GÓC KHUẤT CHIẾN TRANH
Thớt 28: SỐ PHẬN TƯỚNG NGHI – QUÂN ĐỘI VNCH
Tút 3: Đánh giá về các lời khai của tướng Nghi:
1/ Nhận xét của Bộ Tổng Tham mưu về đóng góp của tướng Nghi:
- Nguyễn Vĩnh Nghi đã thành khẩn khai ra tất cả những gì ông ta biết về quân đội Sài Gòn, từ vũ khí, khí tài đến cách bố trí lực lượng.
- Lời khai của ông ấy phù hợp với thông tin mà các lưới tình báo của ta báo về.
- Có những nhận định khá xác đáng về những vị trí hiểm yếu có thể chọn làm điểm xuất phát tiến công Sài Gòn. Ví dụ, ông ta cho rằng, về hướng hiểm yếu để tiến công Sài Gòn thì “tiến công từ Gò Dầu hạ - Trảng Bàng” là dễ chiếm thế thượng phong nhất.
- Đây là những thông tin được đánh giá là cực kỳ quan trọng mà Cục tác chiến có được.
2/ Hồi ức của Thiếu tướng Lê Phi Long:
- Sau khi bị bắt, Nguyễn Vĩnh Nghi đã thành khẩn khai ra tất cả những gì ông ta biết về quân đội Sài Gòn, từ vũ khí, khí tài đến cách bố trí lực lượng.
- Đây là những thông tin được đánh giá là cực kỳ quan trọng mà Cục tác chiến có được, qua tài khai thác của ông Lê Phi Long sau khi bắt được tướng Nghi...
3/ Hồi ức của Thiếu tướng Tống Trần Thuật:
Cụ Thuật nguyên Phó cục trưởng Cục nghiên cứu (Bộ Tổng tham mưu) năm nay đã ngoài 80 tuổi.
Cả cuộc đời quân ngũ của ông gắn với “nghề” tổng hợp, nghiên cứu và xử lý tin tức tình báo. Ở ông luôn toát ra vẻ thâm trầm, cẩn trọng, mỗi lời nói là một câu khẳng định chắc chắn. Cụ kể với các nhà báo, trong căn phòng làm việc riêng ở số nhà 95 phố Lý Nam Đế (Hà Nội), như sau:
-Cái hay là Nguyễn Vĩnh Nghi đã cộng tác tốt với ta, lời khai của ông ấy phù hợp với thông tin mà các lưới tình báo của ta trong nội đô báo về. Đó là Sài Gòn chỉ phòng thủ bên ngoài, nếu Phan Rang, Xuân Lộc… bị đập vỡ thì ta có thể mạnh dạn thọc sâu, chia cắt, bắt sống đầu não chính quyền Thiệu.
-Nguyễn Vĩnh Nghi không chỉ khai khá chính xác từng cụm cứ điểm quanh Sài Gòn mà còn có những nhận định khá xác đáng về những vị trí hiểm yếu có thể chọn làm điểm xuất phát tiến công Sài Gòn.
Ví dụ, ông ta cho rằng, về hướng hiểm yếu để tiến công Sài Gòn thì “tiến công từ Gò Dầu hạ - Trảng Bàng” là dễ chiếm thế thượng phong nhất.
-Ông ta cũng nhận xét, quân đội Việt Nam Cộng hòa tác chiến phụ thuộc nhiều vào sự yểm trợ từ không quân, vì vậy, nếu tiến công Sài Gòn thì cần thiết phải vô hiệu hóa các sân bay như Tân Sơn Nhất, Biên Hòa, Cần Thơ…
4/ Hồi ức của Thiếu tướng Phạm Đình Đức:
Cụ Thiếu tướng Phạm Đình Thức, nguyên Phó cục trưởng Cục Địch vận. Năm 1975 ông là Trưởng phòng Nghiên cứu địch (Cục Địch vận) và là người có mặt cùng các cán bộ tác chiến, quân báo trong những ngày khai thác Nguyễn Vĩnh Nghi ở trại tù binh Sơn Tây (Hà Nội).
Ông kể:
-Ngay sau khi máy bay vừa chở Nghi và Sang ra Bắc, ta bố trí cho hai viên tướng này ở hai phòng riêng có giường ngủ, bàn làm việc và được đối xử tốt.
-Hôm đó, anh Lê Quang Đạo, Phó chủ nhiệm Tổng cục Chính trị có tới tiếp xúc Nghi ở trại tù binh. Khi anh Đạo hỏi chuyện Nghi quanh việc ăn, nghỉ tại trại, Nghi bảo: “Tôi nằm đệm quen rồi, về đây không có đệm nên rất khó ngủ!”. Theo chỉ đạo của đồng chí Phó chủ nhiệm, Trại tù binh liên hệ ngay với Bệnh viện 108 để xin hai chiếc đệm giường cho hai viên tướng ngụy.
