Ơ...sao lại thế nhỉ? Mới có vụ gì hả cụ?Cụ anh có mối nào ko giới thiệu cho em...nhìn chơi chơi tí anh nhé![]()
Ơ...sao lại thế nhỉ? Mới có vụ gì hả cụ?Cụ anh có mối nào ko giới thiệu cho em...nhìn chơi chơi tí anh nhé![]()
Vụ gì đâu anh,cơi nới tí ạƠ...sao lại thế nhỉ? Mới có vụ gì hả cụ?
Hình như cũng có 1 CEO nổi tiếng nào đó nói vậy: "Điều quan trọng không phải là giỏi, mà quan trọng nhất là chọn đúng người vợ phù hợp. Em ngẫm thấy đúng.Lấy nhầm vợ thì coi như đi cả đời.
Hôm nay cụ liều vãi,Vụ gì đâu anh,cơi nới tí ạ![]()
Nhất cụ anh toàn EGM sang chảnhHôm nay cụ liều vãi,![]()
Chia sẻ với cụ, tuy nhiên nếu chỉ vì chuyện tiền bạc này mà xem là hết duyên thì cụ nên bình tâm nghĩ lại. Cháu nghĩ để xảy ra cơ sự ngày hôm nay cũng có nhiều phần lỗi thuộc về cụ vì thiếu sự gần gũi, quan tâm, chia sẻ với vợ để hiểu được vợ đang làm gì, có khó khăn gì không. Hơn nữa đã là vợ chồng thì hoạn nạn phải cùng nhau vượt qua mới có hạnh phúc vững bền sau này được cụ ah, ý nghĩa này nó lớn lao lắmKhuya rồi mà em vẫn thao láo, chẳng tài nào ngủ được đành lên đây tâm sự vài lời với các bác.
Em 40 nồi bánh chưng rồi, 1 vợ 2 con, nhà mới dựng năm trước, xe cộ thì ngó mấy cái rồi mà méo có tiền.
Em với vợ yêu nhau 5 năm, gia đình ngăn cản mãi thì cũng cưới được nhau. Sau thời gian trăng mật, đẻ thằng cu thì em xin được em nó vào cùng ngành làm việc.
Thời gian này, lương em đều chuyển hết cho vợ cầm tuy rằng vợ cũng chẳng bao giờ hỏi. Tuy nhiên đến cuối năm, em có hỏi vợ rằng tiết kiệm được đồng nào không thì cũng chỉ nhận được câu trả lời tiêu hết rồi, dù lương em đưa mỗi tháng cũng trên dưới 10tr.
Thấm thoát 3 năm, em nhận ra 1 điều rằng vợ em không phải kiểu phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà các cụ ạ. Vợ em rất tốt tính nhưng không biết quản lý tài chính gia đình để lo cho cuộc sống. Đại khái là có tiền trong túi là tiêu, chẳng biết tiền mình hay tiền hàng cơ quan nữa, cuối kỳ thanh toán tiền hàng với cơ quan thiếu lại xin chồng.
Sau 3 năm ấy, em quyết định không đưa tiền cho vợ nữa mà để trong tài khoản, cuối năm đem gửi tiết kiệm các cụ ạ.
8 năm trôi qua, em dành dụm được tý tiền nên quyết định làm nhà, nhà hoàn thiện xong hết 1 tỷ 3, thiếu tiền chút ít em vay bạn bè, dự tính cuối năm giả xong.
Đùng một cái, sáng ngày 31/10, đang loay hoay công việc thì vợ gọi điện bảo có việc. Sau một hồi vòng vo, cô ấy nói có khoản nợ không có khả năng chi trả. Em hộc tốc chạy gần 10km về nhà, bình tĩnh hỏi vợ là nợ bao nhiêu, nợ ai, làm gì mà lại nợ. Sau một hồi thút thít, vợ nói rằng chơi đa cấp và nợ 200tr.
Uống cốc nước mát, em nói vợ bình tĩnh kê các khoản nợ ra thì nó là 250tr. Trong đó có khoản vay nóng 45 tr đã tròn 1 năm với lãi suất 5k/tr/ngày, còn lại là vay anh em bạn bè mỗi người 20tr. Điều quan trọng hơn là các khoản vay này đều trong quá trình em làm nhà và được thông báo là vay làm nhà mà em không hề hay biết.
Em mới ngẫm lại và hiểu ra vấn đề rằng các khoản nợ sẽ chưa dừng lại. Sau quá trình 3 ngày tra các mối bạn bè và người thân, em tổng được lại là món nợ đã vượt qua con số 1 tỷ đồng các cụ ạ. Trong các khoản vay, ngoài bạn bè, người thân, còn có vay của ngân hàng, vay nóng, thấu chi tài khoản, vay quỹ hội nông dân.
