- Biển số
- OF-631030
- Ngày cấp bằng
- 10/4/19
- Số km
- 1,830
- Động cơ
- -36,072 Mã lực
- Tuổi
- 41
Cô giáo đây các cụ ơi
Tuần sau em có qua Cần Thơ, đưa em chuyển miễn phí cho nháThế em tài trợ laptop cho cô giáo sale xe này thôi![]()

GV môn phụ thì thấp thật, còn môn chính thì ko thấp đâu cụ.Thu nhập của giáo viên bây giờ cao nhỉ, em đọc mà hơi ngạc nhiên, lâu nay cứ nghĩ lương giáo viên rất thấp.
![]()
Cô giáo xin tiền phụ huynh mua laptop, giáo viên nghèo đến vậy sao?
(Dân trí) - Khi sự việc khi cô giáo xin tiền phụ huynh mua máy tính xách tay (laptop) xảy ra ngay giữa trung tâm TPHCM đã có nhiều cảm thán: "Giáo viên nghèo đến vậy sao?".dantri.com.vn
Em hỏi thật cụ có bà con gì không mà hăng hái bảo vệ thế?Thế cô mới dở, suy nghĩ quá đơn giản, tham bát bỏ mâm.
Chứ gập người cao tay thì PH không có cái mà chụp màn hình phốt lên mạng đâu.
Giờ thì người lớn làm khổ các con.


Ca này hơi giống bé nhà em. Năm ngoái, 2023, trường tổ chức đi dã ngoại. Con bé nhà em, lớp 6, bị ngã, chống khủy ta xuống đất, bị xước kinh lắm (em không dám đưa ảnh lên đây). Con bé bị từ sáng, mà đến tối lớp mới về HN. Em đi đón, con kêu đau, mở áo cho xem. Hốt hoảng, giận dữ là tâm trạng của em lúc đó. Hốt hoảng vì vết thương quá khủng khiếp mà chỉ được sơ cứu sơ sài, để hở, sợ nó sẽ nhiễm trùng, sau thành vết sẹo to đùng ở bắp tay thì còn ra cái gì nữa. Giận giữ, vì không ai báo cho em biết lúc xảy ra sự việc. Nếu được báo, em sẽ phi xe lên đón con đến cơ sở y tế để chiếu chụp, phòng khi bị gãy xương kín. Rất bực. Ngay sau khi sơ cứu lại cho con ở nhà, em lên group lớp hỏi ban phụ huynh, thì cả đám lảng tránh, chối bỏ trách nhiệm. Em nhắn cô CN để chất vất (lúc ấy, thực sự là không còn nể nang gì nữa, tay bo luôn). Em không muốn nghe cô giải thích bằng cách không nghe điện thoại. Câu chốt nhắn của em là, ngày mai sẽ lên làm việc với BGH để biết ai sẽ phải chịu trách nhiệm. Cô CN và BPH sợ, gọi em hàng chục cuộc, em không nghe. Hôm sau, lớp, cô CN và BPH năn nỉ em cho đến nhà thăm con. Em từ chối thẳng thừng.Con cụ bị thế còn không nặng như bạn học cùng lớp con trai mình. Cháu gái học lớp 4 bị các bạn xô ngã gãy tay khóc từ buổi trưa đến chiều mà cô ko hề để ý. Chiều tối mẹ đến đón thấy cả mẩu xương cẳng tay con lòi ra trăng trắng tý ngất. Mẹ bạn đưa vội con đi khám cấp cứu lúc tối muộn.Sau cô bảo ban ph đi thăm con nhưng mẹ nó giận cô giáo mãi, cả buổi chiều con đau khóc mà cô ko hỏi thăm con, ko báo cho mẹ nên từ đó trở đi mẹ nó ko đi họp ph, không đóng tiền quĩ kệ cô và nhà trường.
Sau đợt tăng lương cơ bản tầm như cô này phải 1x triệu/tháng chưa kể phụ cấp khác. Tức là 1 tháng lương của cô thừa mua 1 cái lap khá khá. Chả hiểu nghĩ gì mà dốt vậyThu nhập của giáo viên bây giờ cao nhỉ, em đọc mà hơi ngạc nhiên, lâu nay cứ nghĩ lương giáo viên rất thấp.
