[Funland] Khủng hoảng tuổi tứ tuần, các cụ vượt qua thế nào?

TaxiDrive

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-115878
Ngày cấp bằng
7/10/11
Số km
7,371
Động cơ
452,772 Mã lực
Nơi ở
Innova Club
Đọc bài của cụ chủ thớt mà em thấy hơi buồn và buồn cười. Sướng hay khổ là do mình, mình phải tự tạo ra cho phù hợp với đam mê, khả năng, sức khỏe, tài chính... Làm thằng đàn ông thì cũng nên có đam mê nào đó, sống đơn điệu thì chán lắm :). Tạm bỏ qua món bia rượu, nghiện hút, xxx thì cs này còn nhiều thú vui mà làm thằng đàn ông nên biết 1 vài món:

- Âm nhạc: tìm hiểu đầu tư bộ âm thanh nghe nhạc ở nhà, trên xe ô tô. Tìm hiểu nguồn phát, amply, loa, dây dợ... Âm nhạc làm cs thư thái, đỡ mệt mỏi và là thứ lành mạnh, tuy hơi tốn kém nếu dính sâu.
- Bộ xem phim HD: gồm cả nghe + nhìn. Dính vào mới thấy nó cuốn hút thế nào.
- Sưu tầm đồ cổ, đồ cũ...
- Câu cá
- Chụp ảnh: chụp phong cảnh, chân dung... Chỉ cần tùm hiểu về len, body, chế độ chụp cũng là kiến thức bao la...
- Chơi xe cổ như Vespa, 103, cá ươn ... gì đó.
- Nuôi chim để hót, chim chọi, nuôi cá...
- Đạp xe, đi bộ để tăng cường sức khỏe.
- Tập thể thao như bóng hơi, cầu lông, bóng bàn...
- Chơi xe thể thao, pkl...
- Độ xe: biến xe cỏ thành xe sang :)
- Chơi đồ mô hình...
- Chơi cây cảnh.
- Chơi đá phong thủy, đồ cổ....
- Ngao du, tìm hiểu thắng cảnh ở trong và ngoài nước... Kết hợp làm thiện nguyện nữa thì càng tốt

Đó là thống kê sơ sơ của thằng 4x ít xiền & sk kém như em :)
 

latdat

Xe buýt
Biển số
OF-11681
Ngày cấp bằng
21/11/07
Số km
748
Động cơ
537,622 Mã lực
Cùng tuổi và tâm trạng giống cụ chủ. Hóng các cụ tư vấn.
 

lakeview

Xe tải
Biển số
OF-515237
Ngày cấp bằng
10/6/17
Số km
337
Động cơ
181,233 Mã lực
Nơi ở
Hồ Chí Minh
Cá nhân em , có bao nhiêu em sẽ đầu tư cho học hành của con cái tất.
Học hành không nghĩa là dùi mài sách vở đơn thuần , mà tạo điều kiện cho con cái theo đuổi sự đam mê yêu thích , kể cả hết cấp 2 nó đòi đi học 1 cái nghề nó yêu thích là em cũng cân nhắc hết sức nghiêm túc.
Sáng nay e chạy 1 cuốc sân bay , chở 1 cậu 92 quê Hưng Yên, vào Nha Trang làm phụ bếp, cậu í tỏ ra rất ham mê nghề bếp, tâm sự, gđ e cũng chả khá giả gì , e trượt đh, bố mẹ e cho học thêm để thi lại, e biết sức em tới đâu, e xinđi học nghề bếp, bố mẹ đồng ý , e đã học được 7 năm, chắc còn phải học tiếp chục năm nữa vừa học nghề vừa theo thầy đi làm kiếm tiền, rất tu chí.
Cậu í nói, bạn bè e đều ra trường có chỗ làm , đứa đã lấy vợ lấy chồng có con, e vẫn trên từng cây số, năm về nhà độ 4-5 lần khi rỗi việc , bạn gái thì chưa..., bạn bè nhiều đứa thấy hối tiếc , đứa thì có chút so sánh với e , 1 thằng ko có bằng đh, nhưng thu nhập khá ổn so với tụi bạn, dù vẫn chưa học thành nghề, vẫn bám sư phụ để học nghề tiếp, và khả năng chục năm nữa bọn bạn bảo e sẽ còn tiến bộ hơn nữa vì theo đúng hướng , sẽ có sự ổn định lâu dài khi theo 1 nghề đang ngày càng được trọng vọng trong xã hội ...cậu í khoe là cv của em giờ đẹp lắm, toàn mấy thầy (dạy nấu ăn) có tiếng cho nhận xét và đồng ý giới thiệu với những chỗ làm, những resort hay những khách sạn lớn, nhưng em chưa muốn đi làm ngay mà vẫn bám thầy, thầy đi đâu con đi đấy, thầy đi làm gì con cũng đi theo.
Cu cậu này tỏ ra khá khôn ngoan và có sự đam mê nghề nghiệp + quyết tâm theo tới cùng, tới khi thầy đuổi ko dậy nữa , lúc đó mới dám đứng ra làm riêng.
Cá nhân em rất khoái những thanh niên chăm chỉ học hành chuyên sâu như này , tiếp xúc thấy rất hứng khởi .
Em chỉ mong sao con em chúng nó cũng có sự đam mê nghề riêng và phải sống chết với cái nghề mà chúng lựa chọn , nghề gì cũng phải có sự tự tin và sống được với nó , mà hơn thế đã theo nghề là phải giỏi nghề đó , được vậy có bán hết bán tất em cũng chơi .
Gặp được thày mà đúng thứ mình thích nó sướng thế cụ ợ.
 

