồng ý, nhưng em sẽ hỏi lại kiểu "vé ghi 30k mà em/anh, sao lại thu 50k thế nhỉ". Một số sẽ nói lý do, nếu em thấy hợp lý thì em sẽ đưa thêm, còn nếu đòi theo cái kiểu ở đây nó thế, hay kiểu nhìn mặt nhìn xe để làm tiền, thì đừng hòng nhận dc thêm 20k kia.
Do ăn ở cả thôi. Thái độ, cách hành xử là quan trọng.Đường nhiên em sẽ gọi. Nhưng hỏi trước đường đỡ làm phiền. Vì các cụ em gọi hay ko nghe điện cho lắm. Chủ yếu nhắn tin

chắc cụ chủ nghĩ mình là khách đến liên hệ công tác thì bảo vệ chỉ là thằng bảo vệ phải ăn nói lễ phép , lịch sự , ko được quát vào mặt khách như thếBảo vệ chứ k phải quầy info, ngoài ra bảo vệ còn là thuê ngoài, họ chỉ có chức năng về mặt an ninh? nếu cụ chủ muốn gặp ai, thì tới quầy, nêu lịch hẹn, các bạn đó sẽ sẵn lòng hướng dẫn, em đưa con đi viện nhiều, nhất là xanh pôn, rõ ràng là họ hướng dẫn rất tận tình. Cái gì đúng thì thôi anh à![]()
, ko biết em hiểu như vậy có trúng ý của cụ chủ ko ?
Chủ thớt đưa thông tin kiểu cắt cúp thiếu dữ liệu để tạo cớ cho một số cụ mở máy chửi, nhẹ nhàng thì là ko fair, còn nặng thì là ko đàng hoàng. Đỗ oto ở HN bây giờ tính theo giờ, ngay cái iParking giờ đầu 25/k, các giờ sau dao động từ 25-50k tùy vị trí, nếu đỗ 2h nó lấy 50k là bình thường. Bảo vệ ko có nghĩa vụ và thực ra thường là ko biết ai ngồi ở phòng nào, cái đấy là việc của lễ tân hoặc của người đến làm việc.vãi cả nhái với cụ có chức có quyền.
A- Chả ông dở hơi nào có tí chức sắc đi gửi xe lại kỳ kèo khó chịu vì giá thu trên vé khác với giá thực tế. làm cơ quan công quyền thì cái đó phải biết đầu tiên, không lẽ đôi co với chính sản phẩm mình tạo ra? nếu làm cơ quan ban bộ ngành không thuộc phạm trù tài chính thì xin lỗi, chả ông nào thèm nhìn cái vé 3 hay 50K.
B- Đến cơ quan người khác, có nghĩa phải có sự liên hệ đầu tiên, trừ phi là nhân viên làm việc với nhân viên thì thôi, coi như chỉ khó chịu vì thái độ của bảo vệ (cái này phản ánh thái độ đúng), còn không đã tầm phó phòng trở lên thì lại xin lỗi, đi xe riêng có lái, việc đi đâu vào đâu lái tự xử lý. Làm mẹ gì có việc đến tự liên hệ rồii khó chịu? Bảo vệ bây giờ cũng thuê dịch vụ tương đối nhiều, trừ vài ba ông vì lý do này nọ làm ở phòng bảo vệ, còn đâu tác phong của họ cũng khá hơn nhiều so với hồi xưa. Nói vậy để cụ có tí chức sắc chém vừa thôi.
C- Chịu, cơ quan hành chính ngành dọc giờ vẫn còn nhiều chuyện kiểu vậy, nhưng không thể nói là ở đâu cũng như thế. Phản ánh thì bất kỳ chỗ nào bây giờ cũng có hòm thư góp ý, số điện thoại nóng, thậm chí có chút quan hệ thì tầm phó, trưởng hoặc hơn nữa cũng có hết, hoàn toàn có thể tự chủ động. Còn nếu nói khó chịu vì ko muốn, thì cứ trưng bằng chứng ra rồi nói gì thì nói. KHơi khơi vài ba câu ko lẽ các cụ trên này gật gù hết, phỏng đồng chí có tí chức?
Thật ra thì cứ nhẹ nhàng vui vẻ với nhau, không lại chuốc bực vào thân cho mệt cụ ơi, mình nhờ người ta không nói thì thôi không chấp, mình chủ động việc của mình, cứ vào quầy lễ tân mà không trả lời lại tính tiếpchắc cụ chủ nghĩ mình là khách đến liên hệ công tác thì bảo vệ chỉ là thằng bảo vệ phải ăn nói lễ phép , lịch sự , ko được quát vào mặt khách như thế, ko biết em hiểu như vậy có trúng ý của cụ chủ ko ?
![]()

Câu chuyện 1 thôi thì là chyện cá nhân, không bàn. Thằng nào khỏe thì sống, yếu thì chết.A. Gửi xe: xe chú hết 50 nghìn. Vé ghi 30.000. Có hai lựa chọn:
1. Trả tiền rồi im mà đi: Biết điều, đàng hoàng, nhẫn nhịn.
2. Hỏi lại ->>> cãi nhau, gọi điện phản ánh ->>> bị đánh giá là đánh đá, đầu gấu, .... tình tướng, ngu.
B. Vào cổng cơ quan liên hẹ cv:
Anh là ai, đến làm gì???.