![]()
Cô giáo xin tiền phụ huynh mua laptop, giáo viên nghèo đến vậy sao?
(Dân trí) - Khi sự việc khi cô giáo xin tiền phụ huynh mua máy tính xách tay (laptop) xảy ra ngay giữa trung tâm TPHCM đã có nhiều cảm thán: "Giáo viên nghèo đến vậy sao?".dantri.com.vn
Ấy, còn năm trước nữa, khi con bé nhà em học lớp 5. Một hôm, gần trưa, nắng gắt, có số điện thoại lạ gọi cho em. Em đang ở cơ quan, nghe điện thoại, thì là giọng con gái. Nó bảo bố đến đón ngay vì con đang sốt. Em phi đến đón, hỏi con, thì con bảo, cô CN bảo con sốt thì về.Ca này hơi giống bé nhà em. Năm ngoái, 2023, trường tổ chức đi dã ngoại. Con bé nhà em, lớp 6, bị ngã, chống khủy ta xuống đất, bị xước kinh lắm (em không dám đưa ảnh lên đây). Con bé bị từ sáng, mà đến tối lớp mới về HN. Em đi đón, con kêu đau, mở áo cho xem. Hốt hoảng, giận dữ là tâm trạng của em lúc đó. Hốt hoảng vì vết thương quá khủng khiếp mà chỉ được sơ cứu sơ sài, để hở, sợ nó sẽ nhiễm trùng, sau thành vết sẹo to đùng ở bắp tay thì còn ra cái gì nữa. Giận giữ, vì không ai báo cho em biết lúc xảy ra sự việc. Nếu được báo, em sẽ phi xe lên đón con đến cơ sở y tế để chiếu chụp, phòng khi bị gãy xương kín. Rất bực. Ngay sau khi sơ cứu lại cho con ở nhà, em lên group lớp hỏi ban phụ huynh, thì cả đám lảng tránh, chối bỏ trách nhiệm. Em nhắn cô CN để chất vất (lúc ấy, thực sự là không còn nể nang gì nữa, tay bo luôn). Em không muốn nghe cô giải thích bằng cách không nghe điện thoại. Câu chốt nhắn của em là, ngày mai sẽ lên làm việc với BGH để biết ai sẽ phải chịu trách nhiệm. Cô CN và BPH sợ, gọi em hàng chục cuộc, em không nghe. Hôm sau, lớp, cô CN và BPH năn nỉ em cho đến nhà thăm con. Em từ chối thẳng thừng.
Con nhà em phải nghỉ học mất 1 tuần. Cũng may là con trẻ nên vết thương hồi phục khá nhanh.
Sau em cũng nguôi ngoai và không lên làm việc với BGH nữa (Em chưa bao giờ sợ làm việc với bất cứ ai vì em quen việc này, chỉ đơn giản là, thôi, cho họ một đường lui).
Trường con nhóc nhà em cho chuyển thoải mái nhưng vẫn khuyến khích việc dùng luôn điều hòa tại lớp mới (lớp trên). Cơ bản điều hòa cũng ổn nên đứa thứ 2 nhà em, lớp nó ko chuyển lên. Còn đứa út vừa rồi thì chuyển điều hòa lên lớp mới. Điện ko phải đóng vì đã xin và thống nhất với nhà trường về việc lắp điều hòa, trường hỗ trợ tiền điện. Chỉ có đúng thực tại là lớp 1 nào vào trường cũng phải lắp điều hòa mới (thường là 1 cái trong 2 cái của lớp), e cũng chẳng hiểu điều hòa lớp 5 dùng xong nó bay đi đâu. Nhưng thôi, chấp nhận đượcLớp con tôi muốn lắp điều hòa vì nóng không học được phải chấp nhận việc mặc dù lắp mới 100% nhưng sang năm lên lớp chuyển phòng khác không được chuyển theo mà dùng cái ở phòng mới kể cả cũ rích cũng phải chịu, mặc định không được đòi lại điều hòa đã lắp khi ra trường, mặc định phải mua điều hòa chỗ được chỉ định, phải đóng tiền điện xxx đồng / tháng ...