Em xác định có vay có trả nhưng điều em không thể chấp nhận được là các khoản vay này em là chồng đều không biết gì, được vay lấy danh nghĩa xây nhà trong khi em không được vợ đưa 1 đồng nào cả. Còn việc quan trọng nữa là đến thời điểm này, vợ vẫn chưa thành khẩn khai ra các khoản tiền được dùng như thế nào, cho ai, bao nhiêu, thời điểm nào mà vẫn loanh quanh không nhất quán.
Đau lòng không các cụ.
Em mất ngủ cả tuần nay rồi. Em xác định duyên em chắc hết từ đây.
Các cụ chia sẻ cùng em!
E toàn chém thôi, cụ đừng tin,Nhất cụ anh toàn EGM sang chảnh![]()
Cái bệnh này của vợ cụ em nghĩ là ...vô phương cứu chữa.Khuya rồi mà em vẫn thao láo, chẳng tài nào ngủ được đành lên đây tâm sự vài lời với các bác.
Em 40 nồi bánh chưng rồi, 1 vợ 2 con, nhà mới dựng năm trước, xe cộ thì ngó mấy cái rồi mà méo có tiền.
Em với vợ yêu nhau 5 năm, gia đình ngăn cản mãi thì cũng cưới được nhau. Sau thời gian trăng mật, đẻ thằng cu thì em xin được em nó vào cùng ngành làm việc.
Thời gian này, lương em đều chuyển hết cho vợ cầm tuy rằng vợ cũng chẳng bao giờ hỏi. Tuy nhiên đến cuối năm, em có hỏi vợ rằng tiết kiệm được đồng nào không thì cũng chỉ nhận được câu trả lời tiêu hết rồi, dù lương em đưa mỗi tháng cũng trên dưới 10tr.
Thấm thoát 3 năm, em nhận ra 1 điều rằng vợ em không phải kiểu phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà các cụ ạ. Vợ em rất tốt tính nhưng không biết quản lý tài chính gia đình để lo cho cuộc sống. Đại khái là có tiền trong túi là tiêu, chẳng biết tiền mình hay tiền hàng cơ quan nữa, cuối kỳ thanh toán tiền hàng với cơ quan thiếu lại xin chồng.
Sau 3 năm ấy, em quyết định không đưa tiền cho vợ nữa mà để trong tài khoản, cuối năm đem gửi tiết kiệm các cụ ạ.
8 năm trôi qua, em dành dụm được tý tiền nên quyết định làm nhà, nhà hoàn thiện xong hết 1 tỷ 3, thiếu tiền chút ít em vay bạn bè, dự tính cuối năm giả xong.
Đùng một cái, sáng ngày 31/10, đang loay hoay công việc thì vợ gọi điện bảo có việc. Sau một hồi vòng vo, cô ấy nói có khoản nợ không có khả năng chi trả. Em hộc tốc chạy gần 10km về nhà, bình tĩnh hỏi vợ là nợ bao nhiêu, nợ ai, làm gì mà lại nợ. Sau một hồi thút thít, vợ nói rằng chơi đa cấp và nợ 200tr.
Uống cốc nước mát, em nói vợ bình tĩnh kê các khoản nợ ra thì nó là 250tr. Trong đó có khoản vay nóng 45 tr đã tròn 1 năm với lãi suất 5k/tr/ngày, còn lại là vay anh em bạn bè mỗi người 20tr. Điều quan trọng hơn là các khoản vay này đều trong quá trình em làm nhà và được thông báo là vay làm nhà mà em không hề hay biết.
Em mới ngẫm lại và hiểu ra vấn đề rằng các khoản nợ sẽ chưa dừng lại. Sau quá trình 3 ngày tra các mối bạn bè và người thân, em tổng được lại là món nợ đã vượt qua con số 1 tỷ đồng các cụ ạ. Trong các khoản vay, ngoài bạn bè, người thân, còn có vay của ngân hàng, vay nóng, thấu chi tài khoản, vay quỹ hội nông dân.
Em xác định có vay có trả nhưng điều em không thể chấp nhận được là các khoản vay này em là chồng đều không biết gì, được vay lấy danh nghĩa xây nhà trong khi em không được vợ đưa 1 đồng nào cả. Còn việc quan trọng nữa là đến thời điểm này, vợ vẫn chưa thành khẩn khai ra các khoản tiền được dùng như thế nào, cho ai, bao nhiêu, thời điểm nào mà vẫn loanh quanh không nhất quán.