doctor76

Xe ngựa
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
26,662
Động cơ
713,245 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Em 76, qua 40 được 1 năm.
Thời gian trôi nhanh. Nhưng tính em chả bao giờ yên, cứ như hồi 20 vậy, vẫn ham việc làm, dù thất -bại không ít lần.
Cụ chủ mới 40 mà cảm thấy đời nhạt là em thấy hơi lạ, Em toàn nghĩ ra cái gì đấy để làm nếu có rảnh.
Em đang tranh -thủ dịch ít sách cổ tặng anh em ofers, việc tốn khá nhiều thời gian, tới nay em mới được 5 cuốn.
Rảnh nữa, hay trốn việc là em hay đi du lịch một mình, theo các đoàn kiểu như hướng đạo sinh bên Công giáo đi dã ngoại.
Ngoài ra, là hay nhắn tin với trò chuyện,tán tỉnh với các em Teen, cái này ngốn thời gian và trí óc, sức khỏe ác liệt.
 

sandisk35

Xe điện
Biển số
OF-132588
Ngày cấp bằng
28/2/12
Số km
2,642
Động cơ
390,969 Mã lực
Theo em Cụ lập cái phòng nhì nữa ạ ;))
 

Bắp cải

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-201067
Ngày cấp bằng
7/7/13
Số km
3,919
Động cơ
352,652 Mã lực
Nơi ở
vườn rau
Em chưa có j hết cho gđ cũng như bản thân...vào hóng xem các cụ anh khủng hoảng thừa như nào rồi còn rút kinh nguyệt.
 

Cỏ Khô

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-421895
Ngày cấp bằng
11/5/16
Số km
1,296
Động cơ
226,180 Mã lực
Tuổi
59
Nơi ở
Chuồng Bò
Em đang bị mà chưa biết vượt qua làm sao. Kế sơ bộ cho các cụ em đầu 4 đít chơi vơi nhà cửa vợ con đầy đủ, ngoan ngoãn, do tận dụng một số cơ hội trong cuộc đời lướt được vài con sóng và may mắn (may là chính) nay nhà có, xe có không bằng ai nhưng cũng là trung bình kha khá trong xã hội.

Tự dưng tầm 40 nhìn lại thấy mình sống thật vô nghĩa, nhìn lại gia đình thấy cuộc sống nhàn nhạt, con cái thì ngoan ngoãn nhưng chẳng có ham thích gì cụ thể, ép học thì học thôi. Thực ra tự nhìn lại mình thấy mình cũng vậy sao trách con được. Vợ cũng ngoan hiền nhưng hay càu nhàu, càng ngày càng sống với nhau vì cái nghĩa, ngủ với vợ thi thoảng làm cái qua quít giải tỏa bức xúc là chính chẳng còn thấy hứng thú gì nhiều ( tội nghiệp cho cô ấy). Công việc thì ngày càng tẻ nhạt, không thấy mang lại lợi ích gì cho xã hội. Trước mấy anh em trong công ty còn hay bàn bạc thay đổi cải tiến nay chẳng ông nào nói chuyện công việc nữa, chỉ cắm đầu làm cho xong rồi lượn. Sáng tỉnh dậy chẳng thấy động lực gì cả, có thời gian lại lướt off xong lại tiếc vì cả ngày chẳng làm được gì.... Chỉ muốn bỏ hết làm một cải gì đó mới mẻ hoặc bỏ đi xa nhưng còn sợ. Sợ vì phá với sự ổn định của gia đình, sợ vì ảnh hưởng đến con cái, chứ em chẳng sợ gì co cá nhân đâu vì em sống đơn giản nên khổ mấy cũng chịu được.

