[Funland] (Kết bạn) Những đêm mất ngủ Cccm thường làm gì?

Thaile_tbtn

Xe máy
Biển số
OF-880052
Ngày cấp bằng
26/4/25
Số km
69
Động cơ
1,211 Mã lực
Tuổi
34
Vâng nhiều quãng view biển đẹp cụ ạ.
Vâng. Việt Nam mình quá nhiều cảnh đẹp, đồ ăn phong phú đa dạng. Sau có điều kiện, con cái lớn chút em sẽ lại xuyên Việt 1 chuyến nữa. Trước e đi 30 ngày vẫn chưa thấy đã.
 

Forever One Love

Xe container
Biển số
OF-834567
Ngày cấp bằng
27/5/23
Số km
8,034
Động cơ
1,076,049 Mã lực
Uầy em nhớ mợ có quả áo choàng màu nâu thì phải xong tay găm điếu thuốc nữa chụp với chong chóng có khi lại hay đấy. :))
Cụ nỡ lòng nào mà bôi bác em thế cơ chứ 😭😭😭
Chỗ đó em tính chụp cảnh nàng thơ váy trắng tay xách giỏ hoa chạy tung tăng tới gần, tiếc là bữa đí em mặc đồ đen thui nên ngậm ngùi lướt qua :D
 

Forever One Love

Xe container
Biển số
OF-834567
Ngày cấp bằng
27/5/23
Số km
8,034
Động cơ
1,076,049 Mã lực
Đà lạt em cũng mới cho 2 bạn đi chơi lại nhưng quảng bình đoạn em qua chụp mấy đồi cát chỗ biển Bảo Ninh lên màu đẹp hơn mợ ạ:

IMG_7834.jpeg
IMG_7828.jpeg
IMG_7841.jpeg
IMG_7829.jpeg
IMG_7838.jpeg
IMG_7822.jpeg
IMG_7839.jpeg
IMG_7857.jpeg
IMG_7820.jpeg
Em cũng vừa ở Bảo Ninh về, đẹp thật! Em lại thấy thương cho Cửa Lò quê em :)
Nhiều chỗ vắng mà cụ, qua bãi cánh tiên ở qui nhơn cũng đẹp nè:

IMG_8750.jpeg
IMG_8758.jpeg
IMG_8777.jpeg
IMG_8786.jpeg
IMG_8803.jpeg
IMG_8797.jpeg
IMG_8813.jpeg
IMG_8812.jpeg
IMG_8823.jpeg
IMG_8844.jpeg
IMG_8871.jpeg
IMG_8886.jpeg
IMG_8895.jpeg
IMG_8881.jpeg
IMG_8877.jpeg
IMG_8876.jpeg
IMG_8879.jpeg
Trước e cũng có dịp đi xuyên Việt, chạy dọc đường ven biển miền trung, toàn những bãi biển đẹp
Sau 2 ngày ngủ li bì giờ em mới tỉnh, ngó vào đây thì cccm say giấc hết cả rồi. Cụ Nhím đi nhiều nơi, có nhiều ảnh đẹp quá ạ 🥰

Về biển, trải dài từ miền Trung vào miền Nam, nơi nào biển cũng có những vẻ đẹp riêng khiến người ta khó lòng cưỡng nổi.

Biển Cừa Lò! Có một thời, nhắc đến biển, người ta nghĩ ngay đến Cửa Lò. Nơi ấy từng là điểm hẹn thân thuộc của bao gia đình miền Bắc mỗi dịp hè về, nơi những chiếc phao đen trôi lững lờ giữa sóng, nơi tiếng rao bán ngô nướng, chè xanh, hải sản vỉa hè gợi cả một miền ký ức êm đềm (lần đầu em đến Cửa Lò là khi lên 6 :P). Nhưng khi những bãi biển mới mẻ hơn, có dịch vụ chuyên nghiệp hơn mọc lên thì Cửa Lò vẫn cứ lặng lẽ. Sự chậm đổi mới, dịch vụ lạc hậu, mùa du lịch ngắn, và cả sự chặt chém không đáng có đã khiến nhiều du khách quay lưng.
Tiếc cho một vùng biển đẹp, có bãi cát thoai thoải, sóng hiền hòa nhưng chưa biết cách gìn giữ và làm mới mình. Tiếc cho một biểu tượng mùa hè trong ký ức bao người, giờ đây trở thành điểm đến chủ yếu dành cho các đơn vị Nhà nước (ít tiền) ở phía Bắc.

Một vùng biển nữa cũng để lại trong em nhiều nuối tiếc là vùng biển cửa Tùng, Cửa Việt (Quảng Trị). Cửa Tùng từng được mệnh danh là “nữ hoàng của các bãi tắm Đông Dương”, còn Cửa Việt yên bình với bãi cát trắng mịn và sóng hiền hòa. Những cánh đồng cát trăng phau, hàng phi lao xanh mướt mắt. Chạy xe dọc đường ven biển Quảng Trị mới thấy tiếc nuối về một vùng đất đầy tiềm năng mà chưa được khai thác đúng tầm. Dù thiên nhiên ưu đãi, nơi đây vẫn vắng bóng du khách bởi thiếu sự kết nối cả về hạ tầng lẫn cảm xúc. Giao thông chưa thuận tiện, dịch vụ rời rạc, không có sản phẩm đặc trưng hay trải nghiệm đủ sâu để níu chân người ở lại.