Đau lòng không các cụ.
Em mất ngủ cả tuần nay rồi. Em xác định duyên em chắc hết từ đây.
Các cụ chia sẻ cùng em!
Chủ caffe Trung Nguyên có nói 1 câu gần giống như vậy.Hình như cũng có 1 CEO nổi tiếng nào đó nói vậy: "Điều quan trọng không phải là giỏi, mà quan trọng nhất là chọn đúng người vợ phù hợp. Em ngẫm thấy đúng.
Em không nghĩ mình vô tâm, chuyện gì hai vợ chồng cũng nói chuyện tâm sự hàng ngày cụ ạ.Chia sẻ với cụ, tuy nhiên nếu chỉ vì chuyện tiền bạc này mà xem là hết duyên thì cụ nên bình tâm nghĩ lại. Cháu nghĩ để xảy ra cơ sự ngày hôm nay cũng có nhiều phần lỗi thuộc về cụ vì thiếu sự gần gũi, quan tâm, chia sẻ với vợ để hiểu được vợ đang làm gì, có khó khăn gì không. Hơn nữa đã là vợ chồng thì hoạn nạn phải cùng nhau vượt qua mới có hạnh phúc vững bền sau này được cụ ah, ý nghĩa này nó lớn lao lắm![]()
Em cũng ý này này chủ thớt. Chúc cụ sớm tìm dc giải pháp vẹn toàn !Chia sẻ với cụ, tuy nhiên nếu chỉ vì chuyện tiền bạc này mà xem là hết duyên thì cụ nên bình tâm nghĩ lại. Cháu nghĩ để xảy ra cơ sự ngày hôm nay cũng có nhiều phần lỗi thuộc về cụ vì thiếu sự gần gũi, quan tâm, chia sẻ với vợ để hiểu được vợ đang làm gì, có khó khăn gì không. Hơn nữa đã là vợ chồng thì hoạn nạn phải cùng nhau vượt qua mới có hạnh phúc vững bền sau này được cụ ah, ý nghĩa này nó lớn lao lắm![]()
Phải hết sức bình tĩnh và sáng suốt ,có rất nhiều gia đình cũng rơi vào hoàn cảnh như này .1 tỷ quả là to nhưng chưa thể so bằng những người thân yêu của mình .Nếu vợ cụ không trai trên gái dưới ,không lô đề cờ bạc thì nó là người đáng thương nhất .Nó cũng muốn mang tiền về cho chồng ,cho con chứ nó có mang tiền đi ăn chơi phè phỡn đâu .Chẳng qua do dốt lại tham ,dính vào cái anh đa cấp nên mới thế .Đời con người ta chả ai bình yên từ khi sinh ra cho đến cuối đời .Không gặp nạn nọ cũng gặp nạn kia .Hãy coi đây là tai nạn và nạn nào rồi cũng qua .Chấp nhận làm lại từ đầu để giữ được một gia đình hạnh phúc yên ấm .Các con vẫn còn cả bố lẫn mẹ .Vợ chồng vẫn còn có nhau không phải chia lìa .Khuya rồi mà em vẫn thao láo, chẳng tài nào ngủ được đành lên đây tâm sự vài lời với các bác.
Em 40 nồi bánh chưng rồi, 1 vợ 2 con, nhà mới dựng năm trước, xe cộ thì ngó mấy cái rồi mà méo có tiền.
Em với vợ yêu nhau 5 năm, gia đình ngăn cản mãi thì cũng cưới được nhau. Sau thời gian trăng mật, đẻ thằng cu thì em xin được em nó vào cùng ngành làm việc.
Thời gian này, lương em đều chuyển hết cho vợ cầm tuy rằng vợ cũng chẳng bao giờ hỏi. Tuy nhiên đến cuối năm, em có hỏi vợ rằng tiết kiệm được đồng nào không thì cũng chỉ nhận được câu trả lời tiêu hết rồi, dù lương em đưa mỗi tháng cũng trên dưới 10tr.
Thấm thoát 3 năm, em nhận ra 1 điều rằng vợ em không phải kiểu phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà các cụ ạ. Vợ em rất tốt tính nhưng không biết quản lý tài chính gia đình để lo cho cuộc sống. Đại khái là có tiền trong túi là tiêu, chẳng biết tiền mình hay tiền hàng cơ quan nữa, cuối kỳ thanh toán tiền hàng với cơ quan thiếu lại xin chồng.
Sau 3 năm ấy, em quyết định không đưa tiền cho vợ nữa mà để trong tài khoản, cuối năm đem gửi tiết kiệm các cụ ạ.
