Về kinh tế khổ nhất chắc những người kinh doanh không thiết yếu như bọn e.. Em ở Đà Nẵng, kinh doanh Spa ( k thiết yếu ), cuối tháng 4/2021 vừa đóng tiền mặt bằng (6 tháng ) thì đầu tháng 5 bắt đầu cấm kinh doanh, làm 1 mạch đến đầu tháng 11 mới được mở, lại cuống cuồng thu xếp tiền mặt bằng để đóng tiếp ( chủ hỗ trợ đc 1 tháng ), lương nhân viên vẫn hỗ trợ 40%. Coi như 6 tháng ngồi chơi bay vài trăm mà không làm gì được.
14/8 Đà Nẵng ra chỉ thị "Cấm người dân ra khỏi nhà - Nội bất xuất, ngoại bất nhập 10 ngày" - Tin tưởng "các cụ" chủ quan chỉ mua sẵn lương thực khoảng nửa tháng. Đến khi chơi cho 1 dây đúng hơn 1 tháng mới bỏ chỉ thị.. Dân tình thì "đói" kêu gào ầm ĩ hết cả lên.. Bên trên lại chơi chiến thuật nhờ tổ trưởng đi mua giúp thực phẩm. Thế là toàn các cụ 6-70 tuổi cả ngày chạy long xòng xọc lăn lộn để mua.. Có vài đợt hỗ trợ thực phẩm ( chủ yếu gạo, Rau ) thì phát hết về nhà Tổ trưởng để đi chia, biết bao nhiêu tiêu cực xảy ra lại cãi nhau, bóc phốt ầm ĩ... Không cho ra ngoài, nhưng cứ đều đặn 3 ngày bắt dân đi "Chọt mũi" một lần, đợt đó em chọt đúng 9 phát.. Ôi giờ nghĩ lại vẫn thấy sợ..