Các cụ đã từng rơi vào cảnh này như em chưa? Vượt qua bằng cách nào?
Bẫy "thu nhập trung bình" đã sập xuống từng nhà trung lưu, cộng hưởng với không khí thời mạt vận Cơm Sườn nó thành ra thế đấy.
 

Tik Tak

Xe buýt
Biển số
OF-430151
Ngày cấp bằng
15/6/16
Số km
857
Động cơ
220,098 Mã lực
Tuổi
33
Nơi ở
Hà Nội
Mỗi độ tuổi có sự khủng hoảng khác nhau thì phải. Em đang khủng hoảng vì làm sao được như cụ thời điểm hiện tại đây :D
 

Thang3606

Xe tăng
Biển số
OF-81172
Ngày cấp bằng
26/12/10
Số km
1,610
Động cơ
424,996 Mã lực

Im pọt

Xe điện
Biển số
OF-411934
Ngày cấp bằng
21/3/16
Số km
2,373
Động cơ
258,609 Mã lực
Tôi trước làm chỗ cũ cũng giống cụ chủ. Kinh tế cũng không phải lo lắng, nhà to, xe pháo đủ cả. Sáng đến cơ quan, cất cặp ra coffee đến 9h. Làm việc theo lối mòn. Vài ngày lại đi nhậu. Bụng to, ngực lép. Sau thấy công việc chán quá (mặc dù vị trí đấy có thể là công việc trong mơ của rất nhiều người). Tôi quyết định nghỉ việc và chuyển sang hướng mới theo đúng sở thích của mình. Đến nay sau 4 tháng thấy lựa chọn là đúng vì các lý do sau:

- Công việc theo sở thích, do vậy không cảm thấy buồn chán. Làm vì mình nên cũng năng động hơn.

- Có thời gian tập thể thao, ít đi nhậu, sức khoẻ tốt hơn, hình thể đẹp hơn hẳn.

- Có thời gian du lịch, mua sắm đồ xịn, cũng có thêm động lực kiếm tiền.

- Có thêm thời gian chăm sóc gia đình.

Chúc cụ chủ sớm tìm được giải pháp tốt cho mình.
Kinh nghiệm của cụ thật hay với mn
 

Saguaro

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-511815
Ngày cấp bằng
23/5/17
Số km
656
Động cơ
185,400 Mã lực
Tuổi
37
Em đang bị mà chưa biết vượt qua làm sao. Kế sơ bộ cho các cụ em đầu 4 đít chơi vơi nhà cửa vợ con đầy đủ, ngoan ngoãn, do tận dụng một số cơ hội trong cuộc đời lướt được vài con sóng và may mắn (may là chính) nay nhà có, xe có không bằng ai nhưng cũng là trung bình kha khá trong xã hội.

Tự dưng tầm 40 nhìn lại thấy mình sống thật vô nghĩa, nhìn lại gia đình thấy cuộc sống nhàn nhạt, con cái thì ngoan ngoãn nhưng chẳng có ham thích gì cụ thể, ép học thì học thôi. Thực ra tự nhìn lại mình thấy mình cũng vậy sao trách con được. Vợ cũng ngoan hiền nhưng hay càu nhàu, càng ngày càng sống với nhau vì cái nghĩa, ngủ với vợ thi thoảng làm cái qua quít giải tỏa bức xúc là chính chẳng còn thấy hứng thú gì nhiều ( tội nghiệp cho cô ấy). Công việc thì ngày càng tẻ nhạt, không thấy mang lại lợi ích gì cho xã hội. Trước mấy anh em trong công ty còn hay bàn bạc thay đổi cải tiến nay chẳng ông nào nói chuyện công việc nữa, chỉ cắm đầu làm cho xong rồi lượn. Sáng tỉnh dậy chẳng thấy động lực gì cả, có thời gian lại lướt off xong lại tiếc vì cả ngày chẳng làm được gì.... Chỉ muốn bỏ hết làm một cải gì đó mới mẻ hoặc bỏ đi xa nhưng còn sợ. Sợ vì phá với sự ổn định của gia đình, sợ vì ảnh hưởng đến con cái, chứ em chẳng sợ gì co cá nhân đâu vì em sống đơn giản nên khổ mấy cũng chịu được.

