Em pots lên trích dẫn cuốn của pháo binh quân khu 2 mà bác pb47vp là sỹ quan pháo binh E457 F313 đã chiến đấu tại HG từ khi xẩy ra chiến sự cho đến tận cùng của cuộc chiến năm 1989
Trên địa bàn Quân khu 2, vào trung tuần tháng 5-1981, pháo binh địa  phương và 1 tiểu đoàn pháo 105mm của trung đoàn PB 457 đã chi viện cho  bộ binh đẩy lùi nhiều đợt tiến công của đối phương, bảo vệ được các điểm  cao 1800A, 1800B (ngày 11 và 12-5). Tiếp đó ngày 22-5 các đơn vị pháo  binh trong biên chế sư đoàn 313 và hoả lực tăng cường đã bắn chế áp pháo  binh đối phương, chi viện cho bộ binh chiến đấu bảo vệ điểm cao 1509,  1688, 1785....
Đến hết tháng 6-1981, các đơn vị pháo binh cùng các  lực lượng vũ trang Quân khu 2 đã chiến đấu kiên cường, đẩy lùi nhiều đợt  tiến công của đối phương hòng chiếm các điểm cao 1800A, 1800B, 1509,  1688, 1785.
Trước tình hình hoạt động quân sự của đối phương ở biên  giới phía Bắc mở rộng về quy mô và cường độ ác liệt tăng dần, BTL Pháo  binh liên tục cử các đoàn cán bộ xuống các quân khu, quân đoàn tuyến 1  kiểm tra, đôn đốc và trực tiếp giúp các đơn vị pháo binh tổ chức thực  hiện chỉ lệnh sẵn sàng chiến đấu số 33/QP của BQP và chỉ thị số 40/QP  ngày 29-5-1981 "Về việc đánh bại âm mưu của đối phương lấn chiếm các  điểm cao sát đường biên".
Trên cơ sở tổng hợp phân tích các thủ đoạn  bắn pháo của đối phương, khắc phục những hiện tượng bắn trả không quan  sát thấy mục tiêu, sử dụng pháo cơ giới (55%) nhiều hơn pháo cối mang  vác, BTL Pháo binh kiến nghị với BTTM bổ sung, điều chỉnh kế hoạch ĐT1  và đặt tên cho kế hoạch mới là ĐT2. Nội dung chủ yếu của ĐT2 trước hết  nhấn mạnh nguyên tắc : "Tỉnh táo, cảnh giác, sẵn sàng chủ động đánh trả  nhưng không để đối phương lợi dụng leo thang chiến sự. Đánh có chuẩn bị,  có quan sát sửa bắn, đánh trả kịp thời, bắn đúng thời cơ, trúng mục  tiêu, tiết kiệm đạn..."
Sau đợt hoạt động cao điểm tháng 5 và  6-1981, hành động pháo kích của đối phương tạm lắng xuống nhưng vẫn còn  xảy ra ở một vài nơi với lượng đạn hạn chế hơn.
Rút kinh nghiệm mấy  năm trước, đến cuối năm 1983 đại đội hoả lực của tiểu đoàn bộ binh trực  tiếp tiếp xúc ở tuyến 1 được tăng cường thêm súng cối và ĐKZ, đại đội  hoả lực của trung đoàn bộ binh cũng được tăng súng cối 120mm. Một số  đường nhánh cơ động được mở rộng, công sự cho người và một số công sự  pháo được xây dựng bằng bêtông cốt thép đúc sẵn để tăng độ vững chắc,  chế độ trực chiến sẵn sàng chiến đấu vào nền nếp, nên hiệu suất chiến  đấu của pháo binh có tiến bộ rõ rệt. Lực lượng pháo binh thường trực sẵn  sàng chiến đấu được duy trì bảo đảm cả về con người và súng pháo.
Mùa  khô 1983-1984, cùng lúc ở Campuchia, bộ đội tình nguyện Việt Nam phối  hợp với lực lượng vũ trang bạn mở các chiến dịch tiến công có tính chất  quyết định đánh vào các căn cứ, hậu cứ của lực lượng ********* 3 phái  thì tình hình chiến sự ở biên giới phía Bắc cũng diễn biến rất phức tạp,  căng thẳng.
