Chuyện thứ 17
感激徒行
CẢM KÍCH ĐỒ HÀNH
VÌ CẢM KÍCH MÀ ĐI BỘ
Cháu của Trần Thái Vương (tức Trần Thái Tông) tên Đạo Tái (Đạo Tái là con của Trần Quang Khải), hiệu là Văn Túc, là em họ của Nhân Vương (tức Trần Nhân Tông) vậy. Từ nhỏ có tài danh. Mười bốn tuổi xin vào trường thi, liền đỗ Giáp khoa. Nhân Vương rất mực quí trọng, có ý dùng vào chức lớn, không may chết khi đoản mệnh, chưa kịp làm Tể tướng. Nhân Vương xuất gia tu khổ hạnh. Văn Túc từ đấy đi bộ, nói:
- Chí thượng (chỉ nhà vua) đi chân trần khắp núi sông, ta đã không thể đi theo, lòng nào lên xe xuống ngựa?
Suốt đời không đổi. Nhân Vương một hôm vào thành, Văn Túc đến chào. Sai cung trù (nhà bếp trong cung vua) dọn hải vị cho ăn, cười nói rất vui. Vương ứng khẩu rằng:
Quy cước (龜脚 Quy cước là 1 giống trai ở biển, làm món ăn quý) bóc đỏ thắm,
Mã yên (馬鞍 Mã yên, không rõ món gì) nước vàng thơm.
Sơn tăng giữ trai giới,
Cùng ngồi, chẳng cùng ăn.
Hãy xem vua tôi anh em tương đắc như thế, thật đáng cảm động.