[Funland] Ký ức của một Ofer về đời lính, về đồng đội, về những trận đánh ở chiến trường K, về quá khứ và về cuộc sống hiện tại.

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
643
Động cơ
354,632 Mã lực
Nơi ở
Tiếp - Chị

...Trong cơn nửa tỉnh, nửa mê gã vẫn biết là có người nào đó đang dìu gã đi. Sau đó thì gã lịm đi. Khi tỉnh dậy thì gã thấy mình nằm trên giường, trong 1 căn lán bưng tre nứa, có mái lợp bằng lá thốt nốt màu vẫn còn tươi.
Sau này gã được nghe kể, khi tổ của gã đụng với đám tàn quân Polpot, thì cũng là lúc có nhóm quân y và anh nuôi của trung đoàn 141 đi tìm rau rừng và cây thuốc ngang qua nên đã nổ súng trợ chiến. Những ngày dưỡng bệnh tại E 141, gã được chị chăm sóc hết sức tận tình, từ hớp cháo, miếng nước. Thậm chí tất cả quần áo trong ngoài của gã cũng được bàn tay chị giặt giũ sạch sẽ, vá mạng lại những chỗ rách.

Chị, người con gái miền biển Nha Trang với mái tóc dài ngang lưng và nước da trắng hồng. Chị thật đẹp, cái đẹp tiêu biểu của người con gái Nam bộ. Thời gian rảnh, chị cũng thường hay đi rừng để tìm cây cỏ thảo dược để chăm sóc sức khỏe cho cán bộ, chiến sĩ của E. Gã cũng thỉnh thoảng sang xem chị châm cứu chữa bệnh cho anh em trong đơn vị. Bản thân gã cũng được chị tìm cây cỏ chữa cho gã bệnh sốt rét rừng. Quan sát cách chị chữa bệnh và các loại cây cỏ chị hái từ rừng về làm thuốc, tự dưng gã thấy châm cứu, bốc thuốc thật là hay. Vô tình hay cơ duyên thì gã chẳng lý giải và cũng chẳng muốn lý giải làm đếch gì cho mệt óc. Chị chính là người đã truyền lửa và dạy cho gã những bài vỡ lòng về y học cổ truyền bằng các bài giảng đơn sơ nhưng hết sức hữu dụng cũng như tính thực tiễn cao trong khói lửa chiến tranh.

Nhiều, rất nhiều các cán bộ, chiến sĩ của E 141 đã được chị cứu chữa chỉ bằng cây cỏ lá rừng và xoa bóp bấm huyệt. Chị trở thành người nổi tiếng của trung đoàn với biệt danh thân thương CHỊ CẢ TRUNG ĐOÀN. Đến mức nhiều khi mọi người quên cả tên ba má đã đặt cho chị mà chỉ gọi chị bằng biệt danh, thậm chí đến E bộ 141 chỉ cần nói đến biệt danh của chị là ai cũng biết và kể những câu chuyện hết sức chân tình, mộc mạc về chị.

Sau khi bình phục gã lại quay về đơn vị cũ. Thi thoảng chị từ dưới trung đoàn lên sư bộ họp, hai chị em lại gặp nhau tâm sự những buồn vui chiến trường. Chị cũng đã từng yêu và được yêu. Anh ấy là lính quân báo trên Bộ tư lệnh quân đoàn 4, cùng quân đoàn với 2 chị em gã. Nhưng chiến tranh đã lấy đi tình yêu đầu đời của chị khi anh hy sinh vì 1 quả đạn pháo mồ côi ngay khi quân đoàn được điều về mặt trận 479...
 

zinhaicau

Xe điện
Biển số
OF-29884
Ngày cấp bằng
24/2/09
Số km
3,143
Động cơ
378,612 Mã lực
Đào tạo sĩ quan (có thể là lính trinh sát nữa…) có bộ môn riêng về việc này cụ ạ. Thường do các thầy giáo ngành Bản đồ/ Trắc địa ở ĐH Mỏ dạy. Nói nôm na là có mấy cái cần xác định khi ban đêm giở tờ bản đồ ra ở một khu vực lạ: địa điểm đứng chân, địa vật dài thẳng được note khi lập phương án hành quân. Sau đó căn cứ vào la bàn, bản đồ, thước tham mưu (một loại thước mặt cắt hình tam giác các cạnh hơi cong, giữa có lỗ xuyên từ đầu này đến đầu kia để soi mắt vào đấy ngắm sao, cây, địa vật cố định như chóp núi, tháp chuông nhà thờ..v.v). Từ điểm đứng, đánh dấu lộ trình trên bản đồ rồi căn cứ phương vị, tốc độ hành quân để bấm giờ di chuyển chọn điểm đổi hướng …
Vậy cũng khá khoai, ko dành cho đại chúng cụ hỉ?
 

