[CCCĐ] Hành trình vòng quanh thế giới: Trung Quốc, 28 ngày đêm

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
9,788
Động cơ
583,744 Mã lực

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
9,788
Động cơ
583,744 Mã lực

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
9,788
Động cơ
583,744 Mã lực
DSC07801 by Hieu Tran, on Flickr

DSC07802 by Hieu Tran, on Flickr

Trường học với khẩu hiệu, học tập chăm chỉ và tiến bộ mỗi ngày

DSC07806 by Hieu Tran, on Flickr

Cuối của con hẻm là nhà thờ Ren’ai Hall (Ren’ai Church / Old French Charity Church) và tàn tích của nó

DSC07807 by Hieu Tran, on Flickr
 

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
9,788
Động cơ
583,744 Mã lực
Ren’ai Hall là khu vực lịch sử, nơi giao thoa giữa phong cách kiến trúc phương Tây do truyền giáo Pháp đem tới và kiến trúc Trung Quốc bản địa, nằm giữa các rặng núi và dốc trong thành phố Trùng Khánh

Nhà thờ được xây khoảng đầu thế kỷ 20 (khoảng năm 1900-1902) bởi giáo hội Công giáo dưới ảnh hưởng từ Pháp. Ban đầu, Ren’ai Hall không chỉ là một nhà thờ mà còn là một bệnh viện từ thiện (Ren’ai Hospital), có tu viện của linh mục, tháp chuông, các khu sinh hoạt tôn giáo và phục vụ cộng đồng. Nhà thờ có kiến trúc kết hợp giữa phong cách phương Tây (chuông nhà thờ, cửa sổ vòm, cột, trang trí ngoại thất, các chi tiết theo kiểu cổ điển châu Âu) với mái, cấu trúc và chi tiết đặc trưng địa phương Trung Quốc

DSC07808 by Hieu Tran, on Flickr

DSC07810 by Hieu Tran, on Flickr

Ngày nay Ren’ai Hall chỉ còn lại phần nhà thờ được bảo tồn tương đối tốt, tuy nhiên nhiều phần của cấu trúc bệnh viện, tu viện, các công trình phụ trợ bị xuống cấp, bị dỡ bỏ hoặc không còn nguyên vẹn.
Tháp chuông (bell tower) từng là một phần biểu tượng, hiện có thể chỉ còn tàn tích hoặc dấu vết của nó — nhiều phần đã bị hỏng hoặc phá bỏ qua thời gian

DSC07814 by Hieu Tran, on Flickr
 

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
9,788
Động cơ
583,744 Mã lực
Các yếu tố trang trí ngoại thất còn lại như cửa vòm, cửa sổ kiểu Pháp, các chi tiết hoa văn, cửa kính vòm và cột trang trí còn thấy rõ

DSC07817 by Hieu Tran, on Flickr

DSC07818 by Hieu Tran, on Flickr

DSC07821 by Hieu Tran, on Flickr
 

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
9,788
Động cơ
583,744 Mã lực

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
9,788
Động cơ
583,744 Mã lực
Từ City Mountain Alley nhà mình bắt taxi đến khu khu Yuzhong đi thăm quan và đi thử cảm giác cầu thang cuốn Lianglukou (Lianglukou Escalator)

Trùng Khánh được mệnh danh là “thành phố ba chiều” vì các khu phố, đường và nhà cửa được xây dựng chồng tầng theo sườn núi, cao thấp chênh nhau hàng chục mét. Để giúp người dân di chuyển dễ dàng giữa các tầng địa hình, thành phố đã xây dựng nhiều cầu thang cuốn công cộng cực dài và dốc, vừa tiện lợi vừa mang giá trị du lịch độc đáo.

Thang cuốn Lianglukou có chiều dài khoảng 112 mét, độ cao chênh lệch giữa hai đầu là 36 mét, thời gian di chuyển khoảng 2 phút 30 giây và giá vé là 2 nhân dân tệ/lượt. Đây là một trong những cầu thang cuốn trong nhà dài nhất châu Á, được đưa vào sử dụng từ năm 1996.

Nhà mình mua vé 2 lượt, chỉ để đi thang xuống và quay ngược lên để biết cảm giác đi một trong những thang cuốn dài nhất thế giới thế nào :)

Do độ dốc khá lớn nên nhìn những ngỗi nhà hai bên cứ nghiêng ngiêng, cộng thêm vận tốc thang khá lớn nên cảm giác rất thích thú

DSC07872 by Hieu Tran, on Flickr


 

hieutcnd

Xe container
Người OF
Biển số
OF-304539
Ngày cấp bằng
10/1/14
Số km
9,788
Động cơ
583,744 Mã lực
Một trong những hình ảnh nổi tiếng nhất của Trùng Khánh – thành phố ba chiều – chính là ga tàu điện đi xuyên qua tòa nhà, một biểu tượng độc đáo thể hiện cách con người nơi đây thích nghi sáng tạo với địa hình núi non chật hẹp.

Trùng Khánh là thành phố được xây dựng trên địa hình đồi núi dốc và ven sông, đất bằng rất hiếm. Khi chính quyền quy hoạch tuyến tàu điện ngầm số 2 – tuyến tàu chạy trên cao đầu tiên của thành phố – họ phải tìm cách đưa đường ray qua khu dân cư đông đúc Liziba, nơi hầu như không còn không gian để mở đường. Giải pháp sáng tạo đã ra đời: “Nếu không thể đi vòng qua, thì hãy đi xuyên qua.”. Thay vì giải tỏa hàng loạt, chính quyền cùng kỹ sư thiết kế đã xây dựng các tầng 6–8 của tòa chung cư thành nhà ga, để đoàn tàu có thể chạy xuyên qua tòa nhà mà vẫn an toàn, êm ái, không ảnh hưởng đến kết cấu.

Ga Liziba không nằm ngoài trời như ga bình thường, mà được tích hợp vào bên trong tòa nhà dân cư. Hệ thống cách âm và giảm chấn được thiết kế hiện đại, đảm bảo khi tàu đi qua, âm thanh chỉ khoảng 60–70 decibel – tương đương tiếng nói chuyện bình thường. Cư dân vẫn sinh hoạt bình thường: có người sống, làm việc, thậm chí mở quán cà phê ngay phía trên tầng tàu chạy. Mỗi khi đoàn tàu đi qua, cửa sổ rung nhẹ, nhưng cảm giác chỉ như một cơn gió mạnh thoảng qua.

DSC07873 by Hieu Tran, on Flickr

DSC07877 by Hieu Tran, on Flickr

DSC07879 by Hieu Tran, on Flickr

DSC07887 by Hieu Tran, on Flickr

 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top