Như lớp con út nhà em, vào lớp 1 em là 1 trong các PH gọi thợ đến lắp. Làm cái Casper 18.000 chưa đến 9 triệu lắp vào cho nhẹ nhàng, mỗi phụ huynh chưa đến 200. Lớp hàng xóm còn chơi con Daikin sang chảnh. Nói chung e thấy chấp nhận được, quá quá thì ko tốt 
Lap không phải công cụ lao động nhà trường phải trang bị cụ nhé. Các cấp học từ mầm non -> đại học. Lap + máy chiếu + loa + mic là để cô dạy nhàn hơn (học trò được trực quan, dễ hiểu hơn hay ko thì là phần sau nhé). Nếu ko có lap + máy chiếu, tivi thì cô cứ dạy bảng thôi. Nhưng sẽ phải viết nhiều hơn, nói nhiều hơn, thuộc giáo án hơn .v.vĐúng vậy theo tôi thì cô này ngu và tham quá. Không có thì báo trường tôi mất, xin dạy chay( như các giáo viên miền núi đang dạy là được). Lap liếc mất công. Mà xin hẳn con 11 tr. Vãi thật.
Nhưng cũng cần làm rõ là giáo viên có phải bắt buộc bỏ tiền túi ra mua lap để dạy hay công cụ này thuộc về nhà trường phải cấp( cho mượn) là 1 vấn đề.
Tại các bài báo đều giật title là "Cô giáo trẻ quận 1" chứ có bài nào viết là "Cô giáo già" hay "Cô giáo sắp về hưu" đâu.Chết cười. Em xin lỗi các cháu genz vì còm ở trang đầu nhé. Tưởng cô trẻ, xinh thì tuyên bố luôn cô vô tội
Hoá ra cô giáo đã là U50 rồi hả các cụ.
Đúng kiểu già đầu rồi vẫn dại![]()
![]()
![]()

Cô giáo con em cũng sợ nên nhờ ban ph của lớp đến thăm con. Chắc con bị tương đối nặng nên cô ra sức động viên các bạn đến thăm hỏi, chép bài cho con mà mất hơn 1 tháng con mới đi học lại. Lắm người cứ tưởng là đau thế thì phải la hét inh ỏi lên nhưng chắc con đau và mệt quá nên chỉ gục mặt xuống bàn khóc đợi mẹ thôi.Ca này hơi giống bé nhà em. Năm ngoái, 2023, trường tổ chức đi dã ngoại. Con bé nhà em, lớp 6, bị ngã, chống khủy ta xuống đất, bị xước kinh lắm (em không dám đưa ảnh lên đây). Con bé bị từ sáng, mà đến tối lớp mới về HN. Em đi đón, con kêu đau, mở áo cho xem. Hốt hoảng, giận dữ là tâm trạng của em lúc đó. Hốt hoảng vì vết thương quá khủng khiếp mà chỉ được sơ cứu sơ sài, để hở, sợ nó sẽ nhiễm trùng, sau thành vết sẹo to đùng ở bắp tay thì còn ra cái gì nữa. Giận giữ, vì không ai báo cho em biết lúc xảy ra sự việc. Nếu được báo, em sẽ phi xe lên đón con đến cơ sở y tế để chiếu chụp, phòng khi bị gãy xương kín. Rất bực. Ngay sau khi sơ cứu lại cho con ở nhà, em lên group lớp hỏi ban phụ huynh, thì cả đám lảng tránh, chối bỏ trách nhiệm. Em nhắn cô CN để chất vất (lúc ấy, thực sự là không còn nể nang gì nữa, tay bo luôn). Em không muốn nghe cô giải thích bằng cách không nghe điện thoại. Câu chốt nhắn của em là, ngày mai sẽ lên làm việc với BGH để biết ai sẽ phải chịu trách nhiệm. Cô CN và BPH sợ, gọi em hàng chục cuộc, em không nghe. Hôm sau, lớp, cô CN và BPH năn nỉ em cho đến nhà thăm con. Em từ chối thẳng thừng.
