[Funland] [Dáng và Da] Những câu chuyện bên lề chưa kể

hoviba

Xe container
Biển số
OF-375201
Ngày cấp bằng
26/7/15
Số km
6,445
Động cơ
370,067 Mã lực
Nơi ở
CH Séc
"Tháng Tám về...trên tờ lịch lặng im
Có phải mùa Thu rồi ngày mai lại đến
Những cánh ước từ ngàn năm lỡ hẹn
Rồi sẽ vàng trên phím gõ của Thu buồn..."


Mợ Sammy2017 thả chiếc ảnh có những bông cúc tana về đây, em mới ngẩn ra đã lập Thu được hơn một tuần rồi đó. Tháng sau nữa thôi, là Thu đã "chín" lắm rồi. Sẽ có nhiều những lãng đãng, chùng chình...

Nhớ mùa Thu năm lâu lâu nào đó, em xem "Chúng ta kết hôn đi" phiên bản 2015, có chị Lưu Đào là 1 trong 4 diễn viên chính. Ấn tượng sâu sắc bởi tạo hình chỉn chu, cá tính của cô ấy. Thỉnh thoảng, có đề xuất cho bạn bè xem, vào những ngày quá mệt vì công việc, cần một "khoảng lặng" để chui vào và khóc, cười với những nhân vật trong đó.

pinsu90 có nhã hứng xem, để đặt những ưu tư của em xuống không?

Ban đầu, em bị hấp dẫn bởi trailer của phim, với màn con rể tương lai bị bố mẹ vợ (cũng tương lai) ép ký giấy cam kết, phải lấy con gái họ. Nhưng sau đó, khi đi tiếp cùng với 3 cặp đôi còn lại, thì bị cuốn hút bởi tính cách của mỗi người. Mỗi một cặp đôi, lại là một màu sắc của cuộc sống. Có đôi là màu cam: nhiệt huyết; màu xanh: hi vọng; màu trắng: thanh tân và có đôi lại là màu tím: trầm mặc.

Vừa hài hước, vừa lãng mạn nhưng không thiếu đi tình cảm mộc mạc và giản dị. Diễn viên nữ rất xinhhhhh, đặc biệt là chị Lưu Đào. Từ thần thái cho đến dáng dấp. Vừa đằm thắm, lại vừa rạng rỡ bởi nụ cười. Chị cười, mà cảm giác không gian quanh chị bừng sáng....

(Bộ phim này, em đã review đến ở một bình luận nào đó năm 2020 rồi ấy. Yêu quá nên cứ nhắc đến suốt thôiiii, X_X)

Trích một đoạn trên fanpage của Lưu Đào, viết về tấm hình bí mật khi chị tham gia với vai trò là1 trong 4 diễn viên chính. Gửi về đây cho các cụ/mợ đọc. Có những tình huống dở khóc dở cười, nhưng biểu cảm của Lưu Đào trong bút ký dưới đây, thì lại thấy chị ấy sao mà đáng yêu dữ!!!

"Năm đó Lưu Đào diễn vai Điền Hải Tâm một cách tình cờ, đơn giản vì bạn thân Tần Hải Lộ bất ngờ mang thai nên không thể tiếp nhận vai diễn. Lưu Đào liền đứng ra "cứu nguy" giúp khuê mật một vai. Quay phim khá thuận lợi. Tới hôm đóng máy thì Lưu Đào cùng với nam chính Vương Tự Kiến chụp kỉ niệm một tấm selfie. Rất nhanh sau đó tấm ảnh được in ra. Có điều trên người mặc trang phục đoàn phim chuẩn bị, túi xách lại không mang bên mình. Vậy để tấm ảnh ở đâu bây giờ? À, vậy cất trong ốp điện thoại đi! Địa điểm cất giấu này quả thực an toàn, an toàn tới nỗi Đào tỷ cũng quên mất là có tồn tại một bức ảnh như thế. Phim quay xong một thời gian dài, bỗng một hôm đang họp với nhân viên, Đào tỷ không cẩn thận làm rơi điện thoại xuống sàn nhà, khiến cho chiếc ốp văng ra khỏi điện thoại, tấm ảnh cũng theo đó mà rơi ra ngoài. Lưu Đào lúc đó không nói nên lời, chỉ biết "Aiya" rồi á khẩu luôn. Sao mình lại giấu tấm hình chụp chung với một nam diễn viên ở chỗ bí mật thế này? Ôi oan này nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được!!! Bây giờ biết giải thích với mọi người thế nào đây??? Hài hước ở chỗ, mọi suy nghĩ không được nói ra của Đào tỷ đã thông qua hàng trăm sắc thái biểu cảm khuôn mặt mà bộc lộ hết ra ngoài. Mọi người xung quanh cũng đi từ hết cảm xúc này qua cảm xúc khác: Ngỡ ngàng, hoá đá, hồi hộp, và cuối cùng cả đoàn cưới phá lên vì biểu cảm của Đào tỷ".

Tấm ảnh được nhắc đến đây ạ, cũng là 1 trong những poster của phim: Chúng ta kết hôn đi (2015).
50f3a1c198d85d8604c9.jpg


Em gửi link cho mọi người nhé, ai muốn xem thì cứ click vào rồi mua túi bỏng ngô ngồi nhâm nhi, khá là ổn vào tiết trời này ạ.
Em cảm ơn mợ đã chia sẻ link của bộ phim này. Em đã xem nó luôn trước cả khi đọc bài viết trên của mợ. Em ăn trưa xong thì ngồi xem từ lúc gần 13h tới giờ. Bữa nay em đang chờ một cuộc điện thoại khá quan trọng với em và em chọn xem bộ phim này như một cách để bớt căng thẳng.

Sau khi em xem xong bộ phim cũng đã hơn 15h và cuộc điện thoại em chờ cũng có kết quả khá mỹ mãn. Giờ em vừa đọc hết còm của mợ và ngồi viết luôn những dòng này.

