- Biển số
- OF-141414
- Ngày cấp bằng
- 6/6/06
- Số km
- 6,275
- Động cơ
- 625,391 Mã lực
Yêu và nhớ Hà Nội đến nao lòng mỗi khi đi xa.
-Bác ko phải là dân HN gốc nên chỉ nhìn thấy những thứ bề nổi, những thứ xấu xí thôi, sao biết đc những thứ gọi là hồn cốt của ng HN gốc đc? Mà HN thì cũng phải có gốc ở trên phố cổ, phố cũ chứ như ngay cả bên Gia Lâm, chỉ cách quận HK có 1 cây cầu mà ng ta vẫn còn gọi là “sang HN” đấy?Nói thật là cháo chả thấy Hà Lội có cái gì thanh lịch
Có giàu sang nhưng xấu xí, ô nhiễm, tệ nạn, chặt chém.... nó nhều vs phổ biến đến nỗi thành bình thường mới chết chứ.
Chỉ hưn mỗi SG ở chỗ là ít cướp giật hưn phỏng cc

. Ai mê hoa sữa chứ em thì chịu, mỗi lần đi ngang qua lại phải... bịt mũi vì cái mùi quá nồng của nó khiến em... ngứa mũi và hắt hơi liên tục
.Em có 63 nơi để yêu và nhớYêu và nhớ Hà Nội đến nao lòng mỗi khi đi xa.

Lão Mai sn 85 mà,thế hóa ra Ki 86 ah?Làm em nhớ xưa có người hay sang chỉ để chìa ra cho em mới bông ngọc lan mới nở hay gói ô mai lặn lội lên tận Hàng Đường mua về![]()
Giờ đang nằm cạnh mợ ngáy o o phải ko![]()
Vẫn Người ta hảHÀ NỘI XƯA VÀ NAY
Hà Nội trong tôi rất lạ lại rất quen
Đã đi đến vài lần nhưng xa lắm
Chẳng phải quên do về nhanh hay chậm
Mà tại vì ân oán chẳng thâm sâu
Lăng bác Hồ chùa Một Cột phía sau
Nước hồ Gươm xanh màu rong tới đáy
Sông Tô Lịch nghe tên hồn động đậy
Lại đèn ngòm đủ thể loại rác dơ
Quá nhiều Hàng nên lữ khách ngẩn ngơ
Dẫu biết trước vẫn vòng quanh Phố Cổ
Kiếm Hàng Lờ vì tên nghe ngồ ngộ
Mất mát rồi nhưng tìm được Hàng Da
Dù thế nào cũng cỡi ngựa xem hoa
Đâu thấu đáo bằng người nơi phương ấy
Mắt thấy vậy nhưng chắc gì đã vậy
Cho vào đầu như kỷ niệm từng qua
Bao năm trời Hà Nội chẳng diết da
Chẳng nơi đâu nhung nhớ tựa quê nhà
Sao bây giờ tự nhiên thương mến lạ?
Bởi nơi này in bóng dáng "người ta" ...![]()

Hà Nội vẫn luôn vậy, luôn có những nét đẹp và dư vị mà không nơi nào có được. Hẹn một ngày ta về ngồi lại quán cafe xưa, bài hát cũ vẫn nhẹ nhàng : " Ngõ nhỏ phố nhỏ, nhà tôi ở đó...."
Nhớ hồi thanh niên , ham buôn bán đi suốt chẳng mấy khi về nhà. Có khi đi cả vài tháng trời. Có lần ông bô em hỏi thế không bao giờ có cảm giác nhớ nhà sao, em thản nhiên gật đầu. Ông bô lại bảo thế thì do con vẫn còn trẻ, sau này, rồi ai cũng nhớ về nơi mình sinh ra, thậm chí nhớ da diết, vì lá rụng về cội.
Và đúng thật, đêm nay em lại nhớ Hà Nội...
Người ta trong nháy là người và taLão Mai sn 85 mà,thế hóa ra Ki 86 ah?
Vẫn Người ta hả![]()

. Vừa nho nhã, lại vừa lãng mạn ^^Có lẽ nhà cháu là số ít cụ mợ ở đây, buổi tối đạp xe đạp chở bạn gái rong ruổi khắp phố phường HN. Do nhà nàng ở khu biệt thự ngay gần hồ Hale, nơi con phố Nguyễn Du với hàng cây Hoa sữa gần hồ nên điểm cuối cùng dừng chân chính là chiếc ghế đá ngay cạnh cây Hoa Sữa ven hồ. Thời đó, tầm 10h con đường Nguyễn Du rất vắng vẻ người qua lại. Những cơn gió heo may đầu mùa hơi se lạnh cộng với mùi hương nồng nồng của hoa sữa, không gian xung quanh tĩnh mịch, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng xoèn xoẹt từ chổi tre của chị lao công đang cần mẫn quét đường..... ngồi ôm bạn gái tâm sự dưới ánh đèn vàng đèn đường trong khung cảnh đó thật khó quên.![]()
Vâng, cụ nói chạ sai tý mô-Bác ko phải là dân HN gốc nên chỉ nhìn thấy những thứ bề nổi, những thứ xấu xí thôi, sao biết đc những thứ gọi là hồn cốt của ng HN gốc đc? Mà HN thì cũng phải có gốc ở trên phố cổ, phố cũ chứ như ngay cả bên Gia Lâm, chỉ cách quận HK có 1 cây cầu mà ng ta vẫn còn gọi là “sang HN” đấy?![]()
Tưởng người và xưa mí sợNgười ta trong nháy là người và ta![]()