Du khách đến rồi lại đi, bởi ngoài biển xanh cát trắng, họ không tìm thấy trải nghiệm đủ sâu. Không có khu nghỉ dưỡng quy mô, không có hoạt động đêm hấp dẫn, không có sản phẩm đặc trưng để mang về làm kỷ niệm. Những giá trị văn hóa, lịch sử của vùng đất Quảng Trị như thành cổ, cầu Hiền Lương, sông Bến Hải, thành cổ Quảng Trị… lẽ ra có thể trở thành tài sản du lịch quý giá, thì lại bị khai thác rời rạc, thiếu chiều sâu, chưa tạo được hành trình liền mạch giữa biển và ký ức. Theo cảm nhận của em, việc mà Quảng Trị cần làm là lôi kéo các nhà đầu tư bất động sản để chuyên nghiệp hoá các sản phẩm du lịch, những mô hình du lịch nghỉ dưỡng chữa lành (wellness), du lịch văn hóa tâm linh, các lễ hội mang tinh thần tri ân quá khứ và kết nối hiện tại có thể là lối đi phù hợp.

Sâu phía trong có vùng biển Phú Yên, now từng được cả nước biết đến sau bộ phim “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”, một tuyệt tác điện ảnh đã làm sống dậy vẻ đẹp mộc mạc, trong trẻo của vùng đất này. Lễ hội “Hoa vàng trên cỏ xanh” ra đời như một cách ghi dấu hình ảnh ấy vào tâm trí du khách. Nhưng tiếc thay, dấu ấn ấy vẫn còn mờ nhạt.

Lễ hội có, cảnh đẹp có, hạ tầng có (hạ tầng ven biển Phú Yên được làm mới nên quy hoạch bài bản nhất trong các vùng biển của Việt Nam) nhưng thiếu một chiến lược dài hơi để kết nối tất cả thành thương hiệu riêng biệt. Khi lễ hội chỉ diễn ra một lần trong năm, truyền thông lại chưa đủ mạnh, trải nghiệm chưa đa dạng, thì rất khó để tạo thành điểm đến “phải đến”.

Không ít bạn của em từng than thở rằng đến Phú Yên chẳng biết làm gì vào ban đêm. Em thường gợi ý mn đi ăn hải sản (hải sản Phú Yên rất rẻ), ăn no nê rồi lên đồi cát ngắm sao và mang theo phụ kiện checkin ban đêm. Thế mà rồi cũng có mấy người mê cái vụ check in này lắm nhé!

Thiết nghĩ, Phú Yên cần nhiều hơn một lễ hội. Cần một chuyện xuyên suốt để kể cho du khách, không chỉ là nơi đẹp như phim, mà là nơi người ta muốn sống chậm, muốn quay lại, muốn kể với bạn bè. Chỉ khi đó, “hoa vàng” mới thực sự nở rộ trên bản đồ du lịch Việt.

Quay lại Quảng Bình của cụ Nhimtiu nha.
Từng là bãi biển hoang vắng, chỉ có cát trắng trải dài và những con sóng miệt mài vỗ bờ, Bảo Ninh hôm nay đã khoác lên mình một diện mạo mới, hiện đại hơn, sôi động hơn và tràn đầy hy vọng.

Sự chuyển mình của Bảo Ninh bắt đầu từ những cây cầu nối đôi bờ sông, không chỉ rút ngắn khoảng cách địa lý mà còn rút ngắn cả khoảng cách tâm lý. Khi giao thông thuận tiện, nhà đầu tư đến, du khách đến, hàng loạt khu nghỉ dưỡng cao cấp mọc lên, các khách sạn ven biển, tuyến đường bao biển rộng rãi, khu quảng trường, đèn điện, lối đi bộ. Tất cả khiến Bảo Ninh mang dáng dấp của một điểm đến có tổ chức và đầy triển vọng. Khác với vẻ sôi động của các thành phố du lịch khác, Bảo Ninh vẫn giữ được sự yên tĩnh, nhẹ nhàng điều khiến du khách tìm đến để sống chậm, nghỉ dưỡng.

Không dừng lại ở đó, Quảng Bình đang cố gắng kết nối biển Bảo Ninh với các sản phẩm du lịch khác: khám phá hang động, trải nghiệm thiên nhiên, du lịch tâm linh. Một ngày buổi sáng đón bình minh bên bãi biển Bảo Ninh, buổi chiều khám phá động Phong Nha, buổi tối dạo bước bên sông Nhật Lệ. Đó là một hành trình hoàn chỉnh, vừa thư giãn vừa trải nghiệm.