Bộ phim đúng là đủ các sắc màu của cuộc sống, tình yêu và đâu đó là cả những sự ích kỷ đan xen. Bốn cặp đôi, bốn cuộc tình khá đặc biệt.

Diễn viên Lưu Đào trong vai nữ cường nhân Hải Tâm, một người phụ nữ mạnh mẽ đã kết hôn cùng mối tình từ năm 16 tuổi. Một nữ quản lý cửa hàng áo cưới xinh đẹp và từng tổn thương trong tình cảm Văn Văn. Một nhân viên hàng không hết lòng vì người mình yêu Tiểu Lũy. Và cuối cùng là một nữ nghệ sĩ violin đầy mộng mơ Văn Nghệ.

Cả bốn người phụ nữ này đã vẽ lên bức tranh khá toàn diện về một người phụ nữ trong tình yêu.

Đúng như lời một câu nói của một ông già khi làm lễ cưới với bà lão sau 50 năm đoàn tụ: Tình yêu là lời hứa của một người điên vô tâm và chấp niệm, nhưng lại được một kẻ ngốc tin tưởng cả cuộc đời.

Vâng, chẳng có tình yêu nào là vĩnh cửu, từ mối tình thanh mai trúc mã từ năm 16 tuổi, đến tình yêu không đòi hỏi của cô gái 30 tuổi với anh chàng phi công, rồi mối tình kéo dài 7 năm của nàng nghệ sĩ, hay mới tình tan vỡ của nàng quản lý trung tâm áo cưới. Tình yêu nó giúp hai con người có duyên để bên nhau, nhưng để tiến tới hôn nhân thì chắc đúng là phải cần có số thật :)

Khi yêu thì ai cũng hứa được, hứa nhiều lắm mà có làm được bao nhiêu. Nhưng khi mất đi rồi, họ mới nhận thấy những thứ mà có lẽ chỉ có tình yêu mới tạo ra, dù chỉ là ít ỏi nhưng thật sự ý nghĩa. "Sư Nương, em đọc tiếp nhé, có lẽ nên đọc tiếp thật,..." trong tiếng nức nở của một người phụ nữ lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ. Dù cô ấy có kiên cường như thế nào, thì trong gia đình, cô ấy vẫn cần một người thật sự quan tâm tới mình. Khi mà cô ấy vẫn luôn lầm tưởng người chồng lúc nào cũng chỉ nghĩ tới món vịt, mà không nhận ra, sự chân thành của người bạn đời.

Tình yêu cũng không phải là sự chiếm hữu như anh chàng ở Mỹ về để níu kéo cả hai người phụ nữ anh ta yêu. Hay như việc mặc định cô bạn gái ở chung nhà là mối tình nghiễm nhiên của anh chàng phi công ngạo mạn.

Điều khiến em cũng rất ấn tượng đó là sự chia tay khá thi vị của cô nàng nghệ sĩ và anh bạn trai lâu năm. Khi mặc trên người chiếc váy cưới tinh khôi, đứng trước một người chồng sắp cưới đẹp trai, phong độ, nhưng cô gái lãng mạn đó lại tức tưởi khi nghe thấy bản nhạc đã khiến cho cuộc sống của cô ý nghĩa hơn. Vâng, tinh yêu lúc này lại là sự đồng điệu của hai tâm hồn, của những người có cùng chung những nhịp đập về nghệ thuật. Dù sao, phải nói anh chàng phát thanh viên chuẩn men, khi thật lòng chúc phúc cho bạn gái cũ.

Cuối cùng, các cụ nói rằng gừng càng già càng cay không sai. Bất cứ người phụ nữ nào khi bất ngờ biết được mỗi phút mỗi giờ, đều có người thương yêu và phác họa từng nét cảm xúc của mình mà không sao động thì mới lạ. Em thật sự kính nể 730 ngày mà ông bố của cậu Nhất Nhất thầm yêu trộm nhớ trộm nhớ cô quản lý. Không cần nói nhiều, cũng không cần nổi bật, nhưng anh ấy lại là người khiến Văn Văn phải mềm lòng. "Xin lỗi nhé ...", câu nói được cả hai thốt ra đồng thời, sau khi cảm nhận được những điều tốt dành cho nhau. Em cũng chợt nghĩ lại, đã bao lâu rồi em chưa nói lời xin lỗi với mẹ tụi nhỏ. Có lẽ do dạo này em ngoan nên chẳng mấy khi dùng nữa :)

Một bộ phim nhẹ nhàng, những cặp đôi tình nhân tuyệt đẹp và cái kết như mơ.

Thôi giờ em xin tỉnh mộng để lại tiếp tục công cuộc kiếm tiền của em đây ạ. Chúc các cụ các mợ ở VN ngủ ngon nhé :)
 
Chỉnh sửa cuối:

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,838
Động cơ
235,257 Mã lực
Em cảm ơn mợ đã chia sẻ link của bộ phim này. Em đã xem nó luôn trước cả khi đọc bài viết trên của mợ. Em ăn trưa xong thì ngồi xem từ lúc gần 13h tới giờ. Bữa nay em đang chờ một cuộc điện thoại khá quan trọng với em và em chọn xem bộ phim này như một cách để bớt căng thẳng.

Sau khi em xem xong bộ phim cũng đã hơn 15h và cuộc điện thoại em chờ cũng có kết quả khá mỹ mãn. Giờ em vừa đọc hết còm của mợ và ngồi viết luôn những dòng này.

Bộ phim đúng là đủ các sắc màu của cuộc sống, tình yêu và đâu đó là cả những sự ích kỷ đan xen. Bốn cặp đôi, bốn cuộc tình khá đặc biệt.