8 năm trôi qua, em dành dụm được tý tiền nên quyết định làm nhà, nhà hoàn thiện xong hết 1 tỷ 3, thiếu tiền chút ít em vay bạn bè, dự tính cuối năm giả xong.
Đùng một cái, sáng ngày 31/10, đang loay hoay công việc thì vợ gọi điện bảo có việc. Sau một hồi vòng vo, cô ấy nói có khoản nợ không có khả năng chi trả. Em hộc tốc chạy gần 10km về nhà, bình tĩnh hỏi vợ là nợ bao nhiêu, nợ ai, làm gì mà lại nợ. Sau một hồi thút thít, vợ nói rằng chơi đa cấp và nợ 200tr.
Uống cốc nước mát, em nói vợ bình tĩnh kê các khoản nợ ra thì nó là 250tr. Trong đó có khoản vay nóng 45 tr đã tròn 1 năm với lãi suất 5k/tr/ngày, còn lại là vay anh em bạn bè mỗi người 20tr. Điều quan trọng hơn là các khoản vay này đều trong quá trình em làm nhà và được thông báo là vay làm nhà mà em không hề hay biết.
Em mới ngẫm lại và hiểu ra vấn đề rằng các khoản nợ sẽ chưa dừng lại. Sau quá trình 3 ngày tra các mối bạn bè và người thân, em tổng được lại là món nợ đã vượt qua con số 1 tỷ đồng các cụ ạ. Trong các khoản vay, ngoài bạn bè, người thân, còn có vay của ngân hàng, vay nóng, thấu chi tài khoản, vay quỹ hội nông dân.
Em xác định có vay có trả nhưng điều em không thể chấp nhận được là các khoản vay này em là chồng đều không biết gì, được vay lấy danh nghĩa xây nhà trong khi em không được vợ đưa 1 đồng nào cả. Còn việc quan trọng nữa là đến thời điểm này, vợ vẫn chưa thành khẩn khai ra các khoản tiền được dùng như thế nào, cho ai, bao nhiêu, thời điểm nào mà vẫn loanh quanh không nhất quán.
Đau lòng không các cụ.
Em mất ngủ cả tuần nay rồi. Em xác định duyên em chắc hết từ đây.
Các cụ chia sẻ cùng em!
Vợ cụ dg phá nát cả nhà như vậy mà còn sợ đánh quen tay.đánh hay ko do mình ko phải do cái tay.biết rằng như vậy cũng chẳng lấy lại tiền nhưng đôi khi có ích về sau.em lấy vk 22 năm chỉ đánh 1 lần duy nhất lúc mới lấy. Mà tiền bạc ko liên quan đến hết duyên nếu vì tiền mà bỏ thì nó bạc bẽo lắmVâng cụ
11 năm vợ chồng em chưa hề tát vợ một cái, khi đã đánh vợ 1 lần sẽ quen tay cụ ạ, và đúng như cụ trên nói, nó thể hiện sự bất lực của bản thân đối với sự việc.
Lần này, em cũng có quát vài câu lúc nóng giật, nhưng sau nó em nhỏ nhẹ ngay để nói chuyện về vai trò, trách nhiệm làm vợ, làm mẹ của cô ấy trong cái gia đình này.
Dẫu có hết duyên nợ, em vẫn sẽ cư xử đàng hoàng lịch sự với cô ấy, vì chúng em còn có 2 đứa con
Hơn 1 tỉ tích cóp gần chục năm thì kể cũng to nhưng tiền cũng chỉ là giấy, chỉ có giá trị ở đúng chỗ cần tiêu. Người như vợ cụ là loại không thể chung sống được, phải bỏ. Coi như là cụ trả cái nợ cho đời, học lấy được một bài học mà bước tiếp đi thôi. Năm 2009, lần đầu tiên trong đời em cầm trong tay 10K, những tưởng là sẽ không bao giờ có thể kiếm được cục tiền nào to hơn thế. Mà bây giờ tiêu nhoắng cái cũng đã hết 10K.Khuya rồi mà em vẫn thao láo, chẳng tài nào ngủ được đành lên đây tâm sự vài lời với các bác.
Em 40 nồi bánh chưng rồi, 1 vợ 2 con, nhà mới dựng năm trước, xe cộ thì ngó mấy cái rồi mà méo có tiền.
Em với vợ yêu nhau 5 năm, gia đình ngăn cản mãi thì cũng cưới được nhau. Sau thời gian trăng mật, đẻ thằng cu thì em xin được em nó vào cùng ngành làm việc.
