- Biển số
- OF-508488
- Ngày cấp bằng
- 5/5/17
- Số km
- 2,300
- Động cơ
- 204,553 Mã lực
Cụ sao? Thở ngắn than dài vậy.ký ức luôn giày vò hành hạ ta
khi ký ức ùa về là lúc ta đã đỉnh dốc phía bên kia
Đang leo dốc mà đã nhìn xuống chân là sao.
Cụ sao? Thở ngắn than dài vậy.ký ức luôn giày vò hành hạ ta
khi ký ức ùa về là lúc ta đã đỉnh dốc phía bên kia
T7 máu chảy về tờ rim. Em chệuCho e hỏi cc mợ chưa có gđ. Ko biết giờ lớp trẻ có còn quan niệm tối t7 là tối của t\y ko nhỉ. Ngày xưa háo hức mong chờ đến t7.nào là tắm rửa
sớm,vuốt keo,chuẩn bị quần áo & lau chùi con sài gòn bắt nắng cho sạch sẽ ss cùng nàng dạo phố hoặc vào cv - vườn hoa đấu mỏ.
tụt dốc ko phanhCụ sao? Thở ngắn than dài vậy.
Đang leo dốc mà đã nhìn xuống chân là sao.
Tâm tư thế.tụt dốc ko phanh
Khách quan em đánh giá: dùng ăng ten sau chuyển sang Truyền hình cáp thấy nét hơn; âu đó nó ra Cáp HD tự nhiên nó cố tình để chất lượng cáp thường thấp thảm hại, thua xa ăng ten trước; thậm chí còn ko thể xem được với dụng ý bắt phải mua thêm đầu HD. Khổ nỗi cái đầu ấy người già có dùng được đâu, tậm tà tậm tịt. Em bực mình cắt luôn cáp chuyển sang Mobitivi từ 2015 đến nay rất oke.Sáng nay lang thang phố cổ HN, chợt tản mạn những ký ức ngày xưa vọng về...từng ký ức như 1 cuốn phim chạy qua...Cuộc sống thay đổi nhanh thật các cụ nhỉ !
Ai đã từng sống qua thập niên 80, 90 thế kỷ trước sẽ cảm nhận được điều này rất rõ...
Em nhớ hồi trước đi trên phố nhìn tua tủa những cột ăng ten thu sóng truyền hình, hồi đó còn truyền hình "analog" nhà nào cũng muốn cột ăng ten mình vươn cao hơn nhà bên cạnh để bắt sóng nét hơn, hồi đó ra chợ trời bạt ngàn các cửa hàng bán các loại ăng ten dàn, to - nhỏ các loại...ở các vùng quê cũng thế các cụ nhỉ, cứ chỗ nào có nhà dân là vươn lên trời các cột ăng ten ...Giờ thì không đâu còn nhìn thấy các cột ăng ten kiểu đó nữa...
Rồi một thời muốn xem phim thì ra cửa hàng cho thuê băng video để thuê những cuốn băng về để chạy đầu video player. Hồi đó các loại đầu video nổi tiếng là đầu JVC, Panasonic...Rất nhiều cửa hàng cho thuê băng video, khắp các con phố, ngõ ngách...Hồi đó ra chợ trời thì vô thiên lủng các cửa hàng bán băng video, băng cassette, sang băng video, cassette...Giờ thì chả còn ai nhớ đến cái băng video và đầu video, băng cassette kiểu này nữa, các cửa hàng cho thuê băng video cũng không còn nữa, cho dù đi các vùng sâu vùng xa cũng không còn. Thậm chí ngày nay đi tìm mua 1 cái đĩa CD compact hay đĩa VCD còn khó, rất ít cửa hàng bán...
Hồi xưa chụp ảnh ( chụp hình ) là thứ gì đó rất trang trọng, đến ngày lễ tết hoặc đám cưới gì đó mới được chụp hình...chụp bằng máy phim, xạch xạch...rồi mang ra cửa hàng rửa tráng phim. Hồi đó ai có cái máy ảnh là oách ra phết, em nhớ hồi đó cửa hành in tráng ảnh phim Triệu Tuấn ở Ngã tư sở là nổi tiếng nhât....Giờ thì chụp ảnh đến trẻ con nó cũng chụp hàng ngày, bằng smartphone, người nào chơi 1 tý thì chụp bằng digital camera...Và giờ không còn tiệm rửa tráng ảnh phim nữa, các tiệm Ảnh giờ họ dùng máy tính kết nối với 1 máy in ảnh nhỏ gọn...
