Em thực hiện cả 4 điều trên. Nếu em không rắn gia đình em vỡ lâu rùi.
Cụ nói rất đúng. Bm em tất nhiên là cực buồn nhưng em chỉ làm theo cái đúng, không bao che cho cái sai và xác định rất rõ ràng: cuộc đời bm là của bm, cuộc đời của mình là của mình, của con là của con. Mỗi người đều có cá tính, quan điểm sống, năng lực riêng và nên tôn trọng điều đó.
Vn mình rất là hay nhập nhằng các kiểu không phân lập nên mâu thuẫn xảy ra là tất yếu, và làm hài lòng toàn bộ như thiên đường là điều chỉ có trong viễn tưởng
Chắc cụ chưa có con. Con em sau mà nghĩ như cụ, hẳn em sẽ ước ntn:
Lúc con ốm đau quấy khóc bố mẹ không ngủ đc, giá nhyw bme vứt mẹ con cho gv trông, bme chả cần ôm dỗ dành con làm gì, mất ngủ của bme, cuộc đời con ốm kcm con

Lúc con đái ướt đệm, bme kệ bà con, cho mày nằm chỗ ướt, việc éo gì tao phải nằm để dành chỗ khô cho mày
Lúc con ngã đau, tao kệ mẹ mày, việc gì tao phải vứt mọi thứ đó lại dỗ dành mày
Khi tao đang ăn cơm, mày ỉa toé loe ra giường, tao phải bỏ cơm đi dọn mứt cho mài
Khi tao đang vui với bạn, đang uống dở cỗ bia, mày đòi đi ỉa tao phải bỏ đó dẫn mày đi wc
......
Nhiều thứ bme hi sinh lắm, thế mà giờ nó lớn, nó bảo đời thằng nào thằng ấy lo
Cố gắng hài hoà không có nghĩa là đời thằng nào thằng ấy lo. Phận làm con ( dù là đẻ hay dâu, rể) mà không cố nhún nhường bme thì toàn là phường bất hiếu chứ hay ho gì đâu, đừng nói kiểu tây nó thế này, tây nó thế kia. Tây nó vậy vì lúc bé nó chăm con kiểu khác
Quan điểm cá nhân thoii. Không bỉ cụ đâu nhé