Thời gian này, lương em đều chuyển hết cho vợ cầm tuy rằng vợ cũng chẳng bao giờ hỏi. Tuy nhiên đến cuối năm, em có hỏi vợ rằng tiết kiệm được đồng nào không thì cũng chỉ nhận được câu trả lời tiêu hết rồi, dù lương em đưa mỗi tháng cũng trên dưới 10tr.
Thấm thoát 3 năm, em nhận ra 1 điều rằng vợ em không phải kiểu phụ nữ giỏi việc nước, đảm việc nhà các cụ ạ. Vợ em rất tốt tính nhưng không biết quản lý tài chính gia đình để lo cho cuộc sống. Đại khái là có tiền trong túi là tiêu, chẳng biết tiền mình hay tiền hàng cơ quan nữa, cuối kỳ thanh toán tiền hàng với cơ quan thiếu lại xin chồng.
Sau 3 năm ấy, em quyết định không đưa tiền cho vợ nữa mà để trong tài khoản, cuối năm đem gửi tiết kiệm các cụ ạ.
8 năm trôi qua, em dành dụm được tý tiền nên quyết định làm nhà, nhà hoàn thiện xong hết 1 tỷ 3, thiếu tiền chút ít em vay bạn bè, dự tính cuối năm giả xong.
Đùng một cái, sáng ngày 31/10, đang loay hoay công việc thì vợ gọi điện bảo có việc. Sau một hồi vòng vo, cô ấy nói có khoản nợ không có khả năng chi trả. Em hộc tốc chạy gần 10km về nhà, bình tĩnh hỏi vợ là nợ bao nhiêu, nợ ai, làm gì mà lại nợ. Sau một hồi thút thít, vợ nói rằng chơi đa cấp và nợ 200tr.
Uống cốc nước mát, em nói vợ bình tĩnh kê các khoản nợ ra thì nó là 250tr. Trong đó có khoản vay nóng 45 tr đã tròn 1 năm với lãi suất 5k/tr/ngày, còn lại là vay anh em bạn bè mỗi người 20tr. Điều quan trọng hơn là các khoản vay này đều trong quá trình em làm nhà và được thông báo là vay làm nhà mà em không hề hay biết.
Em mới ngẫm lại và hiểu ra vấn đề rằng các khoản nợ sẽ chưa dừng lại. Sau quá trình 3 ngày tra các mối bạn bè và người thân, em tổng được lại là món nợ đã vượt qua con số 1 tỷ đồng các cụ ạ. Trong các khoản vay, ngoài bạn bè, người thân, còn có vay của ngân hàng, vay nóng, thấu chi tài khoản, vay quỹ hội nông dân.
Em xác định có vay có trả nhưng điều em không thể chấp nhận được là các khoản vay này em là chồng đều không biết gì, được vay lấy danh nghĩa xây nhà trong khi em không được vợ đưa 1 đồng nào cả. Còn việc quan trọng nữa là đến thời điểm này, vợ vẫn chưa thành khẩn khai ra các khoản tiền được dùng như thế nào, cho ai, bao nhiêu, thời điểm nào mà vẫn loanh quanh không nhất quán.
Đau lòng không các cụ.
Em mất ngủ cả tuần nay rồi. Em xác định duyên em chắc hết từ đây.
Các cụ chia sẻ cùng em!
Cám ơn những dòng tâm huyết của cụ.Phải hết sức bình tĩnh và sáng suốt ,có rất nhiều gia đình cũng rơi vào hoàn cảnh như này .1 tỷ quả là to nhưng chưa thể so bằng những người thân yêu của mình .Nếu vợ cụ không trai trên gái dưới ,không lô đề cờ bạc thì nó là người đáng thương nhất .Nó cũng muốn mang tiền về cho chồng ,cho con chứ nó có mang tiền đi ăn chơi phè phỡn đâu .Chẳng qua do dốt lại tham ,dính vào cái anh đa cấp nên mới thế .Đời con người ta chả ai bình yên từ khi sinh ra cho đến cuối đời .Không gặp nạn nọ cũng gặp nạn kia .Hãy coi đây là tai nạn và nạn nào rồi cũng qua .Chấp nhận làm lại từ đầu để giữ được một gia đình hạnh phúc yên ấm .Các con vẫn còn cả bố lẫn mẹ .Vợ chồng vẫn còn có nhau không phải chia lìa .
Chúc cụ giải quyết sao cho xứng đáng một thằng đàn ông trụ cột của gia đình .
cụ xây nhà vk nó đập nát xem sao.hay lại về đòi bỏ.Vũ lực là thể hiện sự bất lực. Hay ho éo gì khi đàn ông vung tay với đàn bà ,(bất luận vì lý do gì ) mà sao cụ có vẻ oai phong tự hào nhỉ???