Ngày 2-4-1984, đối phương chuyển cuộc chiến tranh bằng  pháo ở biên giới phía Bắc sang một thủ đoạn chiến thuật mới, mở đầu bằng  một đợt tập kích hoả lực lớn chưa từng có.
Sau đợt tập kích pháo dữ dội, đối phương tung nhiều tiểu đoàn bộ binh, có pháo chi viện lấn chiếm một số điểm cao.
Với  tinh thần sẵn sàng chiến đấu cao, pháo binh ta trên các hướng kịp thời  nổ súng phối hợp cùng bộ binh chiến đấu chặn bước tiến của địch.
Trước  tình hình đối phương đẩy cuộc chiến tranh bằng pháo lên nấc thang mới,  dùng hoả lực pháo binh chi viện tối đa cho bộ binh đánh chiếm một số  điểm cao và những diễn biến phức tạp trên biển Đông, BQP ra lệnh chuyển  một số cơ quan Quân khu 1, Quân khu 2,
Tính đến cuối tháng 5-1984,  thời điểm đối phương tạm ngừng lấn chiếm, đi vào củng cố khu đã chiếm,  trải qua 60 ngày đêm chiến đấu lực lượng pháo binh ở biên giới phía Bắc  đã đánh trả 1.178 trận, tiêu thụ 51.616 viên đạn các loại gây cho đối  phương nhiều tổn thất.
Trên mặt trận Vị Xuyên, tháng 4-1984 có trung  đoàn PB 457 thuộc sư đoàn 313 với 3 tiểu đoàn pháo mặt đất. Đơn vị đầu  tiên đánh trả lúc 10h25 ngày 2-4-1984 là tiểu đoàn 10 pháo 105mm trung  đoàn 457 và đại đội súng cối 120mm thuộc trung đoàn bộ binh 122 phòng  ngự ở điểm cao 1509, 772. Nhưng do công sự của ta lúc này chưa tốt, ý  thức phòng tránh chưa cao nên bị pháo địch bắn cháy gần hết số xe kéo  pháo của 1 tiểu đoàn, 1 khẩu pháo 85mm và 1 máy VTĐ.
Từ tháng 4 đến  tháng 7-1984 pháo binh ở Vị Xuyên được tăng cường : trung đoàn PB 457  (đủ 5 tiểu đoàn), các trung đoàn bộ binh được bổ sung súng cối và ĐKZ đủ  theo biên chế, lữ đoàn PB 168 (4 tiểu đoàn) và 368 (2 tiểu đoàn). Toàn  bộ pháo binh ở đây hình thành cụm pháo 1 và 2 quân khu và cụm pháo sư  đoàn, đến tháng 12 được tăng cường trung đoàn PB 150 (sư đoàn 356). Cùng  lúc lữ đoàn PB 368 được điều về phía sau làm nhiệm vụ khác (chú thích  của chiangshan : L368 được điều về đứng trong đội hình Quân đoàn 1). Tổ  chức pháo binh lúc này vẫn giữ nguyên 2 cụm pháo chi viện chung, các  trung đoàn bộ binh trên từng hướng có cụm hoả lực chi viện trực tiếp.  Cũng trong thời gian này Bộ đã nghiên cứu đưa vào sử dụng một số bom,  đạn mới bắn phá khu vực đối phương vừa chiếm được (loại gì vậy ?)
Từ  khi đối phương chiếm được một số mục tiêu, pháo binh sư đoàn 313 và lữ  đoàn PB 168 liên tục chi viện cho bộ binh phản kích, giữ vững địa hình  có lợi và độc lập tập kích hoả lực vào quân địch, trong đó có một số  trận hiệu quả bắn pháo rất cao.
Năm 1984 pháo binh chi viện cho bộ binh tiến công 2 đợt quy mô cấp trung đoàn :
-  Đợt 1 cuối tháng 6 đầu tháng 7-1984, chi viện cho trung đoàn BB 876 (sư  đoàn 356) và trung đoàn BB 174 (sư đoàn 316) tiến công chiếm lại các  điểm cao 233, 685.
