- Biển số
- OF-604131
- Ngày cấp bằng
- 21/12/18
- Số km
- 97
- Động cơ
- 124,090 Mã lực
- Tuổi
- 37
- Nơi ở
- Hà Nội
- Website
- babuvi.com
ngồi lót dép hóng bài của cụ ^^.
Mợ là người rót diệu cho iem nhiều nhất trần đời nên " iem không thể lào quên...iem khổng thể lào ...quên!".
Người xấu hổ tất nhiên phải là iem, cơ mà vì em đã luyện thành công môn "Nói không với xí hổ" nên...
Thôi thì có dư lào mợ cứ bỏ quá cho, lại tiếp tục động viên, khuyến khích là iem mừng lắm dồi.
Chính vì thuận lợi quá, thường tặc lưỡi " thôi thì lúc nào thít thì đi, vội giề"...nên cóa khi lại...khó đi mợ nhể!e cũng bụng bảo dạ mấy lần đi Cam chơi mà chưa đi dc, có xe oto đón từ sg đi cam ngay cần cửa hàng e
Thế thì còn vinh dự lào bằng hở mợ! Hôm lào rảnh mời mợ qua 31A Bà Trệu, chỗ ý cafe hịn nên iem hay ngồi khi chờ khứa xe ôm! Hay là chỗ lào thuận tiện đường xá cho mợ thì mợ cứ bẩu iem nhá!Lúc nào cụ rảnh cho e được phép mời cụ ly cafe. .
Sao cụ lại phải đi phà nhỉ. Em nhớ là cầu làm xong rồi chứ ạ. Nhà em đi Cam toàn đi xe Khải Nam cho tiện chỗ ngủ nghỉ khi ở PhnompenhIem ngủ lại SG 1 đêm dồi hôm sau dậy thật sớm để lên xe bus ( Vé khứ hồi đã nhờ người mua từ hôm trước. Xe buýt sang Cam thì 2 phen iem đi 2 nhà xe khác nhau. 1 phen đi xe của Cam và 1 phen đi xe của Safaco, cả 2 đều tiện lợi. Nhà xe Cam thì đặt văn phòng và khứa lên xe ngay tại Phạm Ngũ Lão. Safaco thì bến xe khá là gần sân bay).
Xe lăn êm êm lúc phố phường mới...tắt đèn...
Nhằm hướng cửa khẩu Tây Ninh mà tiến, xe nhẹ đi nhanh, chả mấy chốc đã đến nơi.
Thôi thì tất cả xuống xe làm thủ tục cái đã.
1 anh hải quan Cam Pu Chia, nom thì đồ sộ dưng lại hiền lành đáo để.
Thủ tục cũng nhanh thôi, thoắt 1 vài cái là iem đã ở nước ngoài.
Ngó quanh 2 bên khá nhiều sòng bài...
...chen giữa cảnh quê yên binh dư lày.
Tô Dô Ta đã nhiều...
Mà Li Sọt cũng lắm...
Qua biên giới 1 đoạn thì bác tài ghé vào quán quen của nhà xe cho du khách rửa mẹt mũi chân tay dồi ăn uống cho đỡ mệt. Iem mới lần đầu bỡ ngỡ, gọi ngay 1 tô hủ tíu. Một bát nom cũng nhỏ thôi, giá thì hơi đắt 1 téo. Cơ mà lúc ăn vào thì ôi dồi ôi, hủ tíu mà iem lại tưởng bát chè vì ngọt ngọt là, suýt nữa thì xin thêm ít…đá ( Chả là iem khoái …đá, mùa đông cũng dư mùa hè, cứ phải có đá mới ngon).
Lên xe, thấy quảng cáo cho Ăng Ko ngay trước mẹt, dù kỳ quan này còn cách nơi đây chừng hơn 500 cây số nữa.
Xe lăn bánh qua những miền quê nghèo nước bạn.
Chuẩn bị qua một cái phà, người ta bẩu nhau là sắp tới Nôm Pênh dồi.