Sự chuyển mình của Bảo Ninh chính là minh chứng cho tinh thần dám làm, dám thay đổi của Quảng Bình, một vùng đất từng gắn liền với nắng gió đang từng bước đi lên bằng tầm nhìn chiến lược. Dẫu vậy, giá cả các dịch vụ du lịch ở Bảo Ninh vẫn còn cao hơn so với các vùng biển khác nên chủ yếu Bảo Ninh vẫn chưa phải là điểm đến mà chủ yếu là điểm “dừng chân”.

Vẫn biết do vị trí địa lý nằm ở dải đất miền Trung thưa thớt dân cư, không thuận lợi di chuyển từ 2 Trung tâm kinh tế, chính trị ở 2 đầu đất nước, nên việc phát triển du lịch ở những vùng đất này còn nhiều khó khăn. Em vẫn hi vọng tương lai gần, có những chiến lược đủ tầm để Cửa Tùng, Cửa Việt, Phú Yên trở thành điểm đến thu hút khách du lịch trong và ngoài nước.

PS: Em chém gió bằng chữ, chờ cụ Nhimtiu dậy minh hoạ bằng ảnh nhé :P
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
11,997
Động cơ
599,306 Mã lực
Sau 2 ngày ngủ li bì giờ em mới tỉnh, ngó vào đây thì cccm say giấc hết cả rồi. Cụ Nhím đi nhiều nơi, có nhiều ảnh đẹp quá ạ 🥰

Về biển, trải dài từ miền Trung vào miền Nam, nơi nào biển cũng có những vẻ đẹp riêng khiến người ta khó lòng cưỡng nổi.

Biển Cừa Lò! Có một thời, nhắc đến biển, người ta nghĩ ngay đến Cửa Lò. Nơi ấy từng là điểm hẹn thân thuộc của bao gia đình miền Bắc mỗi dịp hè về, nơi những chiếc phao đen trôi lững lờ giữa sóng, nơi tiếng rao bán ngô nướng, chè xanh, hải sản vỉa hè gợi cả một miền ký ức êm đềm (lần đầu em đến Cửa Lò là khi lên 6 :P). Nhưng khi những bãi biển mới mẻ hơn, có dịch vụ chuyên nghiệp hơn mọc lên thì Cửa Lò vẫn cứ lặng lẽ. Sự chậm đổi mới, dịch vụ lạc hậu, mùa du lịch ngắn, và cả sự chặt chém không đáng có đã khiến nhiều du khách quay lưng.
Tiếc cho một vùng biển đẹp, có bãi cát thoai thoải, sóng hiền hòa nhưng chưa biết cách gìn giữ và làm mới mình. Tiếc cho một biểu tượng mùa hè trong ký ức bao người, giờ đây trở thành điểm đến chủ yếu dành cho các đơn vị Nhà nước (ít tiền) ở phía Bắc.

Một vùng biển nữa cũng để lại trong em nhiều nuối tiếc là vùng biển cửa Tùng, Cửa Việt (Quảng Trị). Cửa Tùng từng được mệnh danh là “nữ hoàng của các bãi tắm Đông Dương”, còn Cửa Việt yên bình với bãi cát trắng mịn và sóng hiền hòa. Những cánh đồng cát trăng phau, hàng phi lao xanh mướt mắt. Chạy xe dọc đường ven biển Quảng Trị mới thấy tiếc nuối về một vùng đất đầy tiềm năng mà chưa được khai thác đúng tầm. Dù thiên nhiên ưu đãi, nơi đây vẫn vắng bóng du khách bởi thiếu sự kết nối cả về hạ tầng lẫn cảm xúc. Giao thông chưa thuận tiện, dịch vụ rời rạc, không có sản phẩm đặc trưng hay trải nghiệm đủ sâu để níu chân người ở lại.

Du khách đến rồi lại đi, bởi ngoài biển xanh cát trắng, họ không tìm thấy trải nghiệm đủ sâu. Không có khu nghỉ dưỡng quy mô, không có hoạt động đêm hấp dẫn, không có sản phẩm đặc trưng để mang về làm kỷ niệm. Những giá trị văn hóa, lịch sử của vùng đất Quảng Trị như thành cổ, cầu Hiền Lương, sông Bến Hải, thành cổ Quảng Trị… lẽ ra có thể trở thành tài sản du lịch quý giá, thì lại bị khai thác rời rạc, thiếu chiều sâu, chưa tạo được hành trình liền mạch giữa biển và ký ức. Theo cảm nhận của em, việc mà Quảng Trị cần làm là lôi kéo các nhà đầu tư bất động sản để chuyên nghiệp hoá các sản phẩm du lịch, những mô hình du lịch nghỉ dưỡng chữa lành (wellness), du lịch văn hóa tâm linh, các lễ hội mang tinh thần tri ân quá khứ và kết nối hiện tại có thể là lối đi phù hợp.

