Bước sang năm 2026, dưới tác động của các chính sách đẩy mạnh đầu tư công, thị trường bất động sản được dự báo sẽ diễn biến theo hướng phân hóa rõ nét hơn năm 2025 (động lực kéo chủ yếu ở chính sách tiền tệ). Những khu vực ghi nhận sự bứt phá về hạ tầng giao thông và hạ tầng đô thị sẽ có khả năng tăng trưởng mạnh về giá và thanh khoản, trong khi các khu vực không có động lực hạ tầng mới nhiều khả năng chỉ đi ngang hoặc phục hồi chậm.
Thực tế hiện nay cho thấy, tại các khu vực nội đô của các thành phố lớn, tình trạng trả mặt bằng kinh doanh diễn ra ngày càng phổ biến. Nguyên nhân chủ yếu đến từ chi phí thuê cao trong khi sức mua và hiệu quả kinh doanh suy giảm, khiến nhiều doanh nghiệp nhỏ và hộ kinh doanh không còn khả năng duy trì hoạt động. Điều này phản ánh rõ giới hạn tăng trưởng của bất động sản nội đô trong bối cảnh hiện tại, khi giá đã ở mức cao nhưng không còn tương xứng với hiệu quả khai thác.
Ngược lại, việc Nhà nước tập trung đầu tư hạ tầng tại các khu vực vùng ven và các tỉnh vệ tinh – bao gồm đường vành đai, cao tốc, metro, và các khu công nghiệp – đang từng bước tạo ra sự dịch chuyển về không gian kinh tế và dân cư. Khi thời gian di chuyển được rút ngắn và chi phí sinh hoạt hợp lý hơn, dòng dân cư có xu hướng giãn ra khỏi khu vực trung tâm để tìm kiếm nơi ở và cơ hội sinh kế mới.
Sự dịch chuyển dân cư này sẽ kéo theo nhu cầu tiêu dùng, thương mại và dịch vụ, từ đó tạo điều kiện cho doanh nghiệp dịch chuyển hoặc mở rộng hoạt động sang các khu vực mới. Khi doanh nghiệp phát triển, việc làm được tạo ra, thu nhập tăng lên, kinh tế địa phương được cải thiện, tạo thành một vòng xoáy tăng trưởng tích cực.
Do đó, xu hướng tăng giá bất động sản vùng ven và các tỉnh vệ tinh trong giai đoạn tới là điều mang tính tất yếu, trong khi bất động sản nội đô sẽ bước vào giai đoạn sàng lọc mạnh mẽ, tập trung vào những sản phẩm có giá trị khai thác thực sự.