Diễn viên Lưu Đào trong vai nữ cường nhân Hải Tâm, một người phụ nữ mạnh mẽ đã kết hôn cùng mối tình từ năm 16 tuổi. Một nữ quản lý cửa hàng áo cưới xinh đẹp và từng tổn thương trong tình cảm Văn Văn. Một nhân viên hàng không hết lòng vì người mình yêu Tiểu Lũy. Và cuối cùng là một nữ nghệ sĩ violin đầy mộng mơ Văn Nghệ.

Cả bốn người phụ nữ này đã vẽ lên bức tranh khá toàn diện về một người phụ nữ trong tình yêu.

Đúng như lời một câu nói của một ông già khi làm lễ cưới với bà lão sau 50 năm đoàn tụ: Tình yêu là lời hứa của một người điên vô tâm và chấp niệm, nhưng lại được một kẻ ngốc tin tưởng cả cuộc đời.

Vâng, chẳng có tình yêu nào là vĩnh cửu, từ mối tình thanh mai trúc mã từ năm 16 tuổi, đến tình yêu không đòi hỏi của cô gái 30 tuổi với anh chàng phi công, rồi mối tình kéo dài 7 năm của nàng nghệ sĩ, hay mới tình tan vỡ của nàng quản lý trung tâm áo cưới. Tình yêu nó giúp hai con người có duyên để bên nhau, nhưng để tiến tới hôn nhân thì chắc đúng là phải cần có số thật :)

Khi yêu thì ai cũng hứa được, hứa nhiều lắm mà có làm được bao nhiêu. Nhưng khi mất đi rồi, họ mới nhận thấy những thứ mà có lẽ chỉ có tình yêu mới tạo ra, dù chỉ là ít ỏi nhưng thật sự ý nghĩa. "Sư Nương, em đọc tiếp nhé, có lẽ nên đọc tiếp thật,..." trong tiếng nức nở của một người phụ nữ lúc nào cũng tỏ ra mạnh mẽ. Dù cô ấy có kiên cường như thế nào, thì trong gia đình, cô ấy vẫn cần một người thật sự quan tâm tới mình. Khi mà cô ấy vẫn luôn lầm tưởng người chồng lúc nào cũng chỉ nghĩ tới món vịt, mà không nhận ra, sự chân thành của người bạn đời.

Tình yêu cũng không phải là sự chiếm hữu như anh chàng ở Mỹ về để níu kéo cả hai người phụ nữ anh ta yêu. Hay như việc mặc định cô bạn gái ở chung nhà là mối tình nghiễm nhiên của anh chàng phi công ngạo mạn.

Điều khiến em cũng rất ấn tượng đó là sự chia tay khá thi vị của cô nàng nghệ sĩ và anh bạn trai lâu năm. Khi mặc trên người chiếc váy cưới tinh khôi, đứng trước một người chồng sắp cưới đẹp trai, phong độ, nhưng cô gái lãng mạn đó lại tức tưởi khi nghe thấy bản nhạc đã khiến cho cuộc sống của cô ý nghĩa hơn. Vâng, tinh yêu lúc này lại là sự đồng điệu của hai tâm hồn, của những người có cùng chung những nhịp đập về nghệ thuật. Dù sao, phải nói anh chàng phát thanh viên chuẩn men, khi thật lòng chúc phúc cho bạn gái cũ.

Cuối cùng, các cụ nói rằng gừng càng già càng cay không sai. Bất cứ người phụ nữ nào khi bất ngờ biết được mỗi phút mỗi giờ, đều có người thương yêu và phác họa từng nét cảm xúc của mình mà không sao động thì mới lạ. Em thật sự kính nể 730 ngày mà ông bố của cậu Nhất Nhất thầm yêu trộm nhớ trộm nhớ cô quản lý. Không cần nói nhiều, cũng không cần nổi bật, nhưng anh ấy lại là người khiến Văn Văn phải mềm lòng. "Xin lỗi nhé ...", câu nói được cả hai thốt ra đồng thời, sau khi cảm nhận được những điều tốt dành cho nhau. Em cũng chợt nghĩ lại, đã bao lâu rồi em chưa nói lời xin lỗi với mẹ tụi nhỏ. Có lẽ do dạo này em ngoan nên chẳng mấy khi dùng nữa :)

Một bộ phim nhẹ nhàng, những cặp đôi tình nhân tuyệt đẹp và cái kết như mơ.

Thôi giờ em xin tỉnh mộng để lại tiếp tục công cuộc kiếm tiền của em đây ạ. Chúc các cụ các mợ ở VN ngủ ngon nhé :)
Có lẽ, ai đã từng xem bộ phim này, sẽ có những cảm nhận riêng của mình. Người thì cảm thấy như một dấu "lặng" của sự sâu sắc; có người sẽ du dương với dấu "ba chấm" đầy thiết tha...

Cảm ơn những cảm nhận chân thực của cụ - từ một người đàn ông đã đi qua những thăng-trầm. Bộ phim có thể không hay đến mức ai đó xem đều cảm thấy "nức nở" đến thế! Cũng không đạt tỉ lệ rating cao như kỳ vọng của nhà sản xuất. Nhưng đọc những chia sẻ của cụ, thì lại cảm thấy bộ phim này - là dành cho tất cả mọi người.@};-

Giai đoạn yêu đương nồng nàn có; cao trào, đỉnh điểm có, rồi đến lúc "sóng yên biển lặng" trong diễn biến của nhân vật, có. Mà những diễn biến này, lại rất đúng và phù hợp với từng độ tuổi. Điều này, đã là thành công của bộ phim rồi. Bên cạnh đề tài "tình yêu", như là ngọn nguồn của "cảm xúc, thăng hoa và gắn kết". Hẳn là đạo diễn, nhà biên kịch đã phải quan sát đủ nhiều, đủ lâu, hoặc có khi cũng làm khảo sát trên một tỉ lệ nhất định nào đó, mới có thể xây dựng, triển khai được thành công bốn bức chân dung sinh động và "màu sắc" đến như thế!

