[Funland] Đọc chậm..dưỡng tâm

phamhungbs

Xe điện
Biển số
OF-77059
Ngày cấp bằng
4/11/10
Số km
3,924
Động cơ
427,086 Mã lực
Tuổi
44
Nơi ở
Đống Đa
Người viết hay thế này một là rất nhiều điều kiện vật chất hoặc một người chỉ nằm thẳng đọc sách và phọt chữ ra. Đọc ngấm và thấm phết.
Quan điểm của em giống cụ Gangnam là cuộc sống là tranh đấu, là hết mình làm việc để có cuộc sống ấm no thì thỉnh thoảng mới thả được vài câu "triết lý" để đời. Nhiều bố cứ thích Hà Nội vắng lặng, yên bình, thích người Hà Nội không bon chen sống lặng thầm, vậy thì lên núi mà ở, thành phố cần một sự năng động và con người cũng như vậy.
 

xekwanghai

Xe tải
Biển số
OF-818261
Ngày cấp bằng
28/8/22
Số km
222
Động cơ
6,009 Mã lực
Người viết hay thế này một là rất nhiều điều kiện vật chất hoặc một người chỉ nằm thẳng đọc sách và phọt chữ ra. Đọc ngấm và thấm phết.
Quan điểm của em giống cụ Gangnam là cuộc sống là tranh đấu, là hết mình làm việc để có cuộc sống ấm no thì thỉnh thoảng mới thả được vài câu "triết lý" để đời. Nhiều bố cứ thích Hà Nội vắng lặng, yên bình, thích người Hà Nội không bon chen sống lặng thầm, vậy thì lên núi mà ở, thành phố cần một sự năng động và con người cũng như vậy.
Trong này công nhận có nhiều ông đòi đuổi dân tỉnh về quê để HN trở về vẻ yên bình lắm, em nói như thế có thể quy là "phổng đạn", do đi ngược lại đường lối phát triển kinh tế của nhà nước hiện tại.
 

HTlangtu

Xe điện
Biển số
OF-486386
Ngày cấp bằng
3/2/17
Số km
2,987
Động cơ
258,991 Mã lực
Câu chốt "Hãy sống cho thật tốt."
... Nhưng phải có tiền.
Mà để có tiền thì phải chấp nhận tất cả những điều còn lại. Đó mới là cuộc sống.
Nói chung là vớ vẩn.
Chuẩn không cần chỉnh luôn
Fbker trên mạng cũng hay nói thế
Toàn những quý ông, quý bà rủng rỉnh rồi, nhà cao cửa rộng ngồi ngắm bonsai, cắt cây tỉa cành, hoặc hết xuống biển, rồi lên non ngồi ngắm cảnh bên ly cafe nhìn xuống nhân gian buông lời khuyên sống chậm, rồi giáo lý, phật pháp, dạy đạo lý, nhớ về cha mẹ cội nguồn.... bla bla các kiểu

Dạ, bẩm lạy các ngài, e mà có tiền đi chơi những nơi đó liên tục thế thì cần sống gấp làm méo gì ạ?

E đây đầu tắp mặt tối, lúc ngồi vêu không có khách, muốn sống chậm tý, ngồi ngáp ruồi thì lo chiều về không có cơm ăn.
Hôm có khách thì về bà hàng nước bảo:
- dm thằng mặt phụ khoa bảo về sớm đi lấy cho bọc thuốc lào thì méo thấy mặt đâu
- Đường đông, con chạy tướt bơ mới về đây
- thôi, chạy cmn đi, trình bày nhiều, hết thuốc lào cho khách rồi đây.
Xe ôm truyền thống, ngồi miễn phí đầu đường cứ như cave, chiều từ bà hàng nước, mấy ông đánh cờ, ông bơm vá lốp, chị tạp hóa đến mấy anh CSGT, ai nhờ gì cũng làm.