Sâu phía trong có vùng biển Phú Yên, now từng được cả nước biết đến sau bộ phim “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”, một tuyệt tác điện ảnh đã làm sống dậy vẻ đẹp mộc mạc, trong trẻo của vùng đất này. Lễ hội “Hoa vàng trên cỏ xanh” ra đời như một cách ghi dấu hình ảnh ấy vào tâm trí du khách. Nhưng tiếc thay, dấu ấn ấy vẫn còn mờ nhạt.

Lễ hội có, cảnh đẹp có, hạ tầng có (hạ tầng ven biển Phú Yên được làm mới nên quy hoạch bài bản nhất trong các vùng biển của Việt Nam) nhưng thiếu một chiến lược dài hơi để kết nối tất cả thành thương hiệu riêng biệt. Khi lễ hội chỉ diễn ra một lần trong năm, truyền thông lại chưa đủ mạnh, trải nghiệm chưa đa dạng, thì rất khó để tạo thành điểm đến “phải đến”.

Không ít bạn của em từng than thở rằng đến Phú Yên chẳng biết làm gì vào ban đêm. Em thường gợi ý mn đi ăn hải sản (hải sản Phú Yên rất rẻ), ăn no nê rồi lên đồi cát ngắm sao và mang theo phụ kiện checkin ban đêm. Thế mà rồi cũng có mấy người mê cái vụ check in này lắm nhé!

Thiết nghĩ, Phú Yên cần nhiều hơn một lễ hội. Cần một chuyện xuyên suốt để kể cho du khách, không chỉ là nơi đẹp như phim, mà là nơi người ta muốn sống chậm, muốn quay lại, muốn kể với bạn bè. Chỉ khi đó, “hoa vàng” mới thực sự nở rộ trên bản đồ du lịch Việt.

Quay lại Quảng Bình của cụ Nhimtiu nha.
Từng là bãi biển hoang vắng, chỉ có cát trắng trải dài và những con sóng miệt mài vỗ bờ, Bảo Ninh hôm nay đã khoác lên mình một diện mạo mới, hiện đại hơn, sôi động hơn và tràn đầy hy vọng.

Sự chuyển mình của Bảo Ninh bắt đầu từ những cây cầu nối đôi bờ sông, không chỉ rút ngắn khoảng cách địa lý mà còn rút ngắn cả khoảng cách tâm lý. Khi giao thông thuận tiện, nhà đầu tư đến, du khách đến, hàng loạt khu nghỉ dưỡng cao cấp mọc lên, các khách sạn ven biển, tuyến đường bao biển rộng rãi, khu quảng trường, đèn điện, lối đi bộ. Tất cả khiến Bảo Ninh mang dáng dấp của một điểm đến có tổ chức và đầy triển vọng. Khác với vẻ sôi động của các thành phố du lịch khác, Bảo Ninh vẫn giữ được sự yên tĩnh, nhẹ nhàng điều khiến du khách tìm đến để sống chậm, nghỉ dưỡng.

Không dừng lại ở đó, Quảng Bình đang cố gắng kết nối biển Bảo Ninh với các sản phẩm du lịch khác: khám phá hang động, trải nghiệm thiên nhiên, du lịch tâm linh. Một ngày buổi sáng đón bình minh bên bãi biển Bảo Ninh, buổi chiều khám phá động Phong Nha, buổi tối dạo bước bên sông Nhật Lệ. Đó là một hành trình hoàn chỉnh, vừa thư giãn vừa trải nghiệm.

Sự chuyển mình của Bảo Ninh chính là minh chứng cho tinh thần dám làm, dám thay đổi của Quảng Bình, một vùng đất từng gắn liền với nắng gió đang từng bước đi lên bằng tầm nhìn chiến lược. Dẫu vậy, giá cả các dịch vụ du lịch ở Bảo Ninh vẫn còn cao hơn so với các vùng biển khác nên chủ yếu Bảo Ninh vẫn chưa phải là điểm đến mà chủ yếu là điểm “dừng chân”.

Vẫn biết do vị trí địa lý nằm ở dải đất miền Trung thưa thớt dân cư, không thuận lợi di chuyển từ 2 Trung tâm kinh tế, chính trị ở 2 đầu đất nước, nên việc phát triển du lịch ở những vùng đất này còn nhiều khó khăn. Em vẫn hi vọng tương lai gần, có những chiến lược đủ tầm để Cửa Tùng, Cửa Việt, Phú Yên trở thành điểm đến thu hút khách du lịch trong và ngoài nước.