- Ngày 12-7-1984, trận tiến công hiệp đồng bộ  binh-pháo binh lần thứ 2 chi viện cho trung đoàn BB 876 (sư đoàn 356),  174 (sư đoàn 316) và 141 (sư đoàn 312) đánh chiếm lại các điểm cao 1030,  300 và 400.
Mặc dù bị phản pháo ác liệt, các phân đội pháo binh vẫn  tích cực chủ động chế áp pháo binh đối phương và chi viện bộ binh xung  phong. Đại đội pháo 85mm bắn trực tiếp sang điểm cao 772, mỗi khi nổ  súng phải chịu hoả lực địch bắn tập trung mật độ rất cao, nhưng các khẩu  đội vẫn kiên cường bám trụ, anh dũng chiến đấu, hoàn thành nhiệm vụ.
Sau  4 tháng chiến đấu đánh trả các đợt pháo kích và tiến công xâm lấn ở  biên giới phía Bắc, ngày 9-8-1984, BTL Pháo binh triệu tập hội nghị các  chủ nhiệm và cơ quan tham mưu pháo binh các quân khu, quân đoàn phía  Bắc, thống nhất nhận thức, đánh giá mạnh yếu của địch, nghiên cứu tài  liệu "Sử dụng pháo binh đánh bại âm mưu lấn chiếm mới của đối phương",  tổ chức hiệp đồng khi sử dụng các trung đoàn, lữ đoàn PB dự bị trong kế  hoạch ĐT2 trên từng hướng và bổ sung các biện pháp thực hiện chỉ thị  40/QP trong hoạt động chiến đấu mùa khô tới.
Rút kinh nghiệm đợt 1 và  2, các đơn vị chiến đấu ở Vị Xuyên chuyển phương pháp tiến công thông  thường sang vây lấn. Nhiệm vụ hoả lực pháo binh được BTL Binh chủng chỉ  đạo cụ thể : "Khi bộ binh còn giữ bí mật, ban ngày pháo binh bắn phá  hoại, ban đêm dùng súng cối 82mm, canông 57mm (ĐKZ-57 ?) khống chế, gây  căng thẳng, hạn chế đối phương củng cố công sự. Tập trung kiềm chế các  trận địa pháo nguy hại bắn vào trận địa hoả lực của ta. Tích cực chế áp,  tiêu diệt sinh lực vận động từ phía sau ra. Khi bộ binh đổi chốt, tập  trung vào nhiệm vụ đánh pháo binh và quân đối phương phản kích. Hết sức  tiết kiệm đạn dành cho nhiệm vụ then chốt. Sử dụng hoả lực gắn liền với  hành động của bộ binh".
Ngày 18-11-1984, pháo ta bắt đầu bắn phá  hoại tập trung vào các mục tiêu tiến công 685, 300, 400. Sau 5 ngày đêm  đấu pháo, trung đoàn BB 14 (sư đoàn 313) và 153 (sư đoàn 356) thực hành  vây lấn. Địch phản kích, giành giật với ta từng công sự, mỏm đá. Trong  vòng 1 tháng, pháo binh chi viện cho bộ binh đẩy lùi 21 lần phản kích  của địch. Tuy chưa dứt điểm nhưng đây là đợt có hiệu suất chiến đấu cao.  Tiểu đoàn 10 và 11 trung đoàn PB 457, tiểu đoàn 13 pháo chống tăng của  sư đoàn 313, đại đội súng cối 160mm của sư đoàn 356, lữ đoàn PB 168 trực  thuộc Quân khu 2 đóng góp nhiều thành tích vào chiến công chung là bảo  vệ được các vị trí được phân công.