Em là C đến ngặp anh Y về việc Z.
Đã hẹn trước trưa?
Rồi ạ.
CMT đâu?
Dạ. Đây ạ.
Để xe vào kia.
Dạ. Cho em hỏi anh Y ở phòng nào với ạ?
Ko biết à? Ko biết thì gọi điện.
Thái độ BV như bố người ta.
Xong việc, đi ra: Xin 30.000 tiền xe.
Em tưởng cơ quan HCSN ko thu tiền.
Quy định ở đây là vậy. Nhanh cho người khác còn vào.
1. Lại nhịn. Ko thì.
2. Tôi nói cho anh biết nhé ... thành to chuyện.
C. Đến liên hệ công chứng. Nhân viên Phường ngồi chém gió cùng nhau. Chờ mãi thấy lâu quá đành sông lên:
Chị ơi.
Trừng mắt quát luôn: Đang bận. Ra kia lấy số ngồi chờ đi. Quay lại. Mỗi mình là khách....
1. Lại nhịn.
2. Ko nhịn thì đến mai có khi mới xong. Mà đang cần ngấp.
Chỉ cần mình mà làm ầm lên. Mình thiệt ngay. Thiệt ở đây là thiệt khi bạn bè, XH nhìn vào và đánh giá.... thế này thế nọ. Thế nên phải nhịn cho xong.
Nhiều khi nghĩ mà nản.
Cụ bốc phét.Nếu Cụ đã sống ở Xứ giẫy chết. Cụ sẽ thấy khác ạ!
)Công nhận. Sống khó quá
ko đâm ko chém đời ko nểThiệt tình, em bắt lỗi bác nhé
A: Bác đúng hoàn toàn, tiền ghi thế nào trả thế ấy
B: Bảo vệ chứ không phải là người hướng dẫn cho bác, bác muốn có 1 cuộc hẹn với ai đó, phải liên hệ trước, phải biết chính xác ở đâu, đó là lẽ thường tình
C: Bác nên bấm số, bác làm đúng mà họ k tiếp bác là họ sai![]()
Em dự là cụ đang nói về sự việc xảy ra ở miền Hà Nội ạ?A. Gửi xe: xe chú hết 50 nghìn. Vé ghi 30.000. Có hai lựa chọn:
1. Trả tiền rồi im mà đi: Biết điều, đàng hoàng, nhẫn nhịn.
2. Hỏi lại ->>> cãi nhau, gọi điện phản ánh ->>> bị đánh giá là đánh đá, đầu gấu, .... tình tướng, ngu.
B. Vào cổng cơ quan liên hẹ cv:
Anh là ai, đến làm gì???.
Em là C đến ngặp anh Y về việc Z.
Đã hẹn trước trưa?
Rồi ạ.
CMT đâu?
Dạ. Đây ạ.
Để xe vào kia.
Dạ. Cho em hỏi anh Y ở phòng nào với ạ?
Ko biết à? Ko biết thì gọi điện.
Thái độ BV như bố người ta.
Xong việc, đi ra: Xin 30.000 tiền xe.
Em tưởng cơ quan HCSN ko thu tiền.
Quy định ở đây là vậy. Nhanh cho người khác còn vào.
1. Lại nhịn. Ko thì.
2. Tôi nói cho anh biết nhé ... thành to chuyện.
C. Đến liên hệ công chứng. Nhân viên Phường ngồi chém gió cùng nhau. Chờ mãi thấy lâu quá đành sông lên:
Chị ơi.
Trừng mắt quát luôn: Đang bận. Ra kia lấy số ngồi chờ đi. Quay lại. Mỗi mình là khách....
1. Lại nhịn.
2. Ko nhịn thì đến mai có khi mới xong. Mà đang cần ngấp.
Chỉ cần mình mà làm ầm lên. Mình thiệt ngay. Thiệt ở đây là thiệt khi bạn bè, XH nhìn vào và đánh giá.... thế này thế nọ. Thế nên phải nhịn cho xong.
Nhiều khi nghĩ mà nản.
E toàn gọi mấy bạn ngồi cửa phòng ông cần gặp, các bạn í xuống cầm tay dắt đến nơi.Đường nhiên em sẽ gọi. Nhưng hỏi trước đường đỡ làm phiền. Vì các cụ em gọi hay ko nghe điện cho lắm. Chủ yếu nhắn tin
Giẫy chết nào em ko biết chứ em đã ở Pháp và em gái em đang ở Áo thì thấy là ở châu Âu đặt hẹn khám bệnh là 1, đi làm giấy tờ hành chính là 2... thua xa Việt Nam. Hẹn lâu vcđ và giải quyết cũng lâu vcđ.Nếu Cụ đã sống ở Xứ giẫy chết. Cụ sẽ thấy khác ạ!