PS: Em chém gió bằng chữ, chờ cụ Nhimtiu dậy minh hoạ bằng ảnh nhé :P
Đây em có ảnh minh hoạ cho mợ đây vì em đi vào Quảng Bình thì chắc chắn phải đi phong nha và động Thiên Đường rồi. Dòng sông Son và cảnh làng quê nơi đó đẹp nao lòng đấy. Phải dậy sáng sớm lấy xe đạp dọc bờ sông và ngắm những nhà thờ bên kia sông hay cảnh dân chài vớt rong rêu hay đi đánh cá nhìn rất chill mợ nhé. Khu Phong Nha có nhiều chỗ vui chơi khám phá, em chưa đi Sơn Đòong. Chuyến đó em định đi dọc xuống mũi cà mau mà mới tới đoạn Quãng Ngãi em phải quay về do cv gấp nên chuyến vừa rồi em mới đi hết các tỉnh Nam Bộ mợ ạ. Mợ qua biển Tỉnh Thuỷ, Hạ Thanh, Tam Thanh, Tam Tiến mợ sẽ thấy biển rất đẹp và bơi đêm ở đó mí thích:

IMG_6440.jpeg
IMG_6467.jpeg
IMG_6576.jpeg
IMG_6592.jpeg
IMG_6551.jpeg
IMG_6590.jpeg
IMG_6596.jpeg
IMG_6651.jpeg
IMG_6593.jpeg
IMG_6716.jpeg
IMG_6818.jpeg
IMG_6817.jpeg
IMG_7026.jpeg
IMG_7021.jpeg
IMG_7011.jpeg
IMG_7075.jpeg
IMG_7078.jpeg
IMG_7082.jpeg
IMG_7128.jpeg
IMG_7131.jpeg
IMG_7172.jpeg
IMG_7232.jpeg
IMG_7282.jpeg
IMG_7613.jpeg
IMG_7621.jpeg
IMG_7626.jpeg
IMG_7657.jpeg
IMG_7647.jpeg
IMG_7690.jpeg
IMG_7729.jpeg
 

Đêm HG

Xe tải
Biển số
OF-883252
Ngày cấp bằng
15/6/25
Số km
249
Động cơ
6,253 Mã lực
Đây em có ảnh minh hoạ cho mợ đây vì em đi vào Quảng Bình thì chắc chắn phải đi phong nha và động Thiên Đường rồi. Dòng sông Son và cảnh làng quê nơi đó đẹp nao lòng đấy. Phải dậy sáng sớm lấy xe đạp dọc bờ sông và ngắm những nhà thờ bên kia sông hay cảnh dân chài vớt rong rêu hay đi đánh cá nhìn rất chill mợ nhé. Khu Phong Nha có nhiều chỗ vui chơi khám phá, em chưa đi Sơn Đòong. Chuyến đó em định đi dọc xuống mũi cà mau mà mới tới đoạn Quãng Ngãi em phải quay về do cv gấp nên chuyến vừa rồi em mới đi hết các tỉnh Nam Bộ mợ ạ. Mợ qua biển Tỉnh Thuỷ, Hạ Thanh, Tam Thanh, Tam Tiến mợ sẽ thấy biển rất đẹp và bơi đêm ở đó mí thích:

IMG_6440.jpeg
IMG_6467.jpeg
IMG_6576.jpeg
IMG_6592.jpeg
IMG_6551.jpeg
IMG_6590.jpeg
IMG_6596.jpeg
IMG_6651.jpeg
IMG_6593.jpeg
IMG_6716.jpeg
IMG_6818.jpeg
IMG_6817.jpeg
IMG_7026.jpeg
IMG_7021.jpeg
IMG_7011.jpeg
IMG_7075.jpeg
IMG_7078.jpeg
IMG_7082.jpeg
IMG_7128.jpeg
IMG_7131.jpeg
IMG_7172.jpeg
IMG_7232.jpeg
IMG_7282.jpeg
IMG_7613.jpeg
IMG_7621.jpeg
IMG_7626.jpeg
IMG_7657.jpeg
IMG_7647.jpeg
IMG_7690.jpeg
IMG_7729.jpeg
Đẹp quá cụ Nhím ơi. Ảnh Phong Nha KB của em ở máy cũ ko lấy được. Lâu rồi em chưa đi lại...
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
11,997
Động cơ
599,306 Mã lực
Còn đây là cảnh cảnh miền tây sông nước em đi tận xuống cà mau, năm căn và châu đốc đây:

IMG_1961.jpeg
IMG_1864.jpeg
IMG_1823.jpeg
IMG_1817.jpeg
IMG_1747.jpeg
IMG_1741.jpeg
IMG_1655.jpeg
IMG_1634.jpeg
IMG_1633.jpeg
IMG_1624.jpeg
IMG_1630.jpeg
IMG_1632.jpeg
IMG_1600.jpeg
IMG_1608.jpeg
IMG_1460.jpeg
IMG_1093.jpeg
IMG_1083.jpeg
IMG_1060.jpeg
IMG_1039.jpeg
IMG_1025.jpeg
IMG_1001.jpeg
IMG_0990.jpeg
IMG_0991.jpeg
IMG_0964.jpeg
IMG_0966.jpeg
IMG_0840.jpeg
IMG_0717.jpeg
IMG_0793.jpeg
IMG_0603.jpeg
IMG_0521.jpeg
 

ydhhvn

Xe tải
Biển số
OF-782190
Ngày cấp bằng
1/7/21
Số km
495
Động cơ
37,530 Mã lực
Sau 2 ngày ngủ li bì giờ em mới tỉnh, ngó vào đây thì cccm say giấc hết cả rồi. Cụ Nhím đi nhiều nơi, có nhiều ảnh đẹp quá ạ 🥰

Về biển, trải dài từ miền Trung vào miền Nam, nơi nào biển cũng có những vẻ đẹp riêng khiến người ta khó lòng cưỡng nổi.