Mẹ! e mà có dăm 3 đồng thủ túi, tối ngày đi du lịch, ngồi cà phê ngắm non nước xong, lại có cơm ăn 3 bữa đều đều, thì có khi e sống chậm hơn cả cụ Rùa ở hồ Gươm ý chớ.
Tầm này, vác zai' chạy khắp phố, mẹ nào tinh ý bảo e bán thân, e cũng bán chứ nói đạo lý e tai đâu mà nghe?
 

niceshot

Xe lăn
Biển số
OF-91552
Ngày cấp bằng
14/4/11
Số km
10,105
Động cơ
972,938 Mã lực
Có người 20 tuổi đã mất, người 90 vẫn vui sống; có kẻ học cao chạy ship, kẻ ít học làm chủ; người xinh đẹp 40 vẫn độc thân, người bình thường đông con cháu; người hút thuốc, uống rượu lại sống thọ, người làm việc cật lực lại đột tử tuổi thanh xuân. Đúng - sai, chuẩn mực, cuối cùng chỉ có lòng mình làm thước đo. Đời người ngắn ngủi. Một ngày, bạn tỉnh dậy - thêm một ngày sống; không tỉnh dậy - một kiếp người khép lại. Thứ ta nên làm chỉ là dùng tâm nếm từng miếng cơm, ngắm từng đóa hoa, tận hưởng từng khoảnh khắc. Hạnh phúc thực ra rất giản đơn: có nhà để về, có người đợi, có cơm để ăn. Năm tháng yên bình, kỳ thực chỉ là bữa cơm nóng trên bàn, ngọn đèn sáng chờ bạn trở về. Đời người có quá nhiều thứ không kịp: chớp mắt là hết ngày, ngoảnh đầu là hết năm, quay lưng là hết cả một kiếp. Hạnh phúc mà ta theo đuổi không nằm ở quá khứ hay tương lai - nó nằm ở phút giây hiện tại: bữa tối trên bàn, người thân bên cạnh, ba bữa cơm, bốn mùa xuân hạ, gia nhân quây quần mạnh khe bình an, ngọn èn ấm áp trong nhà. Ây mới chính là phong cảnh tuyệt đẹp nhất nhân gian. Hãy sống cho thật tốt.

Sưu tầm
Thường chỉ những người đã đi gần hết cuộc đời, đã đủ giàu để ko còn phải lo về cơm áo gạo tiền, và đặc biệt là gặp một điểm nghẽn nào đó để không thể thăng tiến, hoặc ko thể tăng nhanh tài sản lên như mong muốn nữa ... mới hay ngồi ngẫm nghĩ và viết ra những triết lý sống kiểu này.
Tóm lại là giàu nhưng vẫn bất đắc chí!
 