Bá cáo cụ là iem đang hồi tưởng lại chuyến đi từ khi... Chưa có cầu ý mà. Thế nên sẽ có nhiều thông tin cổ lỗ, dứt khoát thế.Sao cụ lại phải đi phà nhỉ. Em nhớ là cầu làm xong rồi chứ ạ. Nhà em đi Cam toàn đi xe Khải Nam cho tiện chỗ ngủ nghỉ khi ở Phnompenh
Thế thì còn vinh dự lào bằng hở mợ! Hôm lào rảnh mời mợ qua 31A Bà Trệu, chỗ ý cafe hịn nên iem hay ngồi khi chờ khứa xe ôm! Hay là chỗ lào thuận tiện đường xá cho mợ thì mợ cứ bẩu iem nhá!
Thèm cảm giác đi tầu và những âm thanh kg lẫn vào đâu đc của tầu hỏa. Mà em chưa đi tầu vào đến HCM. Em chỉ đi Hà Nội Đà Nẵng thôi ạ.Thớt Căm Bu Chia của cụ HorsePower làm iem bồi hồi nhớ lại lần đầu tiên mềnh sang bên đó. Đã thế lại được sự khuyến khích, động viên của mợ ZynZyn nên thôi thì iem mạnh dạn làm cái thớt này, kể lại tí chuyện, và ngõ hầu cung cấp 1 téo thông tin cho các cụ các mợ có ý định đi tham quan kỳ quan Angkor ở tựn bên Cam Bu Chia.
Ảnh trong thớt là tổ hợp của cả 2 niên iem đi Căm liên tùng tục, dù rằng iem chỉ nói về hành trình đi lần đầu. Tất cả những người có mẹt ảnh đều là ngẫu nhiên và được đưa vào đây với miu đồ tốt, iem xin khẳng định là dư thế. Văn chương iem thì theo lối cổ lỗ sĩ nên có nhẽ sẽ dông dài, ảnh chộp thì khá xấu nên mong các cụ oánh cho hai chữ đại xá!
Từ trước giờ G chừng 1 tháng iem đã giở môn quyền thuật “ Nói không với xấu hổ” ( học được của bác người tốt ), biên mail sang mấy hô teo nhà trọ bên Cam rằng: Mềnh đã ở chỗ các vị 1 lần, thấy rất khoan khoái, giá cả cũng dễ chịu. Nay mềnh muốn lại tới chỗ các vị 1 lần nữa, thì cho mềnh cái giá tốt.
Quả nhiên nơi nào cũng hạ giá, thấp hơn hẳn giá niêm yết và món võ này có hiệu quả gần như với tất cả nhà trọ khách sạn ở Siêm Riệp.
Iem chọn 1 nơi nằm trên phố chính, búc ngay 1 phòng. Đến trước khi đi vài hôm, iem lại meo cho bên kia xác nhận rồi mới ung dung ngồi café ngắm phố xá mà chờ tới giờ G.
Iem đã vài phen đi tàu lửa xuyên Việt, cơ mà hành trình lần này ghê gớm hơn nhiều. Những lần trước thích nghỉ ở đâu thì xuống tàu ở đó, lần này thì đi 1 lèo đến Sài Gềnh dồi lại lật đật đi tiếp ngay. Vậy thì iem đã mua vé tàu lửa thống nhất và đã chuẩn bị tinh thần cho 36 hờ di chuyển vào TP Hồ Chí Minh. Sau khi đã chuẩn bị xong hành lý và tư trang ( Chỉ là 1 cái ba lô và 4 bộ quần áo rì đó), iem da ga thật sớm. Lúc ấy trời còn tối mịt, lác đác vài người đi sớm dư iem...