Các cụ đã từng rơi vào cảnh này như em chưa? Vượt qua bằng cách nào?
Tụ tập đánh bài bạc là hết khủng hoảng ngay...:))
Cụ nào nói đánh bài chán là dối lòng...cờ bạc nó có chất nghiện, chả bao giờ chán, chỉ có hết tiền để chơi thì nói chán...:D
Một thú vui nữa là đi du lịch, chả bao giờ chán, đi chán chỗ này thì đi chỗ khác, trong nước chán thì ngoài nước, Á chán thì Âu, Mỹ, Trung Đông, Ả rập, Mỹ la tinh, Úc...hoặc du lịch mạo hiểm leo đỉnh Everest, khám phá Tây Tạng, Alps châu Âu...Cụ nào nói đi du lịch chán là tự dối lòng, hoặc hết tiền hoặc bị tự kỷ...:))
Một thú vui nữa là chơi thể thao: chán bóng đá thì tennis, chán tennis thì chơi gốp...chả bao giờ chán, cụ nào bảo chơi thể thao chán thì cụ đó dối lòng, chỉ có không đủ sức khoẻ để chơi thể thao thì mới kêu chán...:))
Gái gú thì các cụ cứ xác định ăn bánh trả tiền cho lành (không chăn rau riệc cho tốn thời giờ mà còn có thể gáy hậu quả...), cứ 5tr / shot, hàng tương đối là ổn...:))
Tôi cũng hơn 40 mà chưa bao giờ thấy chán cái gì...chỉ có điều tôi không kiếm đủ tiền để tiêu xài cho các thú vui của mình thôi...:))
 
Chỉnh sửa cuối:

doctor76

Xe ngựa
Người OF
Biển số
OF-81790
Ngày cấp bằng
3/1/11
Số km
26,662
Động cơ
713,245 Mã lực
Nơi ở
Sơn La
Bẫy "thu nhập trung bình" đã sập xuống từng nhà trung lưu, cộng hưởng với không khí thời mạt vận Cơm Sườn nó thành ra thế đấy.
Hay cho câu thời mạt vận.
Em thì không có sự nhàm- chán, chỉ e là chả biết mình có sống đến hồi sấm sét trạng Trình nổ thôi.
 

Culay

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-470769
Ngày cấp bằng
16/11/16
Số km
2,081
Động cơ
216,682 Mã lực
Thú vui trên đời cũng nhiều nhưng đến tuổi bốn mấy là miễn nhiễm rồi , uống nhiều thì mệt , gái nhiều đau lưng ! Cuộc sống bàng bạc với những trách nhiệm con cái ,gia đình, cha mẹ , mọi thứ ập đến khiến ta ko dứt ra mà thay đổi đc .

Thôi cụ ạ mỗi chiều về thả con đề hay con lô vừa thắp ngọn lửa niềm tin cho mỗi ngày vừa có trò giải trí !
 

Lỗ Đề Hạt

Xe tăng
Biển số
OF-452659
Ngày cấp bằng
12/9/16
Số km
1,904
Động cơ
201,660 Mã lực
Em đang bị mà chưa biết vượt qua làm sao. Kế sơ bộ cho các cụ em đầu 4 đít chơi vơi nhà cửa vợ con đầy đủ, ngoan ngoãn, do tận dụng một số cơ hội trong cuộc đời lướt được vài con sóng và may mắn (may là chính) nay nhà có, xe có không bằng ai nhưng cũng là trung bình kha khá trong xã hội.

Tự dưng tầm 40 nhìn lại thấy mình sống thật vô nghĩa, nhìn lại gia đình thấy cuộc sống nhàn nhạt, con cái thì ngoan ngoãn nhưng chẳng có ham thích gì cụ thể, ép học thì học thôi. Thực ra tự nhìn lại mình thấy mình cũng vậy sao trách con được. Vợ cũng ngoan hiền nhưng hay càu nhàu, càng ngày càng sống với nhau vì cái nghĩa, ngủ với vợ thi thoảng làm cái qua quít giải tỏa bức xúc là chính chẳng còn thấy hứng thú gì nhiều ( tội nghiệp cho cô ấy). Công việc thì ngày càng tẻ nhạt, không thấy mang lại lợi ích gì cho xã hội. Trước mấy anh em trong công ty còn hay bàn bạc thay đổi cải tiến nay chẳng ông nào nói chuyện công việc nữa, chỉ cắm đầu làm cho xong rồi lượn. Sáng tỉnh dậy chẳng thấy động lực gì cả, có thời gian lại lướt off xong lại tiếc vì cả ngày chẳng làm được gì.... Chỉ muốn bỏ hết làm một cải gì đó mới mẻ hoặc bỏ đi xa nhưng còn sợ. Sợ vì phá với sự ổn định của gia đình, sợ vì ảnh hưởng đến con cái, chứ em chẳng sợ gì co cá nhân đâu vì em sống đơn giản nên khổ mấy cũng chịu được.