Biển Cừa Lò! Có một thời, nhắc đến biển, người ta nghĩ ngay đến Cửa Lò. Nơi ấy từng là điểm hẹn thân thuộc của bao gia đình miền Bắc mỗi dịp hè về, nơi những chiếc phao đen trôi lững lờ giữa sóng, nơi tiếng rao bán ngô nướng, chè xanh, hải sản vỉa hè gợi cả một miền ký ức êm đềm (lần đầu em đến Cửa Lò là khi lên 6 :P). Nhưng khi những bãi biển mới mẻ hơn, có dịch vụ chuyên nghiệp hơn mọc lên thì Cửa Lò vẫn cứ lặng lẽ. Sự chậm đổi mới, dịch vụ lạc hậu, mùa du lịch ngắn, và cả sự chặt chém không đáng có đã khiến nhiều du khách quay lưng.
Tiếc cho một vùng biển đẹp, có bãi cát thoai thoải, sóng hiền hòa nhưng chưa biết cách gìn giữ và làm mới mình. Tiếc cho một biểu tượng mùa hè trong ký ức bao người, giờ đây trở thành điểm đến chủ yếu dành cho các đơn vị Nhà nước (ít tiền) ở phía Bắc.

Một vùng biển nữa cũng để lại trong em nhiều nuối tiếc là vùng biển cửa Tùng, Cửa Việt (Quảng Trị). Cửa Tùng từng được mệnh danh là “nữ hoàng của các bãi tắm Đông Dương”, còn Cửa Việt yên bình với bãi cát trắng mịn và sóng hiền hòa. Những cánh đồng cát trăng phau, hàng phi lao xanh mướt mắt. Chạy xe dọc đường ven biển Quảng Trị mới thấy tiếc nuối về một vùng đất đầy tiềm năng mà chưa được khai thác đúng tầm. Dù thiên nhiên ưu đãi, nơi đây vẫn vắng bóng du khách bởi thiếu sự kết nối cả về hạ tầng lẫn cảm xúc. Giao thông chưa thuận tiện, dịch vụ rời rạc, không có sản phẩm đặc trưng hay trải nghiệm đủ sâu để níu chân người ở lại.

Du khách đến rồi lại đi, bởi ngoài biển xanh cát trắng, họ không tìm thấy trải nghiệm đủ sâu. Không có khu nghỉ dưỡng quy mô, không có hoạt động đêm hấp dẫn, không có sản phẩm đặc trưng để mang về làm kỷ niệm. Những giá trị văn hóa, lịch sử của vùng đất Quảng Trị như thành cổ, cầu Hiền Lương, sông Bến Hải, thành cổ Quảng Trị… lẽ ra có thể trở thành tài sản du lịch quý giá, thì lại bị khai thác rời rạc, thiếu chiều sâu, chưa tạo được hành trình liền mạch giữa biển và ký ức. Theo cảm nhận của em, việc mà Quảng Trị cần làm là lôi kéo các nhà đầu tư bất động sản để chuyên nghiệp hoá các sản phẩm du lịch, những mô hình du lịch nghỉ dưỡng chữa lành (wellness), du lịch văn hóa tâm linh, các lễ hội mang tinh thần tri ân quá khứ và kết nối hiện tại có thể là lối đi phù hợp.

Sâu phía trong có vùng biển Phú Yên, now từng được cả nước biết đến sau bộ phim “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”, một tuyệt tác điện ảnh đã làm sống dậy vẻ đẹp mộc mạc, trong trẻo của vùng đất này. Lễ hội “Hoa vàng trên cỏ xanh” ra đời như một cách ghi dấu hình ảnh ấy vào tâm trí du khách. Nhưng tiếc thay, dấu ấn ấy vẫn còn mờ nhạt.

Lễ hội có, cảnh đẹp có, hạ tầng có (hạ tầng ven biển Phú Yên được làm mới nên quy hoạch bài bản nhất trong các vùng biển của Việt Nam) nhưng thiếu một chiến lược dài hơi để kết nối tất cả thành thương hiệu riêng biệt. Khi lễ hội chỉ diễn ra một lần trong năm, truyền thông lại chưa đủ mạnh, trải nghiệm chưa đa dạng, thì rất khó để tạo thành điểm đến “phải đến”.

Không ít bạn của em từng than thở rằng đến Phú Yên chẳng biết làm gì vào ban đêm. Em thường gợi ý mn đi ăn hải sản (hải sản Phú Yên rất rẻ), ăn no nê rồi lên đồi cát ngắm sao và mang theo phụ kiện checkin ban đêm. Thế mà rồi cũng có mấy người mê cái vụ check in này lắm nhé!