Đôi lúc nghĩ vẩn vơ, đúng là cuộc sống thay đổi nhanh thật...lẽ nào mình bắt đầu có tý tuổi rồi...![]()
Hồi đó tụ tập vui thật cụ ạ. Giờ thì ngồi gần nhau có khi mỗi người dán mắt vào 1 cái điện thoại.E nhớ thời mấy kênh chung ương tỉnh chưa chuyển tiếp sóng, có vài nhà dàn ăng ten bắt được, bọn trẻ con cả xóm tập trung ở nhà đó xem tôn ngộ không![]()
Móm thì chả húp
gấy tơ nhai cả xương
Cụ leo lên cao. Nhìn tập thể ngày xưa thấy bể nước như bomSáng nay lang thang phố cổ HN, chợt tản mạn những ký ức ngày xưa vọng về...từng ký ức như 1 cuốn phim chạy qua...Cuộc sống thay đổi nhanh thật các cụ nhỉ !
Ai đã từng sống qua thập niên 80, 90 thế kỷ trước sẽ cảm nhận được điều này rất rõ...
Em nhớ hồi trước đi trên phố nhìn tua tủa những cột ăng ten thu sóng truyền hình, hồi đó còn truyền hình "analog" nhà nào cũng muốn cột ăng ten mình vươn cao hơn nhà bên cạnh để bắt sóng nét hơn, hồi đó ra chợ trời bạt ngàn các cửa hàng bán các loại ăng ten dàn, to - nhỏ các loại...ở các vùng quê cũng thế các cụ nhỉ, cứ chỗ nào có nhà dân là vươn lên trời các cột ăng ten ...Giờ thì không đâu còn nhìn thấy các cột ăng ten kiểu đó nữa...
Rồi một thời muốn xem phim thì ra cửa hàng cho thuê băng video để thuê những cuốn băng về để chạy đầu video player. Hồi đó các loại đầu video nổi tiếng là đầu JVC, Panasonic...Rất nhiều cửa hàng cho thuê băng video, khắp các con phố, ngõ ngách...Hồi đó ra chợ trời thì vô thiên lủng các cửa hàng bán băng video, băng cassette, sang băng video, cassette...Giờ thì chả còn ai nhớ đến cái băng video và đầu video, băng cassette kiểu này nữa, các cửa hàng cho thuê băng video cũng không còn nữa, cho dù đi các vùng sâu vùng xa cũng không còn. Thậm chí ngày nay đi tìm mua 1 cái đĩa CD compact hay đĩa VCD còn khó, rất ít cửa hàng bán...
Hồi xưa chụp ảnh ( chụp hình ) là thứ gì đó rất trang trọng, đến ngày lễ tết hoặc đám cưới gì đó mới được chụp hình...chụp bằng máy phim, xạch xạch...rồi mang ra cửa hàng rửa tráng phim. Hồi đó ai có cái máy ảnh là oách ra phết, em nhớ hồi đó cửa hành in tráng ảnh phim Triệu Tuấn ở Ngã tư sở là nổi tiếng nhât....Giờ thì chụp ảnh đến trẻ con nó cũng chụp hàng ngày, bằng smartphone, người nào chơi 1 tý thì chụp bằng digital camera...Và giờ không còn tiệm rửa tráng ảnh phim nữa, các tiệm Ảnh giờ họ dùng máy tính kết nối với 1 máy in ảnh nhỏ gọn...