Đầu năm 1985, đối phương triển  khai phương thức luân phiên chiến đấu, đồng thời tăng cường hoả lực pháo  binh lên đến đỉnh điểm nhằm đạt mục tiêu lấn chiếm. Từ đầu năm đến hết  năm 1985, đối phương đã sử dụng tới 850.000 viên đạn pháo cối các loại.  Thời gian có đợt tiến công lấn chiếm kéo dài 33 ngày. Tại mặt trận Vị  Xuyên có trận đấu pháo kéo dài hàng giờ. Đạn pháo rền vang như sấm, rung  chuyển cả núi rừng.
Năm 1986, ta tiếp tục củng cố thế trận phòng ngự  ở điểm nóng Vị Xuyên, tăng cường pháo cho tuyến pháo bắn thẳng, xây  dựng thêm nhiều công sự kiên cố bằng bêtông cốt thép. Tuyến pháo bắn  thẳng cùng với hệ thống các đại đội pháo binh cơ giới của các huyện biên  giới Hà Tuyên hình thành thế trận pháo binh tại chỗ. Do có cách đánh  thích hợp, thế trận phòng thủ vững chắc, tạo điều kiện cho các đơn vị  luân phiên thay nhau vừa chiến đấu, vừa củng cố xây dựng lực lượng, tạo  được khả năng chiến đấu lâu dài, đơn vị nào vào trực tiếp chiến đấu cũng  hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Đầu năm 1987, đối phương tiến hành một  đợt đánh lớn vào 4 khu vực, 13 mục tiêu của ta sát tuyến biên giới. Pháo  binh ta đánh trả kịp thời, sử dụng 37.000 viên đạn pháo cối các loại,  chi viện cho bộ binh bảo vệ vững chắc trận địa phòng ngự. Từ đó, xung  đột quân sự trên tuyến biên giới phía Bắc dần dần lắng xuống.
Chiến  sự diễn ra ở biên giới phía Bắc (từ 1980 đến 1989), tuy 2 bên đều giới  hạn về không gian và lực lượng trực tiếp chiến đấu, sử dụng chủ yếu là  bộ binh và pháo binh, xảy ra trên đường biên giới chung nhưng là kiểu  chiến tranh dai dẳng nhất, căng thẳng và ác liệt, tập trung cao nhất ở  Vị Xuyên, Hà Tuyên, tiêu tốn lượng vật chất kĩ thuật khá lớn.
Đối  phương có tiềm lực quân sự lớn hơn ta nhiều lần, tạo áp lực chiến tranh  nhiều năm trên toàn tuyến biên giới, nhiều ngày trên phạm vi 1 chiến  trường rừng núi nhỏ hẹp ở Vị Xuyên, gây cho ta khó khăn về nhiều mặt.  Pháo binh ta đã chiến đấu kiên cường, mưu trí, sáng tạo góp phần vào  chiến công chung của toàn quân, toàn dân bảo vệ biên giới của Tổ quốc.  Nhiều đơn vị, cá nhân tiêu biểu được khen thưởng, phong tặng các danh  hiệu cao quý. Tiểu đoàn 10, trung đoàn PB 457, sư đoàn BB 313 Quân khu 2  được tuyên dương danh hiệu Anh hùng LLVTND. Đ/c Hoàng Mạnh Thẩm, chiến  sĩ E457 được bầu làm chiến sĩ thi đua toàn quốc năm 1985. Lữ đoàn PB 168  Quân khu 2 được tặng thưởng Huân chương Quân công hạng 2, Huân chương  Quân công hạng 3 và nhiều Huân chương Chiến công. 100% các đơn vị hoả  lực được khen thưởng. Trung đoàn PB 457 và lữ đoàn PB 168 được BQP tặng  cờ thi đua, 76 đơn vị đạt danh hiệu đơn vị Quyết Thắng, 180 Huân chương  các loại được tặng cho các tập thể và cá nhân trên khắp các mặt trận  thuộc địa bàn Quân khu 2......
Theo cuốn này thì trong chiến dịch  tháng 2-1979, tỉ lệ súng pháo của ta bị rơi vào tay địch khá cao, khoảng  19%. Các đơn vị tên lửa chống tăng B-72 (AT-3) đưa ra mặt trận muộn nên  không thực hiện được nhiệm vụ diệt xe tăng, thiết giáp địch.....