Thiết nghĩ, Phú Yên cần nhiều hơn một lễ hội. Cần một chuyện xuyên suốt để kể cho du khách, không chỉ là nơi đẹp như phim, mà là nơi người ta muốn sống chậm, muốn quay lại, muốn kể với bạn bè. Chỉ khi đó, “hoa vàng” mới thực sự nở rộ trên bản đồ du lịch Việt.

Quay lại Quảng Bình của cụ Nhimtiu nha.
Từng là bãi biển hoang vắng, chỉ có cát trắng trải dài và những con sóng miệt mài vỗ bờ, Bảo Ninh hôm nay đã khoác lên mình một diện mạo mới, hiện đại hơn, sôi động hơn và tràn đầy hy vọng.

Sự chuyển mình của Bảo Ninh bắt đầu từ những cây cầu nối đôi bờ sông, không chỉ rút ngắn khoảng cách địa lý mà còn rút ngắn cả khoảng cách tâm lý. Khi giao thông thuận tiện, nhà đầu tư đến, du khách đến, hàng loạt khu nghỉ dưỡng cao cấp mọc lên, các khách sạn ven biển, tuyến đường bao biển rộng rãi, khu quảng trường, đèn điện, lối đi bộ. Tất cả khiến Bảo Ninh mang dáng dấp của một điểm đến có tổ chức và đầy triển vọng. Khác với vẻ sôi động của các thành phố du lịch khác, Bảo Ninh vẫn giữ được sự yên tĩnh, nhẹ nhàng điều khiến du khách tìm đến để sống chậm, nghỉ dưỡng.

Không dừng lại ở đó, Quảng Bình đang cố gắng kết nối biển Bảo Ninh với các sản phẩm du lịch khác: khám phá hang động, trải nghiệm thiên nhiên, du lịch tâm linh. Một ngày buổi sáng đón bình minh bên bãi biển Bảo Ninh, buổi chiều khám phá động Phong Nha, buổi tối dạo bước bên sông Nhật Lệ. Đó là một hành trình hoàn chỉnh, vừa thư giãn vừa trải nghiệm.

Sự chuyển mình của Bảo Ninh chính là minh chứng cho tinh thần dám làm, dám thay đổi của Quảng Bình, một vùng đất từng gắn liền với nắng gió đang từng bước đi lên bằng tầm nhìn chiến lược. Dẫu vậy, giá cả các dịch vụ du lịch ở Bảo Ninh vẫn còn cao hơn so với các vùng biển khác nên chủ yếu Bảo Ninh vẫn chưa phải là điểm đến mà chủ yếu là điểm “dừng chân”.

Vẫn biết do vị trí địa lý nằm ở dải đất miền Trung thưa thớt dân cư, không thuận lợi di chuyển từ 2 Trung tâm kinh tế, chính trị ở 2 đầu đất nước, nên việc phát triển du lịch ở những vùng đất này còn nhiều khó khăn. Em vẫn hi vọng tương lai gần, có những chiến lược đủ tầm để Cửa Tùng, Cửa Việt, Phú Yên trở thành điểm đến thu hút khách du lịch trong và ngoài nước.

PS: Em chém gió bằng chữ, chờ cụ Nhimtiu dậy minh hoạ bằng ảnh nhé :P
Bài cụ viết hay quá! Bên group Nghệ Nhân của bọn em đang có chủ đề về Cửa Lò...
 

BimBimNgon

Xe đạp
Biển số
OF-855288
Ngày cấp bằng
16/3/24
Số km
40
Động cơ
346 Mã lực
Tuổi
28
Có những ngày mệt mỏi như vậy......

Mình nhận ra bản thân chẳng còn được vô tư, vui vẻ như những ngày trước nữa.

Nhìn quanh chẳng có ai để kể, nên cứ thế im lặng nhìn thời gian vội vã qua nhanh.

Đã sang ngày mới, vẫn không sao ngụ được.

Có những ngày, chẳng biết làm gì khi khó ngủ như thế này, cứ nhìn trân trân lên trần nhà mà không biết đặt mắt vào đâu.

Bao nhiêu những chênh vênh mà ban ngày cố lấy công việc, lấy những câu chuyện phiếm để khoả lấp… đêm về giật mình nhận ra dường như còn chênh vênh hơn cũ.

Cccm thường làm gì khi bị mất ngủ? Còn ai thức, ngồi lại đây hàn huyên với em không?

