Phần biệt đối xử thì nó là câu chuyện khác, còn cái em nói là chất lượng đào tạo và hàm lượng thực tế cũng như kinh nghiệm hands on trong công việc cụ thể khi tuyển dụng.Cụ nói có ý đúng nhưng hơi khắt khe. Cụ có chắc là ở nước ngoài không có phân biệt đối xử không.
Em đã ở nước ngoài nhiều và cảm nhận việc phân biệt khá rõ. Có bác sĩ đã đi mổ tình nguyện cho UNDP trong hơn 20 năm (không phải mổ đơn giản như thay thủy tinh thể). Nhưng không thể nào có giấy phép hành nghề tại nước nhập cư, vì toàn ... thi trượt. Câu chuyện được đưa lên báo của địa phương.
Bản thân em là kỹ sư từng đi làm việc theo dạng H1B gần 10 năm ở Mỹ và Canada cho một hãng lớn về viễn thông, em thấy rõ là trình độ đào tạo ở bậc đại học ở VN trong lĩnh vực khoa học - công nghệ nó có một khoảng cách dài so với tiêu chuẩn chung và thực tế đòi hỏi ở những nước phát triển như Mỹ và Châu Âu, chưa nói là chất lượng đào tạo ở các trường thuộc top IVY League nó ở một đẳng cấp khác hoàn toàn.
Cũng là tiến sỹ, giáo sư mà người ta nghiên cứu ra hàng loạt phát minh thúc đẩy sự phát triển XH, còn GS-TS ở ta thì chẳng có cái cống hiến hay thành tựu gì nổi trội, nội cái chuyện bắt chước cho nó đúng và đủ những cái best-practices mà người ta đã dùng để thúc đẩy sự phát triển thôi mà cũng không xong, cái tối thiểu nhất phải có ở trình độ Ths và TS là ngoại ngữ (TA, tiếng Pháp, Đức....) để giao tiếp và làm việc hàng ngày thôi mà cũng không xong thì nói gì đến những cái khác. Các cụ đừng có nói là tôi làm TS thì liên quan dek gì đến ngoại ngữ mà tôi phải giỏi nhé.


e dả nhời phía trên rồi nhé, nhưng hình như đọc ko hiểu.