5/ Một số lời khai của tướng Nghi, mà còn lưu được:
…Phía chúng tôi chủ yếu dựa vào không quân của bốn sân bay Thành Sơn, Biên Hòa, Tân Sơn Nhất và Cần Thơ.
Nay sân bay Thành Sơn đã bị mất, chỉ còn lại ba cái mà quan trọng nhất là sân bay Biên Hòa vì toàn bộ máy bay F.5 và A.37 đều được sửa chữa và bảo trì tại đây, còn sân bay Tân Sơn Nhất và Cần Thơ không có kỹ thuật để bảo trì hai loại phản lực này.
Muốn khống chế sân bay, dùng pháo bắn từng đợt cũng tốt, nhưng trong lúc này tôi sợ nhất lối bắn liên tục kéo dài của các ông, cứ 15 - 30 phút bắn một đợt, mỗi đợt vài phát vào hai đầu đường băng. Như vậy thợ máy không dám ra bảo dưỡng và lắp bom, máy bay không dám cất
- Hiện nay kho Cái Bè và kho Cát Lái là quan trọng nhất. Kho Cái Bè chứa xăng dầu, kho Cát Lái chứa đạn dược. Kho Long Bình chứa hàng hóa và một số vật tư, thiết bị máy móc. Còn chiếm cái nào, phá hủy cái nào là tùy các ông.
Trả lời cho câu hỏi chủ bài cuối cùng của quân ta, tướng Nghi khai:
- Vùng 4, vùng chiến thuật quan trọng, xưa kia nằm dưới quyền của ông có thể là nơi tử thủ cuối cùng của quân đội cộng hòa hay không?
- Không, trăm ngàn lần không. Tôi chưa bao giờ nghe nói kế hoạch này và tôi tin là không có, vì vùng 4 không chuẩn bị cơ sở tiếp tế và hậu cần.
6/ Đoạn vĩ thanh của tướng Nghi:
Sau ngày 30/04/1975, tướng Nghi được đưa đi ‘học tập’ ở Suối Dầu, ở Khánh Hoà, ở Đà Nẵng, ở Sơn Tây tổng cộng là 13 năm.
Đến năm 1988 thì ‘tốt nghiệp’. Sau đó được Mỹ đón đi định cư năm 1992 theo chương trình Ra đi có trật tự (H.O).
Hiện nay, tướng Nghi vẫn còn sống tại Mỹ. Nhưng không ai biết được nơi ở chính xác của tướng Nghi.
7/ Còm thêm của cá nhân Bao leo tôi:
Lời nhận xét của tướng Nghi về: Tình hình vùng 4 chiến thuật (đồng bằng sông Cửu Long) ->là rất quý giá.
Bởi thế, Đoàn 232 gồm Sư đoàn 5, Sư đoàn 3, Trung đoàn 16, các đơn vị pháo binh, xe tăng, ...đã từ hướng Tây Nam của Sài Gòn, không thèm đếm xỉa đến sau lưng mình là Vùng 4 chiến thuật còn đầy đủ lực lượng của đối phương, đã tạo thành mũi tiến công thứ 5, từ hướng Nam, đánh một trận ‘tất tay’ vào Sài Gòn, kết hợp với 4 mũi tiến công khác, làm nên thắng lợi chung cuộc ngày 30/04/1975.
Hầy a.
Đã 50 năm trôi qua. Bây giờ đã có thể bình tâm nhìn nhận mọi việc một cách công tâm hơn.
Cá nhân tôi, cho rằng cũng nên ‘biểu dương’ những thành tích của tướng Nghi khi công tác tại Lai Xá ở một góc độ nào đó.
Chí ít là cũng nên viết một lá thư tay khen ngợi, mà người ký là tôi- nguyên là một sỹ quan Hải quân.
Tiếc rằng, không có địa chỉ của tướng Nghi.
Nếu con cháu của tướng Nghi có chơi mạng ‘ô-tô-phang và có đọc được những dòng này, thì hãy coi đây là một lá thư biểu dương, do người ký là một trung úy Hải quân nhé.
++++ Hình ảnh minh họa:
+ Hình 1: Mr. Nghi năm 1988, sau khi ra trại, về tư gia ở Sài Gòn.
+ Hình 2: Giấy ra trại của Mr. Nghi (bản rút gọn)