Nam "Chẫu"

Xe buýt
Biển số
OF-2760
Ngày cấp bằng
12/12/06
Số km
643
Động cơ
354,632 Mã lực
Nơi ở
Em vào hóng các cụ cao niên kể chuyện chiến trường K.
Cụ chủ học Trường Trung cấp Trinh sát ở sân bay Tông ra năm 1984, chắc có nhiều bạn về E73 Trinh sát của Cục Nghiên cứu (nay là TC2) đóng quân ở Phnompenh nhỉ?
Thời bọn em ở đấy đều là lính nghĩa vụ, hết khoá huấn luyện là chuyển về đơn vị, còn cái nôi của TC2 là Trường trung cấp sinh sát - Kỹ thuật giờ là Trường cao đẳng trinh sát, ở đấy ra thì mới về nhiều TC ạ.

Bác chủ thớt đã ngồi với anh Lê Hiếu chưa ạ? Chắc 2 anh biết nhau vì cùng trai Hà Nội, cùng sang K và cùng chiến đấu trong sư đoàn 7. E cũng rất thích cuốn : Hồi ký chiến sĩ sư đoàn 7 bộ binh của a Lê Hiếu , rất ấn tượng với C trưởng Hồng đúng chất trai Hải Phòng
Thỉnh thoảng bọn em vẫn ngồi với chị HY, anh LH và mấy anh hay viết về chiến trường K nữa :)
 

smilingman82

Xe buýt
Biển số
OF-33458
Ngày cấp bằng
12/4/09
Số km
696
Động cơ
475,143 Mã lực
Vậy cũng khá khoai, ko dành cho đại chúng cụ hỉ?
món này lý thuyết thì chung nhưng cá nhân em thấy quan trọng nhất là kinh nghiệm thực địa. Cứ phải va chạm, dần dần rút kinh nghiệm thực tiễn, học từ đồng chí đồng đội là nhanh nhất :)
 

Baltika 9

Xe tải
Biển số
OF-807274
Ngày cấp bằng
7/3/22
Số km
358
Động cơ
14,802 Mã lực
Tuổi
49
Sao lại "tắc cú" hả cụ, lính hịn thì phải bắn điểm xạ hai viên chứ ạ, em cũng có tí nghề nên em biết, có lẽ cụ nhầm khái niệm, "sâu tay cò không lo tắc cú" là câu cửa miệng của lính mà. Lính mới thì hoặc bị tắc cú một viên, hoặc đi luôn cả băng; lính thiện chiến thì luôn luôn là điểm xạ 2 viên 1.
Cụ ơi.
Lính được huấn luyện bắn liên thanh hoặc điểm xạ 3 viên cho 1 lần bóp cò.
Liên thanh thì không kể.
Để bắn được loạt điểm xạ 3 viên, ngón trỏ phải luồn sâu đặt đốt 2 vào cò súng.
Khi bắn, từ từ mà siết hết tầm cò rồi từ từ nhả thì đi được 3 viên.
Vừa bóp nổ 1 phát rồi nhà ngay hay nhả nhanh thì chỉ đi 1-2 viên gọi là bắn tắc cú, bọn cán bộ huấn luyện rất ghét chứ không phải trò gì hay ho.
 
Chỉnh sửa cuối:

PCX2018

Xe buýt
Biển số
OF-781679
Ngày cấp bằng
25/6/21
Số km
956
Động cơ
41,435 Mã lực
Trận đánh kéo dài đến 13h chiều hôm sau mới kết thúc, căn cứ thung lũng tử thần chính thức bị khai tử. Ngoài ra có 1 đơn vị Pot đến ứng cứu cũng bị 1 đại đội của tiểu đoàn 1, trung đoàn 761, sư 9 phục kích, đánh cho chạy có cờ, bỏ lại 14 xác. Bắt sống 6 tên thu 25 súng các loại. Còn trên chính diện toàn căn cứ thì số lính Pot chết là hơn 300 tên, không có tù binh (Có thể không muốn bắt, do nuôi tốn cơm.... Còn sao chỉ có xác chết mà không có tù, hàng binh hoặc bị thương thì có trời biết. Kể cả các anh lính vừa chiến thắng cũng chẳng biết vì khói của súng đạn làm chảy hết nước mắt, chả nhìn thấy gì). “Ở đây lúc nãy có bác savisevic có hỏi em, nhưng em cũng không biết trả lời về vụ này thế nào!?”.