Cũng không đến nỗi khó hiểu đâu, em đang mê HN nhưng không chỉ vì cụ thể 1 con đường![]()
. Kinh khủng! Mà em chấp nhận là bên cạnh những cái đẹp thì luôn có những cái xấu nên sau những lúc sợ, em lại thấy bt 
Mợ chủ thớt lãng mạn quớ , tôi thì sợ nhất mùa hè HN ,nóng phỏng..tai ,và sợ cả các cô nàng HN (hoặc sống ở HN lâu) ,hay nóng lạnh bất thuờng ,ko biết đuờng nào mà đỡ .
SG ko phải nơi tôi sinh ra nhưng cũng giống như mợ ,tôi sống và yêu TP này ,tôi gắn bó với nó và những khi đi xa khỏi nó ,lang thang trên các con phố khuya tôi lại nhớ về SG .
Một trong các lý do, như dướiNếu chỉ vì 1 con đường thì có lẽ ko yêu đến thế![]()

HÀ NỘI XƯA VÀ NAY
Hà Nội trong tôi rất lạ lại rất quen
Đã đi đến vài lần nhưng xa lắm
Chẳng phải quên do về nhanh hay chậm
Mà tại vì ân oán chẳng thâm sâu
Lăng bác Hồ chùa Một Cột phía sau
Nước hồ Gươm xanh màu rong tới đáy
Sông Tô Lịch nghe tên hồn động đậy
Lại đèn ngòm đủ thể loại rác dơ
Quá nhiều Hàng nên lữ khách ngẩn ngơ
Dẫu biết trước vẫn vòng quanh Phố Cổ
Kiếm Hàng Lờ vì tên nghe ngồ ngộ
Mất mát rồi nhưng tìm được Hàng Da
Dù thế nào cũng cỡi ngựa xem hoa
Đâu thấu đáo bằng người nơi phương ấy
Mắt thấy vậy nhưng chắc gì đã vậy
Cho vào đầu như kỷ niệm từng qua
Bao năm trời Hà Nội chẳng diết da
Chẳng nơi đâu nhung nhớ tựa quê nhà
Sao bây giờ tự nhiên thương mến lạ?
Bởi nơi này in bóng dáng "người ta" ...![]()
. Mình chưa thấy nó đẹp thì chắc là vì mình chưa đủ yêu thương để cảm nhận thôi ạ. Em nghĩ thế 
Nói thật là cháo chả thấy Hà Lội có cái gì thanh lịch
Có giàu sang nhưng xấu xí, ô nhiễm, tệ nạn, chặt chém.... nó nhều vs phổ biến đến nỗi thành bình thường mới chết chứ.
Chỉ hưn mỗi SG ở chỗ là ít cướp giật hưn phỏng cc

Hà nội phù hợp với những người mà sau những giờ vất vả mệt mỏi vì cơm áo gạo tiền, vẫn dành ra một khoảng thời gian nhỏ để lãng đãng một tí, mơ màng một tí, phiêu diêu một tí...
Em cũng yêu Hà nội, đặc biệt thich mùi hoa lan trên phố![]()
Ngày xưa với em Hà Nội chỉ là nơi mình sinh ra, không có nhiều ý nghĩa. Nhưng sau này, cụ thể là bây giờ, khi thỉnh thoảng nhớ về những mảng kí ức, thì đúng là có rất nhiều vị : là nơi có người thân, là thời nông nổi ngông cuồng với bao vấp ngã tuổi đầu đời, cũng là 1 góc bình yên cho tâm hồn, là Quê Hương.Khi em mệt mỏi, em luôn có 2 nơi để về. 1 là về với bố mẹ, đó là nơi em biết dù mình có ngây dại bao nhiêu thì nơi đó vẫn luôn mở rộng vòng tay ôm em vào lòng. Và 2 là HN, nơi em có thể tìm thấy những góc nhỏ cho mình gặm nhấm nỗi đau, rồi lại mạnh mẽ vượt qua để bước tiếp. Có những khi chỉ là tự dưng đi trên đường và bật khóc hay để mặc gió mưa tạt vào mặt, mặc kệ phố đông người. Cái cảm giác lạc lõng đó luôn khiến ngta phải lựa chọn giữa việc bị nhấn chìm hay đối mặt. Và thật may mắn, em luôn có những điều thân thương để biết mình phải làm j ^^
HÀ NỘI XƯA VÀ NAY
Hà Nội trong tôi rất lạ lại rất quen
Đã đi đến vài lần nhưng xa lắm
Chẳng phải quên do về nhanh hay chậm
Mà tại vì ân oán chẳng thâm sâu
Lăng bác Hồ chùa Một Cột phía sau
Nước hồ Gươm xanh màu rong tới đáy
Sông Tô Lịch nghe tên hồn động đậy
Lại đèn ngòm đủ thể loại rác dơ
Quá nhiều Hàng nên lữ khách ngẩn ngơ
Dẫu biết trước vẫn vòng quanh Phố Cổ
Kiếm Hàng Lờ vì tên nghe ngồ ngộ
Mất mát rồi nhưng tìm được Hàng Da
Dù thế nào cũng cỡi ngựa xem hoa
Đâu thấu đáo bằng người nơi phương ấy
Mắt thấy vậy nhưng chắc gì đã vậy
Cho vào đầu như kỷ niệm từng qua
Bao năm trời Hà Nội chẳng diết da
Chẳng nơi đâu nhung nhớ tựa quê nhà
Sao bây giờ tự nhiên thương mến lạ?
Bởi nơi này in bóng dáng "người ta" ...![]()
Em như dưới nha!Một trong các lý do, như dưới![]()

Mình chưa thấy nó đẹp thì chắc là vì mình chưa đủ yêu thương để cảm nhận thôi ạ. Em nghĩ thế![]()

Yêu và nhớ Hà Nội đến nao lòng mỗi khi đi xa.

Em có 63 nơi để yêu và nhớ![]()