Các cụ đã từng rơi vào cảnh này như em chưa? Vượt qua bằng cách nào?
Cụ thử làm việc lớn lao, có ý nghĩa với OTf là gặp thuyết phục và làm cá vàng Bông có bầu
 

Cỏ Khô

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-421895
Ngày cấp bằng
11/5/16
Số km
1,296
Động cơ
226,180 Mã lực
Tuổi
59
Nơi ở
Chuồng Bò
Hay cho câu thời mạt vận.
Em thì không có sự nhàm- chán, chỉ e là chả biết mình có sống đến hồi sấm sét trạng Trình nổ thôi.
Sấm sét Trạng Trình ở đâu ra cụ? Tốt nhất là 90 triệu người, mỗi người góp một vài von thì may ra mới có sét được. Ai cũng đợi chờ trong cơn mơ thì bao giờ cho đến mùa lạc.
Everybody thinks somebody will do something, then nobody do any thing.
 

Lê Hoàng CN

Xe buýt
Biển số
OF-488983
Ngày cấp bằng
15/2/17
Số km
974
Động cơ
698,295 Mã lực
Tuổi
55
Nơi ở
Hà Nội
Em đang bị mà chưa biết vượt qua làm sao. Kế sơ bộ cho các cụ em đầu 4 đít chơi vơi nhà cửa vợ con đầy đủ, ngoan ngoãn, do tận dụng một số cơ hội trong cuộc đời lướt được vài con sóng và may mắn (may là chính) nay nhà có, xe có không bằng ai nhưng cũng là trung bình kha khá trong xã hội.

Tự dưng tầm 40 nhìn lại thấy mình sống thật vô nghĩa, nhìn lại gia đình thấy cuộc sống nhàn nhạt, con cái thì ngoan ngoãn nhưng chẳng có ham thích gì cụ thể, ép học thì học thôi. Thực ra tự nhìn lại mình thấy mình cũng vậy sao trách con được. Vợ cũng ngoan hiền nhưng hay càu nhàu, càng ngày càng sống với nhau vì cái nghĩa, ngủ với vợ thi thoảng làm cái qua quít giải tỏa bức xúc là chính chẳng còn thấy hứng thú gì nhiều ( tội nghiệp cho cô ấy). Công việc thì ngày càng tẻ nhạt, không thấy mang lại lợi ích gì cho xã hội. Trước mấy anh em trong công ty còn hay bàn bạc thay đổi cải tiến nay chẳng ông nào nói chuyện công việc nữa, chỉ cắm đầu làm cho xong rồi lượn. Sáng tỉnh dậy chẳng thấy động lực gì cả, có thời gian lại lướt off xong lại tiếc vì cả ngày chẳng làm được gì.... Chỉ muốn bỏ hết làm một cải gì đó mới mẻ hoặc bỏ đi xa nhưng còn sợ. Sợ vì phá với sự ổn định của gia đình, sợ vì ảnh hưởng đến con cái, chứ em chẳng sợ gì co cá nhân đâu vì em sống đơn giản nên khổ mấy cũng chịu được.

