- Biển số
- OF-197565
- Ngày cấp bằng
- 6/6/13
- Số km
- 328
- Động cơ
- 327,960 Mã lực
Các cụ các mợ nhà ta chắc chắn không xa lạ gì với kiểu ăn trưa xong là ngồi lê la quán trà đá vỉa hè. Chuyện của em là thế này ạ.
Em thì chẳng nhỏ mọn gì đâu ạ nhưng mãi mãi rồi thành ra phải để ý. Bọn em cả cơ quan hay tụ tập ăn trưa cùng nhau, trước thì thằng cha đấy cũng chưa là cấp trên của em đâu, nhưng nể tình đồng nghiệp ăn xong là em hay đứng dậy trả tiền, 5-10 lần liên tục thì ok nhưng mãi như thế e lại thấy vô lý. Đến một lần măm măm xong e cứ ngồi ị thằng cụ đấy xem nó dư lào thì một lúc sau cha đó đứng dậy trả tiền, e vui vẻ đứng dậy về ôi trời ơi bị chủ quán gọi giật bắn lại bẩu là em quên trả tiền
thế là e cười trừ bảo vâng, e đang nghĩ nhiều thứ nên quên mất. Từ đấy là e cứ đứng lên trả tiền em, hehe kệ.
Đến chuyện ngồi uống nước chè, cỡ khoảng 10-15 người trưa nào cũng ngồi trà đá, chủ yếu là uống xong ông nào cũng ngồi ị thằng cụ ra, ông thì alo điện thoại, ông thì mang máy ra chơi game, ông thì nhâm nhi chén nước. Tính em nó thật thà nên cứ thấy im im em ngại lại đứng lên trả tiền, thi thoảng thì có cu cậu nhân viên mới đứng lên trả. Nhiều lúc ông chủ quán ái ngại cho em đi chỉ định thẳng là thôi thằng B, thằng B trả tiền đi, nó ngày nào cũng trả rồi
. Khổ nỗi toàn những ông 3 điếu thuốc, 1 cái kẹo với 2 cốc trà đá tính ra cũng 10k/ người rồi ạ mà chả bao giờ tự giác đứng lên trả tiền, trong khi đó toàn em hoặc một vài người nữa ngồi chém gió chủ yếu chứ cốc nước 2k nhiều khi còn uống chẳng hết, lại chẳng nghiệm ngập thuốc men gì.
Chuyện e kể đây là thật 100%, các cụ nào có tính như này thì cũng nên suy nghĩ một tí ạ, không phải người ta không nghĩ đâu, một vài lần còn ok chứ cả mấy năm trời cứ ròng ròng thế thì cũng phải ngẫm chứ nhỉ?
Em thì chẳng nhỏ mọn gì đâu ạ nhưng mãi mãi rồi thành ra phải để ý. Bọn em cả cơ quan hay tụ tập ăn trưa cùng nhau, trước thì thằng cha đấy cũng chưa là cấp trên của em đâu, nhưng nể tình đồng nghiệp ăn xong là em hay đứng dậy trả tiền, 5-10 lần liên tục thì ok nhưng mãi như thế e lại thấy vô lý. Đến một lần măm măm xong e cứ ngồi ị thằng cụ đấy xem nó dư lào thì một lúc sau cha đó đứng dậy trả tiền, e vui vẻ đứng dậy về ôi trời ơi bị chủ quán gọi giật bắn lại bẩu là em quên trả tiền
thế là e cười trừ bảo vâng, e đang nghĩ nhiều thứ nên quên mất. Từ đấy là e cứ đứng lên trả tiền em, hehe kệ.Đến chuyện ngồi uống nước chè, cỡ khoảng 10-15 người trưa nào cũng ngồi trà đá, chủ yếu là uống xong ông nào cũng ngồi ị thằng cụ ra, ông thì alo điện thoại, ông thì mang máy ra chơi game, ông thì nhâm nhi chén nước. Tính em nó thật thà nên cứ thấy im im em ngại lại đứng lên trả tiền, thi thoảng thì có cu cậu nhân viên mới đứng lên trả. Nhiều lúc ông chủ quán ái ngại cho em đi chỉ định thẳng là thôi thằng B, thằng B trả tiền đi, nó ngày nào cũng trả rồi
. Khổ nỗi toàn những ông 3 điếu thuốc, 1 cái kẹo với 2 cốc trà đá tính ra cũng 10k/ người rồi ạ mà chả bao giờ tự giác đứng lên trả tiền, trong khi đó toàn em hoặc một vài người nữa ngồi chém gió chủ yếu chứ cốc nước 2k nhiều khi còn uống chẳng hết, lại chẳng nghiệm ngập thuốc men gì.Chuyện e kể đây là thật 100%, các cụ nào có tính như này thì cũng nên suy nghĩ một tí ạ, không phải người ta không nghĩ đâu, một vài lần còn ok chứ cả mấy năm trời cứ ròng ròng thế thì cũng phải ngẫm chứ nhỉ?


, cháu thì trẻ người non dạ nên ko rõ lắm. Nhưng thật sự thì nhiều người nói dễ nhưng tới lúc làm mới thấy khó. Có vài ngàn bạc chẳng lẽ còn nói. Nói chung cái gì dính tới tiền bạc mà 1 bên ko biết xử thì cũng thành ra bạc lắm. Cháu đôi lúc cũng gặp mấy vụ củ chuối lắm cơ : đi ăn đi uống thì rõ ràng mời cháu, quán cháu cho tự chọn ( nghĩa là cháu ko chọn) đã chọn quán vỉa hè rồi thì từ lúc gọi tới lúc về toàn kêu đắt với kêu rẻ cháu bực mình lúc thanh toán đứng lên thanh toán luôn cho khỏi kêu ... còn nhiều vụ nữa nếu hứng cháu kể tiếp.