Cảm nhận của em về bộ phim, không đủ để diễn giải thay cho những người phụ nữ ở trong đây, hoặc/và cho những chị em ngoài kia. Bởi vì, ý kiến chủ quan có thể hơi ưu ái phim Trung Quốc. Còn có nữ diễn viên em có cảm tình rất "đặc biệt", cũng là một yếu tố khiến em có phần múa may hơi quá. Vì thường, phim Trung Quốc, ngoài diễn viên đẹp theo tiêu chuẩn rất phương Đông, thì còn có những lời thoại thâm thuý và sâu sắc đến rùng mình. Nhưng phim của Âu-Mỹ, lại cho chúng ta sự lém lỉnh, thông minh và sự ứng phó vời tình huống cực kỳ linh hoạt.

Thế nên, ban đầu, muốn giới thiệu cho pinsu90 bộ phim chị đã từng nhắc đến "Ba bước lên thiên đàng - Three steps above to heaven (2010)". Nhưng nghĩ cho cùng, ai rồi cũng phải đi qua những năm tháng yêu cuồng nhiệt, để tìm cho mình một bến đỗ. Ai mà làm "trẻ con" mãi, để dầm mình dưới trời mưa, chỉ vì một lời hứa đâu, phải không Su?:D
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,838
Động cơ
235,257 Mã lực

Hôm qua ngồi ở quán chè
Giật mình chợt thấy cuối hè chớm thu :D
"Em không nghe mùa thu
dưới trăng mờ thổn thức?"...


Những ngày này, tuy nắng không còn gắt gỏng mấy nữa, càng cảm nhận Thu về đâu đó trên những hàng cây. Lá bắt đầu lốm đốm ngả vàng; thời tiết hơi chùng chình vào ban đêm, rạng sáng. Buổi chiều, đặt chân trần lên những trảng cỏ gà, hơi râm ran nhưng lại êm dịu, âm ấm ngay sau đó. Thu làm cho mọi thứ đều hiền...

Chắc hẳn ai cũng yêu mùa Thu, giai đoạn tháng 9, tháng 10. Yêu nhất là màu nắng như những sợi rơm; yêu thứ hai là thời tiết chỉ hơi se và vờn lên quanh người một cảm giác hơi so mình vì sương sớm; yêu thứ ba là vẻ hơi đượm buồn như thiếu phụ với những nỗi niềm giấu kín, đẹp đấy nhưng khó ai mà có thể "chạm" vào. Dường như cái vẻ man mác của thiếu phụ, cứ làm cho người ta muốn giật tung cái lớp sương mờ ra rồi ngắm sâu vào nét yêu kiều, được chạm tay thật sự vào cho thoả. Cái vẻ chùng chình của Thu cứ nhẹ nhẹ, khoan khoan thai thai làm cho mọi thứ như được tua chậm trong một bộ phim với màu nền là những phiến đá rêu phong. Một sự bình yên đến nỗi không ai nỡ mang cái ồn ào, suồng sã, bon chen của mình ra, để mà thấy sống sượng với nàng Thu ấy.

Thêm một lý do để yêu Thu, là mùa này rất "tình". Tình vì lá xào xạc; vì đêm mờ sương; vì mọi thứ nhỏ nhen bởi áo cơm bay đâu mất. Còn vì người ta dễ thông cảm cho nhau...không muốn xé tan cái bầu trời đầy nắng vàng như mơ, mà còn vì có những quả hồng, nhìn là muốn...cắnnnnnn!!!

Ảnh: 2021


A560BE47-6D1C-4833-8C91-6F3FBE9CE481.jpeg
 

Xe bo 4 banh

Xe ba gác
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,145
Động cơ
241,645 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
"Em không nghe mùa thu
dưới trăng mờ thổn thức?"...


Những ngày này, tuy nắng không còn gắt gỏng mấy nữa, càng cảm nhận Thu về đâu đó trên những hàng cây. Lá bắt đầu lốm đốm ngả vàng; thời tiết hơi chùng chình vào ban đêm, rạng sáng. Buổi chiều, đặt chân trần lên những trảng cỏ gà, hơi râm ran nhưng lại êm dịu, âm ấm ngay sau đó. Thu làm cho mọi thứ đều hiền...

Chắc hẳn ai cũng yêu mùa Thu, giai đoạn tháng 9, tháng 10. Yêu nhất là màu nắng như những sợi rơm; yêu thứ hai là thời tiết chỉ hơi se và vờn lên quanh người một cảm giác hơi so mình vì sương sớm; yêu thứ ba là vẻ hơi đượm buồn như thiếu phụ với những nỗi niềm giấu kín, đẹp đấy nhưng khó ai mà có thể "chạm" vào. Dường như cái vẻ man mác của thiếu phụ, cứ làm cho người ta muốn giật tung cái lớp sương mờ ra rồi ngắm sâu vào nét yêu kiều, được chạm tay thật sự vào cho thoả. Cái vẻ chùng chình của Thu cứ nhẹ nhẹ, khoan khoan thai thai làm cho mọi thứ như được tua chậm trong một bộ phim với màu nền là những phiến đá rêu phong. Một sự bình yên đến nỗi không ai nỡ mang cái ồn ào, suồng sã, bon chen của mình ra, để mà thấy sống sượng với nàng Thu ấy.

Thêm một lý do để yêu Thu, là mùa này rất "tình". Tình vì lá xào xạc; vì đêm mờ sương; vì mọi thứ nhỏ nhen bởi áo cơm bay đâu mất. Còn vì người ta dễ thông cảm cho nhau...không muốn xé tan cái bầu trời đầy nắng vàng như mơ, mà còn vì có những quả hồng, nhìn là muốn...cắnnnnnn!!!