Đôi lúc nghĩ vẩn vơ, đúng là cuộc sống thay đổi nhanh thật...lẽ nào mình bắt đầu có tý tuổi rồi...![]()
mồm miệng đỡ chân tayMóm thì chả húp![]()
Việc gì phải ra phố, ở nhà nhìn mẹt con gấu và tự suy ngẫm là thấy sự biến đổi thế nào rồi !Sáng nay lang thang phố cổ HN, chợt tản mạn những ký ức ngày xưa vọng về...từng ký ức như 1 cuốn phim chạy qua...Cuộc sống thay đổi nhanh thật các cụ nhỉ !
Ai đã từng sống qua thập niên 80, 90 thế kỷ trước sẽ cảm nhận được điều này rất rõ...
Em nhớ hồi trước đi trên phố nhìn tua tủa những cột ăng ten thu sóng truyền hình, hồi đó còn truyền hình "analog" nhà nào cũng muốn cột ăng ten mình vươn cao hơn nhà bên cạnh để bắt sóng nét hơn, hồi đó ra chợ trời bạt ngàn các cửa hàng bán các loại ăng ten dàn, to - nhỏ các loại...ở các vùng quê cũng thế các cụ nhỉ, cứ chỗ nào có nhà dân là vươn lên trời các cột ăng ten ...Giờ thì không đâu còn nhìn thấy các cột ăng ten kiểu đó nữa...
Rồi một thời muốn xem phim thì ra cửa hàng cho thuê băng video để thuê những cuốn băng về để chạy đầu video player. Hồi đó các loại đầu video nổi tiếng là đầu JVC, Panasonic...Rất nhiều cửa hàng cho thuê băng video, khắp các con phố, ngõ ngách...Hồi đó ra chợ trời thì vô thiên lủng các cửa hàng bán băng video, băng cassette, sang băng video, cassette...Giờ thì chả còn ai nhớ đến cái băng video và đầu video, băng cassette kiểu này nữa, các cửa hàng cho thuê băng video cũng không còn nữa, cho dù đi các vùng sâu vùng xa cũng không còn. Thậm chí ngày nay đi tìm mua 1 cái đĩa CD compact hay đĩa VCD còn khó, rất ít cửa hàng bán...
Hồi xưa chụp ảnh ( chụp hình ) là thứ gì đó rất trang trọng, đến ngày lễ tết hoặc đám cưới gì đó mới được chụp hình...chụp bằng máy phim, xạch xạch...rồi mang ra cửa hàng rửa tráng phim. Hồi đó ai có cái máy ảnh là oách ra phết, em nhớ hồi đó cửa hành in tráng ảnh phim Triệu Tuấn ở Ngã tư sở là nổi tiếng nhât....Giờ thì chụp ảnh đến trẻ con nó cũng chụp hàng ngày, bằng smartphone, người nào chơi 1 tý thì chụp bằng digital camera...Và giờ không còn tiệm rửa tráng ảnh phim nữa, các tiệm Ảnh giờ họ dùng máy tính kết nối với 1 máy in ảnh nhỏ gọn...
Đôi lúc nghĩ vẩn vơ, đúng là cuộc sống thay đổi nhanh thật...lẽ nào mình bắt đầu có tý tuổi rồi...![]()
Hầy zà là câu hay nói nhiều nhất trong các phim chưởng , tâm lý hồng công mà thuyết minh bằng tiếng miền nam đó nhaHầy zà, xưa đất phố cho chả ai lấy chỉ muốn về quê, giờ thì dùng dao vì đất....đốt lửa vì đất....tất cả vì đất....
Hầy zà, xưa chỗ ngồi còn nhường nhau chả ai ngồi, giờ thì đá nhau để ngồi, đẩy nhau khỏi chỗ, vỗ nhau lên mạng vì chỗ.....
Hầy zà....cuộc sống thay đổi nhanh quá....em cũng rà rư cụ thớt cmnr.![]()
Cái ý này hay đấy và e đồng tình công nghệ của tương lai phải thế.Công nhận nó thay đổi nhanh, 15 năm nữa khéo mỗi người lại có một thiết bị bay để bay đến chỗ làm hoặc chả đứa nào làm nữa vì bọn robot nó làm hết rồi
E mới có hơn 60 tí vẫn thấy đời phơi phới, nghe giọng cụ thớt chắc tầm 80địu mợ. chủ thớt có dấu hiệu già