Lực lượng lính của CPRP truy kích lính Pot 1 đoạn dài cũng trở về tay không mà không có tù, hàng binh, chỉ thấy đếm xác để báo thành tích lên trên…Trời nắng nóng như lò bát quái, gã thấy cổ họng đắng nghét khói súng, đầu ong ong. Mùi máu tanh và tử khí gặp nắng nóng bốc lên nồng nặc, đàn ruồi ở đâu thấy hơi máu tìm đến vo ve bay rợp đất mỗi khi có người đi ngang qua.

Tổ của gã lững thững đi xuống chân đồi, ngang qua các tốp lính của CPRP đang thu dọn chiến trường, gã đi cuối cùng. Đi qua 1 đoạn hào bị lở, chợt gã nghe thấy tiếng rên ở dưới vọng lên. Theo phản xạ gã ôm súng lăn 1 vòng và quát hỏi xem ai ở dưới đó, không thấy tiếng trả lời. Ba thằng đi phía trước cũng tản ra, nòng súng hướng về phía tay gã chỉ, sẵn sàng nhả đạn khi cần.

Gã bò về phía miệng hào thấy có người ngồi dưới, gã chĩa súng lên đỉnh đầu định bóp cò thì thấy cánh tay trái có đeo dải băng in hình Angkor Wat, vậy là lính của CPRP rồi. Gã làm hiệu an toàn cho tổ rồi tụt xuống hào. Thì ra là 1 em gái Khmer, lính của CPRP, gã hỏi tiếng Việt xem em làm sao, nhưng em gái không biết tiếng Việt. Mà gã thì chỉ biết tiếng Miên chứa đầy lá mít, đủ để chửi nhau hoặc mô tả đồ ăn, chứ đâu có biết nhiều. Em gái thều thào chi đó, gã chỉ nghe được câu: “…T`rau ro-buos..” (bị thương), thì ra em gái bị thương ở bắp chân, gã nhanh tay tháo cuộn băng cá nhân băng chân cho em. Xong xuôi gã đẩy người em lên miệng hào để bọn thằng Phú “nhái” kéo bé lên và đưa về tiểu đoàn quân y…

Sau này nghe nói trận chiến đó tổn thất của lính tình nguyện Vietnam không nhiều, nhưng của lực lượng CPRP thì khá nhiều, phần lớn do không có nhiều kinh nghiệm chiến trận như lính Vietnam. Riêng 2 tổ của lực lượng trinh sát luồn sâu, đi sao về vậy, không rụng 1 cọng lông nào.

Chiều của ba hôm sau, lúc gã và thằng Long “Polpot” đi bắt ốc ở suối vừa về đến lán của trung đội đã thấy có 1 em gái trắng trẻo đang ngồi nói chuyện với thằng Đực. Cơ mà thằng Đực nói chuyện hay lắm, 2 tay nó khua lên, mồm thì nói, mắt thì đung đưa. Tóm lại nó chuyện bằng mồm, bằng mắt và bằng cả điệu bộ cơ thể. Thấy gã và thằng Long về, hắn mừng ra mặt.
Cháu thuộc thế hệ con cháu sung sướng , lại không phải trải qua đời lính. Cụ cho cháu hỏi các cụ nằm rừng, bắn nhau , tiếp xúc với người chết hàng ngày như vậy, chết có thể là không sợ, nhưng có cụ nào sợ MA không ạ? Kiểu nó là nỗi sợ bản ngã ấy. Có TH nào kháng lệnh vì chuyện sợ ma không ạ ? Và có TH nào gặp MA RỪNG không ạ?
 

xukthal.

Xe lăn
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
10,231
Động cơ
707,449 Mã lực
Anh Ju chịu khó đọc link này nhé. Em đang focus vụ VTP.