Ảnh: 2021


A560BE47-6D1C-4833-8C91-6F3FBE9CE481.jpeg
Một sớm mùa thu ướt át, ghế đá công viên cũng vắng người

Chỉ còn lại những hạt Mưa! đêm tinh nghịch đọng lại trên cánh hoa li ti :D
 
Chỉnh sửa cuối:

Bang lang

Xe container
Biển số
OF-22341
Ngày cấp bằng
12/10/08
Số km
8,402
Động cơ
700,955 Mã lực
"Em không nghe mùa thu
dưới trăng mờ thổn thức?"...


Những ngày này, tuy nắng không còn gắt gỏng mấy nữa, càng cảm nhận Thu về đâu đó trên những hàng cây. Lá bắt đầu lốm đốm ngả vàng; thời tiết hơi chùng chình vào ban đêm, rạng sáng. Buổi chiều, đặt chân trần lên những trảng cỏ gà, hơi râm ran nhưng lại êm dịu, âm ấm ngay sau đó. Thu làm cho mọi thứ đều hiền...

Chắc hẳn ai cũng yêu mùa Thu, giai đoạn tháng 9, tháng 10. Yêu nhất là màu nắng như những sợi rơm; yêu thứ hai là thời tiết chỉ hơi se và vờn lên quanh người một cảm giác hơi so mình vì sương sớm; yêu thứ ba là vẻ hơi đượm buồn như thiếu phụ với những nỗi niềm giấu kín, đẹp đấy nhưng khó ai mà có thể "chạm" vào. Dường như cái vẻ man mác của thiếu phụ, cứ làm cho người ta muốn giật tung cái lớp sương mờ ra rồi ngắm sâu vào nét yêu kiều, được chạm tay thật sự vào cho thoả. Cái vẻ chùng chình của Thu cứ nhẹ nhẹ, khoan khoan thai thai làm cho mọi thứ như được tua chậm trong một bộ phim với màu nền là những phiến đá rêu phong. Một sự bình yên đến nỗi không ai nỡ mang cái ồn ào, suồng sã, bon chen của mình ra, để mà thấy sống sượng với nàng Thu ấy.

Thêm một lý do để yêu Thu, là mùa này rất "tình". Tình vì lá xào xạc; vì đêm mờ sương; vì mọi thứ nhỏ nhen bởi áo cơm bay đâu mất. Còn vì người ta dễ thông cảm cho nhau...không muốn xé tan cái bầu trời đầy nắng vàng như mơ, mà còn vì có những quả hồng, nhìn là muốn...cắnnnnnn!!!

Ảnh: 2021


A560BE47-6D1C-4833-8C91-6F3FBE9CE481.jpeg
Quả hồng này đẹp nhưng ăn chán mợ nhỉ! Em thì phải khi nào có hoa sữa thì mới là mùa thu. Ở đây có ai vào Thư viện Hn hồi xưa ko? Hồi đó vẫn là cái toà nhà của Pháp, ko có điều hoà nhưng mát lắm mặc dù trên tầng 2. Thư viện có rất nhiều cửa sổ, ở ngoài cửa có rất nhiều cây, em nhớ có cả cây nhãn, cây hoa sữa,... Bắt đầu từ tháng 3, mỗi lần mưa xong hay tầm chiều là các mùi hoa thoang thoảng rồi. Nhưng em nhớ mãi một buổi chiều thu, đang đọc sách ở đó, có gió thổi vào và có bông hoa sữa bay vào quyển sách của em, từ đó em mới biết hoa sữa trông thế nào, lúc đó em lại đang đọc tuyển tập Puskin nên tâm trạng rất khác, bắt đầu để ý đến thiên nhiên nhiều hơn.
Em thích bài thơ Hoa Sữa của Lương Ngọc An.

HOA SỮA

Biết nói gì về hoa Sữa đây em, khi hoa lãng tử đã rụng đầy vai áo. Lúc thơm thảo hoa tận cùng thơm thảo, lúc phù du hoa dứt áo phù du…

Hoa Sữa làm nên một nửa mùa thu. Là tinh túy của nắng mùa xuân, gió mùa đông và mưa rào mùa hạ. Mỗi sáng dậy em thấy tình yêu bừng trên má, ấy chính là hương hoa Sữa vừa ghé thăm đêm qua…

Hương thơm như níu lòng người đi xa. Mười năm trời Hà Nội thức trong tôi có mùi hương hoa Sữa. Những chùm hoa mang hình chớp lửa, những cánh hoa hắt sáng đầu ruồi…

Nói thêm gì về hoa Sữa em ơi. Hoa cứ phát tán trong mắt người lúng liếng. Đã bao lần soi bóng mình bên suối, lại nhớ về hàng cây hoa Sữa, đứng nghiêng nghiêng xõa tóc gội đầu…

Bên hồ Thiền Quang có lần tôi và em cùng nắm tay nhau, cùng líu ríu chạy trốn cơn mưa dùng dằng mùa hạ. Hoa đuổi phía sau hôn đầy tóc, đầy vai, đầy má. Hoa chạy phía trước rạp mình làm thảm đón chân ta…

Có một lần, lần ấy cũng đã xa. Tôi vẫn nhớ và chắc em vẫn nhớ. Ngày ấy cũng vào mùa hoa Sữa nở, trên chiếc thuyền con mình cùng ngắm Hồ Tây trong hoàng hôn man mác đỏ. Gió heo may se cả dáng em gầy… Lần đầu tiên tôi dám chạm vào tay. Lần đầu tiên em để mình run rẩy… Và con đường Thanh Niên chiều ấy, hương Sữa về thơm ngát môi em…

Nói thêm gì về hoa Sữa đi em. Ngày tôi về, những cánh hoa mỏng bay như chuồn chuồn bay thấp. Mắt em dấu những cơn giông mọng nước, cặp môi xinh tắc nghẽn tiếng ru hời… Và bàn tay chợt buông khỏi vành nôi. Mình nhìn nhau một lời không dám hỏi…

Tôi đã đi qua mười mùa hoa Đào, hoa Xoan, hoa Bưởi. Tôi đã đi qua trăm loài hoa có tên và không tên. Nhưng chỉ có hoa Sữa mới là của riêng tôi và em… Giờ hoa lãng tử đã rụng đầy vai áo…

Lúc thơm thảo cứ tận cùng thơm thảo, rồi phù du lại dứt áo phù du.