Một nhân viên hỏa xa đang thực thi công vụ
Những hành khách đầu tiên trên sân ga
Cảnh ga diệu vợi khi tàu đã lên đèn
Iem nhảy lên tàu tìm giường ( Là vì iem mua vé giường nằm cơ mà) với niềm mơ ước mãnh liệt là trong số những người cùng buồng sẽ có 1 cô gái thật xinh đẹp. Thế dồi thay vì một cô gái, người đối diện iem lại là một cụ bà phúc hậu. Cơ mà không sao, vẫn còn 2 người nữa sẽ đến và niềm hy vọng vẫn còn nguyên. Hình dư đến ga Vinh hay gì đó iem cũng không nhớ, thêm một người nữa bước vào, ấy là 1 quân nhân rắn rỏi và sẽ đi cùng iem tới Nha Trang. Từ đó về sau không thấy có khứa nào vào nữa. Thật da thì mơ mộng hão huyền thế thôi chứ thời hiện đại dư này thì làm gì có cô gái đẹp lào mà lại đi tàu lửa xa đến thế? Mấy lị, tiếng ồn ghê gớm do bánh xe nghiến vào đường ray cũng thường sẽ ngay lập tức đưa du khách về thực tại.
Iem đưa máy lên chụp vài pô trên đường đi để cho ló vui
Cơm nước thì dư vầy, ăn trên tàu quả nhiên hết sức thi vị
Đến 1 ga ở tựn miền trung, tàu dừng khá lâu. Sân ga thôi thì tấp nập kẻ đón người đưa.
Sình xịch sình xịch… Con tàu Việt Nam đi suốt 4 mùa vui
Dồi cuối cùng tàu cũng tới Sài Gòn. Iem phấn khởi quá, vì đã qua khoảng 1 khìn 7 trăm cây có thể nói là kém ưng ý nhất của chuyến du hành. Ngày mai iem sẽ lên xe để đi nước ngoài.
Vầng! Thế có dư lào ( kể cả lô en vì quán ấy không hề đông, còn iem thì sẵn sàng và rõ ràng không hề bựn), mợ cứ bẩu iem nhá.À. E quên thứ 2 này là Noel, chắc quán xá đông và cụ cũng bận , để ngày thường trong tuần cụ nhá.
Iem thì ghế cứng, ghế mềm đều đã kinh qua. Cơ mà chuyến này thử cái toa nằm xem sao, đồng thời cũng vì sẽ ngồi nửa ngày khi đi Cam.Đi du lịch và xuất phát bằng tàu hỏa như cụ chủ em cũng thích
Nhưng tàu em hay chọn ghế ngồi mềm có thể ngả ra được hơn là ở toa nằm
Mấy ảnh này của cụ phải từ 2014 ấy nhỉ?Thớt Căm Bu Chia của cụ HorsePower làm iem bồi hồi nhớ lại lần đầu tiên mềnh sang bên đó. Đã thế lại được sự khuyến khích, động viên của mợ ZynZyn nên thôi thì iem mạnh dạn làm cái thớt này, kể lại tí chuyện, và ngõ hầu cung cấp 1 téo thông tin cho các cụ các mợ có ý định đi tham quan kỳ quan Angkor ở tựn bên Cam Bu Chia.
Ảnh trong thớt là tổ hợp của cả 2 niên iem đi Căm liên tùng tục, dù rằng iem chỉ nói về hành trình đi lần đầu. Tất cả những người có mẹt ảnh đều là ngẫu nhiên và được đưa vào đây với miu đồ tốt, iem xin khẳng định là dư thế. Văn chương iem thì theo lối cổ lỗ sĩ nên có nhẽ sẽ dông dài, ảnh chộp thì khá xấu nên mong các cụ oánh cho hai chữ đại xá!
Từ trước giờ G chừng 1 tháng iem đã giở môn quyền thuật “ Nói không với xấu hổ” ( học được của bác người tốt ), biên mail sang mấy hô teo nhà trọ bên Cam rằng: Mềnh đã ở chỗ các vị 1 lần, thấy rất khoan khoái, giá cả cũng dễ chịu. Nay mềnh muốn lại tới chỗ các vị 1 lần nữa, thì cho mềnh cái giá tốt.
Quả nhiên nơi nào cũng hạ giá, thấp hơn hẳn giá niêm yết và món võ này có hiệu quả gần như với tất cả nhà trọ khách sạn ở Siêm Riệp.