HTlangtu

Xe điện
Biển số
OF-486386
Ngày cấp bằng
3/2/17
Số km
2,987
Động cơ
258,991 Mã lực
... Nhiều bố cứ thích Hà Nội vắng lặng, yên bình, thích người Hà Nội không bon chen sống lặng thầm, vậy thì lên núi mà ở, thành phố cần một sự năng động và con người cũng như vậy.
Trong này công nhận có nhiều ông đòi đuổi dân tỉnh về quê để HN trở về vẻ yên bình lắm, em nói như thế có thể quy là "phổng đạn", do đi ngược lại đường lối phát triển kinh tế của nhà nước hiện tại.
Không phải là muốn đuổi dân tỉnh về quê đâu
Chính E cũng nghĩ như vậy đấy
Các cụ vẫn nói: "Kinh đô cũng có người rồ. Thôn quê vẫn có sinh đồ trạng nguyên"
Những người ở HN dăm 3-5 đời, cứ tạm gọi là NHN, có phải ai cũng tài giỏi gì đâu? thậm chí còn cực ký hạ đẳng và thua kém ý chớ.
Còn các tỉnh về đây trừ 1 vài thể loại chân đất mắt toét, phu phen thợ hồ, thợ cháo, bát nháo bầy nhầy, du thủ du thực thì phần trụ lại đc, đem vợ con gia đình đến HN định cư thì không hề tầm thường. Họ giỏi thực sự hoặc chịu khó, căn cơ, không như NHN.
Cũng theo là sóng di dân cơ học, họ đổ về đây tìm kiếm cơ hội việc làm, cơ hội thể hiện bản thân sau khi học hành xong, nên dù muốn hay không, phải nói thực là họ đã chiếm mất nhiều công ăn việc làm của người dân nơi này.
vd: ngay thằng cu chạy grap cạnh e đây, Hồi đầu nó ra làm, e cũng có ý ganh tỵ thật (dcm làm ăn đã khó khăn, thêm ông quễ này nữa thì móm cmn đến nơi rồi), e lạnh lùng lắm, méo thèm chuyện trò luôn ý, thằng này thì luôn bắt chuyện.
Sau e thấy nó đúng "chân quê" chứ không phải "quê kệch", thật thà chất phác, chịu khó thực sự luôn, vắng xe ôm thì nó đánh giày, xong còn học cả sửa khóa. Có lúc e bảo nó là: "ông cắt cmn cả tóc nữa, cho mấy thằng bọn tôi tản zai' luôn, mình ông chơi cả phố".
Nó cười: "kiếm đồng rau cháo cho các cháu ăn học thôi anh"
Nó hơn e 1 tuổi, nhưng khiêm tốn gọi e là anh, xưng e, chứ không nghênh ngáo như nhiều thằng khác, xung quanh ai nhờ gì nó cũng giúp. Nó nghe chuyện cụ nhà e mệt, nó gửi mấy cân xoài bảo nhà trồng, cũng méo biết là nhà nó trồng hay nó mua? nhưng thấy cả lá, cả cuống....đại để là nó cũng khéo léo.
Khách xe của e ra mà e chưa về, hỏi nó không đi, gọi cho e giục về gấp, đại ý cũng không tranh giành gì cả. Nhưng khách của nó thì kể cả nó về gần đến nơi nó vẫn bảo e đi.
Đấy là dạng xe ôm với nhau, chứ còn cảnh giới cao nữa. Thì nhiều người kiệt xuất lắm. Ví dụ vô vàn
Kể mà hồi còn làm cty, mình khéo léo mềm mại tý thì cũng có thể lên chút cơm cháo, nhưng cứ lạnh lạnh, rồi không thích tham gia tụ họp nhiều.... chắc là Sếp méo thiện cảm rồi.
Đợt giảm biên cho nghỉ là gọi lên đầu tiên: pha trà xong, rót cho ít nước đường vào tai, tung cho ít hoa vào mặt, xong đưa cho cái kết thúc hợp đồng đúng theo barem.
Sếp diễn mấy câu như rặn: thôi xong - tiễn bạn lên đường.

Nên kết lại là HN vắng lặng như mấy ngày Tết thì rất đẹp và thơ mộng, NHN ai chả thèm muốn, nhưng chắc chắn đó là thành phố chết, chả hay ho gì.
Song đông đúc quá, dân tỉnh toàn thiện chiến đổ về thì dân bản xứ chắc húp cháo, chứ không phải là "đòi đuổi dân tỉnh về quê đâu" (chưa kể đông đúc, sinh bao tệ nạn phức tạp, ô nhiễm môi trường, văn hóa chồng chéo ô hợp nữa)
Như bên bển, không nói ra, nhưng họ cũng không thích người nhập cư đâu, có phân biệt trong ý tứ của họ đấy, đôi lúc không cần quá tinh tế để nhận ra việc đó.
1 thời gian nữa, nhất là các vùng Ba Vì, Sơn Tây, Hà Tây, ngoại thành HN sẽ có những người lao động vùng sâu, vùng xa họ đến mua đất hay trọ, lẫn với dân làng. Họ khỏe, chăm, nghe lời, không bao giờ cãi, bảo gì cũng làm, nghề gì cũng làm, rồi không ai tranh việc đc với họ, lúc ấy các cụ cũng sẽ cảm nhận đc thôi. Thất nghiệp ngay trên chính quê hương mình