Trên vai tôi là những nửa mùa thu.

LƯƠNG NGỌC AN
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,838
Động cơ
235,257 Mã lực
Một sớm mùa thu ướt át, ghế đá công viên cũng vắng người

Chỉ còn lại những hạt Mưa! đêm tinh nghịch đọng lại trên cánh hoa li ti :D
"Những bông hoa xin chối từ, để lại
Dành cho người tặng ai đó mùa sau"...



98BD441C-3CF5-4269-87F6-DEAB07D49B07.jpeg
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,928
Động cơ
282,178 Mã lực
"Em không nghe mùa thu
dưới trăng mờ thổn thức?"...


Những ngày này, tuy nắng không còn gắt gỏng mấy nữa, càng cảm nhận Thu về đâu đó trên những hàng cây. Lá bắt đầu lốm đốm ngả vàng; thời tiết hơi chùng chình vào ban đêm, rạng sáng. Buổi chiều, đặt chân trần lên những trảng cỏ gà, hơi râm ran nhưng lại êm dịu, âm ấm ngay sau đó. Thu làm cho mọi thứ đều hiền...

Chắc hẳn ai cũng yêu mùa Thu, giai đoạn tháng 9, tháng 10. Yêu nhất là màu nắng như những sợi rơm; yêu thứ hai là thời tiết chỉ hơi se và vờn lên quanh người một cảm giác hơi so mình vì sương sớm; yêu thứ ba là vẻ hơi đượm buồn như thiếu phụ với những nỗi niềm giấu kín, đẹp đấy nhưng khó ai mà có thể "chạm" vào. Dường như cái vẻ man mác của thiếu phụ, cứ làm cho người ta muốn giật tung cái lớp sương mờ ra rồi ngắm sâu vào nét yêu kiều, được chạm tay thật sự vào cho thoả. Cái vẻ chùng chình của Thu cứ nhẹ nhẹ, khoan khoan thai thai làm cho mọi thứ như được tua chậm trong một bộ phim với màu nền là những phiến đá rêu phong. Một sự bình yên đến nỗi không ai nỡ mang cái ồn ào, suồng sã, bon chen của mình ra, để mà thấy sống sượng với nàng Thu ấy.

Thêm một lý do để yêu Thu, là mùa này rất "tình". Tình vì lá xào xạc; vì đêm mờ sương; vì mọi thứ nhỏ nhen bởi áo cơm bay đâu mất. Còn vì người ta dễ thông cảm cho nhau...không muốn xé tan cái bầu trời đầy nắng vàng như mơ, mà còn vì có những quả hồng, nhìn là muốn...cắnnnnnn!!!

Ảnh: 2021


A560BE47-6D1C-4833-8C91-6F3FBE9CE481.jpeg
Có những ngày chớm Thu tháng 8, nắng vàng ươm mỏng manh như những sợi tơ trời, chút se se len lỏi trong không gian trong lành, chút mưa ngâu rả rích… tất cả quyện với nhau tạo nên một bản hoà ca nhiều dư vị, nhiều cung bậc cảm xúc.

Chớm Thu, ai đó ngỡ mình mong manh như cô gái mới lớn, thẹn thùng như thuở mới yêu :D

Tháng Tám nép bên bờ cỏ
Dịu dàng khoe sắc hanh hao
Theo gót em về lá đổ
Ngẩn ngơ câu hỏi :"Vì sao?"

Tháng Tám mây lơ lửng cao
Chiều gọi mưa về hò hẹn
Len lén mắt nhìn e thẹn
Hun hút má thắm môi hồng

Tháng Tám còn chút gió Đông
Lật tung rối bời tóc bím
Lưng trời trái xà cừ chín
Rưng rưng tiễn Hạ đón Thu

Tháng Tám em còn mộng mơ
Tìm về dấu chân ngày cũ
Khẽ chạm nồng nàn hương sữa
Vỡ òa rưng rức heo may.

CE145736-72ED-4FCC-97B1-23AABAFC0277.jpeg
 
Chỉnh sửa cuối:

Xe bo 4 banh

Xe ba gác
Biển số
OF-26089
Ngày cấp bằng
19/12/08
Số km
20,145
Động cơ
241,645 Mã lực
Nơi ở
Thanh Xuân Bắc
Có những ngày chớm Thu tháng 8, nắng vàng ươm mỏng manh như những sợi tơ trời, chút se se len lỏi trong không gian trong lành, chút mưa ngâu rả rích… tất cả quyện với nhau tạo nên một bản hoà ca nhiều dư vị, nhiều cung bậc cảm xúc.

Chớm Thu, ai đó ngỡ mình mong manh như cô gái mới lớn, thẹn thùng như thuở mới yêu :D

Tháng Tám nép bên bờ cỏ
Dịu dàng khoe sắc hanh hao
Theo gót em về lá đổ
Ngẩn ngơ câu hỏi :"Vì sao?"

Tháng Tám mây lơ lửng cao
Chiều gọi mưa về hò hẹn
Len lén mắt nhìn e thẹn
Hun hút má thắm môi hồng

Tháng Tám còn chút gió Đông
Lật tung rối bời tóc bím
Lưng trời trái xà cừ chín
Rưng rưng tiễn Hạ đón Thu

Tháng Tám em còn mộng mơ
Tìm về dấu chân ngày cũ
Khẽ chạm nồng nàn hương sữa
Vỡ òa rưng rức heo may.