Các cụ đã từng rơi vào cảnh này như em chưa? Vượt qua bằng cách nào?
Để gia đình đầm ấm không nhạt, quyết định là người vợ, rất quan trọng là người chồng.
Con cái thường vui theo cái vui của mẹ, nghiêm túc theo người bố.....
Có nhiều nguyên nhân dẫn đến cuộc sống tẻ nhạt: Nguyên nhân quan trọng nhất và chi phối đó là cuộc sống tình dục của vợ - chồng (tất nhiên là nhiều nguyên nhân nhưng quyết định nhất là nguyên nhân này). Nếu không còn hứng thú tình dục thì có lẽ xem lại nguyên nhân sâu xa hơn. Ví dụ: Mộột trong 2 người có bạn tình (nói đúng ra là ngoại tình); Hoặc có thế là do bệnh lý (từ khi có cuộc sống vợ chồng đến giờ chưa đạt được yêu cầu). Nếu thuộc nguyên nhân này, em xin ý kiến:
Chủ động trong tình dục là "Chồng", nếu "chồng" đủ khả năng về tần suất, thời gian, phương pháp kích thích và xử lý (phải chủ điều khiển được ... và có đổi mới khi cần thiết tránh nhàm chán)..... Nói chung làm tình, người phụ nữ phải đạt được yêu cầu (lên đỉnh), thời gian lên đỉnh bình thường khoảng 10 - 20 giây. Tuy nhiên nếu biết tập luyện những bài tập "tinh công" cổ truyền, có người có thể đạt thời gian 1 phút, 2 phút, 3 phút thậm chí hơn thế (nhưng "chồng" phải đủ khả năng điều khiển để kéo dài).
Nếu có thời gian em sẽ đưa lên các bài có liên quan đến giữ gìn hạnh phúc gia đình của cả Việt Nam, Nhật, Mỹ, Trug Quốc .... (em tham khảo và đưa lên chứ không phải là bài của em).
Thực ra, để cuộc sống không nhàm chán thì phải nhiều vấn đề nữa, đây chỉ là 1 vấn đề cần thiết nhất.
 

vietran

Xe trâu
Biển số
OF-30794
Ngày cấp bằng
8/3/09
Số km
33,784
Động cơ
723,077 Mã lực
2010, cũng tầm tuổi như cụ thớt bây giờ,sau gần 2 chục năm lăn lộn các thể loại nên cũng có tí gọi là của ăn,của để.Rồi cũng đến lúc việc buôn bán trở lên khó khăn,rút lại không làm nữa.Hụt hẫng bắt đầu...Sáng:ăn sáng,nước chè thuốc lào rồi lang thang đến trưa.Chiều: Cũng lanh thang,thỉnh thoảng vác giầy đi đá bóng rồi bú bia.Tối khuya lọ mọ xem tất cả các giải(có làm tí độ).Nửa năm trời cuộc sống cứ buồn tẻ trôi qua.Rồi cơ hội cũng đến sau chuyến đi thực tế qua các địa danh du lịch...Quảng Bình-Huế-Đà Nẵng-Nha Trang-Vũng Tầu-Sài Gòn-Phú Quốc.Quyết định chọn Nha Trang, bán tài sản ngoài Hà Nội rồi mua đất,xây khách sạn và bước vào nghành kinh doanh mới mà mình chưa từng làm qua.Năm đầu tiên khi rời Hà Nội vào xây dựng ks(gia đình vẫn ngoài HN) là cả một thử thách nặng nề,cũng may công việc cuốn đi...chỉ những buổi tối,đêm mới nhớ gia đình,nhớ HN cồn cào.Rồi ks cũng xây xong và đi vào hoạt động(ơn giời,đúng thời điểm dân Nga đổ sang đông),Gia dình cũng đã chuyển vào NT sinh sống và cùng làm. Thấm thoắt đã 7 năm trôi qua,giờ em đã gần như là người trong này,lâu lâu nhớ anh em bạn bè,nhớ HN lại phi ra vài ngày.Hiện giờ em đang triển khai dự án thứ 3,căn hộ&khách sạn Virgo cũng tại Nha Trang này.Có thể mỗi người một hoàn cảnh,một quan điểm sống...nhưng với em,công việc bây giờ nó là niềm vui hàng ngày.Đôi lời tâm sự cùng cụ chủ thớt và CCCM trên of,chúc cụ thớt tìm ra cho mình một hướng đi mới để cuộc sống có ý nghĩa hơn.
Cụ rất tuyệt vời
Ý tưởng này em đã nghĩ cách đây chục năm và nung nấu lắm nhưng k đủ bản lĩnh như cụ để biến thành hiện thực.
Sở dĩ em tính như vậy vì em nghĩ VN có 3 thế mạnh: nuôi hải sản, làm du lịch và công nghiệp nhẹ sử dụng nhiều nhân công giá rẻ như dệt may da dày.
Hơn nữa em rất thích ở gần biển, thích có 1 khách sạn nho nhỏ của mình để bước qua dốc bên kia là quản lý nó và sau là lúc già vẫn vừa làm vừa chơi vừa nghỉ dc. Cũng qua nhiều ngành nhiều lĩnh vực và nhiều khu vực kinh tế rồi, muốn chốt lại 1 cái.
Tuy nhiên k dứt dc vì cái đang làm vẫn kiếm dc, con cái đang học ở HN phải kèm cặp...
Nhưng cái lớn nhất chắc vẫn là chưa đủ quyết tâm
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top