Con nhà em phải nghỉ học mất 1 tuần. Cũng may là con trẻ nên vết thương hồi phục khá nhanh.
Sau em cũng nguôi ngoai và không lên làm việc với BGH nữa (Em chưa bao giờ sợ làm việc với bất cứ ai vì em quen việc này, chỉ đơn giản là, thôi, cho họ một đường lui).
Vâng tôi có bênh gì cô giáo đâu! Tôi cũng chỉ thắc mắc là 1 số phụ huynh khi cô nói không có lap thì cô sẽ dạy theo cách truyền thống.Lap không phải công cụ lao động nhà trường phải trang bị cụ nhé. Các cấp học từ mầm non -> đại học. Lap + máy chiếu + loa + mic là để cô dạy nhàn hơn (học trò được trực quan, dễ hiểu hơn hay ko thì là phần sau nhé). Nếu ko có lap + máy chiếu, tivi thì cô cứ dạy bảng thôi. Nhưng sẽ phải viết nhiều hơn, nói nhiều hơn, thuộc giáo án hơn .v.v
Ở đây thì em thấy nếu ngay từ đầu các năm học các cô đề nghị bph hỗ trợ 1 phần thì cũng dc. Vd : máy 10tr khấu hao 5 năm. Mỗi năm học cô đề nghị hỗ trợ 1-2tr từ bph thì cũng tạm được. Đây thì năm cũng thay từ lap, tivi, màn chiếu, điều hoà, cây nước … là ko chấp nhận được.
Cụ nhầm, càng trung tâm thì vật chất lại lại càng lên ngôi, cô giáo quen phụ huynh có tiền lại càng hay xoay xở nhé.Giáo viên dạy ở trường ở ngay trung tâm Q1 chứ có phải thiếu thốn như dạy ở vùng sâu vùng xa đâu. Hoàn cảnh xin, thứ xin, cách xin ko phù hợp tí nào với một nghề đc tôn kính như nghề giáo. Mà cô cũng U50 thâm niên lõi đời rồi chứ có phải thực tập sinh mới tốt nghiệp đâu. Đúng là miếng ăn là miếng nhục
Lap ko phải là công cụ lao động bắt buộc nhưng hiện nay rất nhiều công việc giảng dạy lại phải làm trên máy tính như soạn giáo án điện tử, làm ppt, trình chiếu trên lớp .v.v. Chuyển đổi số trong giáo dục nhưng lại ko trang bị phương tiện công cụ để người lao động chuyển đổi số. Công nghệ 4.0 con người 0.4. GV muốn chuyển đổi số tự trang bị lap mà dùng! Hehehe.Lap không phải công cụ lao động nhà trường phải trang bị cụ nhé. Các cấp học từ mầm non -> đại học. Lap + máy chiếu + loa + mic là để cô dạy nhàn hơn (học trò được trực quan, dễ hiểu hơn hay ko thì là phần sau nhé). Nếu ko có lap + máy chiếu, tivi thì cô cứ dạy bảng thôi. Nhưng sẽ phải viết nhiều hơn, nói nhiều hơn, thuộc giáo án hơn .v.v
Ở đây thì em thấy nếu ngay từ đầu các năm học các cô đề nghị bph hỗ trợ 1 phần thì cũng dc. Vd : máy 10tr khấu hao 5 năm. Mỗi năm học cô đề nghị hỗ trợ 1-2tr từ bph thì cũng tạm được. Đây thì năm cũng thay từ lap, tivi, màn chiếu, điều hoà, cây nước … là ko chấp nhận được.
Ai muốn tin thì tin, ai k muốn tin thì tìm chỗ để bới móc thôiEm tưởng cụ dựa vào đâu, hóa ra vì ...nghe mấy bạn 9x 10x nói yêu nghề yêu trẻ => kết luận ai làm giáo viên cũng yêu trẻ cả.