CE145736-72ED-4FCC-97B1-23AABAFC0277.jpeg
“…Lật tung rối bời tóc bím…”
Đoạn này em chửa hình dung ra ;))
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,838
Động cơ
235,257 Mã lực
Có những ngày chớm Thu tháng 8, nắng vàng ươm mỏng manh như những sợi tơ trời, chút se se len lỏi trong không gian trong lành, chút mưa ngâu rả rích… tất cả quyện với nhau tạo nên một bản hoà ca nhiều dư vị, nhiều cung bậc cảm xúc.

Chớm Thu, ai đó ngỡ mình mong manh như cô gái mới lớn, thẹn thùng như thuở mới yêu :D

Tháng Tám nép bên bờ cỏ
Dịu dàng khoe sắc hanh hao
Theo gót em về lá đổ
Ngẩn ngơ câu hỏi :"Vì sao?"

Tháng Tám mây lơ lửng cao
Chiều gọi mưa về hò hẹn
Len lén mắt nhìn e thẹn
Hun hút má thắm môi hồng

Tháng Tám còn chút gió Đông
Lật tung rối bời tóc bím
Lưng trời trái xà cừ chín
Rưng rưng tiễn Hạ đón Thu

Tháng Tám em còn mộng mơ
Tìm về dấu chân ngày cũ
Khẽ chạm nồng nàn hương sữa
Vỡ òa rưng rức heo may.

CE145736-72ED-4FCC-97B1-23AABAFC0277.jpeg
"Em về tháng Tám hồn mờ sương
Đôi tay mừng tủi gió thiên đường
Quán vắng người xưa ôm mộng cũ
Vẫn còn dăm ba nụ trà thơm"...


Ảnh: St
8E6FCFC7-EAB8-4B1E-B8A4-50BAE4B7ABD3.jpeg


Hẹn mợ Bang lang ở một ngày gần đây, em sẽ đáp lại những ý tứ rất Thu, rất "tình" mà mợ đã chia sẻ về đây ạ. Mợ đợi em nha...!

C764E60E-60C3-425F-8EAC-750E0FBBC7E2.jpeg
 

Red_Mer

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-631346
Ngày cấp bằng
11/4/19
Số km
6,838
Động cơ
235,257 Mã lực
Quả hồng này đẹp nhưng ăn chán mợ nhỉ! Em thì phải khi nào có hoa sữa thì mới là mùa thu. Ở đây có ai vào Thư viện Hn hồi xưa ko? Hồi đó vẫn là cái toà nhà của Pháp, ko có điều hoà nhưng mát lắm mặc dù trên tầng 2. Thư viện có rất nhiều cửa sổ, ở ngoài cửa có rất nhiều cây, em nhớ có cả cây nhãn, cây hoa sữa,... Bắt đầu từ tháng 3, mỗi lần mưa xong hay tầm chiều là các mùi hoa thoang thoảng rồi. Nhưng em nhớ mãi một buổi chiều thu, đang đọc sách ở đó, có gió thổi vào và có bông hoa sữa bay vào quyển sách của em, từ đó em mới biết hoa sữa trông thế nào, lúc đó em lại đang đọc tuyển tập Puskin nên tâm trạng rất khác, bắt đầu để ý đến thiên nhiên nhiều hơn.
Em thích bài thơ Hoa Sữa của Lương Ngọc An.

HOA SỮA

Biết nói gì về hoa Sữa đây em, khi hoa lãng tử đã rụng đầy vai áo. Lúc thơm thảo hoa tận cùng thơm thảo, lúc phù du hoa dứt áo phù du…

Hoa Sữa làm nên một nửa mùa thu. Là tinh túy của nắng mùa xuân, gió mùa đông và mưa rào mùa hạ. Mỗi sáng dậy em thấy tình yêu bừng trên má, ấy chính là hương hoa Sữa vừa ghé thăm đêm qua…

Hương thơm như níu lòng người đi xa. Mười năm trời Hà Nội thức trong tôi có mùi hương hoa Sữa. Những chùm hoa mang hình chớp lửa, những cánh hoa hắt sáng đầu ruồi…

Nói thêm gì về hoa Sữa em ơi. Hoa cứ phát tán trong mắt người lúng liếng. Đã bao lần soi bóng mình bên suối, lại nhớ về hàng cây hoa Sữa, đứng nghiêng nghiêng xõa tóc gội đầu…

Bên hồ Thiền Quang có lần tôi và em cùng nắm tay nhau, cùng líu ríu chạy trốn cơn mưa dùng dằng mùa hạ. Hoa đuổi phía sau hôn đầy tóc, đầy vai, đầy má. Hoa chạy phía trước rạp mình làm thảm đón chân ta…

Có một lần, lần ấy cũng đã xa. Tôi vẫn nhớ và chắc em vẫn nhớ. Ngày ấy cũng vào mùa hoa Sữa nở, trên chiếc thuyền con mình cùng ngắm Hồ Tây trong hoàng hôn man mác đỏ. Gió heo may se cả dáng em gầy… Lần đầu tiên tôi dám chạm vào tay. Lần đầu tiên em để mình run rẩy… Và con đường Thanh Niên chiều ấy, hương Sữa về thơm ngát môi em…

Nói thêm gì về hoa Sữa đi em. Ngày tôi về, những cánh hoa mỏng bay như chuồn chuồn bay thấp. Mắt em dấu những cơn giông mọng nước, cặp môi xinh tắc nghẽn tiếng ru hời… Và bàn tay chợt buông khỏi vành nôi. Mình nhìn nhau một lời không dám hỏi…

Tôi đã đi qua mười mùa hoa Đào, hoa Xoan, hoa Bưởi. Tôi đã đi qua trăm loài hoa có tên và không tên. Nhưng chỉ có hoa Sữa mới là của riêng tôi và em… Giờ hoa lãng tử đã rụng đầy vai áo…

Lúc thơm thảo cứ tận cùng thơm thảo, rồi phù du lại dứt áo phù du.