P/s: Góc nhìn cá nhân thôi, các cụ cho tý gạch đá, e xin tiếp thu
 

keyon

Xe điện
Biển số
OF-298586
Ngày cấp bằng
14/11/13
Số km
2,022
Động cơ
291,077 Mã lực
Có người 20 tuổi đã mất, người 90 vẫn vui sống; có kẻ học cao chạy ship, kẻ ít học làm chủ; người xinh đẹp 40 vẫn độc thân, người bình thường đông con cháu; người hút thuốc, uống rượu lại sống thọ, người làm việc cật lực lại đột tử tuổi thanh xuân. Đúng - sai, chuẩn mực, cuối cùng chỉ có lòng mình làm thước đo. Đời người ngắn ngủi. Một ngày, bạn tỉnh dậy - thêm một ngày sống; không tỉnh dậy - một kiếp người khép lại. Thứ ta nên làm chỉ là dùng tâm nếm từng miếng cơm, ngắm từng đóa hoa, tận hưởng từng khoảnh khắc. Hạnh phúc thực ra rất giản đơn: có nhà để về, có người đợi, có cơm để ăn. Năm tháng yên bình, kỳ thực chỉ là bữa cơm nóng trên bàn, ngọn đèn sáng chờ bạn trở về. Đời người có quá nhiều thứ không kịp: chớp mắt là hết ngày, ngoảnh đầu là hết năm, quay lưng là hết cả một kiếp. Hạnh phúc mà ta theo đuổi không nằm ở quá khứ hay tương lai - nó nằm ở phút giây hiện tại: bữa tối trên bàn, người thân bên cạnh, ba bữa cơm, bốn mùa xuân hạ, gia nhân quây quần mạnh khe bình an, ngọn èn ấm áp trong nhà. Ây mới chính là phong cảnh tuyệt đẹp nhất nhân gian. Hãy sống cho thật tốt.

Sưu tầm
Em hỏi, chữ gia nhân quây quần ám chỉ là người giúp việc nhà à cụ. Nếu đúng vậy thì hãy sống chậm còn việc sống nhanh hãy để gia nhân họ làm. Hay em hiểu sai từ gia nhân nhỉ vì lại thêm chữ quây quần, hay là ám chỉ gia đình.
 