IMG_0586.jpeg
Làm 3 lon bia, tắm rửa sạch sẽ vào điều hòa 15p là ngủ
 

Forever One Love

Xe container
Biển số
OF-834567
Ngày cấp bằng
27/5/23
Số km
8,034
Động cơ
1,076,049 Mã lực
Đây em có ảnh minh hoạ cho mợ đây vì em đi vào Quảng Bình thì chắc chắn phải đi phong nha và động Thiên Đường rồi. Dòng sông Son và cảnh làng quê nơi đó đẹp nao lòng đấy. Phải dậy sáng sớm lấy xe đạp dọc bờ sông và ngắm những nhà thờ bên kia sông hay cảnh dân chài vớt rong rêu hay đi đánh cá nhìn rất chill mợ nhé. Khu Phong Nha có nhiều chỗ vui chơi khám phá, em chưa đi Sơn Đòong. Chuyến đó em định đi dọc xuống mũi cà mau mà mới tới đoạn Quãng Ngãi em phải quay về do cv gấp nên chuyến vừa rồi em mới đi hết các tỉnh Nam Bộ mợ ạ. Mợ qua biển Tỉnh Thuỷ, Hạ Thanh, Tam Thanh, Tam Tiến mợ sẽ thấy biển rất đẹp và bơi đêm ở đó mí thích
IMG_7657.jpeg
IMG_7647.jpeg
IMG_7690.jpeg
IMG_7729.jpeg
Em cầm điện thoại lướt sắp mòn vân tay mới tới được chỗ để quote bài cụ đây nè :P

Ảnh: Buổi sáng ở đâu đó :D
1ITBKAP0J_3HHKT8.jpeg


Em bỏ quên mất bãi biển Tĩnh Thuỷ mà cụ vừa nhắc. Một bãi biển dài như vô tận, đẹp mê, biển xanh, cát trắng, bãi cát thoai thoải, sóng nhẹ nhưng nhiều đợt sóng liên tiếp nhau. Vừa hợp với các mợ thích chụp ảnh chill chill, vừa đủ cho các em bé tha hồ vùng vẫy mặc trên bờ hoa muống biển vẫn tím biếc ngóng hoàng hôn :D.

Các vùng biển khác, kiểu làng chài như Tam Tiến, Phước Đồng, Vạn Ninh, Vạn Giã… thì em nghĩ chỉ nên phát triển du lịch như hiện tại, kiểu homestay nhỏ lẻ phù hợp với nhóm nhu khách nhỏ thích trải nghiệm.

Ảnh: Bình minh ở làng chài Vạn Ninh và hoàng hôn ở làng chài Phước Đồng
IMG_0787.jpeg
IMG_0788.jpeg
IMG_0793.jpeg
IMG_0784.jpeg
IMG_0804.jpeg
IMG_0808.jpeg
DSC09398.jpeg
IMG_2481.jpeg



Em góp với mợ Forever One Love mấy tấm ảnh khi em qua Cửa Tùng, cửa Việt.
1000028134.jpg
Biển đẹp quá đi, em tìm trong máy theo từ khoá mà hiện lên mỗi 1 bức, em đoán là Cửa Tùng :D
IMG_2488.jpeg
 

Nhimtiu

Xe lăn
Biển số
OF-210290
Ngày cấp bằng
16/9/13
Số km
11,997
Động cơ
599,306 Mã lực
Em cầm điện thoại lướt sắp mòn vân tay mới tới được chỗ để quote bài cụ đây nè :P

Ảnh: Buổi sáng ở đâu đó :D
1ITBKAP0J_3HHKT8.jpeg


Em bỏ quên mất bãi biển Tĩnh Thuỷ mà cụ vừa nhắc. Một bãi biển dài như vô tận, đẹp mê, biển xanh, cát trắng, bãi cát thoai thoải, sóng nhẹ nhưng nhiều đợt sóng liên tiếp nhau. Vừa hợp với các mợ thích chụp ảnh chill chill, vừa đủ cho các em bé tha hồ vùng vẫy mặc trên bờ hoa muống biển vẫn tím biếc ngóng hoàng hôn :D.

Các vùng biển khác, kiểu làng chài như Tam Tiến, Phước Đồng, Vạn Ninh, Vạn Giã… thì em nghĩ chỉ nên phát triển du lịch như hiện tại, kiểu homestay nhỏ lẻ phù hợp với nhóm nhu khách nhỏ thích trải nghiệm.

Ảnh: Bình minh ở làng chài Vạn Ninh và hoàng hôn ở làng chài Phước Đồng
IMG_0787.jpeg
IMG_0788.jpeg
IMG_0793.jpeg
IMG_0784.jpeg
IMG_0804.jpeg
IMG_0808.jpeg
DSC09398.jpeg
IMG_2481.jpeg





Biển đẹp quá đi, em tìm trong máy theo từ khoá mà hiện lên mỗi 1 bức, em đoán là Cửa Tùng :D
IMG_2488.jpeg
Buổi sáng bên dòng sông son mợ ơi cứ ngồi đó cafe dưới lũy tre ngắm thuyền qua lại thoy ạ. Mợ có vẻ mê sông nc nên em up lại mấy cái em chộp ở mekong nè:

1754738167012.jpeg

1545993469502.jpeg
1545993469519.jpeg
1545993469507.jpeg
1545993469525.jpeg
1545993469510.jpeg
1545993469505.jpeg
1545993469523.jpeg
1545993469530.jpeg
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top