Iem chọn 1 nơi nằm trên phố chính, búc ngay 1 phòng. Đến trước khi đi vài hôm, iem lại meo cho bên kia xác nhận rồi mới ung dung ngồi café ngắm phố xá mà chờ tới giờ G.
Iem đã vài phen đi tàu lửa xuyên Việt, cơ mà hành trình lần này ghê gớm hơn nhiều. Những lần trước thích nghỉ ở đâu thì xuống tàu ở đó, lần này thì đi 1 lèo đến Sài Gềnh dồi lại lật đật đi tiếp ngay. Vậy thì iem đã mua vé tàu lửa thống nhất và đã chuẩn bị tinh thần cho 36 hờ di chuyển vào TP Hồ Chí Minh. Sau khi đã chuẩn bị xong hành lý và tư trang ( Chỉ là 1 cái ba lô và 4 bộ quần áo rì đó), iem da ga thật sớm. Lúc ấy trời còn tối mịt, lác đác vài người đi sớm dư iem...
Một nhân viên hỏa xa đang thực thi công vụ
Những hành khách đầu tiên trên sân ga
Cảnh ga diệu vợi khi tàu đã lên đèn
Iem nhảy lên tàu tìm giường ( Là vì iem mua vé giường nằm cơ mà) với niềm mơ ước mãnh liệt là trong số những người cùng buồng sẽ có 1 cô gái thật xinh đẹp. Thế dồi thay vì một cô gái, người đối diện iem lại là một cụ bà phúc hậu. Cơ mà không sao, vẫn còn 2 người nữa sẽ đến và niềm hy vọng vẫn còn nguyên. Hình dư đến ga Vinh hay gì đó iem cũng không nhớ, thêm một người nữa bước vào, ấy là 1 quân nhân rắn rỏi và sẽ đi cùng iem tới Nha Trang. Từ đó về sau không thấy có khứa nào vào nữa. Thật da thì mơ mộng hão huyền thế thôi chứ thời hiện đại dư này thì làm gì có cô gái đẹp lào mà lại đi tàu lửa xa đến thế? Mấy lị, tiếng ồn ghê gớm do bánh xe nghiến vào đường ray cũng thường sẽ ngay lập tức đưa du khách về thực tại.
Iem đưa máy lên chụp vài pô trên đường đi để cho ló vui
Cơm nước thì dư vầy, ăn trên tàu quả nhiên hết sức thi vị
Đến 1 ga ở tựn miền trung, tàu dừng khá lâu. Sân ga thôi thì tấp nập kẻ đón người đưa.
Sình xịch sình xịch… Con tàu Việt Nam đi suốt 4 mùa vui
Dồi cuối cùng tàu cũng tới Sài Gòn. Iem phấn khởi quá, vì đã qua khoảng 1 khìn 7 trăm cây có thể nói là kém ưng ý nhất của chuyến du hành. Ngày mai iem sẽ lên xe để đi nước ngoài.
Trước cả 5 14 cụ ạ!Mấy ảnh này của cụ phải từ 2014 ấy nhỉ?
Vâng, vì đầu 2015 là ko cần đi phà nữa rồi.Cung đường này em phải đi 2 chục lần/năm.Em hay bay từ HN vào SG rồi đi xư Danh danh sang.Ngồi thoải mái hơn mấy hãng kiaTrước cả 5 14 cụ ạ!
Vầng! Thế có dư lào ( kể cả lô en vì quán ấy không hề đông, còn iem thì sẵn sàng và rõ ràng không hề bựn), mợ cứ bẩu iem nhá.
Vừng! Mợ cứ quàng cái khăn xanh dư ở a va ta là iem nhựn da ngay nhá!Vâng, nếu vậy thì cứ xin phép hẹn cụ chiều thứ 2 tới này nhá.
Vừng! Mợ cứ quàng cái khăn xanh dư ở a va ta là iem nhựn da ngay nhá!