Chị cokimi , Điểu huynh DaDieuchienxu với cả xukthal. Chị LaziCat hôm qua nhắc a suốt.

Oe juve99 mà ra bờ kè hôm qua thì em cho dội bia >:)
 

PCX2018

Xe buýt
Biển số
OF-781679
Ngày cấp bằng
25/6/21
Số km
956
Động cơ
41,435 Mã lực
Là bộ K82 dầy khộp hay bộ Đờ luyn hả anh? :)) Hôm đấy em tạt sang mua đc cái sao cũ nhưng là loại sx sau, ốc tròn và ngắn ko lộn vào trong được =))

20221002_110053.jpg
20221002_110112.jpg
Ông già vợ em cũng là lính,trước đóng quân đâu đó ở Hải Phòng hay Quảng Ninh. Tài sản mang về có 1 cái balo , bà chị vợ dùng đi học đại học bao năm , giờ đã sờn rách và 1 cái mũ cối. Ông cất kỹ trong góc tủ, mấy thằng con rể xin ông không cho , có người trả tiền triệu mà ông không bán.
 
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
29,464
Động cơ
3,326,880 Mã lực
Cụ ơi.
Lính được huấn luyện bắn liên thanh hoặc điểm xạ 3 viên cho 1 lần bóp cò.
Liên thanh thì không kể.
Để bắn được loạt điểm xạ 3 viên, ngón trỏ phải luồn sâu đặt đốt 2 vào cò súng.
Khi bắn, từ từ mà siết hết tầm cò rồi từ từ nhả thì đi được 3 viên.
Vừa bóp nổ 1 phát rồi nhà ngay hay nhả nhanh thì chỉ đi 1-2 viên gọi là bắn tắc cú, bọn cán bộ huấn luyện rất ghét chứ không phải trò gì hay ho.
Bắn điểm xạ 2 viên khó hơn 3 viên. Điểm xạ được 2 viên là đỉnh cao đấy cụ
Tắc cú mà bị ghét, nghĩa là để nấc liên thanh nhưng bắn phát một. Trong bài thi bắn đạn thật, ông nào tắc cú nghiễm nhiên bị trượt bài thi
 

Baltika 9

Xe tải
Biển số
OF-807274
Ngày cấp bằng
7/3/22
Số km
358
Động cơ
14,802 Mã lực
Tuổi
49
Bắn điểm xạ 2 viên khó hơn 3 viên. Điểm xạ được 2 viên là đỉnh cao đấy cụ
Tắc cú mà bị ghét, nghĩa là để nấc liên thanh nhưng bắn phát một. Trong bài thi bắn đạn thật, ông nào tắc cú nghiễm nhiên bị trượt bài thi
Trên đây là ý kiến của 1 ông Vệ Út sau đóng lon đại tá trường lục quân 2 Long thành.
Giờ thì ổng đã ra ma :P
 

xukthal.

Xe lăn
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
10,231
Động cơ
707,449 Mã lực
Bắn điểm xạ 2 viên khó hơn 3 viên. Điểm xạ được 2 viên là đỉnh cao đấy cụ
Tắc cú mà bị ghét, nghĩa là để nấc liên thanh nhưng bắn phát một. Trong bài thi bắn đạn thật, ông nào tắc cú nghiễm nhiên bị trượt bài thi
Hồi bọn em thi bắn điểm xạ, toàn láu cá mời ông quân khí đi nhậu rồi băng đạn cứ cách 2 viên lại tháo thuốc nổ 2 viên...kq điểm xạ nhị thanh nhất toàn đoàn :>
 
Biển số
OF-29355
Ngày cấp bằng
17/2/09
Số km
29,464
Động cơ
3,326,880 Mã lực
Hồi bọn em thi bắn điểm xạ, toàn láu cá mời ông quân khí đi nhậu rồi băng đạn cứ cách 2 viên lại tháo thuốc nổ 2 viên...kq điểm xạ nhị thanh nhất toàn đoàn :>
Thế bắn đến viên bị tháo thuốc nổ phải giật quy lát cho viên đạn xịt ra ngoài à
 

xukthal.