nhatthang

Xe điện
Biển số
OF-89510
Ngày cấp bằng
23/3/11
Số km
2,066
Động cơ
686,970 Mã lực
Không phải là muốn đuổi dân tỉnh về quê đâu
Chính E cũng nghĩ như vậy đấy
Các cụ vẫn nói: "Kinh đô cũng có người rồ. Thôn quê vẫn có sinh đồ trạng nguyên"
Những người ở HN dăm 3-5 đời, cứ tạm gọi là NHN, có phải ai cũng tài giỏi gì đâu? thậm chí còn cực ký hạ đẳng và thua kém ý chớ.
Còn các tỉnh về đây trừ 1 vài thể loại chân đất mắt toét, phu phen thợ hồ, thợ cháo, bát nháo bầy nhầy, du thủ du thực thì phần trụ lại đc, đem vợ con gia đình đến HN định cư thì không hề tầm thường. Họ giỏi thực sự hoặc chịu khó, căn cơ, không như NHN.
Cũng theo là sóng di dân cơ học, họ đổ về đây tìm kiếm cơ hội việc làm, cơ hội thể hiện bản thân sau khi học hành xong, nên dù muốn hay không, phải nói thực là họ đã chiếm mất nhiều công ăn việc làm của người dân nơi này.
vd: ngay thằng cu chạy grap cạnh e đây, Hồi đầu nó ra làm, e cũng có ý ganh tỵ thật (dcm làm ăn đã khó khăn, thêm ông quễ này nữa thì móm cmn đến nơi rồi), e lạnh lùng lắm, méo thèm chuyện trò luôn ý, thằng này thì luôn bắt chuyện.
Sau e thấy nó đúng "chân quê" chứ không phải "quê kệch", thật thà chất phác, chịu khó thực sự luôn, vắng xe ôm thì nó đánh giày, xong còn học cả sửa khóa. Có lúc e bảo nó là: "ông cắt cmn cả tóc nữa, cho mấy thằng bọn tôi tản zai' luôn, mình ông chơi cả phố".
Nó cười: "kiếm đồng rau cháo cho các cháu ăn học thôi anh"
Nó hơn e 1 tuổi, nhưng khiêm tốn gọi e là anh, xưng e, chứ không nghênh ngáo như nhiều thằng khác, xung quanh ai nhờ gì nó cũng giúp. Nó nghe chuyện cụ nhà e mệt, nó gửi mấy cân xoài bảo nhà trồng, cũng méo biết là nhà nó trồng hay nó mua? nhưng thấy cả lá, cả cuống....đại để là nó cũng khéo léo.
Khách xe của e ra mà e chưa về, hỏi nó không đi, gọi cho e giục về gấp, đại ý cũng không tranh giành gì cả. Nhưng khách của nó thì kể cả nó về gần đến nơi nó vẫn bảo e đi.
Đấy là dạng xe ôm với nhau, chứ còn cảnh giới cao nữa. Thì nhiều người kiệt xuất lắm. Ví dụ vô vàn
Kể mà hồi còn làm cty, mình khéo léo mềm mại tý thì cũng có thể lên chút cơm cháo, nhưng cứ lạnh lạnh, rồi không thích tham gia tụ họp nhiều.... chắc là Sếp méo thiện cảm rồi.
Đợt giảm biên cho nghỉ là gọi lên đầu tiên: pha trà xong, rót cho ít nước đường vào tai, tung cho ít hoa vào mặt, xong đưa cho cái kết thúc hợp đồng đúng theo barem.
Sếp diễn mấy câu như rặn: thôi xong - tiễn bạn lên đường.

Nên kết lại là HN vắng lặng như mấy ngày Tết thì rất đẹp và thơ mộng, NHN ai chả thèm muốn, nhưng chắc chắn đó là thành phố chết, chả hay ho gì.
Song đông đúc quá, dân tỉnh toàn thiện chiến đổ về thì dân bản xứ chắc húp cháo, chứ không phải là "đòi đuổi dân tỉnh về quê đâu" (chưa kể đông đúc, sinh bao tệ nạn phức tạp, ô nhiễm môi trường, văn hóa chồng chéo ô hợp nữa)
Như bên bển, không nói ra, nhưng họ cũng không thích người nhập cư đâu, có phân biệt trong ý tứ của họ đấy, đôi lúc không cần quá tinh tế để nhận ra việc đó.
1 thời gian nữa, nhất là các vùng Ba Vì, Sơn Tây, Hà Tây, ngoại thành HN sẽ có những người lao động vùng sâu, vùng xa họ đến mua đất hay trọ, lẫn với dân làng. Họ khỏe, chăm, nghe lời, không bao giờ cãi, bảo gì cũng làm, nghề gì cũng làm, rồi không ai tranh việc đc với họ, lúc ấy các cụ cũng sẽ cảm nhận đc thôi. Thất nghiệp ngay trên chính quê hương mình

P/s: Góc nhìn cá nhân thôi, các cụ cho tý gạch đá, e xin tiếp thu
Để viết được những dòng này em tin tưởng chắc chắn rằng cụ không thể là một anh grab như cụ tự trào. Trên tất cả em hoàn toàn nhất trí với quan điểm của cụ. Chung quy cũng là một dạng cạnh tranh sinh tồn thôi!
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top