Lại còn "em đảm bảo" nghe uy tín thế![]()

xin cụ. hè vẫn phải đến cụ nhé. còn làm nhiều thứ chứ k phải học sinh nghỉ là tất cả đều nghỉ, nhất là trường công.Xin thánh! Riêng HN& các thành phố lớn làm m.oé gì có chuyện lương thấp! Trừ tp dở hơi, chống đối thôi! Lương theo bậc nhà nước thì thấp nhưng thu nhập khác như phụ cấp chăm nuôi, dạy tăng cường….vân vân mây mây tổng vào hơn khối các ngành khác. Trong khi đó lại được nghỉ 3 tháng hè nóng bức!
Các bố còn muốn gì nữa nào???

Em chưa hiểu cụ lôi BPH ở đây ra làm gì? Và lý do gì BPH sợ? BPH thực ra cũng chỉ là PH được chọn để đại diện lớp, thường có trách nhiệm làm cầu nối hoặc cần thiết thì gọi điện hỏi cô. Trong trường hợp này, thường PH sẽ gọi trực tiếp cho cô chứ BPH hỏi, qua tai cũng khó và thường BPH cũng sẽ bảo PH gọi trực tiếp để nắm thông tin cho dễ, còn lại sẽ nắm thêm tình hình các con ở lớp hôm đó ntn (qua các phụ huynh khác trong Group). Gấu em nằm trong BPH của đứa út (thứ 3), e quá hiểu vấn đề này. Chả có cái gì phải sợ hay năn nỉ cụ nhé.Ca này hơi giống bé nhà em. Năm ngoái, 2023, trường tổ chức đi dã ngoại. Con bé nhà em, lớp 6, bị ngã, chống khủy ta xuống đất, bị xước kinh lắm (em không dám đưa ảnh lên đây). Con bé bị từ sáng, mà đến tối lớp mới về HN. Em đi đón, con kêu đau, mở áo cho xem. Hốt hoảng, giận dữ là tâm trạng của em lúc đó. Hốt hoảng vì vết thương quá khủng khiếp mà chỉ được sơ cứu sơ sài, để hở, sợ nó sẽ nhiễm trùng, sau thành vết sẹo to đùng ở bắp tay thì còn ra cái gì nữa. Giận giữ, vì không ai báo cho em biết lúc xảy ra sự việc. Nếu được báo, em sẽ phi xe lên đón con đến cơ sở y tế để chiếu chụp, phòng khi bị gãy xương kín. Rất bực. Ngay sau khi sơ cứu lại cho con ở nhà, em lên group lớp hỏi ban phụ huynh, thì cả đám lảng tránh, chối bỏ trách nhiệm. Em nhắn cô CN để chất vất (lúc ấy, thực sự là không còn nể nang gì nữa, tay bo luôn). Em không muốn nghe cô giải thích bằng cách không nghe điện thoại. Câu chốt nhắn của em là, ngày mai sẽ lên làm việc với BGH để biết ai sẽ phải chịu trách nhiệm. Cô CN và BPH sợ, gọi em hàng chục cuộc, em không nghe. Hôm sau, lớp, cô CN và BPH năn nỉ em cho đến nhà thăm con. Em từ chối thẳng thừng.
Con nhà em phải nghỉ học mất 1 tuần. Cũng may là con trẻ nên vết thương hồi phục khá nhanh.
Sau em cũng nguôi ngoai và không lên làm việc với BGH nữa (Em chưa bao giờ sợ làm việc với bất cứ ai vì em quen việc này, chỉ đơn giản là, thôi, cho họ một đường lui).
Em nghĩ vấn đề là ở chữ “xin” đấy ạ. Trần đời em chưa thấy ai đi “xin” như thế. Xin người yếu thế lệ thuộc vào mình thế có khác gì xin đểu, vòi vĩnh, tham nhũng vặt đâu. Không muốn cho mà sợ con bị trù dập, hoặc bỏ lơ trong lớp cũng ráng móc túi. Xưa có câu “qua ruộng dưa không sửa giày” mà. Đúng ra là giáo viên, lại có thâm niên đứng trên bục giảng cô lẽ nào không hiểu giáo viên nên tránh những thị phi liên quan đến tiền.