Xe lăn
Biển số
OF-780223
Ngày cấp bằng
11/6/21
Số km
10,231
Động cơ
707,449 Mã lực

Klaers

Xe hơi
Biển số
OF-794962
Ngày cấp bằng
28/10/21
Số km
172
Động cơ
118,982 Mã lực
Bắn điểm xạ 2 viên khó hơn 3 viên. Điểm xạ được 2 viên là đỉnh cao đấy cụ
Tắc cú mà bị ghét, nghĩa là để nấc liên thanh nhưng bắn phát một. Trong bài thi bắn đạn thật, ông nào tắc cú nghiễm nhiên bị trượt bài thi
Em xem đây thì thấy 2 viên, bắn chuẩn thật.
 

Baltika 9

Xe tải
Biển số
OF-807274
Ngày cấp bằng
7/3/22
Số km
358
Động cơ
14,802 Mã lực
Tuổi
49
Có thể khi có tuổi, bác Đại tá nhớ nhầm
Chả nhầm đâu.
Ông này đi lính từ bé tí.
Ở trường lục quân bắn biểu diễn cho lính như thần.
Dùng SKS bắn chết con chim câu mà chỉ sút mấy cái lông. Cụ có biết làm ntn ???
Mà Trường Không có dạy bắn điểm xạ 2 viên nha cụ :D
 

lairai

Xe lăn
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-302219
Ngày cấp bằng
19/12/13
Số km
10,347
Động cơ
631,801 Mã lực
Nơi ở
Lào Cai
Website
www.facebook.com
Rượu vào nhìn thấy cậu vào thớt. Về cơ bản trên diễn đàn xưng hô theo văn hóa Ô Tô Phang thì phải gọi cụ/ mợ/ lão/ bác. Nhưng với cậu, anh không gọi thế vì thực ra nhà anh và cậu khá gần nhau, anh biết cậu khá rõ và ngược lại cậu không biết anh nhiều. Không tính ở ngoài, thì anh biết cậu từ khi cậu vào diễn đàn với Nick TÔN rồi đổi sang tên khác, sau lại đổi lại tên TÔN. Một chi tiết nếu chú đã nghe thì sẽ nhận ra, người mà chú rất quý trên diễn đàn tên Sâu... đã về miền cực lạc. Nói theo "Môn phái" thì phải gọi anh là Sư Huynh đấy :) Hôm nào cậu qua anh làm chén rượu hàn huyên nhé. Sẽ có người gọi cậu :)
Cụ anh Sâu Kèn phải không ạ?
Em đã được gặp anh Sâu vài lần cả ở Lào Cai và HN ạ.
 

thinhduybao

Xe điện
Biển số
OF-80171
Ngày cấp bằng
14/12/10
Số km
2,757
Động cơ
439,945 Mã lực
Nơi ở
hoa thanh quế
Chả nhầm đâu.
Ông này đi lính từ bé tí.
Ở trường lục quân bắn biểu diễn cho lính như thần.
Dùng SKS bắn chết con chim câu mà chỉ sút mấy cái lông. Cụ có biết làm ntn ???
Mà Trường Không có dạy bắn điểm xạ 2 viên nha cụ :D
Chim câu mà đậu trên cây thời ổng khóc :x
 

ceconam

Xe điện
Biển số
OF-203287
Ngày cấp bằng
23/7/13
Số km
3,281
Động cơ
452,505 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Hôm nay em có tí "Bỗng", nhưng có một mợ vẫn thức và cùng bác DurexXL động viên. Lại có dính đến mợ, em sẽ biên về câu chuyện một người CHỊ với biệt danh "CHỊ CẢ TRUNG ĐOÀN" của bọn em.
Trước khi viết, em thằng Nam "Chẫu" xin gửi (Một nén tâm nhang gửi về chị của em, trung tá quân y Vũ Trần Bích Loan. Khánh Vĩnh - Khánh Hòa. Do dịch bệnh nên em của chị đã không thể về thắp cho chị yêu của em một nén nhang nhân ngày giỗ đầu của chị. Chị hãy đại lượng với em chị nha. Cầu mong chị siêu thoát nơi miền cực lạc. Mãi mãi là em, là bạn chiến đấu của chị)