Trên vai tôi là những nửa mùa thu.

LƯƠNG NGỌC AN
Chỗ em ở, không có nhiều hoa sữa như Hà Nội. Không có vẻ trầm mặc của Hồ Tây mỗi khi chiều xuống, hay sương giăng bảng lảng ở mặt hồ mỗi độ Đông về. Đường em đi làm, có hai hàng cây hai bên, đan thành vòm xanh ngắt, che mát cả một quãng đường. Sáng nay, khi đứng tần ngần lựa đồ, em không biết nên bận đồ gì cho một ngày đầu tuần, khi mà nắng loé lên những tia bụi nhỏ, hắt qua song cửa. Báo hiệu một ngày rất "tinh tươm" sau những ngày mưa sầm sì. Phía chân trời, những vẩn mây đục dần nhường chỗ cho những dải mây trắng bồng bềnh, trên nền trời chưa xanh ngắt và cao vời vợi như thường thấy. Thu đến nhẹ nhàng bằng những ngày như thế đấy...!

Cuối cùng, sau chừng 10 phút cân nhắc, em lựa một chiếc quần suông để kết hợp cùng màu áo muôn thuở. Chẳng còn tuổi "áo trắng em đến trường", mà ngày nào cũng phải bận, đến nỗi quá quen. Hoà vào dòng người tấp nập đến cơ quan, đơn vị hay công ty, mới thấy "yêu" màu nắng của mùa Thu quá đỗi. Mưa quá thì não nề, nhưng nắng nhiều, dù sao cũng làm cho tâm trạng con người thấy sáng sủa ấy mợ nhỉ?!

Dừng lại mua một gói xôi, em bị cồn cào bởi mùi của bánh cuốn. Nhìn nồi nước bốc hơi nghi ngút, những lạt bánh cuốn được rắc mộc nhĩ, thịt băm và cuộn dần theo chiếc đũa (em gọi vậy có đúng không nhỉ? :-/), dưới bàn tay thoăn thoắt của chị chủ quán, em lừng chừng chưa muốn rời đi. Bột bánh mỏng và trong, trải ra rồi cuộn lại, cứ thế, cứ thế. Cắt những lát bánh ra đĩa, kèm một bát nước chấm vàng ruộm, thêm một chút rau thơm. Bưng đĩa bánh cho khách, từng vẩn khói vẫn bốc lên, toả ra mùi thơm ngào ngạt. Mùi của sự ấm áp, của bột được hấp chín hay là mùi của thịt, của nước mắm pha trộn lại với nhau, em không rõ nữa. Chỉ nghĩ đến là...chao ôi!!!

Ngẩn người ra một lúc, khi có giọng nam trầm bên tai, khiến em quên khuấy đi việc chụp ảnh:
- Em người ở đâu?
- Em ở đây luôn ạ.
- Không đúng. Giọng em không giống người ở đây. Ở đây nói giọng khác!
- Vậy ạ? (Em cười)
- Nếu ở đây, em sẽ biết hàng bánh cuốn này là ngon nhất Tỉnh. Em không tìm được hàng nào ngon hơn đâu!
- !!!

Người hàng xóm quảng cáo, khi nhìn thấy em đứng "tương tư". Hỏi mua xôi lại say đắm với bánh cuốn. Chợt thấy mình quá là "xôi thịt", khi thấy món ăn là mọi giác quan hay tay chân đều thừa thãi. Nói đúng hơn, là nhìn thấy người tráng bánh, những nồi niêu, đũa cả và cả nét mặt rạng rỡ của chị, em lại thấy bóng dáng của mẹ mình. Cũng thoăn thắt và giữ nụ cười với gương mặt thuần Việt, trong lòng dâng lên một nỗi nhớ...

Thu về, có những kỷ niệm cứ bồng bềnh qua tháng năm...


27b04c21861843461a09.jpg
 

xukthal.

Xe container
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
9,977
Động cơ
707,956 Mã lực
vài người thậm chí em còn quên cả gương mặt của người ta như thế nào :P. Ai đó vô tình ngang qua đây, đọc những dòng này, coi như là nhận lời xin lỗi của mợ Mưa nhé
Ko có lỗi nhá :|
 

Mưa!

Xe điện
Biển số
OF-319947
Ngày cấp bằng
16/5/14
Số km
2,928
Động cơ
282,178 Mã lực
"Em về tháng Tám hồn mờ sương
Đôi tay mừng tủi gió thiên đường
Quán vắng người xưa ôm mộng cũ
Vẫn còn dăm ba nụ trà thơm"...


Ảnh: St
8E6FCFC7-EAB8-4B1E-B8A4-50BAE4B7ABD3.jpeg


Hẹn mợ Bang lang ở một ngày gần đây, em sẽ đáp lại những ý tứ rất Thu, rất "tình" mà mợ đã chia sẻ về đây ạ. Mợ đợi em nha...!

C764E60E-60C3-425F-8EAC-750E0FBBC7E2.jpeg
Em cầm trên tay một nửa mùa Thu
Còn một nửa ai người đem giấu mất
Em thẹn thùng giấu vào Thu điều bí mật
Có anh về trọn vẹn mùa Thu em

Sớm mùa Thu nghe gió lao xao, nghe nắng vàng ươm vờn trên vòm lá sau vườn, nghe mùi món ăn thơm lừng toả ra từ còm của mợ Red, chỉ thèm trốn việc ngồi ở nhà nhâm nhi 1 ly trà pha từ những bông cúc hái sau vườn và đợi “ai đó” về là trọn vẹn 1 mùa Thu :P

B7DA4D75-A68B-44CC-B23C-68F798669BFD.jpeg
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top