Chị về cạn chén thanh xuân
Nồng cay mấy giọt gian truân cuộc đời

Sương đêm ướt lạnh bờ môi
Phố khuya loang vết trăng rơi bên đường

Chị về gói lại câu thương
Đem chôn cuối nẻo dặm trường truân chuyên

Trách ai buông lái lệch thuyền
Bơ vơ sóng đẩy về miền không nhau

Chị về cười với niềm đau
Xuân xanh bỏ mặc mái đầu mà đi

Tuổi ơi tuổi khóc thương gì
Thu hoen lệ ướt đôi mi thật buồn

Bao mùa hoa cải rụng bông
Chị về lại bến không chồng năm xưa ..... :(( :(( :((


Hôm đó, một ngày đầu tháng 6 của năm 2019 với ánh nắng đầu hè, tuy không gay gắt nhưng tạo cho con người thấy mỏi mệt với nắng mới. Gã, một kẻ ăn mày dĩ vãng đang trên đường rong ruổi từ Hà Nội đi Điện Biên với con Dream già cỗi gần 30 năm tuổi của gã. Chợt tiếng điện thoại di động vang lên điệu nhạc được cài đặt riêng cho các cuộc gọi của các cựu chiến binh sư 7 bộ binh.

Gã ghé con la già sát vệ đường, nheo mắt cho khỏi chói nắng và đọc tên người gọi: Quang “ngố”. Quang “ngố” người Hải Dương nguyên lính vệ binh sư 7 bộ binh tại chiến trường Campot từ năm 1985-1989, sau khi ra quân thì công tác bên ngành lâm nghiệp. Gọi là “ngố” vì thằng này có tật nói lắp, nhất là khi hồi hộp hoặc có công chuyện gì đó. Những lần như thế, chờ nó nói được 1 câu để người đối diện hiểu được phải mất mấy phút, bực cả cái cửa mình. Giọng Quang “ngố” vừa phấn khích vừa hồi hộp. Như mọi lần, nó lắp bắp mấy lần thì gã mới hiểu: “Nam ơi! Tao đang ở Khánh Hòa, tao tìm được chị Loan mày ơi…”...

Khi nghe và hiểu được Quang “ngố” nói gì thì tai gã ù đi, cổ họng gã khô lại, lời nói của gã lúc đó cũng tự nhiên lắp bắp hệt như thằng Quang “ngố” vậy. Sững sờ mất mấy giây, giọng nghẹn lại gã hỏi: “Thật không? Mày đừng có đùa nha”. Thằng Quang không trả lời mà đưa máy cho người bên cạnh. Tiếng một người phụ nữ miền Nam có chất giọng hơi thanh vang lên: “Nam hả em…?”,

chỉ có vậy rồi 1 tiếng nấc nghẹn vang lên trong máy. Ôi, giọng nói này trong mơ gã cũng ước được nghe lại, dù chỉ trong mơ. Lúc đó 2 chị em trao đổi với nhau mấy câu, chẳng có đầu có đuôi gì cả, gã cũng chẳng nhớ mình đã nói gì và chị nói gì nữa. Chỉ biết rằng khi buông máy thì nước mắt gã đã trào ra, trời đất như chao đảo, gã phải ngồi thụp xuống, móc thuốc ra hút cho tĩnh tâm. Sau khi bình tĩnh, gã bấm số gọi điện cho những thằng bạn lính cùng đơn vị, cùng thời gian ở mặt trận 479 để hẹn nhau bay vào Nha Trang - Khánh Hòa...

Mùa mưa năm 1986, sư đoàn 7 của gã vận động hành tiến truy kích tàn quân Polpot từ Battambang về phía Pailin sát biên giới Thái Lan. Sau 3 ngày 2 đêm đi trinh sát khu vực xung quanh thị xã Pailin về. Trên đường trở về gã lên cơn sốt rét, người lúc nóng, lúc lạnh, nhìn cái gì cũng thấy mờ mờ ảo ảo. Đang đi thì tổ trinh sát luồn sâu của gã bất ngờ đụng độ với 1 nhóm tàn quân Polpot khi còn cách trung đoàn bộ của trung đoàn 141 độ 2km. Cuộc tao ngộ chiến này thật không cân sức khi tổ của gã với 4 súng AKMS đối đầu với lực lượng tàn quân Polpot đông hơn, hỏa lực mạnh hơn. Đang lúc căng thẳng thì bên cánh trái có tiếng rít của những luồng đạn AK cực căng vào giữa đội hình của địch. Đám tàn quân Polpot tán loạn chạy, lúc đó gã thấy trời đất quay cuồng và lả đi...
Bài thơ của cụ hay quá, cảm động... thanks cụ thêm 1 lần nữa
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top